Tranh chấp quyền sở hữu
Cp: Peter - Philip x Thaddeus
Em không là vật sở hữu của riêng ai, tự em quyết định con đường mà em chọn.
Giọt máu đầu tim em dành cho hắn, mãi vẫn là hắn.
----------~/~----------
Sau mọi chuyện, Thaddeus cũng hiểu được những gì cha mẹ mình làm cho mình. Cậu đau khổ gục bên tủ quần áo đã nát tươm của mẹ, ôm lấy bộ xường xám mà mẹ thích nhất mà òa khóc.
Peter làm sao có thể chịu được. Huyền thoại Peter lạnh lùng giết người còn không chớp mắt, ấy vậy mà hôm nay lại dịu dàng đến lạ. Hắn quỳ xuống ôm lấy Thaddeus, để cậu dựa vào người mình. Như muốn nói rằng, tôi ở đây làm chỗ dựa cho cậu.
Thaddeus vụng về lau nước mắt trên mặt, nhưng lau rồi lại lau, nước mắt mãi không hết.
Simon không muốn cắt ngang nhưng bây giờ không phải lúc để khóc lóc như vậy. Simon vổ lưng Thaddeus: " Ở lại đây nguy hiểm lắm, chúng ta mau rời khỏi thôi "
Peter gật đầu với Simon, kéo Thaddeus đứng dậy. Ân cần hỏi: " Có đi được không? "
Thaddeus lau nước mắt gật đầu. Sau đó ba người gấp gáp chạy ra bến cảng. Khi chuẩn bị rời khỏi Cửu Long cậu đột nhiên đòi xuống tàu vì để quên đồ. Peter đồng ý cho cậu trở về lấy nhưng sự bất an trong lòng hắn lớn dần, không nhịn được mà âm thầm đi theo sau cậu.
Thaddeus không về nhà mà đến nơi của Anh em Đường chủ Kim Cang.
Cậu đối mắt với gã khổng lồ Philip khiến Peter ở phía sau lo lắng không thôi.
Philip nhìn Thaddeus, giọng nói lạnh lùng ra lệnh: " Mau theo tôi trở về Thaddeus. Nhiệm vụ của cậu đã thất bại và Peter sẽ do tôi tự tay giết "
Thaddeus cười khẩy: " Không thích! Tôi chưa thất bại, anh nên cút đi "
" Sếp đã nói rồi, cậu còn cố ý chống đối? "
Thaddeus cong chân lên, mỉm cười: " Dù có thất bại thì tôi cũng không về! "
Ở sau chiếc mặt nạ, Philip nhướng mày: " Cậu muốn phản bội thì vẫn phải theo tôi về Glory! Sau đó... Phạt cậu theo cách của những kẻ phản bội trong quân đội. Thaddeus! "
" Có ngon thì đến đây "
Thaddeus lao đến, dùng chiêu thức quen thuộc đánh nhau với Philip. Gã khổng lồ dễ dàng tóm được cổ chân bé tí của cậu rồi ném vào đống đỗ nát bên kia.
" Thật ngu ngốc! "
Gã đứng yên nhìn Thaddeus đang dùng chiêu thức mạnh nhất để chiến đấu với mình.
" Cậu nghĩ với cái thân hình nhỏ bé đó của cậu thì dễ dàng làm tôi bị thương lắm à? "
Thaddeus đã tặng Philip vài chưởng nhưng chẳng si nhê, còn khiến tay cậu đỏ lên. Thaddeus loạng choạng tiếp đất, cổ chân kêu một tiếng rắc rất chói tai. Là chấn thương sau khi đánh với Peter, giờ thì khó rồi đây.
Thaddeus phun nước bọt, dè chừng nhìn Philip.
" Bây giờ thì chịu theo tôi trở về chưa? Hay muốn tôi cưỡng ép cậu "
" Chưa xong đâu "
Thaddeus vừa tính lao lên thì đã bị Philip tóm cổ nhấc lên cao.
Cơ thể nhỏ bé của cậu đung đưa trên cao, lực tay của Philip rất lớn khiến cổ cậu đau nhói lại thiếu hụt oxi. Thaddeus cắn răng, đau đớn nhìn vào chiếc mặt nạ xấu xí của gã.
