yu jimin - 22 tuổi, con gái út của một gia đình giàu có thuộc hàng top trong giới doanh nhân, khuôn mặt đến idol còn phải ghen tị, chiều cao cho đến body đều chuẩn đét, thông minh, tài giỏi, ấm áp, cũng gọi là biết chơi
nghe miêu tả thôi cũng đủ hiểu về sức nóng của chị rồi, chính xác là chỉ có thở thôi cũng bao nhiêu nàng nguyện chết vì chị
thế nhưng người con gái xinh đẹp tài giỏi ấy đối diện với người mình thích suốt 2 năm thì lại là kẻ thất bại, bằng chứng là việc cả thế giới quan của chị sụp đổ khi nghe em thốt ra những câu từ kia
gì cơ !? hôn nhau đến đỏ cả cổ mà giờ lại bảo bỏ qua, có phải jimin vừa bị trêu đùa tình cảm không?
"min...minjeong à...từ...từ đã" - khuôn mặt vui vẻ ban sáng giờ đã tắt hoàn toàn, chị mếu xệch, dở khóc dở cười vì cái tình huống này, sao có thể thế được, chị đã hy vọng, hy vọng em nói em yêu mình, hy vọng em nói tên bạn trai của em hiện tại chỉ là qua đường, hy vọng em và chị sẽ...
"em xin lỗi... hôm qua là do em sai, em uống hơi nhiều nên không kiểm soát được, chúng ta vẫn có thể làm bạn mà, đúng không?" - nhìn thái độ kia của chị làm minjeong vội vàng mà bao biện, em còn không biết đây liệu có phải những gì em muốn nói với chị không nhưng hiện tại với minjeong, em nghĩ đây là cách tốt nhất
chị ngẩn người ra một lúc nhìn em, lông mày cau lại, ánh mắt đượm buồn len lỏi một chút cầu xin, cầu xin em hãy rút lại lời nói, môi cứ mấp máy muốn nói điều gì đó
"minjeong à...làm ơn...em đâu thể vứt chị ngược trở lại đống hỗn độn kia đâu đúng không, em...?"
minjeong không nói gì thêm, chỉ cúi gằm mặt xuống, em không dám đối diện với ánh mắt của chị nên đâu biết là chị đang đau khổ đến nhường nào
suốt vài phút trôi qua, chị vẫn nhìn em chỉ mong em ngẩng mặt lên nhìn mình một cái, nhưng mọi thứ vẫn vậy, chị sụp đổ
jimin vứt bừa cái thìa trên tay xuống bàn tạo ra một tiếng kim loại va đập thật khó nghe, chị vuốt mặt một cái, rồi chống tay lên bàn, tóc tai bị hai bàn tay dày vò đến rũ rượi, minjeong vẫn lặng im nhìn vào hư không
cố gắng cúi mặt xuống che đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má rồi rơi xuống bát cơm trước mặt, giờ thì công chúa của một gia đình giàu có cũng đã hiểu cơm chan nước mắt là gì rồi, chị bịt miệng lại, sắp không kìm được mà khóc thành tiếng rồi
jimin đứng phắt dậy, rồi đi thẳng vào trong phòng
"chị no rồi"
rầm
tiếng cửa đóng lại là lúc minjeong thở hắt ra, mồ hôi mồ kê của em nhễ nhại, bầu không khí lúc nãy là tệ quá rồi, jimin còn ngồi thêm ở đây không biết em có ngất đi vì căng thẳng quá hay không, em nhìn cái ghế trống trơn đối diện với mình, minjeong thắc mắc không biết jimin đã nghĩ gì, ánh mắt em buồn hẳn đi, lời nói là do em thốt ra mà tại sao em lại cảm thấy hụt hẫng như thế này?
jimin chạy thẳng vào nhà vệ sinh, chị nôn thốc nôn tháo vào trong toilet, những gì em vừa nói quá sức với một người như chị rồi... ngồi bệt hẳn xuống sàn, chị bật khóc, hô hấp giờ còn khó hơn cả đêm qua, thì ra cái giá của nụ hôn nó đắt đỏ như vậy, càng nghĩ chị càng khóc to hơn, khuôn mặt xinh đẹp ấy đang vật lộn với cú sốc về tinh thần nên không thể nào tã tượi hơn...
30 phút trôi qua, jimin đúng trước gương, cố bày ra bộ mặt tươi vui nhất để lát có thể nhìn em như thể mình đã đón nhận điều này, tất nhiên nó chỉ là dối trá
"chị không làm được minjeong à... chị không chịu được đâu, thà rằng chúng ta đừng gặp nhau còn hơn..."
những suy nghĩ như vậy cứ quẩn quanh trong đầu jimin, chị nhìn thấy cái kết của mối quan hệ này rồi
nó không có kết.
chị lau mặt bằng chiếc khăn bên cạnh, rồi bước ra khỏi phòng tắm, cũng là lúc em vừa bước vào phòng ngủ, minjeong tròn mắt nhìn người đối diện, em lắp bắp
"e...e...em vào chuẩn bị vài thứ"
"em định đi đâu à?"
