Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

extra; nakamoto brothers

Lần đầu tiên Nakamoto Yuta gặp Winwin, là khi Winwin chính thức trở thành một thành viên của NCT, trực thuộc tổ 127.

Khi ấy cậu nhóc với đôi mắt trong veo không lẫn chút tà ý nào đã khiến trái tim Yuta khẽ run lên chỉ từ cái nhìn đầu tiên.

Giây phút Winwin tới gần chào hỏi với một nụ cười tươi rạng rỡ, Yuta đã xác định được rằng người duy nhất có thể lay động được sự sắt đá trong trái tim anh, chỉ có một mình cậu mà thôi.

Nhưng Yuta thừa biết, với thân phận thực sự của anh hiện giờ, anh với Winwin chính là kẻ thù của nhau, là người đứng ở hai đầu chiến tuyến và có thể một ngày nào đó anh và cậu sẽ phải chĩa nòng súng về phía nhau.

Nếu giữa hai người bọn họ hình thành một thứ ràng buộc đặc biệt nào đó, sẽ chỉ để lại đau khổ cho cả đôi bên.

Yuta có những trọng trách phải gánh vác trên vai mà anh mãi mãi không bao giờ có thể chia sẻ được với ai. Còn Winwin thì lại có trách nhiệm phải ngăn cản anh làm điều đó.

Giữa bọn họ, vốn ngay từ ban đầu đã có một bức tường rất cao ngăn cách, chẳng có cách nào vượt qua.

Thế nhưng Winwin thì không hề biết về những trở ngại đó giữa hai người, cứ thế bám dính lấy anh kể từ khi được phân công trở thành cộng sự của Yuta.

Cậu giống như một trang giấy trắng không nhiễm một vệt đen nào dù chỉ là nhỏ nhất, vô tư thu hút sự chú ý của Yuta, tới mức khiến lý trí của anh mỗi khi đứng trước cậu đều dễ dàng bị đánh bại.

"Anh Yuta, anh cừ thật đấy"

"Anh Yuta, em đói quá, chúng ta tạm nghỉ đi ăn được không"

"Anh Yuta, em muốn học tiếng Nhật"

"Anh Yuta, em thích anh"

Giây phút nghe được câu nói này của đối phương, Yuta gần như hoàn toàn bất động, nhất thời không biết nên phản ứng ra sao.

Ánh mắt Winwin khi nói ra câu này thập phần nghiêm túc, lại cứng rắn và hiên ngang tới mức khiến Yuta có muốn gạt đi bằng cách chê bai cậu trẻ con cũng thấy chẳng hề thuyết phục.

Và thế là không khí cứ vậy trôi vào một khoảng không im lặng tới ngột ngạt.

Winwin không hề nhụt chí, vẫn kiên định nhìn chằm chằm vào người kia chờ đợi câu trả lời. Có lẽ suốt thời gian qua, chưa bao giờ cậu thấy bản thân nghiêm túc như lúc này và Yuta hoàn toàn xứng đáng với sự dũng cảm đó.

Anh chàng người Nhật Bản như có như không khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt, đưa tay xoa đầu đối phương

"Cảm ơn em, vì đã thích anh"

"Chỉ vậy thôi sao?", Winwin thất vọng cúi đầu, lẩm bẩm một câu nhỏ xíu

"Chờ anh được không? Anh sẽ cho em một câu trả lời rõ ràng, nhưng có lẽ chưa phải bây giờ ..."

Chỉ bằng một câu này của Yuta, Winwin thành công khôi phục dáng vẻ tràn đầy sức sống thường ngày. Cậu ngẩng đầu nhìn anh, nhoẻn miệng cười khoe hàm răng xinh xắn đều như hạt bắp

"Được mà, em chờ được. Nhưng anh phải hứa với em, anh không được tránh né em đâu đấy"

"Ngốc, trước khi là một cái gì đó xa xôi hơn, thì em đối với anh vẫn luôn là cộng sự tuyệt vời nhất", Yuta cười khẽ, sau đó một lần nữa vò loạn mái tóc nâu của Winwin.

