Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 + 7


  "Chíp, chíp..."

một con chim xanh đuôi dài đang theo cành bay vút qua, không khí buổi sớm vương vấn lại những chuỗi âm thanh trong lành. Nằm dưới tán cây cô gái lo lắng mở mắt, trong đôi mắt vẫn còn nhá nhem buồn ngủ, mơ màng nhìn xung quanh, đột nhiên, cô bật người dậy.

Đêm qua cô, hình như, đại khái, dường như, đã đè lên Crato?

"không không không, mình nhất định đang là nằm mơ." Diệp Huyên dùng sức vỗ vỗ lên mặt, cố gắng đem hình ảnh dâm mỹ ướt át trong đầu nhanh chóng vứt đi, tại sao cô có thể cường bạo được Crato chứ? hắn là cấp trên của cô, là một điều chỉnh giả, là quân thần của đế quốc, cho dù xét về sức mạnh lẫn trí óc đi chăng nữa, chuyện này là hoàn toàn không thể xảy ra.

Khoan đã, Diệp Huyên bỗng nhớ lại, sau khi thân thể của cô nổi lên phản ứng khác thường, động tác đầu tiên theo bản năng của cô chính là ------- cô đã tắt cái nút trên bộ giáp của Crato.

"Shit!" Hung hăng mắng chính mình một câu, Diệp Huyên thật muốn quay trở lại tối hôm qua, đem cái người làm chuyện điên rồ kia mà đánh cho một trận, nhưng cũng không thể làm bộ như không có chuyện gì xảy ra vào tối hôm qua được...

"cô tỉnh rồi?" Thanh âm lạnh lẽo của người đàn ông vang lên, mặc dù là câu hỏi, nhưng trong giọng nói lại không hề có ý hỏi nào. Người Diệp Huyên cứng đờ, tầm mắt nhìn xuống đôi giày bó đang chậm rãi đi tới trước mặt cô, quân trang màu đen đã được mặc lên người hắn một cách đàng hoàng chỉnh tề, li quần thẳng tắp, trang bị trên người chỉnh tề đầy đủ, ngoại trừ...ngoại trừ phần cổ áo đang rộng mở, bởi vì tối hôm qua Diệp Huyên đã xé toạc cúc áo trên áo của hắn.

"Khụ khụ khụ khụ!" Diệp Huyên bổng ho khan kịch liệt, trong đầu cô là một mớ hỗn loạn, làm sao, làm sao bây giờ? Crato Tướng quân sẽ không giết cô để diệt khẩu chứ!?

Hình ảnh cô tự nhiên chân tay luống cuống rơi vào trong mắt của Crato, Crato thản nhiên liếc mắt nhìn cô, từ trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ không thể không nghe thấy nét giễu cợt: "Sao, tối hôm qua cô to gan lớn mật đến vậy mà?"

"...Khụ, khụ khụ!" Nghe xong câu này, Diệp Huyên thiếu chút nữa bị nước miếng của chính mình sặc chết. cô đột nhiên hoài nghi có phải Crato đã uống nhầm thuốc, người đàn ông này vậy mà lại có thể trắng trợn mà biểu hiện sự khinh thường ra mặt. Diệp Huyên không nói gì, cô quỳ ngồi dưới đất, hướng Crato thể hiện sự hối lỗi chuẩn mực, "Chuyện tối hôm qua, tôi thành thật xin lỗi. Tất cả đều là lỗi của tôi, thật xin lỗi! Tôi sẵn sàng trả giá cho tất cả mọi chuyện," cô dừng lại một lát, "Bất kỳ là giá nào!"

"A." Ngữ khí của Crato không chút gợn sóng, "Chiếu theo pháp luật của đế quốc, thì cô phải ở trong ngục năm mươi năm. Ta quên mất, cô bây giờ là quân nhân đang thi hành nhiệm vụ," hắn đi tới trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên không kìm lòng được ngẩng đầu lên nhìn hắn, chỉ thấy trong đôi mắt màu nâu kia ánh lên tia sáng hứng thú không rõ ------ không giống như là đang phẫn nộ, cũng không phải là khinh thường, "Mà quân nhân đang thi hành nhiệm vụ sẽ bị xử phạt..."

"Tù chung thân." Diệp Huyên rũ mắt, thấp giọng trả lời. Tâm cô ngày càng chìm sâu xuống đáy, đột nhiên cảm thấy bản thân mình thật buồn cười. Đúng vậy, cô đã làm một chuyện sai lầm, bị trừng phạt là chuyện đương nhiên, "thật xin lỗi." cô cúi thấp đầu, trong giọng nói tràn đầy sự hổ thẹn.

