Tết
Hint: Sungu x Thaddeus
Năm mới chúc reader luôn mạnh khỏe, vui vẻ cả năm và gặt hái được nhiều thành công hơn nhé.
Chúc bạn nhỏ Thaddeus khỏe mạnh, luôn vui vẻ em nhé. Yêu em lắm! Bạn nhỏ.
----------~/~----------
Năm nay Glory tổ chức tất niên, tông đồ đều tập hợp nhưng lại vắng mặt Thaddeus.
Cậu nói rằng sẽ trở về quê nhà nên không muốn tham gia, Raphael đã đồng ý rồi.
Mục đích của tất niên là để củng cố lại địa vị trong mắt những quý tập đoàn giao kết với Glory. Nhằm hoàn thành cắt đứt quan hệ giữa họ với cha Gabriel.
Nên không cần tông đồ tập hợp đầy đủ làm gì, năm mới nên Raphael cũng dễ tính hơn, cho tông đồ được thoải mái một chút.
Nhưng mà tập hợp đủ cả lại thiếu một người cũng không hoàn hảo. Bọn họ thấy thiếu tiếng cười.
Dù không thân nhau lắm nhưng mọi khi có tiếng nói của Thaddeus thì bầu không khí cũng trở nên êm dịu hơn. Không căng thẳng dù bọn họ đang nói chuyện phiếm.
" Hay... Giao thừa chúng ta đến tìm Thaddeus đi, tạo bất ngờ chẳng hạn " Matthew lắc lắc ly rượu, hào hứng đưa ra ý kiến.
Đại sảnh của Glory rộng, nhiều bàn tiệc chứ không phải dùng buffet như mọi khi. Bàn của tông đồ lớn nhất vì tận mười hai người.
Bọn họ ngồi với nhau, ở xa vị trí trung tâm nhất ít để ý nhất.
Matthew đưa ra đề nghị, những người còn lại suy nghĩ rất lâu.
" Bỏ phiếu, tôi một " Matthew đưa ly rượu của mình ra giữa bàn.
Sau đó, Johan là người thứ hai.
" Alipede cũng đồng ý à? "
" Thằng này hôm nay hăng vậy? Say rồi? "
Johan khua tay: " Năm nào tao chả đón giao thừa cùng Thaddeus. Tất nhiên phải đi rồi "
Cả đám cười cợt, sau đó rất nhiều người đồng ý.
Philip là người cuối cùng. Có lẽ gã không muốn đặt chân đến Cửu Long cho lắm nên mới do dự.
Ở giữa bàn có mười một ly rượu vang đỏ, Johan đại diện Thaddeus đặt ly rượu vào nữa. Mười ba chiếc ly vây quanh nhau, bọn họ lần lượt lấy ly của mình uống cạn.
" Giữ ly của Thaddeus lại, khi đến Cửu Long ép nó uống bù mười hai ly "
" Nhất trí!! "
Chuyện đến Cửu Long là bí mật, chỉ mỗi Raphael biết và gã cũng chẳng có thời gian để nói với Thaddeus. Năm mới nhiều người tìm, Raphael bận tiếp khách rất mệt, tông đồ không ở lại giúp mà còn bí mật đi tạo bất ngờ, gã nên nổi giận chứ không phải là giúp giấu giếm.
Thaddeus ở Cửu Long từ đêm hai mươi tám. Cậu ở nhà một mình tự ăn tất niên, ở một mình cũng cô đơn đó, nhưng năm nay hình như không giống thế nữa.
" Sungu à, hình như... Bị lệch rùi "
Sungu đứng trên thang dán chữ trên cửa. Thaddeus ở dưới chỉ đạo. Nghiêng cái đầu nhỏ, nhìn mãi vẫn thấy lệch.
" Lệch à? Sửa như nào đây huynh? "
" Đệ sang trái một tẹo, một tẹo thôi nha "
Dựa theo lời Thaddeus, Sungu di chuyển câu đối trên cửa. Loay hoay mãi mới xong. Sungu nhảy khỏi thang, đi ra xa nhìn còn Thaddeus thì tấm tắc khen đẹp.
