47. Phi Vụ
Từ hôm đấy Huân đến đón Ngò rất đúng giờ, nếu muốn tố tụng thì phải đợi hết học kì hoặc cả năm học này thì mới tố. Chứ con điểm của Huỳnh nằm trên tay người ta và chắc chắn bên phe em không phải phe nắm cán, Huân không thể làm liều.
Nhìn bạn nhỏ vui vẻ ngồi cạnh bên, Huân quay sang bẹo hai cái má phúng phính ấy. Dễ thương, lúc trước làm sao tìm được cặp bánh bao chắc thịt như thế này.
- Anh Huân, Ngò muốn uống yakult.
Huân gật đầu, chuyển xe chạy qua siêu thị thường đi, một phần chiều em, phần khác có nhiều quà vặt Huỳnh cũng mua được, nói chung vẫn là muốn chiều em.
Đoạn tới quầy sữa, anh giao giỏ hàng cho bạn, bạn Huỳnh đi đâu mua gì thì tự chủ, bác Huân đi dạo không trông gì mấy. Sau một khoảng thời gian ở nhà của anh Huân với tư cách bé yêu của chủ nhà, Huỳnh không gian nan nghĩ cách chi tiêu nữa. Bây giờ em bận mua đồ bằng tờ note mua hàng của bác Huân nè.
- Một hộp sữa TH to, bơ nữa hả...
Ngò nhíu mày, em đi nhầm quầy nên khó chịu đẩy xe lại.
- Bơ sữa, phô mai với kem cho Ngò.
Bạn bật cười, không ngờ anh Huân nhớ Ngò đòi ăn kem hộp. Nhưng em sợ bị tan nên để đến cuối em mới cho vào giỏ hàng. Đi ngang quầy sữa chua, thấy anh đang lựa yakult thì em đẩy xe chạy lẹ.
- Anh Huân ơi mua thêm sữa chua hộp được không ạ?
Em muốn pha yakult với sữa chua, ngon ngon ngon. Hình như anh hiểu ý em nên cũng bỏ vào giỏ, thế mà anh lại nhắc:
- Cái này với yakult không được uống cùng lúc đâu nhé.
- Ủa!
Thằng Ngò định ăn vạ giữa siêu thị nhưng đã bị Huân bịt cái mỏ lại. Người lớn cúi người ngang mặt em, nói những lời đầy hăm doạ.
- La khóc là bỏ hộp kem lại.
Chỉ có một mình bác Huân biết cách nắm chắc Ngò nghĩ gì. Anh bảo em đẩy xe hàng đi mua thêm mấy món nữa mới ra quầy thanh toán. Nhìn hộp kem với lốc sữa yakult mà em cứ cười mãi trông em như cây nấm mới mọc buồn cười, Huân nhịn không được, lúc thanh toán còn cơ hội xoa đầu em.
- Ngò uống sữa ngay không?
Cho thùng giấy vào cốp xe, đỡ túi đồ từ tay em nhỏ, anh Huân mở ngay lấy yakult cho bạn ngay khi em gật đầu. Ôm chai sữa, Ngò đợi ngồi hẳn vào xe, xe chạy bon bon rồi Ngò mới khui sữa uống ngon lành. Mùa này mưa nhiều, anh Huân không đưa em ra công viên chơi nữa. Lúc đi ngang công viên không một bóng người, Ngò thấy buồn.
Em muốn mặc áo mưa đi công viên chơi nhưng mảnh kí ức tiềm tàng về một ngày mưa bão ấy khiến em không dám khoác áo mưa thêm lần nào nữa. Có lẽ anh cũng thấy em buồn, Huân thở dài.
Về tới nhà, Huân không vội đóng cổng, anh lấy áo mưa màu xanh có tai mèo đưa cho em. Vừa chồng áo vào, Huỳnh lắc đầu. Bầu trời sắp mưa, tiềm tàng trong đôi mắt là mong mỏi. Anh biết, chính em cũng phấn khích trước cơn mưa lớn như thế mà.