" Về thôi "
Thaddeus vùng vẫy, chân đá vào tay hắn lại như lấy trứng chọi đá. Trong tình trạng bị thương cậu chẳng làm gì được gã.
Philip tói tay Thaddeus lại, xách cậu như xách một con ếch, áp giải cậu lên trực thăng trở về Hàn Quốc.
Trước mắt cậu nhòe đi, cậu thấy một bóng người xuất hiện, mơ hồ đoán được là ai.
" Đừng đến đây.... "
Philip nghe tiếng của cậu thì lập tức nhìn lên. Gã reo lên, hơi bất ngờ vì người trước mặt: " Đến cứu cậu ta à? Hay lão đến nạp mạng? "
" Thả nhóc ấy ra! Tôi đánh với cậu "
Thaddeus yếu ớt nói: " Đã bảo là đi đi mà!!! "
Peter nhìn Thaddeus, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết: " Không sao, tôi sẽ cứu cậu sớm thôi "
Philip kéo Thaddeus đứng thẳng dậy, lời nói mang theo ý chăm chọc: " Cậu bỏ tôi đi theo thằng già này à? "
Thaddeus nghiến răng, gục đầu xuống. Nhưng Philip không muốn tha cho cậu, nâng cằm cậu lên: " Nói đi Thaddeus, cậu chọn tôi hay chọn tên Peter đó? "
Thaddeus nhấc chân đi lên trước nhưng bị Philip giữ chặt. Cậu cắn môi nhìn Peter trông cực kỳ đáng thương.
Philip nhìn Peter: " Cậu ta không chọn tôi rồi. Bây giờ thì tôi đã có lý do để mang cả cậu ta và đầu của ông về Glory. Sẵn sàng chưa, Peter? "
" Tôi chọn anh!! Được chưa " Thaddeus đột nhiên hét lên.
Philip sững người, trong giọng nói có chút run rẩy hiếm thấy: " Vậy à... Tốt quá "
" Nghe rõ chưa Peter? Bây giờ tôi rất bận nên ông lo trốn đi, đừng làm phiền chúng tôi "
" Thaddeus, nói tạm biệt với lão đi, cho lão an tâm rồi chúng ta cùng trở về "
Thaddeus cắn môi, trừng mắt với gã: " Câm mồm! "
Philip vò đầu, không biết làm sao với Thaddeus. Dù sao cũng bị xử nhưng gã muốn cơ thể cậu còn nguyên vẹn hơn khi về Hàn Quốc.
Thực sự không nỡ làm tổn thương con búp bê này một chút nào.
Peter giơ tay ra: " Thaddeus, đến đây "
Thaddeus theo bản năng bước đi, ngay lập tức bị Philip kéo lại. " Cậu tính đi đâu? Cậu đã chọn tôi rồi "
Thaddeus nhếch mép: " Đúng là tôi chọn cậu, nhưng tôi không muốn đi theo cậu "
Philip nhướng mày: " Thiếu lão nên không nỡ đi à? Vậy tôi sẽ bẻ đầu lão trước mặt cậu, sau đó cho cậu ôm đầu của lão về Hàn Quốc. Chịu không? "
Bàn tay to lớn của gã vuốt ve gương mặt cậu, lau đi vết máu bên khóe môi.
Gã ném cậu cho cấp dưới rồi đi đến quyết chiến với Peter.
Tông đồ Philip có sức mạnh đáng kinh ngạc, dù là Peter thì cũng chỉ khiến hắn phải rít lên một lần, Peter ăn vài đòn đến phun ra máu.
Thaddeus ở trực thăng gấp gáp muốn tách khỏi đây. Hai tên cấp dưới cũng không phải hạng soàn, ít nhất cũng phải cấp B. Nhưng cũng chỉ tôm tép thôi.
Bên trong rừng là mớ hỗn độn. Ở trực thăng cũng chả khả quan. Thaddeus bị thương nhưng vẫn có thể hạ gục vài tên. Ép hắn cởi trói cho mình rồi vội vàng chạy đi tìm Peter.
