Thu nhỏ!?
Cp: Peter x Thaddeus
Pi tơ sờ chym quảng cáo sản phẩm hot hít cuối năm 2024: Quá đã luôn các bạn, cục cưng nhỏ xíu dễ dàng mang theo bên mình tối ưu thời gian và cực kỳ hiệu quả. Thích hợp dành cho người yêu, tôi đã thử và thành công còn bạn thì sao?
----------~/~----------
Biết không, Peter có năng lực trẻ hóa. Nghe rất là phản khoa học. Đơn giản vì mong muốn mãnh liệt mà hắn đã đạt được mục đích. Nhưng Peter chưa từng nghĩ đến.
Peter vẫn chưa biết thứ để kích hoạt năng lực đặc biệt bên trong mình.
Cho nên khi hắn mong muốn rằng Thaddeus trở nên nhỏ bé để hắn dễ dàng mang theo bên mình để hết lòng bảo vệ. Ngay lập tức Thaddeus đã thu nhỏ, bé tẹo thành trẻ lên ba.
Đó là một buổi sáng nắng ấm. Trước khi ngủ Peter luôn ở phòng của Thaddeus để dỗ cậu ngủ. Bạn nhỏ từ khi về sống với hắn thì trở nên mềm mỏng hơn, thiếu an toàn và muốn Peter bên cạnh đến khi ngủ say và muốn nhìn thấy ngay khi thức dậy.
Thaddeus không muốn ngủ cùng nhau nên Peter luôn cố gắng đáp ứng yêu cầu của cậu.
Peter quỳ bên cạnh giường dịu dàng vuốt tóc Thaddeus. Thaddeus đã ngủ say và hắn chưa muốn rời đi cho lắm.
Nhìn bạn nhỏ trước mặt. Cơ mặt cuối cùng cũng chịu thả lỏng, hắn đau lòng muốn chết.
Thức dậy Thaddeus cứ luôn nhớ đến những chuyện đã qua, còn đối diện với nhiều nguy hiểm. Peter thật muốn cậu nhỏ lại để hắn mang theo bên mình, hoàn toàn bảo vệ.
Trong đầu Peter lúc đó chỉ nghĩ được như thế thôi. Cũng hơn một nghìn lần.
Cũng vì thế mà năng lực được kích hoạt.
Sáng hôm sau Peter theo thói quen đến phòng của Thaddeus đợi cậu thức dậy.
Mở cửa phòng, trên giường chăn gối gọn gàng chỉ có một cục nhô lên trong chăn.
Peter lạnh từ đầu đến chân, Thaddeus không có trong phòng, hắn vội vàng chạy đi tìm. Nhưng tìm một vòng cũng không thấy. Hắn run rẩy trở lại phòng ngủ, kéo cả căn cứ dậy sớm để tìm Thaddeus.
Cục cưng nhỏ đột ngột biến mất. Jiwon bình thường thích ngủ nướng cũng tất tốc rời khỏi giường để đi tìm.
Căn cứ ồn ào cả một buổi. Đến gần năm giờ sáng.
Giờ này Thaddeus mới thức. Cậu ngọ nguậy chui ra khỏi chăn, dụi dụi mắt tìm Peter nhưng không thấy. Thaddeus sững sờ, cậu không tin rằng hôm nay Peter không đến với cậu vào buổi sáng.
Thaddeus ngồi ngơ ngẩn trên giường. Mãi một lúc, đến khi cánh cửa mở ra lần thứ N trong buổi sáng.
Peter đầu tóc rối bù xông vào phòng tìm kiếm lần nữa. Ngay lập tức mắt hắn sáng lên, lao ngay vào giường ôm Thaddeus.
" Nhóc con! Đi đâu vậy hả? Làm tôi lo chết mất "
Thaddeus ấm ức nắm áo Peter: " Là cậu đi đâu ấy! Sao không đến với tôi? "
Peter run rẩy đẩy nhẹ Thaddeus ra, lúc này hắn mới nhìn kỹ. Thaddeus... Sao bé tẹo thế này?
Tim hắn đập thình thịch. Thaddeus nhỏ xíu cỡ ba bốn tuổi. Hắn run rẩy, miệng nở nụ cười quái dị.
" Ha... Ha ha ha... Bé xíu... Mẹ kiếp! Ông trời thật ưu ái lão già này mà "
Peter quỳ xuống bên giường, nắm vai Thaddeus cười khùng khục.
Thaddeus không hiểu Peter nói gì. Cậu thấy Jiwon, Simon, Kageo và cả Johan đang đứng ở ngưỡng cửa nhìn cậu với ánh mắt kì lạ.
Mcking cũng sủa lên vài tiếng.
