Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 14


  Vương phu mới của Phỉ Lãnh Thúy bất ngờ chết trong đêm tân hôn, tin tức này giống như mọc cánh, nhanh chóng truyền đi khắp vương quốc từ phố lớn cho đến ngõ nhỏ. Khiến mọi người đều chấn kinh, vốn dĩ là việc vui cả nước bây giờ lại trở thành bi kịch khiến người ta tiếc hận không thôi. Nữ hoàng không chịu nổi đả kích to lớn, liền ngất xỉu, bây giờ nằm trên người không dậy nổi. Bệnh tình của nàng có vẻ thật sự nghiêm trọng, ngay cả khi tổ chức tang lễ cho vương tử Rey nữ hoàng cũng không xuất hiện. Nhóm đại thần, quý tộc sốt ruột không thôi, sợ nữ hoàng cứ như vậy đi đời nhà ma. Bởi vì nữ hoàng không có con nối dõi, nàng người thân trực hệ duy nhất của nàng lại chính là một đứa con ngoài giá thú-công tước Valentino. Một khi nàng chết, một hồi tranh đoạt ngôi vị hoàng đế gió tanh mưa máu lại nổi lên.

Mà nhóm dân chúng lại quan tâm đến phản ứng của vương quốc Á Lý Nam An nhiều hơn, Rey là vương tử của Á Lý Nam An, cũng là con trai duy nhất của lão quốc vương. Hắn bất ngờ đột tử, âm mưu bên trong quả thật nhiều không đếm xuể. Người dân hai nước Phỉ Lãnh thúy cùng Á Lý Nam An đều cho rằng, đây là vì hoàng thất muốn phá hủy hôn ước này mới xuống tay độc ác như vậy. Chỉ cần Rey chết, quốc vương Á Lý Nam An sẽ thôi không ngấp nghé đế vị của Phỉ Lãnh Thúy. Mà đổi thành báo thù cho thái tử đã mất, vốn đã có sẵn ý định động thủ với Phỉ Lãnh Thúy, đây quả thật là một lý do tuyệt hảo, quốc vương Á Lý Nam An cao giọng tuyên bố, nếu Phỉ Lãnh Thúy không thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục đối với việc vương tử Rey tử vong, hắn sẽ dẫn quân vượt qua biên giới, tuyên chiến với Phỉ Lãnh Thúy.

Quan hệ giữa hai quốc gia càng thêm căng thẳng, không khí nơi biên giới càng thêm giương cung bạt kiếm. Trong tình thế hết sức căng thẳng như vậy, cuộc sống của Diệp Huyên lại lâm vào tình cảnh bình tĩnh kỳ dị. Trong căn phòng trang hoàng đẹp đẽ, quý giá nhưng cũng hết sức lịch sự, tao nhã, một thiếu nữ thân thể trần trụi cuộn mình trên ghế mềm, dường như đang ngủ say. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung xuống đất, che khuất phân nửa tấm lưng trắng nõn. Hai bầu ngực cao vút theo nhịp hô hấp của nàng nhẹ nhàng phập phồng, đầu vú sưng đỏ, trên bầu ngực mượt mà in đầy dấu hôn cùng dấu tay vô cùng rõ ràng.
Trên cổ, trên bụng, trong bắp đùi nàng... Chỗ nào trên thân thể nàng cũng rải đầy hồng ngân, dấu ấn lưu lại mấy ngày hôm trước đã chậm rãi mờ đi, nhưng dấu vết kịch liệt hoan ái tối hôm qua lại rất rõ ràng. Hai chân nàng hơi mở ra, tiểu hoa châu từ trong hoa môi nhô đầu ra, bởi vì trải qua thời gian dài bị đùa bỡn, đến giờ vẫn sưng đỏ không thôi. Giữa hai cánh hoa lại lộ ra một vật lạ, giả dương vật thô to nhét đầy hoa huyệt nàng, tinh dịch cùng dâm thủy đêm hôm qua đều tắc trong âm đạo, khiến bụng nhỏ của nàng trướng to lên.

