Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35.Tha Thứ?(End ss1)

Em đang đi cùng Mitsuya và Hakkai, hôm qua em đã định đi đến bến cảng một mình ngay nhưng bị cả bọn chặn lại vì cả bọn biết thế nào em cũng đi một mình. Bọn hắn đã thuyết phục hết nước hết cái em là cho bọn hắn đi cùng nhưng em chỉ lắc đầu, em đã điều tra gia tộc của cô ta. Là một gia tộc không coi ai ra gì, đứng thứ 10 trong thế giới ngầm, có gia tộc chống lưng nên cô ta chẳng sợ gì hết, việc gì cũng dám làm kể cả giết trẻ con. Nhưng khi cô ta đã đạt được mục đích thì sẽ tha cho những người mà bị cô ta bắt. Em chỉ muốn em đau khổ thôi chứ không muốn liên lụy đến một ai cả. Đột nhiên em nhìn thấy một tiệm Taiyaki bên đường, em nhìn qua Hakkai và Mitsuya hai bên em, khẽ nói: "Tao muốn ăn Taiyaki, tụi mày đi mua cho tao đi."

"Để tao ở lại Taka- chan đi được không?" Hakkai ngập ngừng hỏi

"Ừm đúng rồi, tụi tao sợ mày xảy ra chuyện..." -Mitsuya

"Không sao đâu, tao không xảy ra chuyện được đâu. Tụi mày đi đi." Em dùng đôi mắt vô cảm nhìn họ

"Ừm, đi thôi Taka- chan" Hakkai kéo tay Mitsuya đi, vẫn dùng đôi mắt lo lắng ngoảng lại nhìn em

Trong lúc đợi bọn hắn em thấy một cửa tiệm hoa đối diện em. Nhớ lại thì anh em Haitani từng mua tặng hoa cho em ở đây, trong vô thức em bước qua đường đến cửa tiệm hoa. Bỗng một xe tải chạy ẩu lao đến chỗ em, em chưa kịp cảm thấy sự đau đớn thì đã bị đẩy ra, câu cuối cùng mà em nghe được sau khi ngã ra đường là: "Xin lỗi, đã làm em tổn thương rồi."

Chưa kịp nhận thức được chuyện gì xảy ra thì xe đã cán qua người đã đẩy em ra, những giọt máu tanh nồng bắn lên mặt của em, tài xế xe thấy mình lỡ cán phải người ta thì nhanh chóng phóng xe đi. Những bông tuyết cũng bắt đầu rơi, em ổn định lại tinh thần, lại gần xem họ là ai mà lại đẩy em ra để tự đẩy bản thân vào chỗ chết... và câu nói khó hiểu khi nãy nữa.

Nhìn thấy người bị đâm là ai, người em như mất thăng bằng, quỳ xuống kế xác hai người họ. Là anh em Haitani đã đẩy em ra và tự thế chỗ vào, em ôm chặt lấy hai người họ, khóc: "Tao tha lỗi cho chúng mày rồi, chúng mày tỉnh lại đi!" Nhưng đáp lại em chỉ là tiếng rì rầm của mọi người, tay run run đặt lên ngực trái của bọn hắn, tim không còn đập nữa....

Mitsuya và Hakkai nghe thấy tiếng la thì vội chạy ra vì sợ em gặp chuyện, vừa ra đã thấy em ngồi khóc trước xác của anh em Haitani, bọn hắn đi đến vỗ về em, hỏi có chuyện gì. Em kể lại mọi chuyện từ nãy đến giờ cho hắn nghe. Bọn hắn khẽ cúi đầu trước anh em Haitani, lần này nhờ có anh em Haitani cứu em một mạng. Hakkai bế em lên, đi về nhà. 

Tối đó em giam mình trong phòng chẳng đi đâu, cũng chả xuống ăn. Mikey lo lắng lên phòng gọi em thì thấy cửa bị khóa, không có tiếng trả lời. Hắn sợ em có chuyện nên vung chân đá bay cửa, không ai bên trong, cửa sổ mở toang. Trên giường là chiếc điện thoại vẫn còn sáng, hắn cầm lên coi, là hình Itachi và Hajiro bị Hanma và Kisaki chĩa súng vào thái dương. Tới đây hắn cũng đã biết là cậu đi đâu, hắn lục lại tin nhắn cũ. Ở CẢNG YOKOHAMA! Hắn vội chạy xuống lầu, kêu cả đám chuẩn bị gấp rút đi.

Em đang phóng xe đến bến cảng, lòng em cứ thấp thỏm không yên. Em sợ chỉ cần em đến trễ thì Itachi và Hajiro sẽ gặp chuyện mất. Từ khi hai nhóc đó đến với thế gian này thì hai nhóc như ánh sáng của đời em. Em có một nỗi lo sợ của mọi bà mẹ là sợ mất con. Tâm trí em giờ như muốn nổ tung, em muốn phóng thật nhanh đến đó xem hai nhóc đó có chuyện gì không. Đến nơi em xuống xe gỡ mũ bảo hiểm, Kisaki và Hanma vẫn giữ nguyên tư thế chĩa súng vào thái dương Itachi và Hajiro, ngón tay thậm chí còn bóp nhè nhẹ còi súng nữa. Em cau có: "Tao tới rồi đây, mau thả Itachi và Hajiro ra!"

"Ara ara~ Đến rồi sao." Riona đi từ trong một thùng container ra. "Hơi trễ đấy nhá."