Vừa chạy đến đã thấy Philip muốn phế đi đôi chân của Peter. Cơ thể cậu lạnh từ trên xuống dưới, cơ bắp cậu căng lên ngay lập tức lao tới ôm theo Philip kéo đi.
" Tôi không cho phép anh cướp công của tôi! "
Thaddeus ngồi bên trên người Philip, liên tục đấm vào mặt nạ của hắn. Mặt nạ bị bể một góc, để lộ khuôn miệng đang cười nhếch mép của Philip.
" Nhiệm vụ của cậu bây giờ đã giao cho tôi rồi Thaddeus "
Gã ném Thaddeus đi, lưng cậu đập mạnh vào góc cây phía xa, cậu nằm bẹp dí dưới đất, một chút sức lực đứng dậy cũng không có.
Philip chẳng có thời gian quan tâm Thaddeus, nhìn xung quanh tìm Peter.
Peter đã lén ra sau lưng hắn để tấn công điểm yếu, nhưng Philip đâu có đơn giản. Gã tóm được Peter, đấm vào bụng hắn rồi ném lên cao, dồn hết sức vào cú đấm muốn giết Peter tại chỗ.
Đúng lúc, Thaddeus như một cơn gió lao đến đỡ đòn trí mạng cho Peter. Cú đấm đầy uy lực của Philip giáng vào ngực cậu, cơ thể nhỏ bé chấn động dữ dội, phổi và tim đau nhói. Thịch một tiếng, Thaddeus phun ra một ngụm máu dính lên tay Philip. Cậu cùng với Peter văng ra xa.
Thaddeus lập tức bất tỉnh, máu chảy ra từ mũi miệng cậu không ngừng.
Peter nghiến răng ôm lấy Thaddeus lập tức bỏ trốn khỏi khu rừng, cố tìm đường ra bến cảng.
" Thaddeus!! Thaddeus!! "
Philip ở lại khu rừng tìm kiếm, gã tức giận đấm vào cây. Tại sao gã lại đánh trúng cậu? Tại sao lại để vụt mất cơ hội tóm lấy cậu?
Gã gọi điện, lập tức một đoàn quân của gã kéo đến bao vây Cửu Long trước khi Peter đưa Thaddeus trốn đi.
" Thaddeus, cậu phải quay về với tôi! Có chết cũng phải chết trong tay tôi!! "
Philip biết rõ Peter chưa thể đi đâu xa, gã lượn vài vòng rồi đi đến nhà của Thaddeus. Và vừa hay, Peter đang ôm Thaddeus ở đó. Hắn ngồi trong góc, gương mặt đầy vẻ lo lắng khi Thaddeus vẫn đang chảy máu không ngừng và vẫn chưa tỉnh lại.
Peter chẳng muốn quan tâm đến kẻ mò đến tận đây. Hắn lau máu cho Thaddeus, cố gắng sơ cứu vết thương cho cậu, nhưng hắn cố gắng lắm rồi vẫn không khả quan.
Philip quỳ một gối xuống, bàn tay to lớn muốn chạm lên mặt Thaddeus liền bị Peter ngăn cản. Như sợ báu vật bị cướp đi một lần nữa, Peter ôm Thaddeus vào lòng đầy sự bảo vệ, cảnh giác nhìn Philip.
Gã khổng lồ giơ tay đầu hàng: " Tôi quan tâm Thaddeus hơn là chuyện giết ông "
" Đưa Thaddeus cho tôi. Về Hàn Quốc lập tức đến bệnh viện chữa trị "
" Chứ thế này cậu ấy sẽ chết mất "
Peter không nghe lời Philip nói. Đơn giản vì bệnh viện của Glory đã không còn người đó để cứu Thaddeus rồi. Và may thay, Peter biết được một người khác giỏi hơn để cứu cậu.
Việc giao Thaddeus cho Philip là không thể. Bản thân hắn cũng sẽ không tình nguyện hy sinh. Phải sống, cả hắn và cậu đều phải sống.
" Tuổi này khó bảo thật " Philip vò đầu, với vài động tác nhỏ đã cướp được Thaddeus về tay. Và bỏ đi.