Đáp án cho lời tỏ tình của Winwin, Yuta vốn dĩ vẫn luôn giữ nó trong lòng mình từ lâu lắm rồi, có khi nó còn tồn tại trước cả khi cậu nhận ra tình cảm của mình đối với anh. Thế nhưng có quá nhiều thứ ngăn cản Yuta nói với cậu đáp án tuyệt vời đó.

Một khi anh chấp nhận ở bên cậu, có nghĩa là anh đã đưa ra sự lựa chọn. Nhưng hiện giờ anh chưa đủ dũng khí để đưa ra lựa chọn ấy.

--------

"Anh, có người muốn gặp anh"

Na Jaemin kéo cửa bước ra từ căn phòng bên trong cùng, thấp giọng nói với Yuta.

Vẻ lo lắng trên gương mặt em trai giúp Yuta hiểu rằng, người đang đợi mình bên trong kia hẳn là một nhân vật có thể khiến cuộc đời anh trở thành một đống hỗn độn.

Yuta kéo cánh cửa gỗ, chậm rãi bước vào rồi quỳ hai chân xuống mặt sàn, đầu cúi thấp đầy lễ phép

"Bố"

Ngài Nakamoto từ từ quay đầu, bộ hakama đen tuyền trên người khiến vẻ mặt ông lúc này gấp bội phần cương nghị và lạnh lùng.

"Hai chuyến hàng bị bắt gần đây là thế nào, con giải thích đi"

Yuta im lặng không đáp, vẫn giữ nguyên tư thế quỳ rạp xuống, giống như thay cho câu trả lời.

Anh biết rõ rằng bố mình không phải người rảnh rỗi, ông sẽ không rời Nhật Bản mà xuất hiện ở đây, nếu như chưa nắm rõ chuyện gì đang xảy ra. Câu hỏi này giống như một cơ hội cuối cùng để Yuta tự bào chữa cho bản thân mà thôi.

"Con làm sao vậy, Yuta? Ta chưa từng nghĩ sẽ có ngày ta phải lo lắng vì con"

"Bố, con không muốn sống thế này nữa"

Không khí nhanh chóng rơi vào im lặng. Ngài Nakamoto đã bị câu nói này của con trai mình làm cho sững lại, thực sự không biết nên dùng từ ngữ gì để diễn tả cảm xúc của ông lúc này.

Nakamoto Yuta là đứa con trai mà ông đích thân bồi dưỡng từ khi còn bé, cũng là đứa con mà ông không ngại ngần trao cho thân phận quân sư Hades, bảo vệ Nectar hoạt động an toàn. Ông luôn tự hào về đứa con tài giỏi của mình, chưa một lần nghi ngờ về sự trung thành và ngoan ngoãn của Yuta.

Vậy mà hôm nay, người con đó lại đứng trước mặt ông, dõng dạc tuyên bố rằng không muốn sống cuộc sống này nữa.

"Thế con muốn sống cuộc sống thế nào đây? Trở thành người tốt, từ bỏ Nectar, từ bỏ gia tộc sao??"

Tiếng gằn giọng của người cha khiến Na Jaemin đứng bên ngoài cũng giật thót mình.

Từ khi còn nhỏ, cậu chưa từng thấy cha nổi giận với anh trai bao giờ vì anh luôn luôn làm cha hài lòng. Thế nhưng ngày hôm nay, Yuta dường như đã làm ra một việc khiến cha cậu thực sự phẫn nộ.

"Chúng ta đang sai lầm, bố à. Con không muốn chúng ta chìm sâu vào những hành vi sai trái thế này nữa. Chúng ta có thể dừng tay lại, và sống như một con người được không bố??"

