Chú Pi tơ học iu
Cp: Sungu x Thaddeus
Yêu cũng phải học nữa ư? Thật ngốc mà
-----~/~-----
Từ bao giờ mà Kim Sung quên đi khái niệm của " yêu " là gì. Hắn không biết cách nên yêu một người là như thế nào. Trong quá khứ của hắn, ngoài bản thân đầy máu trong những cuộc chiến, nhìn đồng đội ra đi đầy thương tiếc, ôm hận thù thì chẳng còn gì nữa.
Từ " yêu " nghe sao mà xa lạ thế.
Cho nên khi Thaddeus thổ lộ tình cảm với hắn, hắn đã im lặng và không đáp lại. Hắn không biết nên làm sao, bối rối khó chịu.
Đối với Sungu, Thaddeus chỉ là con cờ, đúng vậy con cờ để tìm hiểu bí mật Raphael đã giấu ở Cửu Long, không hơn không kém. Nhưng khi Thaddeus dùng ánh mắt chân thành, rụt rè nắm lấy tay hắn áp lên mặt cậu mỉm cười nói rằng cậu yêu thích hắn. Kim Sungu như trở thành một tên phế vật mất hết cảm xúc, ngu ngơ trong tình cảm chân thành của Thaddeus.
Sungu vuốt ve gương mặt Thaddeus, bạn nhỏ nghĩ rằng Sungu sẽ đồng ý nên mỉm cười nghiêng đầu cọ vào lòng bàn tay hắn.
Sự thoải mái ấy làm bàn tay Sungu ngứa rang, nơi trái tim tĩnh lặng lại đập thình thịch ngày một nhanh.
Đây là cảm xúc gì? Là " yêu " hay sao?
" Sungu sao thế? Cứ im lặng mãi " Thaddeus ngước nhìn Sungu, trong đôi mắt chứa đầy hy vọng khát khao được hắn đáp lại tình cảm.
Nhưng Sungu chỉ lắc đầu, không phải cái lắc đầu từ chối mà là lắc đầu bởi vì không biết làm gì.
" Xin lỗi, tôi chưa từng yêu ai, cũng không biết nên phải yêu như thế nào. Sẽ làm cậu thất vọng nên... ". Sungu dừng lại một chút khi nhìn thấy sự thất vọng của Thaddeus. Hắn cắn răng, nơi trái tim vốn đập mạnh vì Thaddeus lại đột nhiên đau nhói lên. Hắn ôm lấy gương mặt cậu, vẫn dùng ánh mắt dịu dàng đó nhìn cậu: " Cho tôi thêm chút thời gian nữa nhé "
Thaddeus coi đây là sự từ chối khéo léo, nhưng cậu không từ bỏ đâu.
Cả hai đứng rất gần nhau, cảm nhận được hơi thở của nhau. Thaddeus đặt tay lên vai Sungu, nhón chân lên ôm lấy hắn, vùi vào cổ hắn nói với giọng nghèn nghẹn: " Không tin đâu, nếu Sungu không thích thì sao lại dùng ánh mắt đó nhìn tôi chứ? "
Là ánh mắt cực kỳ dịu dàng đó.
Thaddeus đã từng rất để ý. Kim Sungu không dịu dàng như cậu nghĩ, đối với các huynh đệ khác ở Cửu Long Kim Sungu sẽ đối xử một cách khác, xa cách hơn ánh nhìn lãnh đạm còn có chút cao thượng của bề trên.
Nhưng khi nhìn cậu lại khác, luôn là ánh mắt dịu dàng đó, cho cậu cảm giác được yêu thương được bảo vệ. Nên khi Sungu nói rằng bản thân hắn không biết cách yêu, Thaddeus lập tức phản bác, hoàn toàn không tin.
Kim Sungu cứng đờ trước cái ôm đột ngột. Tay hắn giơ trên không trung không ôm lại cũng không hạ xuống, cứng đờ như khúc gỗ.
Thaddeus nói: " Vậy để tôi dạy cậu nhé? Tôi cũng không biết nên yêu một người là như thế nào nên... Hãy chỉ dạy nhau nhé? ". Thaddeus không muốn buông bỏ sớm như vậy, cậu thực sự thích Sungu lắm: " Chúng ta thử trước nhé? Một tháng thôi, có được không? "
Sungu hít một hơi, đôi tay cứng đờ cuối cùng cũng cử động. Một tay đặt lên eo, một tay đặt lên sau gáy, cách ôm của Kim Sungu chứa nhiều sự bảo vệ dành cho Thaddeus.