Trên mắt cá chân nàng, một vòng kim loại tinh tế bao lấy cổ chân nàng. Dây xích vừa nhìn liền thấy điểm cuối, một vòng kim loại khác được gắn chặt trên cột gỗ đầu giường. Độ dài dây xích đã được tính toánh kỹ lưỡng, để nàng có thể đi lại thỏa mái trong gian phòng, nhưng không thể đi đến trước cửa, lối ra ngoài duy nhất. Dây xích được chế tạo bởi một chất liệu đặc thù, nhìn thì nhỏ nhưng đao búa đều chặt không đứt. Dù là vậy thì trong phòng những vật sắc nhọn có thể sử dụng đều bị đem đi hết, ngay cả bốn góc nhọn của giường cũng đều được bao kín bằng vải mềm.

Nơi này là nhà của Cesare, sau đêm tân hôn đó, hắn ôm em gái đã mê man bất tỉnh rời khỏi hoàng cung, đem Diệp Huyên nhốt ở đây. Tất cả mọi người đều cho rằng nữ hoàng bị bệnh liệt giường, lại không biết rằng nàng đã bị anh trai độc chiếm. Trong lúc đang mê man, Diệp Huyên nghe thấy tiếng ổ khóa chuyển động, nàng mở to mắt, quả nhiên thân ảnh cao lớn quen thuộc kia liền xuất hiện trong tầm mắt. "Anh trai." Thiếu nữ nhu nhược gọi, lười biếng đứng dậy, dây xích trên chân nàng phát ra âm thanh đinh đinh leng keng giòn vang, theo bước chân nàng, dây xích chậm rãi kéo lên trên mặt đất. "Ngươi đã về rồi." Diệp Huyên ôm lấy thắt lưng Cesare, cả thân thể trần trụi đều dán lên người hắn. nàng giống như một chú mèo con đang làm nũng cọ cọ trước ngực Cesare, rất nhanh liền cảm giác được nơi khố hạ nam nhân căn nóng thiếc đã đứng thẳng.  

Cesare giữ chặt thân thể không ngừng vặn vẹo của thiếu nữ, vươn tay tới giữa hai chân nàng lau một phen. Quả nhiên, hoa môi dù bị giả dương vật chặn lại nhưng vẫn có dâm thủy chảy ra, "Lúc anh trai không ở đây, có phải hay không tự chơi đùa bản thân?" Vừa nói, hắn vừa dùng tay nâng mông Diệp Huyên lên, đem nàng bế bổng lên. Diệp Huyên thuận thế mở hai chân, hai tay nhỏ bé ôm lấy cổ Cesare, đồng thời kẹp chặt thắt lưng nam nhân, hờn dỗi nói: "Anh trai thối tha, rõ ràng không cho ta tự đùa bỡn bản thân." Cách một lớp vải, Diệp Huyên vẫn cảm nhận được thứ nóng thiếc của hắn đang ẩn ẩn nảy lên, nàng theo bản năng dùng tiểu hoa châu cọ xát chỗ nóng bỏng kia, càng cọ xát lại càng thấy ngứa ngáy khó chịu, "Anh trai, ta muốn... Tiểu huyệt rất ngứa..."

Cesare không nặng không nhẹ vỗ lên mông nàng một cái: "Anh trai vừa trở về liền phát lãng, xem ra thật sự đói khát. Buổi sáng đi vội vàng, còn chưa dùng côn thịt uy no cái miệng nhỏ nhắn của ngươi, tiểu tao hóa có phải trông anh trai đến đỏ cả mắt?" "Mới không có đâu." Diệp Huyên chu cái miệng nhỏ nhắn, Cesare chậm rãi đem giả dương vật rút ra, nàng không khỏi ưm một tiếng, dâm thúy tí tách rơi xuống, nàng cứ như vậy ở trong ngực Cesare tiết một lần. Thấy Cesare không như bình thường đem ngón tay vói vào, Diệp Huyên vội vàng bắt lấy cổ tay nam nhân, "Anh trai, sáp một chút... sáp một chút thôi."

"Kẻ lừa đảo." Cesare đem căn giả dương vật đưa tới trước mặt Diệp Huyên, chỉ thấy toàn thân căn côn thịt điêu khắc từ ngọc thạch đều dính dâm thủy sáng lấp lánh, còn lẫn chút bạch trọc, Cesare cong khóe môi cười cười, "ngày hôm qua anh trai bắn nhiều như vậy, cái miệng nhỏ nhắn của ngươi kém chút ăn không hết, thế nào ngày hôm nay còn lại ít như vậy?" Diệp Huyên có chút chột dạ cúi đầu: "Đều, đều bị tiểu huyệt ăn luôn rồi." Ba một tiếng, Cesare đánh lên mông nàng một cái: "Thật sao?"