" Sungu khéo tay qua " Cậu mỉm cười, giơ ngón cái khen hắn.
Sungu giơ tay lau mồ hôi cho Thaddeus: " Nhờ huynh chỉ dẫn đệ đấy "
Thaddeus cười khúc khích. Lấy thêm một dây pháo đưa cho Sungu. Hắn lại trèo lên thang treo pháo rồi treo luôn lồng đèn lên trước cửa nhà.
" Treo hơi muộn thì phải, vừa hay tối nay đốt luôn he he "
Thaddeus tung tăng vào nhà, ngồi phịch xuống sofa mở tivi lên xem xuân vãn cuối năm của Đại Lục.
Sungu ngồi bên cạnh cùng xem với Thaddeus.
Bạn nhỏ đung đưa qua lại, vui vẻ cười tít mắt.
Sungu nhéo má cậu: " Vui sao? "
" Tất nhiên vui rồi " Đầu nhỏ của Thaddeus gật gật: " Năm ngoái huynh đón Tết một mình, rất là chán luôn. May mà năm nay có Sungu "
Sungu dựa vào ghế, nghiêng đầu nhìn cậu: " Lần đầu đệ đến Cửu Long, huynh nói chúng ta đều cô đơn. Huynh chưa từng nói rõ với đệ về gia đình của huynh "
Thaddeus sững người nhìn Sungu. Hắn thấy rõ trong mắt cậu là sự buồn bã cùng với cô đơn. Nhưng rất nhanh đã giấu đi, trở nên vui vẻ cười tít mắt giấu đi nổi buồn trong đáy mắt.
Thaddeus khoanh chân, chậm rãi nói: " Huynh ấy hả? Cũng chẳng biết từ bao giờ mà lại trở thành trẻ mồ côi nữa... "
" Hồi lên ba huynh biết bản thân chỉ còn có mẹ. Mẹ rất thương huynh, mẹ nói rằng bố cũng rất thương huynh. Ai cũng thương huynh nhưng lại bỏ đi mà không nói một lời nào "
" Mỗi năm mẹ luôn dán câu đối đỏ lên cửa, mua quần áo mới, nấu một bữa rất thịnh soạn, huynh cùng mẹ gói bánh, giao thừa sẽ đốt pháo hoa... Nhưng mà... Hình như lâu rồi huynh chưa từng được ngắm pháo hoa "
" Cho đến khi Cửu Long bị giải tỏa, Raphael đến huynh mới biết cả bố lẫn mẹ đều mất rồi " Nói đến đây Thaddeus trở nên buồn bã, cậu khẽ cười: " Vẫn không biết vì sao họ lại đột ngột qua đời. Từ đó huynh đã không còn nhà để về nữa, ăn Tết một mình cũng quen rồi "
Thaddeus nhìn Sungu, nụ cười trên môi cậu từ khi nào mà trở nên giả tạo như thế chứ.
Sungu ngay lập tức ôm Thaddeus vào lòng, vổ nhẹ lên lưng cậu: " Khóc đi Thaddeus "
Thaddeus im lặng, cậu bất động trước cái ôm bất ngờ của Sungu. Chưa từng... Ngoài mẹ ra chưa từng có ai ôm cậu dỗ dành như vậy.
Tay Thaddeus run run, đưa lên nắm áo Sungu. Cậu bật cười: " Ha ha khóc gì chứ, huynh có phải con nít đâu "
Sungu hôn lên vành tai Thaddeus: " Khóc đi, đệ biết huynh đang buồn lắm. Đệ khi xưa cũng như huynh vậy, cứ cười mãi thôi "
" Sungu... "
Sungu vẫn dịu dàng dỗ lưng Thaddeus. Cậu im lặng, nhớ về những tháng ngày hạnh phúc trước kia, hốc mắt nóng lên sống mũi cay xè.
