[Kiyora × Isagi] Bước Chân Mùa Đông
#nosex #fluff #hurt/comfort #healing
***
Mùa đông đến, và tuyết bắt đầu rơi nhẹ nhàng trên những con phố vắng. Những hạt tuyết lơ lửng trong không trung, như những dải lụa trắng mong manh rơi xuống đất. Trái tim người ta cũng dễ dàng trở nên lạnh lẽo, và trong cái lạnh ấy, người ta tìm thấy sự ấm áp từ những bàn tay vươn ra.
Jin Kiyora bước đi dưới lớp tuyết phủ dày đặc, áo khoác đen xù lên và chiếc khăn quàng cổ màu đỏ thẫm quấn chặt quanh cổ. Anh không phải người hay lộ cảm xúc, nhưng mùa đông luôn làm anh cảm thấy có điều gì đó nặng nề trong lòng. Giống như không khí lạnh của mùa đông, dường như những ký ức cũ, những đau thương không thể xóa nhòa trong quá khứ luôn ùa về mỗi khi những ngày đông lạnh giá đến gần.
Kiyora đã từng là một ngôi sao sáng chói, một người mà bất kỳ ai cũng phải ngước nhìn. Nhưng giờ đây, anh chỉ là cái bóng của chính mình, chìm trong cô đơn. Và trong cái mùa đông này, thứ duy nhất anh muốn là sự bình yên. Thế nhưng, trong cuộc sống này, có những thứ không thể đoán trước.
...
Yoichi Isagi, với dáng vẻ nhẹ nhàng và nụ cười tươi tắn, đang đi bộ trên con phố nhỏ, nơi tuyết vẫn còn rơi. Những bước chân của cậu nhẹ nhàng như gió, như thể cậu là một phần của mùa đông này. Không khí trong lành và lạnh lẽo không khiến cậu cảm thấy cô đơn. Ngược lại, nó khiến cậu cảm thấy mình gần gũi hơn với những điều giản dị của cuộc sống. Nhưng ngay lúc này, trong lúc vừa cúi xuống nhặt một chiếc khăn tay bị rơi, một bóng hình quen thuộc hiện lên trước mặt.
- Kiyora?
Isagi ngẩng đầu lên, mắt mở to ngạc nhiên khi nhìn thấy Kiyora đứng ngay trước mặt.
Kiyora nhìn cậu, đôi mắt đen láy không biểu lộ cảm xúc gì. Anh hơi giật mình trước sự xuất hiện bất ngờ của Isagi. Họ đã lâu rồi không gặp nhau, và lần cuối cùng, mối quan hệ của họ không kết thúc tốt đẹp.
- Isagi...
Kiyora khẽ thở dài, nhìn vào đôi mắt sáng trong của cậu.
- Sao cậu lại ở đây?
- Tớ vừa đi học về. Còn cậu?
Isagi mỉm cười nhẹ, giọng cậu vang lên ấm áp giữa không khí lạnh giá.
- Cậu có khỏe không? Lâu lắm rồi không gặp...
Kiyora im lặng một chút, rồi nhún vai.
- Cũng ổn. Nhưng mùa đông này, có vẻ không giống những mùa đông trước.
Isagi nhìn ra xung quanh, tuyết rơi nhẹ nhàng.
- Mùa đông có thể lạnh, nhưng cũng có thể mang đến cảm giác ấm áp nếu chúng ta để trái tim mình mở rộng ra. Cậu từng nói rằng mùa đông là khoảng thời gian cậu thích nhất, vì nó cho phép cậu nhìn nhận lại tất cả những gì đã qua...
Kiyora quay mặt đi, không muốn đối diện với những lời nói đầy hy vọng ấy. Anh đã từng cho phép mình yêu thương, nhưng rồi lại để những thứ đau đớn chiếm lấy mình. Và giờ đây, anh không muốn để lòng mình bị xáo trộn thêm nữa.
Isagi nhận ra sự im lặng của Kiyora, cậu bước lại gần, đưa tay ra.
- Đừng giữ quá nhiều nỗi buồn trong lòng, Kiyora. Mọi thứ đều có thể thay đổi nếu chúng ta sẵn lòng mở lòng.
Kiyora nhìn vào đôi mắt trong sáng của Isagi. Dường như mọi thứ xung quanh anh đều mờ đi, chỉ còn lại sự ấm áp từ đôi bàn tay ấy. Anh khẽ thở dài, rồi từ từ đưa tay mình ra, để Isagi nắm lấy. Một cử chỉ đơn giản, nhưng lại mang một sức mạnh kỳ lạ.
- Mình có thể cùng đi dạo không?
Isagi hỏi, nụ cười của cậu như ánh sáng dịu dàng trong mùa đông lạnh giá.
Kiyora không nói gì, nhưng trong lòng anh cảm nhận được sự ấm áp đang dâng trào. Họ đi bên nhau, những bước chân đồng điệu trong không gian tĩnh lặng của mùa đông. Những hạt tuyết vẫn rơi đều đặn, tạo thành những vệt trắng trên áo của họ. Cảnh vật xung quanh yên bình đến lạ.
- Tớ nhớ lần cuối cùng chúng ta đi dạo vào mùa đông như thế này.
Isagi nói, giọng cậu lơ đãng nhưng đầy sự ngọt ngào.
- Lúc ấy, trời lạnh nhưng không có gì có thể làm chúng ta cảm thấy cô đơn, phải không?
Kiyora không trả lời ngay lập tức. Anh cảm thấy một cảm xúc lạ lùng trào dâng trong lòng, như thể một phần ký ức cũ lại sống dậy, nhưng lần này, nó không còn nặng nề như trước. Anh khẽ mỉm cười, ánh mắt không còn lạnh lùng, mà có chút gì đó ấm áp, dịu dàng.
- Có lẽ vậy.
Anh khẽ thì thầm, rồi quay sang nhìn Isagi, ánh mắt đượm buồn nhưng đầy sự trân trọng.
- Cậu luôn là người duy nhất có thể khiến tôi cảm thấy như vậy.
Isagi mỉm cười, rồi cậu dừng lại và nhìn vào mắt Kiyora.
- Đừng lo lắng quá nhiều, Kiyora. Mùa đông rồi sẽ qua, và mùa xuân sẽ đến. Mọi thứ rồi sẽ tốt đẹp thôi. Quan trọng là chúng ta luôn có nhau, không phải sao?
Kiyora không nói gì nữa, chỉ im lặng nắm chặt tay Isagi, để những bước chân mùa đông của họ cùng hòa nhịp. Đêm dần buông xuống, những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời lạnh giá, nhưng trái tim của họ lại ấm áp đến lạ.
Mùa đông có thể lạnh, nhưng tình yêu sẽ luôn làm ấm trái tim của mỗi người, nếu như họ dám mở lòng và đón nhận.
***
30.04.2025 sẽ là Cười Đến Nội Thương Cùng Yoichie nha các tình yêu ♡
.
.
Tớ xin đó, các bé nào chưa 17+ làm đừng đọc các chương tớ có kí hiệu _NSFW_ hoặc _TW_ nhé 😭
Tớ cũng đã để rõ tag là #mformature #r-rating #maformatureadults #nc-17-rating #slash #r18 #yaoi rồi nhé!
Đừng để tớ trở thành kẻ tội đồ vấy bẩn tâm hồn trẻ thơ 🙏
Hãy đọc các chương không có hai kí hiệu trên nhé các bé, các chương đó không quá nặng với cả nó chữa lành, healing, humor hơn. Đừng có ham cảnh nóng với tâm lý nhé 🥺❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com