"Tụi mày làm cái gì mà người Hajiro với Itachi đầy vết thương vậy!??" Em lia mắt qua người của hai nhóc thì thấy Hajiro tuy nhẹ nhưng nhiều còn Itachi thì đầy vết thương từ lớn tới nhỏ

"Chỉ là chơi trò chơi thôi mà." Ả nghiêng đầu, cười ghê rợn

"Mày muốn bắt tao làm thí nghiệm thì bắt đi. Thả hai nhóc đó ra." Em siết chặt cây baton em cầm trên tay

"What?? Tao chỉ muốn diệt trừ mày để các anh ấy yêu tao thôi chứ thí nghiệm cái quái gì??" Ả khó hiểu nhìn em

"Ủa...?" Hai người ngơ ngác nhìn nhau

"Mà kệ đi! Hôm nay tao sẽ kết liễu mạng sống mày tại đây!" Ả nhanh chóng tỉnh táo "Mà tao giết thì chán lắm, hay ta chơi với nhau một trò chơi?"

"Trò gì?" Em nhíu mày

"Đoán xem~" Ả giang tay "Giờ mày chỉ được chọn 1 trong hai đứa con của mày."

"Này... không!" -Takemichi

"Vậy thì giờ tao giết tụi nó nha." -Riona

"Khục khục, mama mang Hajiro đi đi, đừng quan tâm đến con." Itachi vừa tỉnh dậy, liếc mắt nhìn qua Hanma đang chĩa súng vào cậu "Ông diễn tốt tới nỗi tôi không nhận ra luôn đấy."

"Sao mày chọn ai?" Ả mất keien nhẫn hỏi

"Mama... Để con ở lại cũng được, Tachi- nii đã hi sinh quá nhiều cho con rồi." -Hajiro 

"Thôi lòng vòng miết, chỉ có hai người được rời khỏi đây." Izana bước ra 

"Thả Itachi và Hajiro ra, tao sẽ thế chỗ hai nhóc đó." Em nghiêm mặt nhìn họ

"Ara ara được đấy." Hanma cười ngả ngớn nhìn em

"Thả hai nhóc đó ra trước đi, rồi mày muốn làm gì tao cũng được." Em buông cây baton trong tay xuống đất, cây baton đó khắc chữ Haitani Ran. Phải đó là cây baton mà Ran tặng cho em và đó cũng là kỉ vật Ran để lại cho em

"Thả hai nhóc ra đi." Riona hất mặt "Mày muốn thử cảm giác chết trong tay người mình yêu không nhể ~?"

"Mama!" Itachi và Hajiro sau khi được thả mau chóng chạy đến chỗ em

"Hai đứa về nhà đi, chỉ cần đi thẳng ra khỏi bến cảng sẽ có người đợi hai đứa ở đó." Em xoa đầu hai nhóc

"Nhưng..."

"Đi đi!" Em nghiêm mặt, hai nhóc không muốn rời đi nhưng nghe đến ở ngoài có người thì hai nhóc mau chóng chạy đi với mong muốn có thể tìm người giúp đỡ mama. Hai nhóc dù mạnh nhưng không thể đánh được lũ quái vật kia

"Izana! Bắn chết nó cho em đi!" Ả đưa cây súng cho hắn

"Mày thật sự không còn tình cảm với tao sao...?" Em biết hỏi không có ích nhưng vẫn cố hỏi

"Chưa từng có..." Hắn trả lời trong sự ngập ngừng, tay bóp nhẹ còi súng, tiếng nổ súng vang lên. Một vết đạn bắn xuyên qua gần tim em, thêm một tiếng súng vang lên nhưng không phải vào em mà là vào thẳng đầu Riona. Em và ả cùng ngã xuống, lũ Thiên Trúc, Chifuyu, Kazutora quỵ xuống, ôm đầu. Touman, Ngạn Xà, Hắc Long, Phạm, Baji chạy vào với Itachi và Hajiro. Cả bọn vây quanh em, em cố gắng thều thào: "Tao... yêu... tụi... mày... yêu... Hajiro... Itachi.... lắm" Rồi hơi thở dừng lại, cả bọn suy sụp khóc kế xác em.

Em lờ mờ tỉnh dậy trong căn phòng quen thuộc, bật dậy. Em trùng sinh rồi....

End ss1 rồi nha mấy bà dzà=), ss2 sẽ sớm ra mắt. Thấy mình cua chưa được khét lắm, tôi cạn ý tưởng rồi. Từ ss2 sẽ thay đổi nhiều tình tiết nha, cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện này.<3

Chưa kịp nhận thức được chuyện gì xảy ra thì xe đã cán qua người đã đẩy em ra, những giọt máu tanh nồng bắn lên mặt của em, tài xế xe thấy mình lỡ cán phải người ta thì nhanh chóng phóng xe đi. Những bông tuyết cũng bắt đầu rơi, em ổn định lại tinh thần, lại gần xem họ là ai mà lại đẩy em ra để tự đẩy bản thân vào chỗ chết... và câu nói khó hiểu khi nãy nữa.

Giải thích chút nha, là do Thiên Trúc và Chifuyu, Kazutora bị bỏ bùa do Riona. Anh em Haitani vì bỏ bùa nhưng không nhiều nên anh em Haitani tỉnh nhanh, và nhớ mọi chuyện. Anh em Haitani đang đi dạo thì thấy em sắp bị xe đâm nên đã đẩy em ra thế thân mình vào đó.

Chờ ss2 nha mấy bà dzà:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com