Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

BonTake (ABO): Xin gen (7)

Sau khi đưa ba bé về căn cứ của Phạm Thiên thì cốt cán tập hợp lại để hợp và tất nhiên Takeomi và Mochi cũng có mặt với mục đích xem kịch cho vui. Ngàn năm mới thấy được cảnh các phiên bản mini của mấy tên hỗn thế ma vương này mà.

"Được rồi trong đám có Kokonoi với Kakuchou là biết ăn nói nhất nên hai đưa bây nói chuyện với ba đứa nhỏ đi. Tao muốn biết thông tin của Michi càng sớm càng tốt" với Mikey con có thì vui mà không có cũng được, với hắn Lịch của hắn mới là tất cả.

"Ồ con bây à, gen tốt đấy. Con bé kia giống thằng Sanzu y đút như vậy liệu cái nết có giống thằng con một kia không Takeomi? Chứ cái sắc đẹp của em mày gánh còng lưng cái nết có 1 0 2 kia" Mochi

"Tao mong là không. Cái nết của thằng em tao xứng đáng được bảo tồn và không nên truyền cho ai cả. Một mình nó tao đủ nhức đầu lắm rồi" Takeomi

"Con bé không giống tính thằng chó điên đó đâu nên đừng lo. Con gái tụi tao cần phải có chồng chứ hoặc vợ cũng ok, nết như nó ai mà lấy. Ngược lại thằng nhóc mắt hai màu kia thì lại thừa hưởng trọn vẹn cái nết của nó. À không hơn chút." Ran lắc đầu ngán ngẩm về cậu em út. Tại sao mang khuôn mặt của Michi nhà gã mà tính lại của con chó điên kia.

Sanzu nghe Ran bảo mình là cho điên thì đang định đứng dậy sống chết với tên đó. Nết giống gã thì sao hả? Gã thích là được không cần tên đó thích. Đúng, dù bề ngoài tỏ ra không ưa tụi nhỏ nhưng trong lòng hắn bọn nhỏ là trên hết.

"Thôi vô vấn đề chính nào. Mấy đứa cũng biết chúng ta là ba con rồi nhỉ, trừ hai chú kia ra" Kakuchou chỉ tay về hướng Mochi và Takeomi

"Vâng tụi tôi đã biết, chú không cần nói đâu chỉ cần nhìn là biết rồi" Michio là một cậu bé rất thông minh nên từ lúc nhận thức được thì bé đã tìm hiểu về ba của mình mà không cần em phải kể quá nhiều.

"Vậy đổi cách xưng hô được không? Sao cứ tôi rồi chú, nghe khó chịu chết đi được" Kokonoi

"Ông chú nuôi tôi được ngày nào mà đòi đổi? Tụi tôi có ba rồi cũng đẹp trai không cần mấy chú. Mấy chú không đẹp bằng ba tụi tôi. Chịu hay không chịu cũng phải chịu" Haruki hùng hồn nói nhưng một chút sau bé lại rụt cổ lại như bị ai nhắc nhở. Điều này rơi vào mắt Kakuchou.

"Ba? Là tên nào? Dám động vào người của Manjiro này" Mikey với máu chiếm hữu cực kỳ cao bắt đầu ghen tuông. Người của hắn thì mãi mãi sẽ là của hắn đừng mong ai cướp được.

"Thôi nào Haruki bé bỏng của chị. Dẹp cái nết của em trước khi Michio đạp cho em té ghế. Papa đã dặn phải biết lễ phép hiểu không?" Gin từ nãy giờ lười biếng cũng đã lên tiếng. Giọng cô bé tuy nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự răn đe trong đó Cô bé mệt mỏi với thằng em út của mình lắm, mở miệng ra là hết đáng yêu à. Nhưng không sao vẫn được cái biết nghe lời.

"Vâng" Haruki ngoan ngoãn ngôi đếm ngón chân. Bé sợ hai anh chị lớn của mình lắm, không nghe lời là mông bị đánh cho nở hoa ngay.

Cả đám nhìn về phía ba đứa trẻ, ít ra cái nết đó có người trị được. Chứ tự tung tự tác như Sanzu thì chắc ngôi vị No.2 sẽ thuộc về ai thì mọi người đều hiểu rõ.

"Được rồi, chúng ta nói chuyện nghiêm túc nha mấy chú. Ba mà Haruki nhắc đến tên là Izana. Chắc chú Kakuchou biết mà phải không?" Michio là người điềm tĩnh nhất nên cậu bé sẽ là người đại diện nói chuyện.

"Izana?" cả bọn ngạc nhiên nhìn mấy đứa nhỏ. Bọn hắn tưởng Izana đã chết trong trận chiến lần đó rồi mà.

"Đúng vậy. Ba Izana kể lần đó papa đã cứu được mình nên vẫn còn sống và luôn âm thầm giúp papa. Ba Izana kể lúc đó thấy papa phát tín hiệu gặp nguy hiểm nên đến cứu..." Michio đang nói thì bị cắt ngang.

"Papa thì bị mất trí nhớ nên không nhớ gì cả nên ba Izana đã chăm sóc papa" Gin

Sau khi cô bé cắt ngang thì nhận được ánh mắt mở to hết cỡ của Michio, nếu cậu bé không kiềm chế được chắc mồm cũng đã há to ra rồi. Cô bé chỉ biết nhìn em trai mình mà cười gượng, cô không muốn papa theo chồng dễ quá đâu như vậy mất vui. Còn Haruki thì kệ sự đời, chỉ cầm hai anh chị bé thích thì ok bé sẽ theo hết.

