Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 65

Khi Takemichi thay đồ xong và trở ra thì Hitome vẫn đứng yên ở đó chờ cậu, một vài người cứ nhìn đến cô nàng rồi thì thầm to nhỏ với nhau nhưng Hitome vẫn mắt điếc tai ngơ. Trông thấy Takemichi đã liền như đóa hoa mới nở, cong lên một nụ cười đầy ngọt ngào bước về phía cậu.

"Đi ăn với tớ nhé?"

"Nhưng tớ hẹn với bạn trước rồi... hay cậu đi cùng không?"

Takemichi vừa hỏi vừa nắm tay cô đi ra ngoài, đúng lúc trông thấy mấy người khác cũng đang đầy một mặt không vui nói gì đó với nhau. Đáng chú ý hơn nữa là trông họ như vừa có một trận đánh nhau rất dữ dằn, quần áo xộc xệch đầy bụi bẩn, mặt ai nấy cũng đều có vết thương lớn nhỏ hết cả.

"Mọi người đều làm sao thế?" Takemichi đều lo lắng nhìn hết một lượt đến bọn họ. Chỉ có số ít người là không sao mà thôi.

"Gặp chút chuyện ngoài ý muốn thôi..." Lưng Draken vẫn còn âm ỉ một cơn đau do cây gậy bóng chày để lại. Gã nhìn đến Takemichi, vừa hay cũng chú ý đến cô gái đi cùng cậu. Lập tức ánh mắt đã bày ra vẻ phòng bị.

Takemichi đã bỏ tay Hitome ra để đi đến kiểm tra vết thương của bọn họ, người đầu tiên tất nhiên là người yêu cậu, Hinata rồi. Cậu cũng nhìn đến Naoto đang đứng ở bên cạnh anh nữa.

"Mọi người nên đến phòng y tế mới phải, sao lại ở đây hết vậy?"

"Đều cố để đến xem lớp em thôi, cứ kệ đi." Shinichiro vỗ vai cậu nói thay lời muốn nói của đám nhóc kia.

"Vết thương nhỏ thế này mà đến phòng y tế cũng mất mặt bọn họ lắm đó, cứ về nhà cái đã."

Emma cũng nói hộ một câu, thế là bọn họ quyết định sang nhà Hinata sẵn chơi một bữa ở đó luôn.

Nhìn Hitome bình thường chỉ muốn đi riêng với mình, nay lại chịu đi cùng một nhóm đông người thế này nên Takemichi cũng thấy có điều khác lạ. Cậu cũng muốn hỏi cô nàng thử, nhưng cảm thấy nếu hỏi vào lúc này cũng hơi kì nên cũng đành kệ.

Thế là cả đám cứ để ý đến Hitome mãi, dù sao cũng là một đối tượng đáng ngờ. Cứ tưởng so với nơi này thì chẳng khác thế giới cũ là bao, vậy mà lại xuất hiện một Hitome khiến bọn họ cũng không biết nên đối với cô ta như thế nào hết cả...

Nhìn hai đứa con trai lúc đi thì hớn hở lúc về thì mang thêm vết thương trên người khiến bà Tachibana chẳng biết nên bày tỏ thế nào cho thỏa. Đã thế còn có thêm mấy đứa bạn cũng toàn là bị thương, từ khi nào con trai bà lại quen với mấy đứa kiểu như vầy cơ chứ?

Takemichi ngồi cùng với mấy cô gái, cũng may cả bốn đều là dạng hòa đồng thân thiện nên khỏi phải lo cho Hitome sẽ gặp khó khăn. Chả là cậu vẫn phải làm cầu nối cho hai bên, cố giúp được bên nào thì giúp.

Cả bốn cô gái sao có thể không nhìn ra tình cảm của Hitome đối với cậu cơ chứ. Suy cho cùng dù ở thế giới nào thì Takemichi vẫn luôn là đứa ngốc đặc trong chuyện tình cảm thôi. Cũng không còn gì để trách được cậu nữa rồi.

Họ nhận ra cái cách Hitome chỉ gọi họ của cậu không giống với Inui chút nào. Nó thuộc dạng sùng bái cực kì đặc biệt, cứ như là ám ảnh vậy. Không hiểu sao nhưng họ cứ thấy khó chịu với điều đó, mà trông Takemichi thì vẫn thấy rất bình thường.

Uổng công Akane đem theo quà, nhìn Hitome thế này cô nàng chẳng dám tặng chút nào. Mắc công lại bị ghi thù, cũng chẳng biết được sẽ bị chơi xỏ thành dạng gì nữa.

Takemichi cúi đầu nhắn tin với South, anh cũng đến xem lớp cậu nữa. Tuy nhiên đã trở về ngay khi vở diễn kết thúc rồi. Anh khen cậu chơi đàn tốt, còn mong rằng sẽ có dịp được chơi cùng cậu nữa. Takemichi cũng đã nghe South đàn một vài lần rồi, trông anh rất cuốn hút mỗi khi ngồi chơi đàn khiến cậu không thể rời mắt luôn ấy.