"anh harry hẹn em đi cà phê nên là..." - giọng em nhỏ dần, không biết vì lý do gì khi nhắc đến bạn trai trước mặt jimin em lại thấy ngượng mồm đến như vậy
"ừ chị biết rồi, em dùng đồ trang điểm của chị cũng được"
jimin diễn đạt thật
"jimin à, chuyện lúc nãy..." - em định nói gì đó thì tiếng chuông điện thoại của jimin vang lên
chị vội vàng bắt máy để lấy cớ ra khỏi phòng, chị quá mệt mỏi với cái bầu không khí này rồi
"aeri à" - nói xong thì đóng cửa lại để em làm gì trong phòng thì làm, vừa tuyệt tình với mình xong đã đi chơi với bạn trai rồi, nhất em rồi kim minjeong
"như nào rồi bạn tôi? nàng với bạn có khá khẩm hơn chưa" - tiếng aeri gấp rút hỏi bên đầu bên kia
"nàng đá tớ rồi" - jimin cười khổ, vừa nói chuyện, tay vừa mò tìm thứ gì đó ở dưới gầm ghế sofa
"gì vậy trời? tôi tưởng bạn kể qua bạn với ẻm ý bla bla lắm cơ mà"
"ừ thì đúng, nhưng mà em nó bảo tớ xí xóa đi" - jimin ra bên ngoài ban công, đóng cửa lại, chị mở loa ngoài rồi để điện thoại lên chỗ chậu hoa gần đấy, tay che che gió rồi châm thuốc
"gì vậy chời? thật á hả? chời ơi là chời, thế cậu định như nào?"
jimin rít một hơi rồi nhả khói ra bên ngoài
"nghe em ấy nói vậy tớ cũng biết là minjeong chỉ muốn làm bạn bè thôi" - khuôn mặt chị đăm chiêu hẳn đi
"ô hô, hot girl yu jimin cũng có ngày này sao, bị nhóc con nhỏ hơn 1 tuổi trêu đùa tình cảm xong phải khổ sở vậy sao" - aeri dùng cái giọng cợt nhả nói với chị
"minjeong ấy mà... tớ ước em ấy có tình cảm để mà trêu đùa tớ"
"jimin à, cậu cũng đâu phải là một good girl gì đâu, cũng đi thả thính con gái nhà người ta xong bay nhảy suốt thây, việc gì mà phải khổ sở như này chứ"
"chả biết nữa, cứ nhìn thấy minjeong là tớ chả thiết tha gì những thứ đấy" - jimin gạt gạt cái tàn thuốc đi rồi nói tiếp
"đồ simp chúa, nhưng mà em yêu của cậu cũng có anh yêu rồi đấy"
"aizzz chếc tịt, tớ chết mất, đến nước này rồi..."
tiếng cửa bị kéo ra, jimin quay người lại
khuôn mặt em thể hiện rõ ra sự tức giận, jimin bất ngờ chưa hiểu chuyện quái gì xảy ra cả
"em..."
"em em cái con khỉ khô nhà chị, chị muốn chết à?" - minjeong tát chị một cái
jimin điếng người ôm lấy bên má của mình
"ố ô..." - aeri nghe thấy thì vội vã cúp máy
"aeri đáng chết dám bỏ mặc bạn bè"
chị nhìn cái điện thoại rồi thầm nghĩ, vội vàng thu ánh mắt về rồi nhìn chằm chằm vào em
"sao em tát chị...?" - trên miệng vẫn còn thuốc đang hút dở
"chị..."
minjeong giật điếu thuốc từ trên môi chị rồi vứt xuống đất
"chị muốn chết à mà lại hút thuốc như vậy? chị có biết là thuốc nó..."
chưa nói hết câu jimin đã đi thẳng vào trong nhà bỏ mặc em ở ngoài muốn nói bao nhiêu thì nói
chị ức
chính xác là minjeong muốn dày vò chị đúng không, đừng tỏ ra cái vẻ quan tâm khi vừa gạt bỏ chị như vậy, jimin không nhịn nổi em đâu, hiện tại bây giờ chị chỉ muốn tránh mặt em đi nhiều nhất có thể...
minjeong đứng hình một lúc, em làm gì sai sao, jimin ghét bỏ em vì em to tiếng với chị, không cho chị hút thuốc à?
ting
đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì em nhận được tin nhắn từ jimin, vừa mở máy lên chuẩn bị đọc thì em thấy chị cầm áo khoác, đóng cửa cái uỳnh rồi đi ra khỏi nhà, thậm chí còn không thèm quay lại nhìn em nổi một cái
"em đừng làm quá phận của mình, em gái ạ." - trứng cút yu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com