Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 15

Phố phường cũng vừa mới thức dậy chào buổi sáng , sau một cơn say mèm thì Shinichiro thức giấc với cơn đau đầu và thân thể mệt nhoài , đêm qua anh đã rất vui vì cậu đến và cùng anh ăn một bữa nhỏ , anh đã uống rất nhiều so với tửu lượng hạn hẹp của anh . Anh lờ đờ mở nhắt cử động thân thể , đột nhiên phát giác ra một vật thể lạ đang ngọ nguậy trong lòng mình phát ra hơi thở đều đều còn đang ngay ngủ như con mèo lười 

Sinichiro cả kinh , trái tim lập tức tăng vận tốc đập liên hồi một phần là bởi vì cậu quá đáng yêu và phần còn lại là cảm giác sợ hãi , câu hỏi trong đầu anh là tại sao Takemichi lại nằm trong lòng anh , và qua trọng là tại sao hai người lại không một tất vãi vậy Sinichino có cảm giác như giây phút cánh cửa sắt của nhà giam đang gọi tên anh bật người ngồi dậy động tác hơi nhanh làm kinh động đến con mèo nào đó . cậu khẻ cục cựa tay quơ quào tiềm hơi ấm bị mất đi 

" um... Sinichiro " 

Giây phút cậu gọi tên anh như thể đang muốn dìm anh vào chỗ chết , anh đang vui đấy nhưng mà nỗi sợ hai nó lấn áp cả rồi khiến cho anh không tài nào cười nỗi 

Sinichiro rơi vào trầm tư , đến mãi một lúc sau cậu mới lờ mờ tỉnh dậy , ánh mắt mở hồ nhìn người ngồi thất thần bên cạnh , thân thể nõn nà trắng trẻo sau lớp chăn ấm bị phơi bày , anh suy sụp chút nữa làm không kiềm được bản thân mà rơi lệ 

" anh sinichiro , anh sao vậy " 

Giọng nói hồn nhiên của cậu vang lên , kéo anh quay về thực tại , anh thậm chí còn không nhớ đêm qua anh đã làm nữa , quả đầu già cổi này của anh sắp sửa bị nỗ tung vì đau rồi đây , mặt anh hơi hoảng , anh quay sang rối rắm nắm lấy tay Takemichi đôi mắt chân thành đến đáng yêu 

" Takemichi , anh xin lỗi , là lỗi của anh , anh sẽ chịu trách nhiệm với em , nói anh biết đi em là Omega hay Apha , đêm qua anh đã làm gì em rồi , anh sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn mà " 

takemichi có chút mơ hồ , vài phút sao mới nhận ra là anh không nhớ gì của chuyện đêm hôm qua , mà chuyện này cậu cũng thầm đoán được định trêu đùa với anh một chút vì tội cụt hứng đêm qua nhưng lại không thể nào phớt lờ được ánh mắt đáng thương ấy , như thể một con cún to xác vừa mắt sai lầm thiết tha khẩn cầu Takemichi tha thứ tội . Takemichi gãi gãi sau gáy nhẹ nhàng cười với anh , bàn tay áp lên má Sinichiro nhằm trấn an 

" Anh bình tỉnh đi , anh sao vậy , đã có chuyện gì xảy ra đâu , đêm qua tại vì anh say làm đỗ bia lên người nên em với anh mới lột đồ đi phơi thôi mà " 

Takemichi nói đối trắng trợn không chớp mắt nhớ đến đêm qua sau khi chui vào lòng anh dánh một giất đã cất công tạo một hiện trường giả còn tinh vi đem quần áo đi nhúng nước rồi phơi lên sào như đúng rồi , ngay cả vòng ức chế của bản thân cậu cũng nhặt lên đem giấu . 

Sinichiro ngốc ngốc nhìn cậu nhóc hồn nhiên vô tư trước mặt , ánh mắt chân thật như vậy khiến anh không tin cũng khó , anh chần chừ hỏi lại 

" có thật là chỉ vậy không " 

" uk , thật mà , nên anh đừng sốt sắn nữa chả có gì xảy ra đâu " 

lúc này anh mới thở phào nhẹ nhỏm bàn tay vuốt vuốt ngực như là vừa qua một cơn đại nạn , thật may là giữa anh với FPI không có nhân duyên rồi . Sinichiro lại thoáng đảo mắt nhìn lên người cậu , đêm qua say bí tỉ chả thấy được gì , lúc này dây mới nhìn rỏ , dáng vóc Takemichi gầy nhưng không hóc hác như là suy dinh dưỡng đâu , nơi nào cần thịt có thịt , nơi nào cần nhỏ có nhỏ , trắng hồng mơn mởn , đúng là thân thể của thiếu niên mới lớn , nếu như cậu lớn thêm một chút nữa ắc hẳn lại càng xinh đẹp . 

Sinichiro khẻ rùn mình , nhớ lại cảm giác FPI vừa mới sờ gáy liền đảo mắt nơi khác che giấu vành tai đổ ửng xấu hổ , anh hít thở sâu một hơi lấy lại bình tỉnh 

" đêm qua thức cũng khuya hay em ngủ tiếp đi , anh dọn dẹp , mở cửa tiệm đã " 

takemichi cũng không phản đối , bởi vì hiện tại cậu cũng chưa muốn rời khỏi chiếc nệm êm ái ùng chiếc chăng ấp áp này , hơn nữa cậu không muốn rời xa mùi hương nồng đậm còn vươn lại ở đây cũng không muốn rời xa chiếc điều hòa đó , trách là trách điều hòa nhà anh thôi , lạnh lạnh như thế này ngủ đến giữa trưa cũng không thành vấn đề . 

