chap 10
Mùa hè cứ như vậy trôi nhanh , những con nóng đã không còn , thời tiếc lúc này hanh khô cũng mát mẻ hẳn , chả mấy chóc rồi mùa đông sẽ đến , và mùa xuân cứ như vậy tuần hoàn .
Tekemichi trầm mình trong bồn nước ấm áp , toàn thể gân cốt trên người như được thư giản một cánh kỳ dịu , cậu ngã đầu ra sau nắm mắt hơi nước nhàn nhạt bốc lên cộng thêm mùi hương tinh tế của sữa tắm như mọi mệt mỏi được ruộc rửa .
" Takemichi , xuống ăn tối đi nào "
" vâng ạ "
cậu không nhanh không chậm đám lời mẹ , bà ấy đã về được một tuần , mẹ cậu làm phóng sự nên thường xuyên phải đi đó đây lâu lâu về đươc một thời gian lại phải đi tiếp , ba của cậu cũng không thường hay ở nhà , một năm chỉ thấy mặc được có vài lần lại lật đật đi làm tiếp tục thế nhưng không vì vậy mà ình cảm không khắn khít , hai người họ rất là thường xuyên gọi về hỏi thăm , thi thoảng còn gửi quà làm cho cậu vơi đi một phần cơ lẻ
Bửa tối hôm nay có canh Miso và cá hồi áp chảo , mẹ cậu cũng chẳng phải là nữ công gia chánh gì đâu kỷ năng nấu nướng tàm tạm của mình chính là học được từ bà thế nhưng được ăn tối cùng nhau như thế này thì ngon hơn là ăn một mình rồi . Bà gắp cho cậu miếng cá hồi , hai mẹ con cứ như vậy vưa ăn tối vừa nhàn nahx tán chuyện cho đến khi xong bữa
Takemichi nằm phịch lên giường vùi mặt vào gối nghịch điện thoại , tâm thế hết sức thư giản khóe miệng lại nở một nụ cười nhè nhẹ nhìn màng hình điện thoại
Sinichiro : hôm nay của em thế nào
Takemichi : mệt mỏi ( # __ # )
Sinichiro : có cần ngày mai anh massa giúp không , anh biết một số động tác rất hiệu nghiệm
Takemichi : thật vậy thì tốt quá
Sinichiro : thời tiếc dạo này khó đoán đừng để bị bệnh
Takemichi : không sao , có bài massa của anh là khỏe ngay thôi mà ~ hihi
Bên kia lại không thấy hồi âm , chỉ có môt dòng đã xem nho nhỏ góc phải , cậu nghỉ chắc là anh bận rồi ném điện thoại qua một bên bắt đầu chuyên tâm vào nghiên cứu sách nhu thuật , trong quá trình học hỏi và thực tập đánh nhau cậu cảm thấy mình thật sự rất hợp với bộ môn này , quả thật chỉ cần vận dụng một chút đầu óc vào lối di chuyển hì có thể vào thế khóa rồi , những gì cậu làm với bọn côn đồ qua thật là còn nhẹ , nếu như bẻ đúng điểm trên xương thì có thể làm cho con người ta tàn phá cả đời , chỉ cần một giây khinh xuất thì hệ lụy về sau quả thật rất nghiêm trọng .
takemichi bắt đầu chuyên tâm đọc sách , cậu đứng một chân chân còn lại áp lê tường tạo thành thế xoạt đứng , cậu đã luyện đến độ dẻo dai như thế này thì quả thật ý chí của cậu đối với lần trọng sinh này không hề nhỏ , cậu cứ như vậy gật gù gật gù nghiên cứu sau một lúc lại đổi bên mãi đến khi chân mỏi ròi mới nằm xuống giường học hành bình thương nhưu con người ta . Khi nhìn lại đồng hồ đã 10h , cậu nên đi ngủ sớm vì sáng mai chính là đầu tuần , Takemichi nhìn lại điện thoại , một dòng tin nhắn được gửi từ 5 phút trước
Sinichiro : em ngủ ngon <3
Nhìn trái tim be bé cuối dòng tin cậu phì cười một tiếng khẻ " dễ thương ghê "
...........................................................................