" Ừm, được ". Sungu khẽ cười: " Thử một chút cũng không tệ "
" Thế thì tốt quá rồi "
Thaddeus mỉm cười. Khi rời khỏi cái ôm nhìn rõ Thaddeus lần nữa, Sungu thấy hốc mắt cậu đã đỏ hoe, có lẽ là sợ Sungu sẽ từ chối.
Thaddeus vụng về dụi mắt, dụi đến khi đỏ lên. Cậu khịt mũi, đưa tay ra: " Bài học đầu tiên, nắm tay nhau "
Kim Sungu chớp mắt, đưa tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Thaddeus.
" Đi đâu Sungu cũng phải nắm tay em đó biết không ". Nói xong Thaddeus chợt khựng lại, gương mặt bỗng đỏ lên, lắp bắp nói: " À còn... Cách xưng hô... "
Cậu ngước lên nhìn Sungu, cậu không biết sẽ phải xưng hô như thế nào. Đàn ông với nhau, vào thời điểm chưa xác định thì khó cho nhau lắm.
Sungu vuốt ve mu bàn tay của Thaddeus: " Nghe theo em "
Thaddeus mím môi, cúi đầu giấu đi gương mặt đỏ ửng của mình: " Ò, vậy... Gọi Sungu là anh nhé? ". Rồi Thaddeus đột nhiên ngẩn lên, " Anh ơi "
Sungu xoa đầu cậu đáp lại: " Ừ, anh đây "
Cảm giác được người mình yêu đáp lại tình cảm thật thích. Suốt đường đi về nhà Thaddeus cứ cười mãi.
Kim Sungu lâu lâu nhìn cậu, trái tim tĩnh lặng bao nhiêu năm cuối cùng cũng dậy sóng. Dù vậy, Sungu vẫn không biết nên yêu Thaddeus như thế nào.
Sungu ở lại Cửu Long lâu hơn dự kiến, một tháng để bên cạnh Thaddeus học cách yêu.
Kim Sungu sử dụng hết tài trí của mình, không thể cứ nương theo gợi ý của Thaddeus mãi.
Có lẽ... Hắn đang yêu Thaddeus như con cháu.
Cũng đúng thôi, bí mật hắn vẫn còn giấu Thaddeus ở đây và chưa phơi bày ra. Thaddeus thực sự là cháu của hắn nhưng... Bây giờ hắn muốn bác bỏ mối quan hệ đó mà thừa nhận mối quan hệ mới của hai người.
Kim Sungu không muốn làm chú của Thaddeus, một chút cũng không.
Nhưng bằng một cách nào đó mà Sungu vẫn cứ đối với Thaddeus ở mức đó. Không thể đi xa hơn dù Thaddeus đã từng nhiều lần cố gắng kéo gần khoảng cách.
" Sungu à, yêu là phải thật lòng không giấu giếm nhau. Cũng có thể thân mật hơn, như bây giờ nè, em luôn chủ động ôm anh ". Thaddeus dụi vào vai Sungu làm nũng: " Có thể... Thả lỏng một chút không? Lúc nào anh cũng cứng nhắc quá, yêu không phải như thế "
Sungu cũng rất nhiều lần tự hỏi. Tại sao Thaddeus có thể tự nhiên làm nũng với hắn, chủ động ôm hắn, hành động đó dễ dàng như vậy mà. Sungu cũng muốn thử nhưng khi đến gần, như có một bức tường vô hình ngăn cản hai người, hắn không thể chủ động ôm Thaddeus mà âu yếm.
Nhưng lúc Thaddeus chủ động lại khác. Như lúc này Kim Sungu mới có thể ôm Thaddeus, âu yếm cậu trong vòng tay.
Sungu vuốt tóc Thaddeus, hôn nhẹ lên đỉnh đầu cậu: " Vậy em dạy tôi thêm đi "
Thaddeus rất nhạy cảm, ở bên Sungu lâu như vậy rồi cậu luôn nhìn ra sự bất thường trong hắn. Cũng chỉ mới nữa tháng, Kim Sungu làm Thaddeus thất vọng rất nhiều lần nhưng Thaddeus vẫn không từ bỏ. Sự cố gắng của cậu cũng chỉ muốn Sungu có thể thoải mái hơn khi bên nhau.
Gần đây Thaddeus nhận ra, ánh mắt của Sungu nhìn cậu đã không giống như trước nữa, vẫn là sự dịu dàng đó nhưng không phải dành cho người yêu, có lẽ xa hơn... Chính là ánh mắt trìu mến dành cho con cháu trong nhà.
Thaddeus biết rất rõ ánh mắt đó. Nhưng tại sao?