Mọi người đều nhìn chằm chằm Thaddeus. Ánh mắt kì lạ khiến cậu khó chịu.
Jiwon đẩy Peter ra, xách Thaddeus lên.
Thaddeus trợn tròn mắt, Jiwon đâu mạnh đến mức xách một người trưởng thành bằng một tay. Cậu nhìn xuống chân mình, chân cậu không chạm đất nhưng mà... Nó bé tẹo...
Mặt Thaddeus tối đi, cậu hít một hơi giơ tay lên xem. Một đôi bàn tay múp míp bé tí, Thaddeus cắn môi, chỉ vào chiếc gương trong phòng.
Jiwon lập tức đưa cậu đến trước gương.
Nhìn bản thân từ trên xuống dưới, Thaddeus không khỏi bấn loạn. Cậu sờ soạng mặt mình, bóp méo để xác nhận rằng đây không phải trò đùa.
Người cậu mặc chiếc áo phông hôm qua, quần còn nằm lại trong chăn. Chiếc áo lớn phũ qua chân, rộng thùng thình.
Jiwon tặc lưỡi: " Chuyện quái gì vậy? Sao nhóc bé tẹo thế này? "
" Cháu không biết, vừa thức dậy đã thành thế này... "
Peter đi tới bế Thaddeus từ tay Jiwon, trong mắt ngập tràn sự mãn nguyện. Hắn vuốt lưng Thaddeus: " Như vậy cũng tốt mà. Tôi dễ dàng mang theo nhóc bên mình, nhóc sẽ không sợ hãi nữa "
Thaddeus gục xuống vai Peter, im lặng không nói gì. Cậu cần chút thời gian để chấp nhận bản thân trong hình hài này.
Peter còn phải đóng vai Kim Sungu đi học ở trường nên không thể ở lại được nữa. Hắn muốn mang Thaddeus theo nên đã một mình chống đối với nhóm của Jiwon.
Kageo hôm nay lại không về phe Peter mà đứng bên Jiwon, Johan với Simon thì khỏi phải bàn rồi. Một ông già ôm theo một đứa nhóc chống đối lại bốn cái miệng.
Jiwon vò đầu tức điên lên: " Sao hôm nay tiền bối cứng đầu thế hả? Đã bảo là không được rồi!! "
Simon vuốt lưng Jiwon: " Đại ca mà, lúc nào chả vậy "
Cuối cùng nhóm Jiwon thua thảm hại.
Thaddeus mặc bộ quần áo mới, bộ đồ thủy thủ nhỏ xíu trông rất đáng yêu. Peter bế cậu bên tay, mang theo đến trường.
Thaddeus gần đây cứ ở nhà nên luôn muốn ra ngoài, tất nhiên không từ chối Peter mà đu theo hắn.
Peter mang theo đứa nhóc đi dọc hành lang dãy phòng học. Ai cũng chú ý hắn, nhất là bạn nhỏ trên tay hắn.
Thaddeus đang ăn kẹo hồ lô, hai má độn kẹo lên như sóc.
Đến lớp học, Peter để Thaddeus ngồi lên đùi mình, ngay lập tức thu hút nhiều sự chú ý.
Yuna vổ vai Peter: " Ai thế? "
" Cháu trai của tôi. Em trai em dâu của tôi... Bận công việc nên giao cho tôi chăm sóc "
" Cậu vậy mà lại lớn thế á? Không tin nổi mà "
Peter nhún vai. Cái vai vế trong nhà bịa ra như nào cũng đúng thôi.
Thaddeus ngước lên nhìn Yuna, môi cậu chu ra, cười híp mắt. Hồi trên đảo cậu khá ấn tượng với cô gái này, khả năng kém cỏi nhưng rất dũng cảm.
Thaddeus đung đưa chân nhỏ, thích thú khi được bước vào cuộc sống của Peter.
Cậu còn không hiểu Peter sẽ trả thù Raphael như thế nào. Bây giờ thì hiểu rồi.
" Nhưng mà Sungu này " Yuna nói: " Giáo viên sẽ không cho phép đâu, cậu giải quyết vấn đề này ổn thỏa rồi chứ? "
Peter gật đầu.
Khi ấy Yuna mới an tâm mà về chỗ ngồi của mình. Cô nhiệt tình mang đến chiếc ghế nhỏ cho Thaddeus ngồi.
Khi chuông reo, giáo viên chủ nhiệm lập tức vào lớp. Để sổ điểm danh lên bàn, gương mặt nghiêm túc của cô nhìn thẳng vào Thaddeus. Đẩy cặp kính cận, cô chỉ tay vào Peter.