Sáng thứ hai tốt lành , Takemichi chào mẹ đi học xong ra ngoài , vẫn là trên con đường quen thuộc cuộc sống cứ như vậy , bình yên đến lạ kỳ , một người quen thói sống trong giông bảo như cậu đây cũng có chút không quen , dù rằng ngót nghét cũng gần được nữa năm , Takemichi cứ vẫn cứ thong dong như vậy đợi chờ biến cố sắp sửa ập đến , dợi chờ khoản khắc mà cậu được gặp lại mọi người , cậu đang luyện tập để trở nên mạnh mẻ từng ngày , bởi vì cậu lo sợ đôi vai ngày sẽ không chống đỡ nổi những thảm họa bất ngờ nhưu kiếp trước
Takuya đi bên cạnh trông bộ dạng ngẫn ngơ này của cậu có chút thắt mắt
" mày làm gì cứ nhìn lên trời mà đi vậy "
Cậu cũng không bận dời mắt nhàn nhạt nói " yên bình quá tao không chịu được "
Takuya vổ vai cậu cười khà khà " mày nói như thể cuộc sống mày toàn sống gió không chừng , đồ ông cụ non "
Takemichi cũng không có ý định trả lời im lặng như vậy từ từ rảo bước đi , ' thì đúng là vậy mà '
Vào lớp học , cô giáo đi vào cầm theo kết quả kiểm tra giữa kỳ lần trước , takemichi nheo mắt nhìn con 8 tròn trỉnh trên bài kiểm tra gãi gãi đầu thán phục vị cao nhân ẩn mặt hôm trước , à không phải gọi là cô Tấm học bá trong truyền mới đúng , dự đoán đề thật là quá hây luôn lần này cậu trót lọt qua môn , nếu nhưu có cơ hội gặp lai nhất định sẽ cảm ơn người ấy
Chiều Takemichi có lớp học nhu thuật nên rất hào hứng đi ra ngoài , mẹ của Takemichi cũng có chút vui lòng vì mình đã cho cậu đi học vỏ , mỗi lần đi công tác về lại thấy cậu trưởng thành hơn được một chút , cơ mà tính cách của Takemichi hiện tại có chút trầm tỉnh cứng nhăt so với bạn bè trang lứa , đôi lúc lại cư xử như thể mình là người lớn không bằng . Nhưng mà sự tiến bộ này khiến bà rất an tâm , như vậy cậu có thể tự chăm sóc cho bản thân mà không cần đến sự lo lăng của bà khi những chuyến làm phóng sự cứ kéo dài hằng tháng trờ i hoặc thậm chí là dài hơn
Sau buổi học Takemichi định ghé qua cửa tiệm của anhh Sinichiro chơi nhưng thật tiếc hôm nay cửa tiệm lại đống cửa , cậu nhìn tờ thông báo dán bên cửa đề là tạm nghĩ ba ngày trong lòng có chút nuối tiếc đành quay gót trở về , lại cơ hồ một chút lo lắng không biết anh bị gì , tại sao lại phải nghỉ đến ba ngày
Bữa cơm kết thúc Takemichi giúp mẹ dọn dẹp , hai mẹ con ngòi xem TV một chút cùng nhau sau đó mới về phòng , vừa đống cửa cậu đã lao đến ngay chiếc điện thoai của mình mà bấm máy gọ ngay đến số của Sinichiro , sau những tràn tút dìa rốt cuộc cũng có người bắt máy , cậu thở dài thầm mừng trong lòng
" Anh Sinichiro , anh có bị làm sao không , hôm nay anh ghé qua tháy cửa tiệm đống cửa "
Giọng người bên kia hơi khàn nhưng đặt biệt ấp ám có điều hơi khác lạ với mọi khi , nghe như tiếng thều thào quyến rủ của một anh chàng hưu hỏng nào đó vậy
" um.. ah không sao , nghri định kỳ hàng tháng ấy mà đừng lo "
" nhưng sao giọng anh nghe lạ vậy "
người kai có vẻ ấp úng cố trán chỉnh lại
" e hèm.. anh.. anh không có gì thật mà Takemichi đừng lo . nhé "
chất giọng thều thào ấm áp này cứ như thể đang ở sát một tay mà thủ thỉ với cậu vậy , khiến cho trái tim cậu đập không thôi , chưa kiệp diều tiếc lại cảm xúc người bên đầu dây lại bòi thêm một câu
" Người anh đang rất nóng , nhưng rất nhanh sẽ ổn thôi , giọng em nghe thật dễ thương "
Takemichi đẫn đờ cảm nhận cả khuôn mặt mình đang đỏ bừng bừng , tự khắc bờ môi cứ run run
" vậy , vậy khi nào anh khỏe em đến thăm anh nhé , à .. ừm ... em .. em chỉ lo lắng cho Sinichiro nên mới điện thôi , anh có chỗ nào bất ổn lập tức báo em biết nhé , à .. um .... anh nhớ ăn uống điều độ đừng để cơ thể mắt sức như vậy không mau khỏi bệnh được đâu , ngủ sớm đi nhé .
Cậu nhanh tay tắt máy , sau đó là vùi mặt mình vào trong gối cố che đi biểu cảm bối rối ngại ngùng lại, cả má cả tau đều đỏ , đến cần cổ cũng bị nhiểm một tần sắc hồng , không ngừng lăn lộn trên giường , cảm giác trái tim không ngừng dập loạn xạ vẫn chưa dứt mặt dù giọng của anh đã thôi ở bên tay nhưng mà trái ngang thay nó lại ăn sâu trong não của cậu mất rồi
Mà ở bên kia đầu dây , trong căn phòng tối om chỉ le lói một ánh đèn tờ mờ vừa dủ để thấy được một khuôt mặt đỏ bừng cau có , mùi hoocmon nồng nặc xung quanh , Sinichiro đưa bàn tay dinh dính chất lõng trắng đụt của mình lên không khỏi siết chặt bàn tay cảm thấy mình thật tệ hại , anh đã ra khi đang nói chuyện điện thoại với cậu , không thể tinh được là chuyện này lại xảy ra , giọng của Takemichi bên kia đầu dây cứ khiến đầu óc anh quay cuồn mà không thể cằm lòng được . Cơn phát dục của Ampha thật đáng sợ và nhất là đối với Apha trội
......................................
Mn chuẩn bị số FPI giúp tui , tui sợ tui cằm lòng hong đặn cho Sinichiro ăn đậu hủ con tui sớm quá. Chuẩn bị số trước cho chắc nha nhà ngoại nhà nội 😆😆😆😆😆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com