" Anh giấu em chuyện gì đúng không? "
Kim Sungu hít một hơi: " Anh không... "
" Đừng lừa em ". Thaddeus ngắt lời hắn. Cậu rời khỏi cái ôm của Sungu, nghiêm túc đối mặt với hắn: " Đừng lừa giác quan của em. Anh cũng biết em nhạy bén như thế nào mà "
" Sungu, yêu là không giấu giếm nhau. Em nói cho anh biết hết bí mật của em rồi nhưng anh thì khác. Anh còn giấu em chuyện gì đó, đúng không? "
Đã bị phanh phui ra rồi thì Sungu cũng không thể giấu giếm gì thêm nữa.
Hắn đứng dậy đi về phía phòng ngủ của mình lấy ra một tập tài liệu. Trước khi đưa cho Thaddeus hắn đã ôm lấy gương mặt cậu trấn an: " Em nên bình tĩnh trước khi đọc nó nhé, hứa với tôi "
Thaddeus bật cười: " Em đang rất bình tĩnh mà "
Sungu vẫn còn lo lắng, đưa tập tài liệu cho Thaddeus.
Không gian dần trở nên yên ắng, chỉ có tiếng sột soạt của giấy và tiếng nấc khẽ khàng của Thaddeus.
Kim Sungu cau mày, khi còn những trang cuối cùng cũng là những trang quan trọng nhất và đau đớn nhất, Kim Sungu giật lấy và mạnh mẽ ôm Thaddeus vào lòng.
Lần này không còn gì nữa, hắn đã ôm được Thaddeus nhưng hoàn cảnh này thật đau đớn.
"Em bình tĩnh đã nhé, tôi không lừa em chỉ là... Chỉ là tôi không muốn em thất vọng ". Sungu vuốt tóc cậu: " Nhưng Thaddeus à, tôi không muốn làm chú của em, tôi muốn làm người yêu của em, được không? Em vẫn sẽ yêu tôi chứ? "
Thaddeus mím chặt môi khóc thút thít.
Bảo sao Kim Sungu lại không biết cách yêu, bảo sao Kim Sungu lại mang theo dáng vẻ trưởng thành như vậy. Bảo sao gần đây Kim Sungu luôn nhìn cậu bằng ánh mắt của trưởng bối. Bảo sao.... Bảo sao...
Thaddeus càng nghĩ càng đau lòng, cậu òa khóc nhưng không đánh Sungu vì lừa dối mình. Chỉ ôm chặt cổ Sungu, nơi trái tim đau nhói lại không thể buông bỏ Sungu được.
" Thaddeus ". Sungu khẽ gọi, vổ lưng cậu dỗ dành: " Có lẽ bởi vì vậy mà tôi không yêu em như bình thường được. Nhưng bây giờ thì ổn rồi "
Sungu từng suy nghĩ rất nhiều, có lẽ là vì bí mật mà ảnh hưởng đến việc hắn chủ động tiếp xúc thân mật với Thaddeus. Trong thâm tâm hắn luôn nghĩ cậu là cháu trai của mình cần phải bảo vệ thật tốt để không đi vào vết xe đổ năm đó.
Nhưng sau khi nói ra, tảng đá lớn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng biến mất, nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
" Thaddeus, nhìn tôi ". Kim Sungu kéo Thaddeus ra, ngón tay lau đi nước mắt của cậu: " Mọi chuyện đã ổn rồi, bây giờ em có thể lại dạy tôi cách yêu không? Tôi dường như hiểu được một chút rồi "
Thaddeus nấc lên, nói trong ấm ức: " Anh giấu em lâu như thế em phải giận anh! "
" Ừ, em giận bao lâu cũng được ". Sungu phì cười, vụng về dỗ dành cậu: " Cái này tôi biết, người yêu giận dỗi phải dỗ dành. Lúc trước em nói gì tôi cũng ghi nhớ cũng nghe theo em hết, tôi rất nghiêm túc học cách để yêu em "
Thaddeus nói thật, cậu giận Sungu tận một tuần liền. Suốt một tuần đó Thaddeus vừa giận vừa dạy Sungu rất nhiều thứ về " yêu ".
Nhưng khiến Sungu đau đầu là... Thaddeus gọi hắn là " chú " trong một tuần.
" Chú, bóc tôm cho em đi "
" Chú, sao không nắm tay em? "
" Chú đừng ôm chặt quá mà "
" Chú... "
Kim Sungu không chịu nổi nữa rồi. Hắn muốn Thaddeus lại gọi là " anh " cơ! Cứ gọi " chú " tự bản thân hắn cũng thấy cầm thú!
Vì để dỗ Thaddeus mà hôm nay Sungu đi chợ mua đồ về nấu rất nhiều món cay cho cậu. Khẩu vị của Thaddeus rất khác người Hàn bọn hắn, cậu ăn rất cay nhưng không sao vì hắn cũng biết ăn cay mà.