Crato bỗng cảm thấy nhàm chán vô vị đứng lên, quả nhiên, Diệp Huyên tỉnh táo cùng với Diệp Huyên coi trời bằng vung tối hôm qua hoàn toàn khác nhau một trời một vực. Nhưng Crato cũng không nghĩ rằng cô là người có nhân cách phân liệt, chẳng qua là bởi vì, cô gái này che giấu con người của mình quả thật rất tốt. "đi thôi." hắn xoay người, đôi giày bó đi trên cỏ phát ra tiếng sột soạt, "Nếu như cô không muốn lại một lần nữa giống như một con mèo động dục, thì cách cây đại thụ này xa một chút."

Sau đó sự xấu hổ cùng yên tĩnh bao trùm suốt cuộc hành trình.

Diệp Huyên cúi đầu đi phía sau Crato, cô nhận ra Crato cũng không phải thực sự trừng phạt cô, nhưng trong lòng một chút thở phào nhẹ nhõm cũng không có. Đầu tiên là áy náy, tiếp đó là hối hận, sau đó...chính là sợ hãi.

Đến tột cùng cô là vì sao, lại không một chút suy nghĩ liền mạnh mẽ xâm phạm Crato. Đúng là, cô bị ảnh hưởng bởi cây đại thụ kia. Loại cây có thể phát ra một mùi hương có khả năng thôi thúc tình dục. Nhưng cô nhớ rõ suy nghĩ lúc đó của bản thân, cô đã không chút do dự đem Crato đè xuống, đó là một cảm giác...Vui sướng, cảm giác được thỏa mãn mong muốn.

cô không muốn thừa nhận, trong thâm tâm cô lại khát vọng thân thể của Crato, thậm chí cô còn muốn có được.... trái tim của hắn."Trời ạ..." Diệp Huyên thất vọng che mặt, đúng là điên rồi, bản thân cô điên thật rồi, chuyện này căn bản là không thể xảy ra.

Hơn bảy trăm năm trước, ở thời điểm khi mà nhân loại chưa tiến nhập vào kỷ nguyên vũ trụ, thông qua hạng mục nghiên cứu nhân loại của trụ sở nghiên cứu SAI, điều chỉnh giả đầu tiên đã xuất hiện trên Trái Đất. Là một giống người mới được sinh ra từ giai đoạn thụ tinh mà bắt đầu tiếp nhận công trình cải tạo gen, bất luận là trí tuệ, sức mạnh, tướng mạo, tuổi thọ, đều đạt tới đỉnh cao của loài người, vì thế hệ miễn dịch cực kì cao, nên thậm chí hắn không thể bị bệnh.

Cả nhân loại chấn động, khi vô số lời khen ngợi, nghi ngờ, cùng căm ghét, ngắn ngủi trong ba mươi mấy năm, ngày càng nhiều cặp vợ chồng được tuyển chọn để đưa đến trụ sở nghiên cứu SAI tiến hành thụ tinh, biến con của họ thành một điều chỉnh giả.

Đây chính là điều chỉnh giả đời thứ nhất, khi bọn họ dần dần trưởng thành, từ những lĩnh vực xã hội mà bắt đầu bộc lộ tài năng. So với bọn họ trời sinh đã được hấp thụ gien cải tạo thành những công dân khỏe mạnh, thì thành công đối với bọn họ mà nói, cũng trở nên dễ dàng hơn. Thử hỏi trên thế giới này, có ai không khao khát quyền lực và tiền tài?

Vì vậy, tầng lớp điều chỉnh giả ngày càng nhiều, dưới sự chỉ dẫn của bọn họ, khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng, tốc độ tiến nhập vào kỷ nguyên vũ trụ của Trái Đất nhanh đến chóng mắt. Cũng vào thời điểm này nhân loại mới phát hiện ra rằng, điều chỉnh giả nếu kết hợp với điều chỉnh giả, sẽ sinh ra đứa bé cũng sẽ là một điều chỉnh giả mang gien Tiên Thiên vượt trội hơn, và một điều chỉnh giả nếu kết hợp với một người thường, thì tỉ lệ sinh hạ một công dân bình thường sẽ là 50 phần trăm.

Những gien vượt trội được di truyền sang thế hệ tiếp theo, đây chính là điều chỉnh giả đời thứ hai.