Thaddeus gục xuống vai Sungu, tiếng nức nở của cậu truyền đến tai Sungu. Hắn đau lòng ôm chặt lấy cậu.
" Không sao rồi, từ giờ huynh có đệ. Đệ sẽ ở bên cạnh huynh, cùng đón giao thừa cùng làm bánh ú, cùng đốt pháo hoa "
" Khóc đi Thaddeus, rồi hôm sau lại cười nhé. Ngoan "
Thaddeus cắn môi để không phải bật ra tiếng khóc. Cậu nấc nghẹn cực kỳ đáng thương.
" Không khóc... Năm mới không nên khóc... " Thaddeus nấc lên, cậu ôm cổ Sungu sụt sùi.
" Nhưng huynh mới khóc mà "
" Ừm... Vẫn còn là đêm ba mươi đúng hong? " Thaddeus hốt hoảng bật ra, mu bàn tay lau bừa lên mặt rồi xem đồng hồ. " May quá, còn mười phút nữa mới đến giao thừa. Sang mùng Một không nên khóc, xui xẻo cả năm "
Thaddeus khịt mũi.
Sungu khẽ cười, rút khăn giấy giúp cậu lau mặt: " Nhìn huynh này, mặt mũi tèm lem như mèo con "
Thaddeus chu môi: " Không phải đâu mà "
" Ăn nhẹ một chút không? " Sungu đánh trống lảng. Hắn vứt khăn giấy vào sọt rác rồi đi lấy một ít đồ ăn nhẹ cho Thaddeus lót dạ.
Thức khuya cũng dễ đói.
Thaddeus ngồi trong nhà ăn, còn Sungu thì bày pháo hoa ra trước cửa.
Gần Tết nên khu này dọn dẹp một chút, phía trên thoáng đãng dễ cho việc đốt pháo. Đối diện nhà Thaddeus cũng không có nhà nào nên khá rộng, vẫn đốt được tại nhà.
Thaddeus ăn vội khi đồng hồ còn năm phút.
Cậu ngồi ở thềm ngoài cửa, chống cằm nhìn Sungu đang chuẩn bị.
Bỗng... Trên nóc nhà gần đó lộ lên vài bóng người. Trong đêm ai cũng ăn mặc kín mít, Sungu cảnh giác che chắn cho Thaddeus.
Thaddeus đặt tay lên vai Sungu: " Không sao "
" Huynh biết họ à? "
Thaddeus chép miệng, cái đầu đỏ chót ở sau vai Sungu lấp ló. Cậu nói lớn: " Tới chơi thì là khách, sao cứ thích đóng vai trộm cướp thế? "
Nhóm người trên nóc nhà gần đó vén mũ trùm đầu. Matthew rọi đèn pin vào mặt, thè lưỡi cười toe toét. Cô nhảy xuống đứng trước mặt cậu: " Tạo bất ngờ cho anh mà "
" Suýt thì đánh nhau rồi! " Thaddeus phun nước bọt: " Phì!! Năm mới đánh nhau không hay nha "
" Người Trung Quốc sao nhiều phong tục phiền phức thế " Johan vén mũ trùm, đi đến gần Thaddeus. Ngón tay hắn quét lên mắt cậu: " Năm mới cũng đừng nên khóc chứ. Mới bỏ cậu một năm mà cậu khóc à "
Thaddeus hất tay Johan ra: " Ai thèm khóc vì cậu! Tui khóc vì nhớ bố mẹ mà "
" Àaaaa, ra Thaddeus vẫn là em bé nhớ bố mẹ nha "
" Nhớ sao không nói? Để anh đây cho nhóc đi gặp bố mẹ ngay "
Thaddeus:.....
" Ê nói gì vậy! Năm mới đừng nói xui xẻo "
Thaddeus: Đúng đúng! Phun nước bọt nói lại ngay!
