Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8.Tỉnh Dậy

Lưu ý: Trong truyện của tôi không có ai chết!!

Pachin và Peyan cũng không trong dàn harem của Takemichi

Chỉ có char nam với Takemichi. Không có char nữ

Cặp phụ: Yuzuha x Hinata x Emma x Senju x Akane. Hinata là bot còn Yuzuha, Emma, Senju và Akane đều là top. Còn nếu cậu là notp của các cặp này và muốn có char nữ với Takemichi thì phắn hộ. Đừng có chửi tôi này nọ, tôi rất ghét kiểu đó!!

Vô truyện.

Takemichi đang trong một không gian bị màu đen bao trùm, những ký ức từ hồi 5 tuổi lần lượt hiện lên trước mắt cậu. Hình ảnh cậu bị ba nuôi đánh đập, bị bỏ đói. Thậm chí là bị đem đi bán cho phòng thí nghiệm. Rồi cậu bỗng thấy mình đang bị trói trên chiếc giường, những người mặc áo xanh đang cầm kim tiêm tiến lại gần cậu, họ chích thứ chất lỏng trong ống tiêm vào người cậu. 

Trong giây phút đó cậu đột nhiên bật dậy, đập vào mắt cậu là hình ảnh trong phòng bệnh. Thở hổn hển một lúc lâu cậu mới định thần lại được, tại sao cậu đột nhiên mơ đến giấc mơ đó chứ. Cậu thu chân lại, đầu kê lên đầu gối, từng giọt nước mắt tuôn ra từ đôi mắt sapphire long lanh, lăn dài trên khuôn mặt cậu. Đúng lúc này Mitsuya bước vào, thấy cậu đang ngồi co ro trên giường, hắn lao đến bên cậu.

"Mày.... Sao mày lại khóc?" Mitsuya bối rối

"Hức... hức." Hắn càng vỗ về thì cậu càng khóc to nên hắn chỉ đành ôm cậu vào lòng mà an ủi cậu

Một lúc sau thấy cậu im lặng thì hắn mới lên tiếng: "Mày ổn hơn chưa?" 

"Ổn rồi. Mà tao ngủ bao lâu rồi?" Takemichi đẩy hắn ra

"Mày ngủ 1 tuần rồi, mày ăn cháo đi." Mitsuya lấy tô cháo từ trong bịch nãy hắn mang tới cho cậu

"Cảm ơn mày." Takemichi nhận lấy chén cháo

"Tao ra gọi cho tụi kia." Mitsuya ra ngoài 

Takemichi vừa ăn chén cháo vừa mệt mỏi suy nghĩ lại giấc mơ của cậu, đó là những kí ức cậu chôn vùi nhiều năm rồi. Trước khi cậu ở với ba mẹ thật của cậu thì cậu đã có thời gian sống với ông cha nuôi đánh đập cậu rất nhiều, cả kí ức lúc trong thí nghiệm nữa, cậu đã quên rất lâu rồi. Giờ lại đột nhiên nhớ lại, cậu thở dài rồi bỏ tô cháo đã ăn xong của mình qua một bên rồi nằm xuống. Vừa nằm xuống thì cửa phòng đã bật mở 

"Takemicchi!! Mày tỉnh rồi!!" Mikey lao tới ôm cậu

"Ừ, tao tỉnh rồi." Takemichi rũ mắt xuống nhìn Mikey 

"Tụi tao có câu hỏi muốn hỏi mày. Có thể hỏi chứ?" Chifuyu ngập ngừng nói

"Hỏi đi." Takemichi hờ hững nói

"Tại sao mày quen Kazutora và câu nói <Giết người là kẻ xấu nhưng giết kẻ thù là anh hùng> là sao?" Baji khó hiểu nhìn Kazutora đang đứng kế bên giường của cậu

"Nghe xong bọn mày đừng sốc nhé." Takemichi đẩy Mikey ra

Mikey bị đẩy ra hơi bất mãn nhưng mà cũng đành chịu. Cả bọn đồng thanh nói: "Nói đi"

"Tao và Kazutora quen nhau ở trại cải tạo, không chỉ Kazutora mà tao còn quen anh em Haitani, Izana và nhiều người ở thế hệ S62 nữa. Tao còn quen cả Sanzu và Mucho." Takemichi thở hắc ra

"Vậy lúc Izana làm quen mày là sao? Cả lúc Sanzu và Mucho đều như không quen mày nữa." Mikey thắc mắc

"Chỉ là giả vờ thôi." Takemichi nhẹ nhàng nói

"Vậy tại sao mày vào trại cải tạo?" Chifuyu như không thể tin rằng người hắn yêu từng vào trại cải tạo

"Tao giết người." Takemichi chậm rãi nói như điều đó không có gì là lạ lùng đối với cậu

"GIẾT NGƯỜI!!??" Cả đám hét lên như không tin được

"Ừ tao giết người nên mới vào trại cải tạo." Takemichi nhún vai "Sau này tụi mày sẽ biết lí do nên đừng hỏi."