Mỗi một công dân của đế quốc Nebula khi đến trường sẽ được biết tới sự kiện lịch sử này trong sách giáo khoa, năm CE185, do điều chỉnh giả chiếm giữ ngày càng nhiều vị trí tầng lớp trên, mâu thuẫn giữa bọn họ và công dân ngày càng gay gắt. Để trấn an lòng dân, chính phủ đã phải cưỡng chế đóng cửa trụ sở nghiên cứu SAI, tiêu hủy toàn bộ tài liệu nghiên cứu, ban hành quy định không được tiến hành tái cấu tạo gien.

Điều chỉnh giả mất đi một lượng lớn dân số, chỉ có thể thông qua cách sinh đẻ tự nhiên để lại một lần nữa trở nên đông đúc. Vì muốn đảm bảo những thế hệ sau có những ưu thế vượt trội, một phần cũng do bị tập thể người bình thường bài xích, ngày càng nhiều người trong bọn họ chỉ kết hôn trong nội bộ với nhau. Hai điều chỉnh giả đời thứ hai kết hợp với nhau, sinh ra điều chỉnh giả đời thứ ba mang gien vượt trội hơn, dòng máu càng tinh khiết, sức lực càng lớn mạnh, đó chính là nguồn gốc của người mang máu thuần chủng

Hơn năm trăm năm trôi qua, tầng lớp điều chỉnh giả đã nắm giữ toàn bộ quyền lực của đế quốc. Ngoại trừ không có gia tộc đứng đầu, thì tất cả chín đại gia tộc đều có dòng máu thuần chủng. Vì dân số của họ rất ít, nên có nguyên tắc phải bảo vệ và giữ lại những người mang dòng máu thuần chủng. Tựa như mọi công dân của đế quốc đều biết tới đoạn lịch sử kia, người có dòng máu thuần chủng sẽ không thể kết hợp với người thường, đây cũng là một lẻ thường.

Gia tộc Clif một trong chín đại gia tộc đã từng xuất hiện trường hợp một người thừa kế của gia tộc muốn kết hôn với một công dân, vì thế đã bị trục xuất ra khỏi gia tộc. Cho dù công dân kia cũng không phải là một người bình thường, mà là chủ của một xí nghiệp lớn rất có danh vọng. Đối với gia tộc của Crato thì Diệp Huyên chưa nghe bất kì tin đồn nào giống vậy, nhưng rõ ràng đó là câu chuyện có thật. Crato sẽ kết hôn với cô? hắn và Diệp Huyên sẽ không thể yêu nhau ----- bởi vì nếu không phải là người có dòng máu thuần chủng thì sẽ không có kết quả, không có kết quả, tức là sẽ không có ý nghĩa gì nữa.

Diệp Huyên bỗng nhiên ý thức được, đêm qua, chính làlúc cô và Crato tiếp xúc thân mật nhất.

"Tướng quân." cô đột nhiên dừng bước, mở miệng kêu lên.

Crato quay đầu, người đàn ông anh tuấn hơi nhướng mày, nhưng không phải hắn bực mình, mà là có một chút nghi hoặc, và chính hắn cũng không nhận ra được sự hứng thú.

"Tôi có một vấn đề." Hai tay Diệp Huyên giấu ở sau lưng, một lát sau lại nắm lấy vạt áo.

"Có chuyện gì?" Crato lãnh đạm nói.


"Đêm qua...ý tôi là, cái chuyện kia vào tối ngày hôm qua," hắn quan sát người phụ nữ trước mắt cắn cắn môi dưới, dường như đang do dự, nhưng vẫn kiên quyết nói ra, "anh có nghĩ muốn một lần nữa không?" 

------------------------ta là giải phân cách  Chương 7--------------------------------

  Trong khoảnh khắc đó, Diệp Huyên nhìn thấy trên mặt Crato lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Đúng vậy, là kinh ngạc, thì ra hắn cũng sẽ có lúc mất bình tĩnh như vậy. Trong đầu Diệp Huyên bây giờ giống như có hai tiểu yêu tinh hoàn toàn trái ngược nhau, một cái lo lắng, khẩn trương muốn chết, còn một cái thì dương dương tự đắc cười cười đánh giá Crato, cảm thấy tự hào khi nhìn thấy hắn thấy thố. Diệp Huyên cảm thấy Crato nhất định là rất muốn hỏi mình "Đầu óc của cô có phải là vẫn chưa tỉnh táo hẳn?", nhưng thật đáng tiếc, lời nói không văn nhã như vậy hắn nhất định sẽ không nói ra.