" Gì đây? " Yuika lên tiếng. Giày cao gót cô nện xuống đường có tiếng khá vang tai: " Sắp giao thừa rồi, đốt pháo đi chứ, gây lộn làm gì? "
Sực nhớ ra, Thaddeus kéo tay Sungu: " Đệ đốt đi "
Sungu đặt tay lên sau gáy của Thaddeus: " Huynh ra xa đứng đi, nguy hiểm lắm đừng đứng gần "
" Òoooo "
Thaddeus nhanh nhẹn, kéo tay bọn kia dẫn ra xa. Sungu ở lại đốt pháo.
Khi đồng hồ vừa đếm về không, Sungu châm lửa. Pháo hoa bay vút lên cao rồi bắn ra nhiều chùm cực kỳ đẹp mắt.
Nhóm người vỗ tay, cùng nhau hô: " Chúc mừng năm mới!!! "
Judas xoa đầu Thaddeus với Matthew: " Năm mới, chúc hai nhóc mau ăn chóng lớn. Bớt làm mấy trò con bò lại! "
Thaddeus nhìn Matthew, hai người không hẹn mà nắm cánh tay Judas quật gã xuống đất.
Nhìn lão già nằm dưới đất, hai người vui vẻ đập tay với nhau: " Hoan hô! Diệt quái vật thành công rồi! "
" Hahaha "
Pháo hoa đốt được vài phút, ánh sáng trên bầu trời đêm khiến nhiều người không thể rời mắt.
Đôi mắt Thaddeus long lanh, Sungu có thể nhìn thấy rõ tâm tư trong mắt cậu.
Hắn nhìn cậu vui vẻ bên cạnh bạn bè cũng thấy vui lây. Sungu nhắm mắt lại, lòng thầm mong cho Thaddeus năm sau và trong những năm còn lại đều không cô đơn nữa.
Kết thúc màn đón giao thừa, nhà nhỏ của Thaddeus bỗng đông đúc. Nhà nhỏ không chứa được nên họ quyết định ra ngoài sân ngồi. Cũng chẳng có bàn, Thaddeus tìm được một tấm bạc lớn trong kho rồi trải đại bên ngoài, ngồi đó để uống vài ly.
" Chỉ có rượu ủ lâu năm thôi chứ không có rượu vang hay gì đâu nhá " Thaddeus cho mỗi người một vò rượu ủ lâu năm. Khi dọn xong mồi cậu mới ngồi xuống, ngồi bên cạnh Sungu.
Philip nhướng mày: " Ai đấy? "
Thaddeus ưỡn ngực tự hào khoe khoang: " Sư đệ của tui đó, đệ ấy mạnh lắm à nha "
Mọi người ồ lên, gật đầu chào hỏi với Sungu.
" Tưởng cậu đón năm mới một mình nên bọn này mới đến chơi. Nhưng ai ngờ cậu có bạn rồi, còn ôm người ta khóc sướt mướt "
Thaddeus lắc đầu chối bỏ: " Không có! Ai khóc đâu? Làm gì có! Anh nhìn nhầm ai á "
Mọi người phì cười. Nathaniel ngồi gần Thaddeus đưa ly rượu lên miệng cậu: " Uống đi! Phạt nhóc tất niên Glory mà vắng mặt "
" Đúng đúng! Uống đi, mười hai ly! "
Thaddeus dẫu môi, rúc vào người Sungu.
Rượu trắng uống bằng ly nhỏ xíu, vẫn đỡ hơn ly rượu vang. Nhưng tửu lượng của Thaddeus yếu như sên, rượu ủ cũng khá mạnh, uống mười mấy ly liên tiếp thì cậu say quắt mất.
" Sungu... Bọn họ ăn hiếp huynh kìa! "
Johan kéo Thaddeus ra: " Không được trốn! Chuyện gia đình đừng để người ngoài xen vào "
Nói rồi hắn bóp miệng Thaddeus đổ rượu vào. Đợi cậu nuốt rồi lại đổ thêm, nhưng còn chưa đủ mười hai ly thì cậu đã say khướt.
Thaddeus được thả ra mặt mũi cũng đỏ ửng, ngồi nghiêng ngả.