Cảm giác vừa đau đớn vừa ngứa ngáy khiến Diệp Huyên càng cảm thấy trống rỗng, nhưng nàng biết lúc này hàm hồ cho qua là không thể, đành thút thít đáp: "Hôm nay lúc anh trai không có ở đây, ta, tiểu huyệt của ta rất ngứa, cho nên liền..." Nàng ngập ngừng không chịu nói hết, bắt gặp ánh mắt cười như không cười của Cesare, âm thanh liền nhỏ xuống, cuối cùng lại cuống quít bổ sung thêm, "Nhưng ta không có đem giả dương vật rút ra, chỉ là đem... ngón tay sáp vào một chút, chỉ đùa bỡn một chút chút!" Nghe nàng cường điệu theo cách trẻ con như vậy, nụ cười Cesare càng thêm nhu hòa. Vẻ mặt thiếu nữ vừa ngây thơ vừa đáng yêu, nhưng cả người đều trần rụi tựa trong ngực Cesare, cái miệng nhỏ nói ra từ ngữ dâm đãng cùng nàng bất đồng, tựa như một con sơn dương thuần khiết ngã vào bùn, lộ ra vẻ đẹp mê hoặc lòng người.
"Ngươi thật đáng yêu, Lily..." Cesare vỗ về gò má thiếu nữ khẽ khàng nỉ non, đáng yêu cũng đáng thương như vậy, khiến hắn hận mình không thể thời thời khắc khắc cắm trong tiểu huyệt của nàng vĩnh viễn không xa rời nhau. "Ngươi có yêu ta không, Lily?" Hắn cúi đầu, dùng chóp mũi cọ xát lên đôi môi thiếu nữ. "Yêu." Diệp Huyên không chút do dự trả lời, nàng cắn cái mũi của Cesare, khanh khách cười, "Ta thích nhất anh, anh trai."

Trong nháy mắt ấy, ôn nhu trong đôi mắt Cesare dường như muốn hóa thành giọt nước rơi xuống, hắn thở dài đem nàng ôm chặt vào lòng, Diệp Huyên cho rằng hắn muốn hôn bản thân, đột nhiên hắn dùng lực niết lấy tiểu hoa châu: "Tiểu trứng thối, ngươi cho rằng nói như vậy là anh trai sẽ không trừng phạt ngươi?" Thanh âm của hắn bất chợt trở nên lãnh khốc, thiếu nữ duyên dáng kêu to một tiếng, hắn một lần lại một lần hung hăng đánh lên mông Diệp Huyên, "Tiểu tao hóa, có phải hay không thiếu thao, ta một ngày không ở đây liền vụng trộm đùa bỡn bản thân, nếu ta không trở lại, ngươi có phải hay không muốn tìm nam nhân khác đếm làm ngươi? Hả?!" "Không phải... A, không cần... Anh trai đừng đánh... Van cầu ngươi... đừng đánh..." Diệp Huyên liều mạng vung vẩy hai chân, dưới sự ngược đãi thô bạo của Cesare một cỗ dâm thủy lại phun ra. Tuyết đồn vừa đau vừa ngứa, hoa tâm lại càng giống như có ngàn vạn con kiếm đang bò bên trong, khiến nàng khó có thể kiềm chế, hô hấp dồn dập lung tung dùng lưỡi liếm cổ Cesare, "Anh trai, rất ngứa... đau quá... thao ta! Ta muốn anh trai đại dương vật thao nát tiểu huyệt của ta..."