- Tôi luôn ở cạnh em.
Dù em có chơi thú nhún hay cầu trượt, anh cũng không chê cười. Em muốn chơi bao lâu anh cũng sẽ theo. Với cả hôm nay dư dả thời gian.
- Yên tâm chưa?
Bạn Huỳnh tin tưởng gật đầu, đứng yên cho anh chỉnh áo mưa. Sau đó dắt em bé ra công viên. Huân che ô, lau sạch băng ghế rồi ngồi ở đó. Đưa mắt dõi theo bạn nhỏ lúc đầu ngại ngùng không dám chơi trước mặt anh, nhưng mà Huân bảo rồi.
- Ngò là bạn nhỏ của anh Huân mà.
Nên em trẻ con hay trẻ trâu thì anh cũng cưng, không chê gì em đâu. Thế nên lúc mưa dần nặng hạt thì em bắt đầu chơi hứng khởi hơn, tuột cầu trượt đùng đùng. Em chơi từ khi trời chuyển mưa đến lúc mưa tạnh vẫn còn chơi. Huân thấy trời tối luôn rồi mới hối em về.
Trên đường nắm tay anh Huân về nhà mà em vẫn muốn thử yakult với sữa chua.
- Anh ơi tại sao không được uống yakult pha sữa chua ạ?
- Bị đau bụng đấy.
Ngò lắc đầu, kiên quyết bảo không đau đâu. Nhưng anh Huân vẫn một mực từ chối. Do anh không giải thích thuyết phục nên lúc về nhà em vẫn cố chấp lấy sữa ra pha.
- Hello mình là Ngo Ngò. Mình đang có một phi vụ bí mật.
Dù nói bí mật nhưng em cầm điện thoại quay vlog chuẩn chỉn, đặt góc máy xong em liền tìm sữa chua. Để lên bàn mà giới thiệu từng sản phẩm một như KOL chuyên nghiệp. Nhưng mới mở hộp sữa chua ra em đã bị túm gáy.
- A! Anh Huân buông em ra!
- Đã bảo rồi.
Huân quát ầm lên, vung tay tát vào mông em mấy cái mạnh làm em nháo nhào. Thế là Huỳnh bị bế hẳn lên vai anh, Ngò lắc đầu không chịu.
- Ngò chưa tắt máy quay!
Thả em muốn, thằng bé chạy ra chộp lấy điện thoại định chạy trốn thì gáy vẫn bị xách lên. Em nhớ em cao lắm mà sao anh giữ cái một vậy.
- Không phải tự nhiên tôi không cho em uống.
Đem em lên phòng, tối nay anh Huân ôm Ngò ngủ nè. Thực tế yakult và vinamilk đều chứa nhiều nitrit nên càng kết hợp sẽ tạo ra nitrosamines càng dùng nhiều sẽ gây ung thư. Ngoài ra cái giá phải trả gần nhất là em sẽ đau quặn bụng cả đêm. Đã bảo rồi mà cứ ương bướng không nghe.
Đành dùng thời gian trước khi ngủ để giải thích với Ngò.
- Em đã hiểu chưa?
Ngo Ngò mặt mày xanh lè và hoang mang khi nghe tin.
- Dạ rồi ạ.
- Còn lén pha nữa bị đòn nhé?
- Ư hong thương Ngò...
Em bảo em không pha sữa chua uống nữa đâu, ỉu xìu nằm xuống giường. Bình thường trước khi ngủ thì anh sẽ để em nằm trên người mình rồi nghe em nói đủ chuyện trên đời, cuối cùng là uống một cốc nước rồi tắt đèn đi ngủ.
- Anh Huân ơi.
Hôm nay chủ đề tâm sự hơi căng thẳng.
- Ấn tượng đầu tiên của anh Huân về Ngò như thế nào ạ?