"Tụi tao biết rồi." Draken lấy lại bình tĩnh

"Vậy còn câu <Giết người là kẻ xấu nhưng giết kẻ thù là anh hùng> là sao?" Baji lập lại câu hỏi

"Lúc tao ở trại cải tạo lúc đó tao mới chỉ 14 tuổi. Thời đó còn nông nổi nên mới nói câu nói đó mà không suy nghĩ." Takemichi chớp mắt

"Vậy tại sao mày lại ra trước Kazutora trong khi mày vào sau Kazutora." Lần này là Hakkai lên tiếng

"Được người nhà bảo lãnh nên được ra sớm." Takemichi nghiêng đầu nhìn Kazutora đang đứng kế bên "Kazutora."

"Sao vậy." Kazutora nãy giờ cúi gầm mặt, nghe gọi mình mới ngước lên

"Mày không làm vậy, anh Shinichiro vẫn chưa chết. Mày cũng không nên đổ lỗi cho Mikey như vậy." Takemichi lấy bàn tai xoa đầu Kazutora

"Tao- Xin lỗi" Kazutora cúi đầu

"Mày không cần xin lỗi tao, người mày cần xin lỗi là Mikey và anh Shinichiro kìa." Takemichi chỉ tay về phía Mikey

"Tao- Hiểu rồi." Kazutora nói rồi quay ra Mikey "Tao thành thực xin lỗi mày vì đã làm những hành động không đúng đắn với mày và anh Shinichiro." 

"Tao tha lỗi cho mày, dù sao mày muốn cướp xe cũng để tặng tao mà." Mikey cười "Nhưng mày vẫn phải đi xin lỗi anh Shin đấy."

"Đương nhiên rồi." Kazutora òa khóc

"Haha- Chào mừng mày quay lại Kazutora." Touman đồng thanh nói

"Vậy là tốt rồi ha." Takemichi cười "Vậy chừng nào tao được xuất viện?" 

"Bác sĩ nói mày phải ở lại 3 ngày nữa vì mày chưa khỏe hẳn." Kisaki cùng với đám người của Thiên Trúc bước vào

"Ể lâu vậy sao." Takemichi bĩu môi

"Không biết bảo vệ bản thân mà lao ra chịu nguyên cú vào đầu thế đấy." Ran cằn nhằn

"Biết lúc đó tụi tao hoảng lắm không, tự nhiên mày đang ngồi với tụi tao mà chớp mắt cái mày đã lãnh trọn nguyên cây sắt vào đầu rồi." Rindou tiếp lời Ran 

"Tao biết lỗi rồi mà." Takemichi cười nhẹ

"Mày toàn làm trò nguy hiểm không." Izana lại gần giường bệnh của cậu.

"Tao xin lỗi rồi mà." Takemichi làm bộ hối lỗi cúi gầm mặt xuống.

"Vậy chừng nào mày dẫn tao về xin lỗi anh Shin đây?" Kazutora quay ra hỏi Mikey

"Chiều nay luôn OK không?" Mikey nhìn Kazutora

"Được." Kazutora gật gù

"Vậy 3 ngày nữa tổ chức buổi họp bang luôn nhỉ?" Draken vuốt vuốt cầm nói

"Cho tao vào nữa." Hanma gã đẩy cửa phòng bệnh vào trong

"Mà Peyan rời Touman rồi." Kisaki đẩy gọng kính

"Vậy Baji quay lại thì tao quay lại làm đội phó à?" Chifuyu đưa mắt nhìn Mikey

"Ừm cứ vậy đi." Mikey gật đầu

"Thế tao ở phân đội nào?" Takemichi cắn miếng táo Mitsuya gọt cho cậu

"Lập thêm lục phiên đội cho Kazutora làm đội trưởng đi, Takemichi vào làm đội phó." Mikey nghiêng đầu "Cho Hanma làm đội phó tam phiên đội"

"Tại sao Takemichi không trong phiên đội của tao?" Baji bực dọc lên tiếng

"Takemichi trong phiên đội của tao mới đúng." Kazutora hét lên

"Mày mơ đi, Takemichi đáng ra phải trong phiên đội của tao." Nahoya nở một nụ cười nhưng trán đã nổi đầy gân xanh

"Trong phiên đội của tao thì hợp lý hơn." Kisaki đẩy gọng kính

"Bậy, trong phiên đội của tao thì hợp lý hơn." Sanzu thường ngày im lặng cũng tham gia vào

"Này tụi bây-" Takemichi bất lực lên tiếng

"Trong phiên đội của tao thì hợp lý hơn!!" Cả bọn vẫn nháo nhào mà không quan tâm đến Takemichi và Thiên Trúc

Thế là một ngày đã kết thúc bằng việc tranh dành Takemichi về phiên đội của mình.....

And cắt:)

Thấy chap này hơi xàm nhỉ? Cảm ơn vì đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com