Yuta quỳ rạp dưới sàn, phẫn uất đè giọng nói xuống thật thấp

"Nakamoto Yuta, dường như ta đã quá tin tưởng con rồi. Có phải vì thằng nhóc con kia, nên con mới thay đổi thế này có đúng không??"

Yuta biết rõ người mà cha mình đang nhắc tới là ai. Việc Winwin thường xuyên xuất hiện xung quanh anh chính là cách đơn giản nhất để cha anh biết đến sự tồn tại của cậu. Anh cũng hiểu rằng nếu để cha anh nhắm vào Winwin, cậu chắc chắn sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.

"Không liên quan gì tới người đó cả. Là suy nghĩ của chính bản thân con"

"Vậy con muốn làm gì? Muốn tự tay giao nộp Nectar cho bọn chúng ư? Con nên nhớ, Nectar là một phần tâm huyết của gia tộc Nakamoto. Nếu con lựa chọn từ bỏ nó, thì chính là quay lưng lại với gia tộc, quay lưng lại với ta!!"

Yuta nuốt nước bọt khan, hai bàn tay dần cuộn lại thành nắm đấm. Khẽ hít vào một hơi thật sâu, Yuta từ từ ngẩng lên nhìn người đàn ông uy nghiêm trước mặt, bất lực khẽ đáp

"Bố, con xin lỗi ..."

Chát.

Tiếng vang vọng của cái tát trời giáng khiến Jaemin đứng ngoài cửa bủn rủn cả tay chân. Cậu dợm bước muốn tiến vào trong thì cha cậu đã nhanh hơn mở tung cánh cửa, mang theo vẻ mặt đầy tức tối rời đi sau khi đã cho đứa con trai cả một cái tát.

Jaemin run run nhìn theo bóng lưng cha mình, sau đó lật đật chạy vào bên trong đỡ lấy Yuta đang ngã gục trên sàn

"Anh, anh hai ... Anh có sao không?"

"Jaemin, không có anh ở đây, em hãy nhớ kĩ những lời anh dạy em. Biết kiếm đạo không phải để giết người, biết suy trước tính sau không phải là tùy tiện nghi ngờ người khác, biết cứng rắn bảo vệ bản thân không phải là chèn ép, đàn áp người khác. Hãy sống theo cách mà em có thể ngẩng cao đầu nhìn người khác, đừng như anh!"

Nakamoto Yuta nói một tràng dài, sau đó lẳng lặng đứng dậy rời đi. Jaemin bất lực nhìn theo bóng lưng cô độc của anh dần biến mất dưới ánh hoàng hôn, cậu mơ hồ có cảm giác rằng lần này giống như lần cuối cùng cậu có thể nhìn thấy anh.

---------

Đúng như Jaemin đã nghĩ, đó là lần cuối cùng cậu được nói chuyện với anh trai mình.

Ngay khi nghe thấy thân tín của cha mình hớt hải báo tin về, rằng thiếu chủ Yuta đã bị kẹt trong đống tàn tích sau vụ nổ trong trận càn quét Nectar, Jaemin thấy tim mình như ngừng đập, cảm tưởng hồn vía cũng lìa khỏi thân xác.

Cậu giống như một kẻ điên rồ ga phóng xe trên đường, muốn thật nhanh tới cứu anh trai.

Thế nhưng tất cả những gì chờ đợi Jaemin, chỉ là hình ảnh anh nằm trong đống đổ nát, bị người mà anh yêu thương bắn xuyên tim.

Jaemin còn nhớ khi cậu hỏi anh về Winwin, Yuta đã để lộ ra vẻ mặt hạnh phúc mà cậu chưa bao giờ thấy trước đó ở anh.

["Winwin? Cậu ấy là cộng sự với anh ở NCT"

"Em thấy anh và anh ta rất thân nhau, giống như .. giống như ...", Jaemin đột nhiên ấp úng, không nói thành lời

Yuta lúc này lại lên tiếng trước, mớm lời cho em trai với giọng nói vô cùng bình thản, "Giống như một đôi tình nhân?"