Huân trầm mặc một lúc. Em Ngò hồi đó gầy nhom nhưng chân cẳng khoẻ mạnh nên chạy nhanh lắm. Tay cũng khoẻ, cổng nhà cao như vậy mà quăng một cái đã qua hết hai cái balo.
- Em có cặp mắt tròn xoe. Hoặc là toàn chỉnh góc cam cho mắt to.
Ngò nhăn mặt, ý người ta là lúc gặp ở ngoài đời cơ.
- Lúc gặp Ngò ở cổng thì thấy Ngò bé tí. Em nhỏ người đến nỗi tôi tưởng thằng nhóc cấp một nào.
Lưng em hơi trốn nên anh đặt tay vào, nghiêng người cho Ngò nằm trên giường, chùm chăn qua khỏi gáy. Lúc này em Ngò cuộn người trong chăn nhỏ bé như đúng hình tượng anh đang nói.
- Hôm nay xoa đầu em, em còn thấp hơn Cua nữa.
- Em cao hơn Cua mà!
Ngò giãy giụa không đồng tình. Càng giãy, anh Huân chỉ lo kéo chăn lại cho em thôi. Cuối năm rồi, đêm nào cũng lạnh buốt không đắp kĩ là ốm ngay.
- Tóc em xù nên tôi cũng nghĩ em cao hơn, thế mà xoa đầu em một tí đã thấy em lệch với Cua một khúc này này.
Anh giơ tay với hai ngón cách nhau một khoảng ngắn nhưng đủ làm em ngọ nguậy. Nhìn em y chang con đuông dừa sắp đem đi nhúng nước mắm. Huân phì cười, trở mình ôm chặt em. Giọng anh Huân càng mơ màng.
- Nhỏ nhỏ thì bế dễ thôi. Thơm Ngò một cái nào.
Rồi vội vàng hôn lên cặp má hồng em bé. Em nhà ai mà thơm quá, anh càng ôm càng muốn ôm chặt hơn. Đỡ em ngồi dậy, lấy một cốc nước hình con hươu cao cổ có nước ấm đầy đủ đưa cho Huỳnh.
- Thôi Ngò hông uống đâu.
Ngày nào cũng bị ép uống em chán rồi. Nhưng anh bác sĩ tại gia này kỉ luật quá, cứ bắt em uống mãi. Đổi từ nước lọc thành trà sữa chân trâu được không? Cốc con hươu càng dí vào mặt thì em càng cự tuyệt. Thế là bị anh mắng ngay.
- Uống cho hết. Lớn rồi có phải trẻ con đâu.
- Sao anh bảo em là em bé của anh?
Ngò ở đây lâu rồi nên lì ra phết.
- Ngoan, uống một nửa cũng được.
Thôi cái deal này cũng ok, Ngò thở dài lấy cốc nước. Hôm nay được đi công viên vui quá trời nên em sẽ ngoan ngoãn uống hết cốc nước cho anh khen. Uống xong Huân xoa đầu bạn mấy cái. Cũng trễ rồi, tâm sự bao nhiêu cũng đủ rồi.
- Ngò ôm anh rồi đi ngủ này.
Có vẻ từ khi anh thích bạn Ngò thì anh chỉ muốn ngủ khi ôm bạn thôi, Huỳnh cười ka ka nhanh rút vào lòng anh. Sau đó đèn phòng cũng tắt, Huỳnh được anh ấp ủ cả đêm dài.
______________________
Tui không cố tình ngâm chap. Đôi lúc ít bình luận hoặc mấy bạn mà hay cmt trong truyện của tui tự nhiên không thấy nữa là tui over thinking liền. Kiểu tui cảm giác mình viết khum ổn hoặc độc giả chưa hài lòng với phần chap nì í 🥹 Hẳn là một khoảng thời gian tui mới ra khỏi cái suy nghĩ đó rồi viết tiếp trời ạ.
Ủa nhưng mà nói chung tui biết ơn khi các bạn quan tâm và ủng hộ truyện của tui í 🥰 Merci beaucoup.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com