Điểm yếu của Peter là Thaddeus. Nhìn người bị cướp đi hắn vô cùng tức giận. Lập tức muốn giành lại người nhưng Philip lại nói: " Tôi đảm bảo cậu ấy sẽ sống. Khi đó... Lão hãy đến tìm tôi, chúng ta đánh một trận, ai thắng sẽ có cậu ấy "
Peter nghiến răng: " Tôi không muốn chơi với cậu! Trả thằng bé cho tôi!! "
" Tôi cũng không đùa với lão " Philip nói: " Tôi quan tâm mạng sống của Thaddeus "
Philip đưa Thaddeus đi và cho lệnh rút quân. Gã lên trực thăng trở về Hàn Quốc đến thẳng bệnh viện để cứu sống Thaddeus. Tất nhiên còn phải báo cáo, gã lấp liếm một chút nhưng Raphael quá lo xa, sợ rằng sẽ có chuyện ngoài ý muốn.
Philip cứ cho là ổn, đảm bảo rằng sẽ không sao. Đến khi Thaddeus an toàn gã mới hành động. Thời gian này gã dành để bên cạnh chăm sóc Thaddeus.
Peter cởi bỏ lớp ngụy trang của mình và luôn đến thăm Thaddeus với hai anh em nhà Dok Go. Philip ban đầu còn cảnh giác nhưng sau đó lại bình thường rồi.
Thaddeus hôn mê sâu gần cả tháng trời, nhịp tim luôn yếu hơn khiến hai tên đàn ông cực kỳ lo lắng. Nhưng may thay, vết thương của Thaddeus đã lành và cậu sẽ sớm tỉnh dậy.
Và rồi ngày kia, đúng lúc Peter đến thăm thì Thaddeus tỉnh lại, Philip nắm tay cậu vui mừng khôn xiết. Peter cũng vui mừng, nước mắt rơi xuống vài giọt.
Nhưng chỉ được một ngày hôm đó Philip thấy Thaddeus tỉnh lại. Ngày thứ hai gã bận ở Glory, giao việc chăm sóc Thaddeus cho Sungu. Đến ngày thứ ba... Người đã biến mất tăm.
Thaddeus tỉnh dậy, nhìn thấy Peter trong dáng vẻ của Sungu, lập tức đề nghị việc bỏ trốn. Sợ tình trạng của cậu thêm tệ nên Peter từ chối, chỉ là Thaddeus quá ồn ào còn tự ý quyết định. Rút ống truyền nước biển chảy máu tay, hắn không thể không nghe.
Sau đó hai người thành công trốn khỏi bệnh viện nhờ sự giúp sức của Jiwon.
Peter đưa Thaddeus về căn cứ của Jiwon để nghỉ dưỡng. Ở đó quan sát tình hình bên ngoài, Philip loạn cào cào lật tung cả bệnh viện để tìm Thaddeus. Tìm mọi nơi vẫn không thấy, gã đang rất điên tiết.
Jiwon chống cằm: " Tên điên! " Cô nhìn Peter, nhìn xuống Thaddeus lại đang hôn mê, cô nói: " Bây giờ tốt nhất đừng có ra ngoài. Dưỡng thương cho tốt đã "
Peter gật đầu, dùng khăn ấm chườm cho Thaddeus. Vì gấp rút nên vết mổ lại chảy máu, Thaddeus rất yếu nên đã sốt cả đêm qua. Bác sĩ cũng chỉ làm được bao nhiêu đó, đề nghị đưa Thaddeus đến bệnh viện thì tốt hơn nhưng làm sao có thể? Bệnh viện bị phong tỏa hết cả, bệnh viện khắp cả nước cũng đang truy lùng Thaddeus.
Chỉ đành tới đâu hay tới đó. Nhưng hắn sẽ cố gắng để Thaddeus mau bình phục.
Peter xoa đầu Thaddeus, khẽ khàng nói: " Mau khỏe lại nhé "
-----~/~-----
É é é é é é lêu lêu có đứa bị vợ bỏ 😏
T ghét thằng khổng lồ này bome đi, t mà có viết sếch thì cũng đéo tới lượt thằng này trịck em nhím đỏ đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com