Jaemin nhìn anh một chút, sau đó bẽn lẽn gật đầu. Độ tuổi của cậu bây giờ chính là nhắc tới tình yêu thì sẽ có chút ngượng ngùng, mặc dù đó chẳng phải chuyện tình liên quan tới cậu.

"Cũng chẳng có gì khó hiểu cả, vì hai người bọn anh đều yêu đối phương"

"Anh ... anh thực sự yêu người đó ??"

Jaemin sửng sốt kêu lên, cậu cho dù không được Yuta cho tham gia vào chuyện làm ăn của gia tộc thì vẫn đủ nhận thức để hiểu rằng, yêu phải kẻ thù là một điều cấm kị. Trong khi đó, Yuta lại còn là người gánh vác trọng trách vô cùng nặng nề.

"Ừ, anh nghĩ là anh chẳng còn cách nào chối bỏ điều đó ...", Yuta thở dài, phóng khoáng đưa tầm mắt ra xa

"Vậy anh định làm thế nào? Anh sẽ không làm gì liều lĩnh chứ?", Jaemin lo lắng nhìn anh

"Anh cũng chưa biết, nhưng anh muốn vì em ấy mà làm một điều gì đó, ít nhất để chuộc lại những lỗi lầm trước đây"

"Bố sẽ không tha cho anh đâu ..."

Yuta đưa mắt nhìn Jaemin, thấy em trai mình một mặt treo lên nỗi sợ hãi, liền mỉm cười dịu dàng đưa tay xoa đầu cậu.

Bàn tay anh vẫn luôn ấm áp và tràn đầy tình yêu thương như mọi khi, rất dễ dàng khiến sự bồn chồn trong lòng Jaemin dần tan biến

"Anh sẽ không sao đâu. Chỉ cần có Uta ủng hộ anh là được"

"Em ... em mong anh sống thật hạnh phúc ..."

Yuta lại cười, lần này là một nụ cười cực kỳ rạng rỡ, giống như ánh mặt trời Nhật Bản ấm áp và rực sáng.

Na Jaemin là lần đầu tiên thấy được tia hạnh phúc và thỏa mãn đó từ đáy mắt Yuta, một điều mà nếu không phải Winwin, sẽ chẳng ai mang tới cho anh được]

Khoảnh khắc khi ấy đã giúp Jaemin hiểu rằng, Yuta cần Winwin. Cậu đã thành tâm chúc phúc cho bọn họ, thậm chí còn từng gợi ý cho Yuta rằng hãy đưa Winwin bỏ trốn khỏi nơi này, cậu sẽ giúp sức.

Lúc đó Yuta chỉ lắc đầu cười, nói rằng anh có kế hoạch khác tốt hơn rồi.

Giờ đây khi nhìn anh trai mình nằm dài trong đống hỗn độn cùng với máu thịt lẫn lộn, cậu thực sự muốn hỏi anh, kế hoạch tốt của anh là đây sao? Là hi sinh mạng sống vì một người không hề coi trọng mình?

Tận mắt chứng kiến cái chết tức tưởi của anh trai mình, Na Jaemin gần như phát điên. Cậu đã quyết tâm báo thù, bằng mọi giá phải báo thù.

Na Jaemin của trước đây đã chết rồi, bây giờ chỉ có Hades, cùng với mối thù hận thiên thu bắt buộc phải trả.

Ở trên thiên đường, có lẽ Yuta sẽ không hài lòng với cậu, nhưng cho dù là vậy Jaemin cũng sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Chỉ có cái chết mới có thể ngăn cản cậu mà thôi.

"Anh trai, em nhất định sẽ không để anh chết một cách oan uổng như vậy đâu!"

-----------------

chiếc extra này là một bức tranh khắc họa rõ hơn lựa chọn quay lưng với gia tộc của Yuta cũng như con đường dẫn Na Jaemin tới việc báo thù.


the real end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com