Cảm giác lạnh lẽo ở sau gáy khiến Takemichi không khỏi rùng mình, cậu vội ngẩn đầu và đưa tay che cổ. Lúc thấy Kakucho đang đứng cười phía sau mình thì không khỏi giận lẫy.

"Làm gì vậy hả Bakachan!"

"..." Đó giờ chỉ mình hắn gọi cậu là Bakamichi thôi, bây giờ đột nhiên bị gọi ngược lại cũng tổn thương chứ bộ. "Tao tốt bụng đưa kem cho mày thôi mà."

"Tao đùa thôi mà sao trông mày muốn khóc tới nơi luôn vậy?" Takemichi khó hiểu nhận lấy cây kem từ hắn.

"Do mày tưởng tượng thôi." Kakucho vò đầu cậu như mọi khi, cố gắng bỏ qua cái cặp mắt như muốn ghim thẳng vào đầu mình kia.

Tiếng chuông điện thoại vang lên mấy hồi, Hitome không mấy vui vẻ mà tắt đi rồi đứng dậy. Mới đó đã bị hối về nhà rồi.

"Tiếc quá Hanagaki à, bây giờ tớ phải về rồi."

"Không sao, chúng ta lại đi vào hôm khác nhé." Takemichi cũng đứng dậy cùng cô nàng. "Để tớ tiễn cậu về."

"Ừm."

Hitome gật đầu khá vui vẻ, tự nhiên mà ôm lấy cánh tay của Takemichi rồi cùng cậu bước ra ngoài.

Khi hai người đã đi một đoạn xa thì mấy cô gái ngồi trên ghế mới nhìn đến Kakucho cũng đang mệt mỏi thở dài kia.

"Cậu em đúng là ghê gớm đấy, cô gái đó chẳng vừa đâu!" Yuzuha cho một cái đánh giá chân thật. Lại còn tỏ vẻ đăm chiêu. "Có khi trận đánh hôm nay là do cô gái đó dựng nên không chừng."

"Một nửa đều nghi là vậy rồi." Kakucho gãi đầu khó khăn bảo. Ban nãy cũng là do thói quen thôi, đến lúc nhớ ra xung quanh còn có người thì đã muộn rồi.

Takemichi trở vào trong và ngồi xuống chỗ cũ, mà lần này đã có thêm mấy tên khác đã băng bó xong vết thương cũng đến dành chỗ ngồi với cậu. Kakucho chờ từ nãy, làm sao thiếu chỗ tốt được.

"Không ai bị thương nặng đó chứ?"

Cậu vừa hỏi vừa đưa mắt nhìn quanh, đa số cũng đều là vết thương ngoài da bình thường thôi. Còn bọn họ mà giấu cậu chỗ nào không thì chưa biết.

"Em xem thường bọn này quá!" Rindou thản nhiên phất tay, khuôn mặt phơi phới tràn đầy vẻ không sao cả.

"Ừ, tất cả đều không có vấn đề gì đặc biệt đâu." Kazutora từ đâu đưa sang cho cậu hộp bánh, thế là vừa ăn xong cây kem Takemichi đã liền ăn tiếp chỗ bánh đó cùng hắn luôn.

Cả đám tụ lại chơi đủ thứ trò nói đủ thứ chuyện với nhau cũng hơn một tiếng thì đồ ăn cũng đều đã xong xuôi. Cứ vậy mà dọn ra ăn một bữa, ăn xong thì phụ nhau rửa chén rồi nhà ai người nấy về luôn.

Cũng từ bữa ăn này lại có thêm người biết về khoảng lặng giữa Takemichi và Mikey. Mặc dù Mitsuya đã bảo cậu cứ xử sự như bình thường thôi, nhưng cứ mỗi lần đối diện với ánh mắt của Mikey cậu lại không thể thấy bình thường được. Cứ thấy áy náy và ngại ngùng kiểu gì đấy và rồi vẫn tránh đi như thói quen luôn. Thành ra khi về tới nhà Mikey với Izana suýt thì đánh với nhau một trận vì gã trêu hắn lố quá. Không có Shinichiro thì banh nhà thật rồi.

Takemichi vì muốn khuây khỏa đầu óc, lúc về nhà xem được một khu vui chơi trông khá thú vị. Mà rủ nhóm Akkun thì chẳng ai đi được. Lướt hết danh bạ một hồi, cuối cùng đã chọn hỏi Kakucho thử. Dù sao cũng là bạn thuở nhỏ như Hinata với Kisaki, vậy mà chỉ có mỗi hắn là không biết cậu là con trai thôi. Phân biệt đối xử quá chừng.

Cũng may là Kakucho đi được, Takemichi vì hào hứng cho buổi đi chơi mà khi đi tắm cứ ngâm nga đủ thứ bài hát vui tươi mãi thôi.

_____________________

Đáng ra tui nên viết cái kịch bản hẳn hoi chứ giờ viết tới đây bị trớt quớt nhiều cái vl=) thấy bắt đầu giống bộ Chị đẹp hụ hụ, hụ má... <(_  _)>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com