Mà Crato cũng chỉ nhìn chằm chằm cô một lúc rồi làm bộ như không có chuyện gì xoay người đi: "Coi như ta không nghe thấy những câu vừa rồi của cô."

"không, tôi nói thật!" Diệp Huyên bước tới, đưa tay bắt được cánh tay của Crato, "Ách... thật xin lỗi." Ngay sau đó, cô vội vàng buông tay, "Tôi không nói đùa, tướng quân, ý của tôi là.... Ừm, tóm lại là... ngài hiểu mà."

"Ta không hiểu." Crato lãnh đạm đáp lời.

"Khụ khụ khụ!" Đây làn lần thứ hai trong ngày hôm nay, Diệp Huyên bị sặc nước miếng của chính mình, trên mặt có chút nóng, trong lòng cũng cảm thấy hối hận vì lời nói nhất thời xúc động vừa rồi, nhưng dường như có một loại năng lượng vô hình thôi thúc cô, giục cô nói thẳng ra mong muốn của mình, "Được, được rồi... Tôi nói chính là làm tình." cô liếc mắt nhìn qua Crato, "anh thật sự không nghĩ đến lại làm thêm một lần nữa sao?"

Người phụ nữ này, cô có biết mình đang nói cái gì hay không? Crato cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, hắn chắc chắn Diệp Huyên bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo, cô ta đang muốn làm cái gì nữa đây? Muốn buông thả bản thân hay là cố ý nhục nhã mình?

hắn không tự chủ được mà nheo mắt lại, Diệp Huyên thấp thỏm, lo sợ nhìn hắn, bởi vì khẩn trương, cô theo bản năng mà nuốt nước bọt. Được rồi, lấy chỉ số thông minh cùng tính cách cô ta, chắc là không dám làm chuyện cố ý nhục nhã mình.

"Ta không muốn." Crato nhếch khóe miệng, dùng một loại ngữ khí vi diệu mà trả lời.

"Nhưng mà" Diệp huyên nhịn không được mà nhỏ giọng nói thầm một câu, "Tối hôm qua anh cũng rất sung sướng nha." Khóe miệng đang nhếch lên của Crato nhất thời cứng đờ, phát hiện độ ấm quanh người hắn đang giảm xuống nhanh chóng, Diệp huyên vội vàng chữa cháy, "không không không, em không có ý đó, em muốn nói là, là tối hôm qua..." cô nhíu mày suy nghĩ, rồi thành khẩn nói, "Chỗ đó của anh rất lớn, so với đàn ông bình thường thì lớn hơn nhiều lắm."

"....." Crato im lặng một lúc lâu, không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm Diệp Huyên, cuối cùng đem lời nói mà mình cố gắng kìm nén nãy giờ nói ra, "Đầu óc của cô có phải là vẫn chưa tỉnh táo hẳn?"

Sau đó, hắn cũng không chờ Diệp Huyên phản ứng lại đã xoay người bước đi.

Diệp Huyên dám thề, cả đời này chưa bao giờ cô thấy hối hận như bây giờ.

Đầu óc mình đúng là không tỉnh táo, nhìn xem lúc nãy cô vừa nói cái gì? Mời cấp trên của mình làm tình một đêm, rồi cỏn dám nói "so với nam nhân bình thường lớn hơn rất nhiều". Có trời biết, ngoại trừ xem qua mấy bộ phim AV, cô thật sự chỉ thấy mỗi cái thứ dưới đũng quần đó của Crato! Điên rồi, điên thật rồi, cô sớm muộn gì cũng sẽ bị cái tên lãnh khốc chết tiệt đó bức điên mất!

Mà đầu sỏ của việc này lại không có chút ý thức về những ảnh hưởng của mình đối với Diệp Huyên, hắn dẫn theo cô gian nan vượt qua rừng cây rậm rạp, chặt cây nhỏ, phát bụi gai. Diệp Huyên kinh ngạc phát hiện, hai người đang mở ra một con đường thẳng tắp, giống như dùng dao nhọn bổ đôi ra, tất cả những chướng ngại trên đường: mãnh thú, côn trùng, hoa ăn thịt người, cây ăn xác chết đều bị hạ gục dưới những nhát dao của Crato mặt lạnh.