Ở căn cứ Hắc Long Takemichi đang uống nước nhưng khi nghe được câu nói của Gin thì đã sặc: 'Ủa gì vậy? Mình vẫn còn rất minh mẫn mà'

"Vậy giờ Michi đang ở đâu?" Mikey mặc dù thiếu kiên nhẫn nhưng vẫn cố gắng hỏi một cách nhẹ nhàng.

"Papa đang ở Hắc Long. Còn ba Izana thì bảo tụi tôi đi tìm mấy chú nhưng ba nói phải chắc chắn mấy chú tốt với papa thì hãy để hai bên gặp nhau, còn không thì dắt papa về với ba" Michio

Cái đệt thằng da ngăm đó.

Cả bọn nghe xong thì có vài người trở nên khó chịu. Là alpha mà còn là alpha trội thì tính chiếm hữu cực kỳ cao. Bọn hắn không thể để ai cướp đi bạn đời của mình được, chưa kể bạn đời của bọn hắn lại nổi trội như vậy thì đừng mong ai đụng đến.

"Vậy mấy đưa muốn như thế nào? Chúng ta có thể cùng nhau đàm phán được không?" Kokonoi biết mấy bé rất thông minh, sẽ không dễ gì để đem vợ về nhà. Mà muốn đem vợ lẫn con về thì phải có kế hoạch lâu dài.

"Được rồi, mấy chú chỉ cần chứng minh mình đủ tư cách làm chồng của papa thôi. Nếu papa chấp nhận thì tụi tôi sẽ chấp nhận" Michio là một cậu bé rất đơn giản, tiêu chí của cậu papa là trên hết và tất nhiên đó là mặc định của cả ba bé.

"Được rồi, chúng ta sẽ chứng minh cho mấy con thấy" Kokonoi biết trẻ con thích nhẹ nhàng nên anh luôn nói chuyện nhẹ nhàng với con mình.

"Vậy nhường vị trí đứng đầu của Phạm Thiên cho anh Michio đi" Haruki vẫn còn muốn lấy cái vị trí kia cho anh trai mình. Anh của bé rất mạnh, bé muốn anh phải đứng trên vị trí cao nhất nên là vị trí đó phải thuộc về anh trai bé.

"........" bầu không khí trở nên im lặng.

"Tại sao cái ghế đứng đầu của Hắc Long mày không lấy. Cả hai tổ chức ngang tầm nhau mà thằng chuột con kia" Sanzu gã thật sự chướng mắt cái nết của bé mặc dù là mình truyền cho bé.

"Im đi ông già xấu xí. Hắc Long sau này sẽ là của chị Gin vì papa đã nói sẽ để chị Gin tiếp quản và tôi muốn cái vị trí của Mikey vô địch cho anh Michio" Haruki đứng lên ghế chống nạnh để cãi với Sanzu.

"Mày nghĩ thằng nhóc đó mạnh hơn vua của tao sao? Nằm mơ hả?" Sanzu cũng đứng lên gân cổ cãi với con trai mình.

"Tất nhiên là mạnh hơn rồi. Anh Michio sẽ lật đổ Mikey vô địch" Haruki

"Cái thằng chuột con hôi hám xấu xí. Mày nghĩ mày là ai mà dám lên tiếng ở đây hả?" Sanzu

"Á à tôi giống papa nhất mà ông bảo tôi hôi hám xấu xí. Vậy ông chê papa tôi xấu xí hôi hám phải không hả? Ông nói tôi là chuột, đúng rồi con chuột này do vợ ông sinh ra đấy. Ông được lắm ông già, tôi sẽ cho ông rớt khỏi cần thi" Haruki

"....." yeah Sanzu đã câm nín. Gã có đối thủ rồi. Chưa gì gã đã thấy mình đứng trước cửa lãnh cung rồi. Cái miệng này sao cứ nhanh hơn não vậy.

Xung quanh hai ba con đó thật ra chẳng còn ai đâu. Họ ra chỗ khác ngồi xem kịch hết rồi. Ai biết được hai ba con kia cãi nhau rồi có tên bay đạn lạc trúng họ không chứ. Hai anh chị của bé cũng không muốn can nữa, hai bé đây là muốn lấy độc trị độc. Sau này nếu papa có bị ăn hiếp thì ít nhất ông ba già kia sẽ có người làm cho câm nín.

"Cái nết của em mày không những được truyền cho thằng nhóc đó mà nó còn được nâng lên một tầm cao mới, ít ra nó còn suy nghĩ rồi nói chứ không như em mày cái miệng hại cái thân. Thằng nhóc đó ở đây là ngày nào tao cũng sẽ có kịch xem, vui đó tao đống ý để tụi nhỏ ở lại đây" Mochi

"Mày đừng có tiếp tay cho giặc có được không?" Takeomi

###########

Haha tui thấy cốt truyện bắt đầu đi hơi xa rồi. Từ dự định 5 chap end mà giờ 7 chap mà chưa rước được Michi về nhà nữa.

Mấy cô thấy văn phong tui từ đầu tới giờ như thế nào. Tui thấy sao hoang mang quá. Góp ý cho tui đi.

~~~~~~~~~~~~~

Chỉnh sửa làn thứ N

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com