" Dễ vậy à? Tao uống nãy giờ muốn hết vò rồi còn chả thấy gì "
" Chịu, có bao giờ thấy nó uống đâu, chắc yếu nên không dám uống đây mà "
Sungu ôm bã vai Thaddeus, giơ ly rượu của mình lên: " Đệ là sư đệ duy nhất của huynh ấy. Cứ coi như đệ uống thay huynh ấy đi, các huynh thấy sao? "
" Chịu, nó say rồi cũng không dám ép. Chú em coi cũng được đó, uống xem nào "
" Đây đây, anh rót cho chú mày. Thaddeus còn thiếu năm ly nữa đấy "
Sungu uống một ly họ lại rót đầy, hắn uống họ rót đến khi đủ số Thaddeus thiếu.
Khác hẳn với Thaddeus mới được vài ly đã say. Sungu uống mãi mà vẫn tỉnh táo, mặt cũng chả đỏ lên tí nào.
Thaddeus say cứ như mèo nhỏ, cậu dựa vào người Sungu ngoan ngoãn ngủ chứ không quậy phá gì cả. Cũng vì vậy mà bị bạn bè nói xấu cũng chả hay.
Một đám đàn ông lớn hơn Thaddeus cỡ một con giáp xúm lại nói xấu bạn nhỏ đang say xỉn. Sungu vốn đứng về phe Thaddeus, chỉ ngồi nghe cũng chỉ dám phản bác mấy lần, sau đó... Hắn chỉ nghe và mỉm cười phụ họa chứ chẳng nói gì nữa.
Được một lúc Thaddeus đột nhiên nắm áo Sungu, thút thít nói: " Mẹ ơi... hức... "
Cả đám im bặt.
Sungu bế Thaddeus đứng dậy: " Cũng muộn rồi, đệ xin phép đưa huynh ấy đi nghỉ ngơi. Các huynh cứ chơi đi ạ "
Bọn họ cũng không muốn chơi tiếp cho lắm. Khi Sungu đi bọn họ liền đi theo rình mò.
Sungu đưa Thaddeus về giường, đắp chăn cẩn thận rồi đi ra ngoài đóng chặt cửa phòng.
Nhà của Thaddeus khá nhỏ, cả đám ngủ lại chắc chắn là không đủ. Vài người ở lại thì bọn đi sẽ phân bì nên là Sungu đứng ra chỉ cho họ chỗ ngủ tạm một đêm.
Ở nhà trọ á, bình thường thôi. Đỡ hơn mấy đợt làm nhiệm vụ ăn nằm với muỗi ngoài đường.
Sungu ở lại dọn dẹp, mãi đến gần ba giờ sáng mới leo lên giường ngủ với Thaddeus.
Sáng mùng Một, nhóm tông đồ ở lại nhà Thaddeus, bọn họ ngồi vây quanh nhau chơi bài. Chơi chán rồi lại kéo đi chơi mạt chược. Không thì lại quay sang chơi bài, mãi cho đến tận trưa.
Cuối cùng mới đến màn nhận lì xì của nhau.
Judas lấy ra rất nhiều phong bao màu đỏ. Mỗi người một bao dày cui. Đến lượt Thaddeus hắn lại bắt cậu phải chúc Tết. Thaddeus phụng phịu nói qua loa vài câu.
" Chúc anh già mãi không trẻ, tiền ra như nước "
Judas:.....