" Kim Sungu!! Sao em lại mang trẻ em đến đây? "
Hắn đứng dậy, chóng tay lên bàn ánh mắt thách thức: " Hội thao lần này em sẽ tham gia tám hạng mục! "
Giáo viên chủ nhiệm choáng váng.
Hội thao hằng năm giữa các trường luôn là cái gai trong mắt hiệu trưởng. Đơn giản vì ngôi trường này chả ai tham gia. Có thì cũng là bọn... Bỏ đi, nói chung là trường này chưa bao giờ thắng một giải nào.
Bây giờ có một học sinh đứng ra thi đâu cả thảy tám hạng mục. Có ngu mới không thỏa hiệp.
Gương mặt cô dịu đi đôi chút, gật đầu: " Tôi sẽ ghi nhớ câu nói này của em. Nếu em dám lừa tôi và nhà trường... Thì tôi sẽ lập tức đánh rớt em vào kỳ thi học kỳ dù kết quả của em có cao hay không "
Peter gật đầu: " Được thôi. Cảm ơn cô "
Thaddeus ngồi bên chiếc ghế nhỏ, cái dầu đỏ lấp ló trong khá đáng yêu.
Mọi khi chỉ thấy giáo viên mang con đến, lần đầu thấy học sinh cũng được phép. Mà hình như cái này chỉ có mỗi anh bạn Kim này dám làm.
Cô gái ngồi phía sau Peter lâu lâu lại giơ tay ra xoa đầu Thaddeus. Bạn nhỏ cũng không ý kiến, thoải mái cho người ta sờ.
Nhưng Peter thì có ý kiến!
Hắn tóm tay cô gái ấy lại, ánh mắt không hài lòng nhìn cô. Sau đó... Hắn lập tức ôm Thaddeus đặt cậu lên đùi mình. Ôm Thaddeus vào lòng mà học.
Thaddeus:....
Cậu không hỏi, vì cậu cảm nhận được Peter đang khó chịu. Bạn nhỏ ngoan ngoãn ngồi trong vòng tay của Peter, nghe giáo viên giảng bài một cách nhàm chán, sau đó... Ngủ gục.
Peter để Thaddeus dựa vào người mình, phủ áo khoác lên người cậu giữ ấm. Sắp xếp ổn thỏa rồi mới an tâm tiếp tục học.
Thật ra mấy cái kiến thức cỏn con này hắn chẳng cần học, nhưng vì vai diễn hoàn hảo hắn phải học.
Đến giờ giải lao, Peter cõng Thaddeus trên vai đưa đến nhà ăn. Thaddeus ở trên cao thích thú nhìn mấy cái đầu nhỏ dưới mình, cười khúc khích.
Peter dịu dàng nhìn cậu. Hình như lâu rồi hắn không thấy Thaddeus cười như thế. Sự ấm áp hạnh phúc lan tỏa khắp người, chạm đến trái tim của hắn.
Peter gọi hai phần cơm, hắn nhường toàn bộ thịt cho Thaddeus, nhìn cậu ăn.
Thaddeus có nết ăn rất xấu, cứ nhét hết thức ăn vào miệng rồi nhai, hai má độn lên rất đáng yêu.
Thaddeus chu môi lúng búng nói: " Chú hong ăn à? "
Peter lắc đầu.
" Sẽ đói lắm á "
" Không sao, thời gian còn nhiều. Chăm nhóc ăn trước cái đã "
Thaddeus híp mắt cười. Đòi Peter mua sữa chuối cho mình.
Peter ngoan ngoãn phục vụ ông trời con, đứng dậy đi tìm Yuna đến canh chừng Thaddeus giúp mình, đi mua sữa rồi sẽ quay lại ngay.
Ngôi trường này đâu có ai bình thường, toàn là sói đội lốt người. Thaddeus dù là tông đồ thì không nên lộ diện bây giờ vì đang trong thời gian nguy hiểm. Với cả, cái thân hình bé tẹo đó thì gãi ngứa được cho ai.
Không phải vì sợ có sự cố ngoài ý muốn thì Peter đâu phiền phức nhờ Yuna và anh em Dokgo giúp đỡ chứ.
Peter quay trở lại với sữa chuối và vài viên kẹo trái cây nhiều vị. Hắn ngồi đối diện Thaddeus, nhìn cậu đùa giỡn với anh em Dokgo.
Hai tên này nhìn vậy mà hợp cạ với con nít nhỉ.
Peter cắm óng hút rồi đưa cho Thaddeus. Hài lòng khi bạn nhỏ ngoan ngoãn ăn hết cơm và không chừa lại thứ gì.
Yuna đưa cho Peter một khay cơm trưa: " Thaddeus nói cậu chưa ăn gì, nhờ tôi lấy giúp cậu đó "
Peter gật đầu nói cảm ơn với Yuna, hắn ăn vội cơm trưa trước khi bắt đầu vào học.
