Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

truyện ngọt của noaisa=33

Chủ nhật ấm áp của Noa và Isagi

Mặt trời nhè nhẹ len lỏi qua tấm rèm cửa sổ màu kem, chiếu sáng căn phòng nhỏ của hai người. Noa mở mắt, cảm giác được cánh tay Isagi vòng qua ôm lấy eo mình. Một buổi sáng bình yên như mọi ngày. Anh quay sang nhìn cậu, mái tóc xanh rối nhẹ sau giấc ngủ, làn da sáng mịn phản chiếu chút nắng vàng nhạt.

"Chào buổi sáng, Noa," Isagi mỉm cười, đôi mắt xanh trong veo như chứa cả bầu trời mùa hạ.

Noa khẽ vuốt má người yêu, không quên đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cậu. "Chào buổi sáng, tình yêu của anh. Em muốn ăn gì hôm nay?"

Isagi bật cười, kéo chăn trùm kín đầu. "Để em đoán xem... Bánh crêpe với mứt dâu và một tách cà phê nóng, đúng không?"

Noa bật cười, tiếng cười trầm ấm vang vọng trong căn phòng. Anh đứng dậy, sửa lại chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ rồi đi vào bếp, nơi đã chuẩn bị sẵn những nguyên liệu cho bữa sáng. Isagi bước theo sau, tay ôm lấy eo anh, đầu tựa vào lưng Noa, như thể cậu sợ nếu buông tay, Noa sẽ biến mất.

"Em không giúp thì đừng phá anh," Noa giả vờ trách, nhưng ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều.

Họ dành cả buổi sáng trong căn bếp nhỏ, tiếng cười và hương thơm của cà phê hòa quyện. Isagi đùa nghịch với bột, làm dính cả lên mũi Noa. Anh chỉ lắc đầu bất lực, nhưng không giấu nổi nụ cười.

Buổi chiều, cả hai ngồi trên ghế sofa, Isagi gối đầu lên đùi Noa, tay lật từng trang sách, thỉnh thoảng quay sang hỏi những câu ngớ ngẩn khiến Noa chỉ biết mỉm cười. Ngoài trời, tiếng chim hót khẽ như một bản nhạc nền hoàn hảo cho khoảnh khắc của họ.

"Isagi, em có bao giờ nghĩ đến việc tương lai của chúng ta sẽ như thế nào không?" Noa khẽ hỏi, giọng trầm ấm pha chút ngập ngừng.

Isagi nhắm mắt, tay nắm lấy tay anh. "Tương lai của em là anh, Noa. Chỉ cần có anh, mọi thứ khác không còn quan trọng."

Noa không nói gì, chỉ siết chặt tay cậu. Trong khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế gian.

Nhưng thực tế, hạnh phúc đó chưa bao giờ tồn tại.

Chiếc sofa trống rỗng. Những chiếc đĩa bánh crêpe sáng nay chỉ là ảo giác. Isagi đã không còn ở đây nữa, từ hai năm trước.

Noa đứng trước bức ảnh của cậu, bàn tay run rẩy vuốt ve gương mặt trong khung kính. "Isagi, hôm nay em có vui không? Anh đã làm món bánh mà em thích nhất..." Giọng anh khàn đặc, mắt ngấn nước.

Từng ký ức ùa về như những mảnh vụn sắc nhọn đâm vào tim anh. Cảnh tai nạn, tiếng còi xe cứu thương, và đôi mắt xanh ấy nhắm lại mãi mãi. Anh đã không thể chấp nhận sự thật rằng Isagi đã rời xa mình.

Noa ngồi xuống sàn nhà lạnh lẽo, ôm chặt lấy khung ảnh, như thể nếu anh ôm đủ chặt, Isagi sẽ trở về. "Anh không muốn ở lại đây nữa, Isagi. Chúng ta đã hứa sẽ luôn bên nhau mà, phải không?"

Anh nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời xanh thẳm như đôi mắt cậu, nhưng cũng vô hồn như lòng anh lúc này. Noa lấy một mẩu giấy, viết những dòng ngắn ngủi cuối cùng.

"Isagi, chờ anh nhé. Anh sẽ đến với em."

Noa đứng lên, bước đến cửa sổ lớn. Anh nhắm mắt, hình dung về một thế giới nơi anh và Isagi có thể mãi mãi ở bên nhau, không còn chia xa, không còn đau khổ.

Và rồi, anh bước vào bầu trời xanh ấy, nơi có Isagi đang đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com