Thaddeus vui vẻ nhận lì xì, để vào ví tiền của mình. Dựa vào người Sungu, huých vai hắn: " Đệ lên đi "
Sungu nghiêng đầu nhìn xuống Thaddeus: " Đệ được sao? Nhưng hình như không có thừa phần cho đệ...? "
Thaddeus nhìn số bao lì xì trên tay Judas. Bĩu môi: " Này Judas. Lì xì anh mới chuẩn bị đúng hong, sao hong có phần của Sungu? "
Judas bình tĩnh nói: " Quên mất "
Sungu cụp mắt: " Đệ hiểu mà, không sao đâu huynh ". Nói rồi hắn đứng dậy: " Đệ đi lấy thêm nước "
Sungu đi rồi. Thaddeus lập tức dậm chân: " Các cậu cố ý đúng không? Làm sư đệ yêu dấu của tôi buồn rồi kìa! "
Mọi người nhún vai: " Không biết gì cả "
Thaddeus thở dài: " Sungu cũng rất cô đơn. Chưa từng được lì xì. Các cậu có thể làm đệ ấy vui chút không coi như nể mặt tôi "
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng mới cứng nhắc thỏa hiệp. Bọn họ không thích Sungu cho lắm, sát thủ rất nhạy bén nên luôn thấy Sungu có gì đó rất bất thường, chỉ là lâu lâu mới cảm nhận được, điển hình là ban nãy...
Khi Sungu trở ra thì nhận được rất nhiều phong bao lì xì, cả Thaddeus cũng lì xì cho hắn.
Sungu sững người, máy móc nhận lì xì của những người kia. Lại mỉm cười khi nhận của Thaddeus.
Tông đồ:.... Đấy! Rõ ràng là rất kỳ lạ.
Sungu cũng lấy ra một phong bao đỏ đặc biệt đưa cho Thaddeus: " Lì xì của huynh. Hãy luôn vui vẻ nhé "
" Ồ " Thaddeus vui vẻ nhận lấy, xoa đầu hắn: " Cảm ơn Sungu, đệ thật ngoan nha "
Sungu dịu dàng nhìn Thaddeus.
Đúng lúc này điện thoại của tông đồ nhận được tin nhắn cùng một lúc.
Bọn họ nghĩ là sếp sẽ triệu tập, nhưng chưa nghĩ là sẽ nhận được lì xì của sếp.
Raphael chuyển cho bọn họ mỗi người nửa tỷ. Ai cũng trố mắt nhìn, có người còn dụi mắt để chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm.
" Vãi cả linh hồn!! "
" Năm nay ấm vậy "
" Ê sếp bị hack à? Hay có khi nào gửi rồi cái mình thiếu nợ không? Mấy nay thấy lừa đảo với hình thức này nhiều lắm "
Một lát có thêm một tin nhắn: " Lì xì. Năm mới cố gắng làm việc "
" À không phải lừa đảo "
" Làm hết cả hồn. Nhưng mà chơi lớn thế à? "
" Sếp trúng số hả ta "
" Chịu "
Mọi người vui vẻ nhận lì xì của sếp. Thaddeus khoe với Sungu, nói rằng sẽ dùng số tiền này ăn Tết ấm no với hắn.
Sungu chỉ mỉm cười xoa đầu Thaddeus.
" Sungu, sao đệ cứ xoa đầu huynh mãi thế? "
Sungu nhìn Thaddeus trầm ngâm suy nghĩ, rất lâu sau mới nói: " Có lẽ là quen tay. Huynh dễ thương quá "
Thaddeus lắc đầu ngón tay tỏ ra không hài lòng: " Không dễ thương, phải siêu ngầu! So cool! "
Sungu: " Vâng vâng, so sool! " Hắn giơ ngón cái lên với Thaddeus.
Nhóm tông đồ ở lại với Thaddeus đến mùng Một Tết rồi mới kéo về Hàn Quốc. Còn Sungu thì ở bên cạnh Thaddeus đến hết Tết. Hai người kéo nhau đi chơi đủ nơi, Sungu ra sức chọc cho Thaddeus vui vẻ để quên đi sự cô đơn của những năm trước. Bản thân hắn cũng lấy cậu làm niềm vui.
Dựa dẫm vào nhau, quên đi quá khứ đau thương và bắt đầu một hạnh phúc mới.
-----~/~-----
Lo cờ bạc nhậu nhẹt không nên t quên đăng 💩
Năm nay ấm rồi. Không có lì xì còn phải lì xì ngược lại cho cháu cơ! Khổ ☺💔
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com