Cesare vẫn bất động, hắn đem Diệp Huyên

từ trong lòng thả xuống, lạnh lùng nói: "muốn anh trai dương vật? Đem chân mở ra, ngoan ngoãn nằm trên mặt đất." Diệp Huyên nức nở nằm trên thảm, hai tay nhỏ bé đem bắp đùi mở lớn, tận lực đem hai chân mình mở đến mức lớn nhất có thể. Tiểu huyệt của nàng hoàn toàn bại lộ dưới mắt Cesare, còn nam nhân thì ung dung ngồi trên ghế mềm đối diện với nàng, hạ thân đã sớm đứng thẳng đem đũng quần đỉnh lên một khối cao cao, nhưng trên mặt hắn vẫn lãnh khốc, đạm mạc như cũ. "Ngươi biết nên làm thế nào mà Lily." Cesare bưng lên ly trà, nhìn thiếu nữ vươn bàn tay nhỏ bé, đầu ngón tay run rẩy chạm lên hai cánh hoa, "Ngươi gần đây rất không ngoan, bản thân tự đùa bỡn tiết ba lần, sau đó anh trai liền đem côn thịt cho ngươi."


  Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng rên rỉ mềm mại của thiếu nữ hòa cùng tiếng nước vang lên khi ngón tay sáp hoa huyệt càng dị thường rõ ràng. Dưới ánh mắt chăm chú, nóng bỏng của anh trai, Diệp Huyên đã tiết hai lần. thân thể nàng bị Cesare dạy dỗ mẫn cảm vô cùng, tiểu lãng huyệt vốn dĩ ngứa ngáy khó nhịn, giờ phút này nàng tự an ủi dưới tầm mắt của anh trai càng khiến cho lửa dục khó nhịn. cảm giác hổ thẹn cùng khoái cảm kích thích khiến da thịt trắng nõn của nàng nhiễm một tầng ửng hồng mê người,, dâm thủy liên tục phun ra, dưới thân nàng đã ướt một mảng lớn. giữa hai chân càng thêm ướt át không chịu nổi, hoa môi khẽ nhếch lên dính dâm thủy sáng lấp lánh, từ xương mu đến tuyết đồn, ngay cả cúc huyệt của nàng cũng bị dâm thủy thấm ướt. Tuy liên tục cao trào nhưng vẫn không thể khiến nàng thỏa mãn, mị thịt trong hoa huyệt dồn dập co rút lại, âm đạo trống rỗng khó nhịn, rất muốn có một căn côn thịt nóng bỏng hung hăng sáp vào, đem nàng thao đến khóc kêu.

Cái miệng nhỏ nhắn của nàng không ngừng rên rỉ: "Ân... A, anh trai... Muốn côn thịt... rất ngứa, rất muốn anh trai thao ta, thao nát tiểu huyệt của ta... Giết chết ta... A... A..." nhưng Diệp Huyên biết nếu mình không tiết ra lần thứ ba, Cesare tuyệt đối sẽ không thao nàng. Cho dù nơi hạ thân nam nhân, côn thịt đã trướng lớn đến độ muốn nổ mạnh, hắn vẫn có thể dùng sự tự chủ kinh người của mình đè xuống dục vọng, tiếp tục tra tấn nàng.

Đây chính là sự trừng phạt của Cesare đối với nàng, từ sau khi đem em gái nhốt trong nhà mình, thời gian hai người giao hoan nhiều đến độ ngày đêm không ngừng. Cesare đối với mọi việc bên ngoài đều mắt điếc tai ngơ, chỉ một lòng dạy dỗ, độc chiếm nàng. Chỉ cần hắn ở nhà, cho dù là lúc côn thịt không có cắm trong thân thể em gái, hắn cũng không cho Diệp Huyên mặc quần áo, chỉ cần Cesare muốn, có thể tùy thời tùy chỗ đem côn thịt cắm vào. Dấu hôn trên người Diệp Huyên ngày hôm trước chưa kịp tan đi, hôm sau liền bị Cesare in lên dấu vết mới.

