Ngoại truyện 1 - "Không công khai, nhưng ai cũng thấy"
Sự kiện: Gala trao giải truyền hình cuối năm.
Almond và Progress cùng được đề cử cặp đôi xuất sắc nhất.
Truyền thông túc trực từ sáng.
Fan chen kín lối vào.
Hashtag #AlmondProgressĐếnRồi lọt top 3 trending trước khi họ xuất hiện.
⸻
Khi cánh cửa xe mở, chỉ có Almond bước xuống trước.
Mặc suit đen, áo sơ mi trắng không cà vạt, tay đút túi.
Mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh nhẹ – kiểu "cool boy chuyên trị vai nam chính".
Phóng viên chen nhau chụp.
Hét lớn:
"Anh Almond! Hôm nay đi một mình hả?"
"Không có Progress đi cùng sao?"
"Nghe bảo hai người không tách lịch sự kiện nữa mà?"
Almond chỉ cười nhẹ, không trả lời.
Nhưng đúng lúc ấy – cửa bên kia mở ra.
⸻
Progress bước xuống.
Áo vest xám nhạt, tóc vuốt nhẹ, mặt tươi nhưng... không nhìn về phía máy ảnh –
mà nhìn thẳng về phía Almond.
Và Almond, vẫn cười nhỏ, đưa tay ra đợi.
Không ai nói gì.
Không ai cần nói gì.
Progress bước lại, đứng cạnh Almond – một khoảng cách vừa đủ để vai chạm vai.
⸻
Phóng viên hét lên lần nữa:
"Lần nào cũng đúng lúc vậy trời!"
"Hai anh cho hỏi là đang hẹn hò chưa ạ?"
"Lần này xác nhận luôn đi! Fan chờ lâu lắm rồi!"
Progress bật cười.
Almond nghiêng đầu, nhìn cậu:
Almond:
"Xác nhận gì ta? Tụi mình... có giấu gì đâu mà xác."
⸻
Cả hàng ghế phóng viên đứng hình 3 giây.
Rồi...
Tiếng vỗ tay.
Tiếng hú.
Tiếng hét "Ăn cẩu lương rồi!" vang lên loạn xạ.
⸻
Fanpage lớn chụp ngay khoảnh khắc đó:
Progress che miệng cười, Almond nhìn cậu như kiểu "Ừa, người yêu tôi đó, làm gì được tôi?"
Caption ảnh viral:
"Tôi không cần lời công khai.
Tôi cần thêm ánh mắt như vậy nữa."
⸻
Trong gala.
MC trên sân khấu đọc đề cử cặp đôi ăn ý:
"...Và cuối cùng, một bộ đôi mà khán giả không biết họ còn đang đóng vai hay đã thật sự yêu – Almond & Progress!"
Cả khán phòng vỗ tay ầm ầm.
Camera lia tới họ.
Progress nghiêng đầu, hỏi nhỏ:
Progress:
"Họ có nhầm không?"
Almond đáp tỉnh bơ:
Almond:
"Họ đâu có nói sai."
⸻
Khi giải thưởng được xướng lên – họ thắng.
Cả hai cùng lên sân khấu nhận cúp.
MC nhìn họ, không hỏi về phim.
Chỉ hỏi đúng một câu:
MC:
"Nếu bây giờ phải mô tả người còn lại bằng một từ, hai bạn sẽ nói gì?"
Progress liếc Almond.
Cậu nói trước.
Progress:
"Vẫn ở đây."
MC: "Hả?"
Almond cười khẽ:
Almond:
"Của tôi là: không cần nói."
⸻
Hashtag ngay lập tức lọt top 1:
#VẫnỞĐây
#KhôngCầnNói
Comment khán giả:
"Đây là đòn combo chết người."
"Cẩu lương không báo trước. Tim tôi chịu không nổi."
"Đưa tôi bình oxy với."
⸻
Phỏng vấn sau sân khấu.
Phóng viên:
"Vậy rốt cuộc hai người có hẹn hò không ạ?"
Almond:
"Bạn nghĩ sao?"
Progress:
"Câu trả lời nằm trong ánh mắt ảnh rồi đó."
Phóng viên:
"Fan nói nếu hai anh không xác nhận thì coi như đã xác nhận đó nha!"
Progress:
"Vậy thì...
tụi em không xác nhận.
Cũng không phủ nhận."
⸻
Câu đó được báo mạng trích nguyên văn:
"Không xác nhận. Cũng không phủ nhận."
→ Mở đường cho một định nghĩa tình yêu "không cần công khai – vẫn khiến người ta tin".
⸻
Tối đó.
Almond đăng một tấm ảnh Instagram story:
Là ảnh chụp đôi giày.
Một đôi màu trắng, một đôi màu xám.
Không gắn tên.
Không tag ai.
Chỉ một dòng chữ nhỏ ở góc ảnh:
"Vẫn ở đây."
⸻
Progress repost lại.
Không thêm gì.
Không chỉnh sửa.
Chỉ thêm một emoji duy nhất:
"..."
Và fan lại bùng nổ:
"Ok. Cảm ơn vì không nói gì, nhưng nói hết."
"Chúng tôi đang sống trong thời đại của soft couple."
"Giao mạng xã hội cho hai anh nắm đi, tụi tôi thua rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com