..................................................................

trong lúc Takemichi còn đang vùi mình trong chăn ngủ như mèo lười thì Sinichiro lại giống như một con cún chăm chỉ , vốn dĩ đây là công việc hằng ngày mà nên cũng chả có gì là cực nhọc , dọn dẹp phòng óc , đem rác đi vức , quét bụi phía bên ngoài và sau đó là mở cửa tiệm . 

Sinichiro , thu dọn tàn cuộc đêm qua , thức ăn còn thừa cũng đem đi vức nốt , chén dĩa thì để trên bồn một lác anh sẽ rữa sau , những lon bia và nước ngọt vươn vãi khắp nơi , nhưng mà đến đây hình như có chút không đúng , anh bắt đầu nghi ngờ bộ não của mình , Sinichiro có thói quen khi uống hết bia thường hay bóp lon lại , đêm qua takemichi đem về bốn lon , cả bốn lon đều bị bóp méo . 

anh hít một hơi dài nghe lạnh sống lưng , thầm mong mà cậu nói nhằm nước ngọt thành bia nếu không thì anh coi như rồi đời mất , nhưng mà anh nghĩ cũng có thể là đỗ bia ra rồi mới bóp lon dù sau đêm qua anh cũng chả có được tỉnh táo , lúc say thì làm méo gì cũng vô lý cả mà . Dù chuyện này cứ canh cánh trong não anh nhưng anh không đặc quá nhiều chú tâm vào đó , anh tin những lời mà takemichi nói , bởi vì chả có lý do gì cậu lại chối bỏ việc này cả nó đâu có lợi cho cậu thậm chí còn bất lợi ấy chứ . 

Nhưng mà anh lại thắc mắc không biết cậu là Apha , Omega hay là Beta ấy nhỉ , trên người cậu có mùi hương nhưng lại không thấy vòng ức chế cậu đeo bên người , anh đoán cậu là một Apha , bởi gì còn nhỏ tuổi nên chưa phát triển hết thôi , cũng giống như Mikey em trai anh vậy , vốn là một Apha mà cứ thấp lè tè đấy có cao lên được tẹo nèo đâu . Cơ mà hình như anh cứ quên cái gì ấy nhở 

Trước cửa tiệm , mọt chiếc xe dừng lại , một nam nhân đi vào tự nhiên như thể là nhà mình , ngườ này râu tóc chả lả màu trắng nhìn chả khác nào ông cụ , người này không ai khác chính là Arashi Keizo , anh thong dong châm điếu thuốc sãi chân bước vào dõng dạc gọi 

" nè , Sinichiro . mày có nhà không , cửa nẻo để thế này à " 

Không có tiếng trả lời , hôm qua anh đã hứa với Araki là sẽ xem lại xe cho anh ấy bởi gì dạo này tiếng bô nó cứ không được trong trẻo mấy nghi là bị nghẹt ống rồi , thế nhưng đến giờ lại không thấy mặt mũi . Araki nghĩ có lẻ hôm qua uống xong anh đến đây rồi ngủ quen mất thở ra một hơi dài bất lực , đi đến mở cửa phòng 

" đêm qua bảo ngủ ở nhà đi không chịu , giờ lại không dậy nỗi , nhanh lên , sửa xe hộ tao cái " 

Một đôi chân nhỏ trắng trắng hiện ra , thân hình có vẻ nhỏ nhắn , do người kia trùm kín thân trên cũng không thể nhân dạng là nam nay nữ cao lớn bao nhiêu , Araki còn đang định bước đến xác minh thì bị một bàn tay mạnh dạng kéo anh ra ngoài , rất may Sinichiro đã về kịp , một lần nữa nguy hiểm lại sờ gái anh , anh chạy đến trùm kín mít từ đầu đến chân không để lộ một khoảng dư nào sao đó mới đống cửa đi ra ngoài . 

Araki nhìn anh với ánh mắt nham nhở , chân mày cứ hướng anh mà nhướng nhướng đầy vẻ châm nhọc 

" bảo sao đêm qua mày cứ nằng nặc ra đây , tao biết tất nhé , mày tiến hóa rồi Sinichiro ' 

Sinichiro cũng không đôi co với gã , chỉ hừm lạnh lườm người kia một cái sao đó đi đến chỗ chiếc xe cố tình bắt san chuyện khác 

" xe mày bị làm sao " 

" bô ấy , nó cứ ồ ồ khàn khàn thế nào ấy " 

Anh cầm cờ lê gõ gõ ở phần cổ bô , lại xem kỹ bên trong thờ hì ra một hơi quai sang mói " Xe mày bị cháy cổ bô rồi , do bộ tảng nhiệt gặp chút vẫn đề , nếu mày có đi đâu gắp thì cứ lấy xe tao mà đi , đến chiều thì lại lấy " 

Araki thong dong dắt Bab của anh ra , trước khi đi còn để lại một câu chọc ngứa 

" tao biết là mày đuổi khéo tao mà , đồ tiến hóa " 

Sau khi người kia chạy đi anh mới thở phào , trên đường vức rác về thì anh rốt cuộc cũng nhớ ra là mình quên chuyện gì rồi , cách cửa của tiệm xe anh còn chưa có gài chốt , hơn nữa sáng nay anh có hẹn với Araki chính vì thế mà tức tốc chạy về . Bình thường bạn bè thân thuộc của anh đến cũng tự nhiên giống như vậy , anh cũng không chấp nhất nên càng lúc bọn nó càng xem tiệm của anh như nhà ở , có lẻ kể từ hôm nay anh sẽ tém cái nết hồn nhiên như cô tiên của lũ bạn tỉnh queo lại 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com