Có đôi khi trong lúc Cesare xử lý công vụ, Diệp Huyên khóa ngồi trên người hắn, cái miệng nhỏ nhắn phía trên hàm chứa Cesare đầu vú, cái miệng nhỏ phía dưới nuốt trọn dương vật hắn. Lúc hai người ăn cơm, Cesare đem đồ ăn ngậm trong miệng, một ngụm tiếp một ngụm đút cho em gái. Ăn ăn, liền biến thành hắn lần lượt ăn hết toàn thân Diệp Huyên, dâm thủy trong tiểu huyệt cũng nuốt hết một giọt cũng không thừa. Lúc tắm rửa, Diệp Huyên bị hắn ép buộc dùng hai bầu ngực cao vút hầu hạ hắn, Cesare đem xà phòng bôi lên ngực nàng, sau đó Diệp Huyên ghé vào trên người hắn, dùng ngực mình cọ xát toàn thân trên dưới cao thấp một lần. Mỗi một lần tắm rửa, Diệp Huyên cả người đổ mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, khẽ nhếch cái miệng thút tha thút thít nói: "Anh trai, ta... Ta đã tẩy sạch rồi."
Cesare buồn cười xoa đầu nàng, trên mặt ý vị thâm thường: "Không sao, anh trai lại giúp ngươi tẩy thêm lần nữa." Cesare nói tẩy thêm lần nữa đúng là dùng côn thịt đã sớm cứng rắn của hắn làm Diệp Huyên giống như Diệp Huyên đã hầu hạ hắn vậy. Gò má thiếu nữ, tuyết nhũ, miệng hoa huyệt... ngay cả mắt rốn tinh xảo cũng bị cực đại quy đầu cọ qua một lần, lưu lại một chuỗi bong bóng thơm ngát cùng tinh dịch nóng ẩm. Tiếng rên rỉ trong phòng tắm vang lên không ngớt, Diệp Huyên liên tục cao trào, đợi đến khi Cesare ôm nàng lên giường, nàng đã cao trào liên tục đến nỗi không có chút khí lực mà nói.

Mỗi khi Cesare có công vụ cần ra ngoài xử lý, hắn sẽ dùng giả dương vật nhét vào hoa huyệt Diệp Huyên, không được hắn cho phép, Diệp Huyên không thể tự mình đùa giỡn bản thân. Lúc thân thể ngứa ngáy khó chịu, nàng chỉ có thể kẹp chặt hai chân, bắp đùi không ngừng cọ xát vào nhau, tưởng tượng thịt heo bổng của anh trai đang cắm trong tiểu huyệt mình trừu sáp, cứ vậy mà cao trào. Từ khi bị nhốt trong nhàn giam tinh xảo này, Diệp Huyên không biết thời gian trôi qua, cũng không biết thế cục đã biến đổi như thế nào. Trong cuộc sống của nàng chỉ có anh trai, nàng hết thảy thuận theo Cesare, mặc kệ là tra tấn hay khoái cảm, đều khiến Diệp Huyên si mê không dứt.

Nàng nghĩ, bản thân đã triệt để trầm luân, tựa như Cesare cũng trầm luân trong ái dục mơ mộng. Có lẽ hắn thoạt nhìn vẫn tự chủ như trước, nhưng Cesare kỳ thực không có ý thức được, hắn không rời xa nàng, giống như nàng không rời xa hắn. Ngay tại lúc mà Rey bị giết chết, cảnh báo của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai Diệp Huyên: "Cảnh báo! Cảnh báo! Mục tiêu công lược đã bị hắc hóa, thay đổi nhiệm vụ công lược. Thí sinh có thể giải trừ tình trạng hắc hóa trên người đối tượng nhiệm vụ có thể thành công." Diệp Huyên căn bản không quan tâm chuyện này, hắc hòa thì hắc hóa đi, chỉ cần anh trai yêu nàng là đủ rồi. Có lẽ tình yêu là cánh cửa dẫn đến địa ngục, không sao cả, chúng ta liền cùng nhau xuống địa ngục đi.

"A!" Nàng thét chói tai, cuối cùng cũng đạt tới cao trào lần thứ ba. Dưới ánh mắt mong mỏi của Diệp Huyên, Cesare chậm rãi đi tới, hắn cởi bỏ thắt lưng, lấy căn cự vật đỏ đậm đã bừng bừng nảy lên. "Anh trai..." Diệp Huyên vươn tay, bọn họ gắt gao ôm lấy nhau, mà côn thịt của Cesare cũng cắm vào trong tiểu huyệt của nàng, đỉnh thẳng vào tận hoa tâm, "A, đi vào... Tuyệt quá... Anh trai đang ở bên trong ta..." "Lily đang ăn anh trai a." Cesare ôn nhu hôn Diệp Huyên, "Ăn luôn anh trai đi... Cả người của ta đều cho ngươi..."

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com