Thời gian học tập của Peter rất chán, Thaddeus ngồi trong lòng Peter vẽ với rồi lại ngủ. Lâu lắm mới tan học.
Thaddeus muốn về nhà chơi với Jiwon rồi.
Khi Thaddeus về liền có bất ngờ từ nhóm người ở nhà.
Sáng nay Johan đã cải trang để đi mua đồ cùng với Kageo. Mua vài bộ quần áo trẻ con cho Thaddeus. Có rất nhiều thứ xinh đẹp muốn Thaddeus mặc ngay.
Peter vừa về còn chưa kịp thay quần áo ra. Lập tức giơ điện thoại lên chụp ảnh Thaddeus mặc những bộ quần áo xinh đẹp.
Hắn biết hồi bé Thaddeus khổ sở thế nào. Sợ rằng khoảnh khắc này sẽ biến mất vào hôm sau nên hắn phải tận dụng tối đa thời gian.
Nếu như... Khi đó hắn đến sớm hơn, có thể giúp đỡ huynh đệ của mình sớm hơn thì Thaddeus đâu có ra nông nỗi này... Đánh mất tuổi thơ một cách đáng thương và tồi tệ nhất.
Jiwon vỗ tay khen ngợi: " Ôi chao! Cháu của ai mà xinh thế nhỉ? "
Thaddeus cười khúc khích: " Của cô Jiwon ạaaa "
" Ôi cháu yêu ngoan quá đi. Hôn cô cái nào "
Thaddeus chu môi sắp chạm vào mặt Jiwon thì bị quyển vở của Peter chặn lại.
Jiwon:.....
Thaddeus: Chuuu....!?!?
Peter lắc lắc ngón tay: " Không được Jiwon. Nếu hôn mỗi cô thì thật không công bằng "
Jiwon phẫn nộ: " Thì hôn hết đi! "
Peter: " Cũng không được "
" Why!? "
" Tôi không thích "
Jiwon gào lên: " TIỀN BỐI!!! "
Peter nhếch mép: " Tôi lớn nhất, tôi nói gì các người phải nghe! Hiểu chưa? "
Nói rồi hắn ôm Thaddeus lên mang về phòng: " Đến giờ trẻ em ngủ trưa rồi "
" Anh đừng có lộng quyền!! "
Cánh cửa phòng Thaddeus đóng sầm lại, để nhóm Jiwon sau lưng mặt mày phẫn nộ nhưng chẳng làm gì được.
Nói không lại, đánh cũng không lại nốt!
Simon gãi đầu: " Dạo này đại ca khó hiểu nhễ "
" Đúng đó, chưa bao giờ sư phụ tỏ ra gay gắt như thế. Hình như có hơi ấu trĩ "
Jiwon giãy giụa trên sofa: " Tôi không biết đâu! Ai đó bắt lão già đó nghe lời dùm tôi đi!!!! "
Johan đưa quạt cầm tay cho Simon. Hắn không dám đến gần, Jiwon giận rất đáng sợ nên cứ để Simon chịu trận đi.
Simon quạt mát hạ hỏa cho Jiwon: " Mặc kệ đi, đại ca cứng đầu đó giờ nói cũng chả nghe gì đâu. Nhóc lo chi cho mệt não "
" Căn cứ bị lộ thì tôi tự tay giao anh ta cho Glory luôn!!! "
Simon cười cười hùa theo: " Ừ ừ, tới đó anh mày theo nhóc luôn "
Jiwon hậm hực ngồi khoanh chân trân sofa. Giơ tay năm ngón ra lệnh ba người đàn ông kia dọn dẹp nhà cho mình. Nhà của cô, cô có quyền. Nhưng nói cỡ nào cũng không lớn bằng Peter, thực sự rất bực bội.
" Mong là ngày mai sẽ trở lại bình thường... Cứ cái đà này mình phát điên mất thôi "
-----~/~-----
Hơi đúi.... Đúi deo
Eo thề, em nhím với Johan mà về với cụ thì coi cái nhà có khác gì cái bang 0 😭⁉ Mái ấm còn đỡ, nhưng mà cái này giống cái bang hơn cái mái ấm đó chứ 😭 Simon từng làm ăn xin rồi là thấy cũng có tương lai lắm 😭🤌🏻
Gì. Một ông già bị ung thư, 2 đứa mù, 1 thằng cụt, 1 thằng trong máu có độc ( thả ra xin tiền đi lọc máo thì y như rằng =)))) ), 1 đứa nội thương. Eo ơi y chang, thả ra khéo 1 ngày gom đủ 7 tỏi luôn ấy chớ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com