Sungu ngồi bên cạnh cẩn thận bóc vỏ tôm để vào bát Thaddeus. Tiện tay thì đút luôn cho cậu, lúc ấy Thaddeus sẽ rất hưởng thụ.
" Chú... "
Thaddeus chưa nói hết đã bị Sungu nhét một con tôm vào miệng. Bạn nhỏ trợn mắt trừng Sungu, chóp chép nhai tôm.
Tôm hùm đất xào cay ngon thật đó, nhưng Sungu bị làm sao thế này!?
Mỗi lần Thaddeus gọi " chú " thì liền bị Sungu nhét tôm vào miệng. Cái gương mặt lạnh tanh đó kìa, nhìn kiểu gì cũng rất giống đang dỗi ngược!
Thaddeus ấm ức không thôi. Vừa há miệng tính nói thì Sungu đã chuẩn bị sẵn tôm. Thaddeus ấp úng một lúc rồi rụt cổ lại: " Anh... Em không ăn nổi nữa... "
Toàn ăn tôm thôi, mấy món khác còn chưa kịp ăn mà. Thaddeus ấm ức đá vào chân Sungu. Nhìn hắn múc súp cho mình.
Món súp là để ăn cuối cùng trong khi trên bàn còn quá trời món ngon, Thaddeus ăn súp mà khóc không thành tiếng.
Sungu tháo bao tay, lau tay thêm lần nữa mới an tâm mà xoa má Thaddeus: " Đừng giận dỗi nữa mà, anh xin lỗi nhé "
Thaddeus dẫu môi: " Ai thèm giận anh "
" Không giận à? Vậy nhìn anh đi "
Thaddeus hứ một tiếng, không thèm nhìn.
Sungu biết Thaddeus đang giở trò, hắn đứng dậy trước sự ngơ ngác của Thaddeus. Làm ảo thuật lấy ra vài que kẹo hồ lô.
" Bao nhiêu đây đủ dỗ em chưa? "
Mắt Thaddeus sáng rực, bỏ bát súp vừa vơi đi một nửa giơ tay đòi kẹo.
Kim Sungu cưng chiều mà đưa cho Thaddeus, hắn ngồi xuống hôn lên trán cậu: " Đừng dỗi nữa nhé, anh muốn ôm em cả tuần nay rồi "
Thaddeus mãi gặm kẹo, Sungu có nói gì cũng ậm ừ. Hắn bật cười, xoa má cậu.
Ánh mắt của Sungu vẫn rất dịu dàng nhưng Thaddeus nhìn ra được, bây giờ đã hoàn toàn thay đổi rồi. Nhìn người yêu, Kim Sungu đã biết nên yêu một người là như thế nào.
Vẫn cùng một hành động, xoa đầu ôm ấp hay cưng nựng nhưng ánh mắt đó cho thấy rõ sự thật. Cách nhìn của anh em là khác, của chú cháu là khác, và của người yêu thì lại khác hơn nữa. Kim Sungu bây giờ đã phân biệt được rồi, và hiểu hơn rồi.
Nơi trái tim tĩnh lặng suốt ngần ấy năm cuối cùng cũng cảm thấy được hạnh phúc ngập tràn. Nơi này đã hiểu được sự rung động là gì.
Thời gian một tháng kết thúc, Kim Sungu chính thức trở thành bạn trai của Thaddeus.
Khi hắn nói với cậu rằng cuối cùng cũng hiểu được " yêu " là gì thì ngay lập tức Thaddeus nhéo má hắn cảnh báo: " Yêu là sự chung thủy đó! Anh chỉ được yêu một mình em thôi! "
Sungu phì cười, ôm eo Thaddeus kéo cậu vào lòng: " Anh biết chứ, chỉ yêu em thôi "
" Tốt nhất là anh nên ngoan ngoãn như thế đi! Nếu không... Nếu không em sẽ... "
Sungu nhướng mày: " Sẽ? "
" Sẽ mách mấy cô chú khác đó biết chưa hả, chú Peter! "
Kim Sungu bật cười thành tiếng, giơ hai tay lên đầu hàng: " Thua em rồi "
Im lặng một lúc, đột nhiên Thaddeus đỏ mặt hỏi hắn: " Yêu thì phải hôn, anh biết không? "
Lúc trước Sungu có đụng chạm thân mật với Thaddeus nhưng một tháng thử nghiệm cùng lắm là ôm ấp hôn trán chứ chưa hoàn toàn hôn nhau. Cả hai đều tôn trọng ranh giới nhưng bây giờ đã yêu nhau rồi.
Sungu gật đầu, tay mân mê cổ Thaddeus: " Ừ, anh biết "
-----~/~-----
=)))))) hong có khúc sau đâu nè.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com