Diệp Huyên hoảng hốt nhớ lại những kí ức năm cô mười bốn tuổi, khi đó Crato cũng giống như bây giờ. hắn giống như một chú báo mạnh mẽ, nhanh gọn, dứt khoát cứu Diệp Huyên, rồi lại nhanh chóng rời đi. hắn vĩnh viễn sẽ không bao giờ nghĩ đến, cô bé mà mình từng cứu vẫn còn sống. Nhưng mà, Diệp Huyên cũng hi vọng hắn không nhớ tới những chuyện đó.

Tất cả mọi chuyện đều giống như ngày hôm qua, lúc mặt trời sắp lặn xuống, Diệp huyên thấy được tán lá của cây đại thụ đó ở phía xa xa, Crato đưa thuốc ngừa côn trùng cho cô: "Ở chỗ này chờ ta."

"Ngài muốn đi đâu?" Diệp Huyên nhịn không được mà tiến lên hỏi.

"Trạm nghiên cứu."

Trong rừng Ryan rất yên tĩnh, cho đến khi bóng dáng của Crato khuất sau những gốc cây Diệp Huyên mới đem tầm mắt thu trở về. cô khởi động thiết bị quan sát trên phạm vi rộng, cách cây đại thụ đó không xa là nóc nhà màu trắng của trạm nghiên cứu.

một trạm nghiên cứu, một gốc cây đại thụ, đây chỉ là trùng hợp thôi sao? Hay là có mối liên hệ nào đó? Crato sẽ không bao giờ làm chuyện vô nghĩa, trong suốt khoảng thời ở cùng hắn, Diệp Huyên hiểu rõ một điều mỗi một hành động của hắn đều có mục đích rõ ràng. Lần đầu tiên đi tìm trạm nghiên cứu là để bổ sung vật tư, nhưng hắn lại cố tình đi tìm cái thứ hai lại là vì cái gì?
Lúc Crato trở về, Diệp Huyên dứt khoát hỏi rõ chuyện này. Bây giờ trước mặt Crato, thái độ của Diệp Huyên là vò mẻ không sợ sứt, không chút che dấu nghi vấn của mình.

Mà Crato cũng không cảm thấy bị mạo phạm, hắn cảm thấy bản thân dường như đã quen với việc này. Trong mắt người phụ nữ này, hắn có lẽ là người gian xảo nhất trên đời, cho dù là hắt hơi cũng là đang cố tình che giấu âm mưu gì đó. Nhưng Crato cũng không phủ nhận bởi vì hắn đến đây đúng là có mục đích.

"Đội nghiên cứu nhất định đã tìm ra những thông tin có giá trị." Crato thắp đèn lên, dưới ánh sáng của ngọn đèn, đôi mắt màu nâu của hắn giống như hai khối hổ phách, vừa thần bí vừa trong suốt, "cô nghĩ rằng, thiên hà Jade có tám hành tinh, đế quốc vì cái gì lại cử đội nghiên cứu đến hành tinh Dopulo?"

thật ra Diệp Huyên đã cảm thấy kì lạ từ trước, môi trường hành tinh Dopulo tuy rằng phù hợp để sống, nhưng thật ra lại không có nhiều giá trị nghiên cứu. cô nghi hoặc nhìn về phía Crato, liền thấy hắn hơi nheo mắt lại: "Bởi vì trên hành tinh Dopulo có chất titanium."

Diệp Huyên giật mình, titanium, nó được gọi là nguồn năng lượng vàng cho ngành công nghiệp vũ trụ. Trong kỉ nguyên vũ trụ bây giờ, việc vận chuyển hàng hóa giữa các hành tinh là rất phổ biến, năng lượng cũ đã sớm bị đào thải. Titanium là nguồn năng lượng mới để thay thế. Cho dù là tàu chiến Hi Hòa hay là những con tàu gia đình loại nhỏ, nói tóm lại là tất cả các loại tàu vũ trụ, đều cần titanium làm nguồn năng lượng, mà trên Trái Đất lại không có chất này.

Vừa quý giá vừa thiết yếu đến như vậy, nếu trên hành tinh Dopulo thật sự có titanium, Diệp Huyên dám cam đoan, đừng nói là mấy đội nghiên cứu, đế quốc thậm chí sẵn lòng phái một đội quân đến đây bảo vệ nguồn khoáng sản này.

"Đây là cơ mật." Diệp Huyên khẳng định chắc chắn vì trước giờ cô chưa từng nghe nói đến chuyện này.

Crato gật đầu, "Việc khai thác khoáng sản này chỉ mới tiến hành đến giai đoạn thăm dò, cô có biết, titanium không chỉ quý giá mà khó khăn khi khai chúng cũng rất nhiều, vì không để bị lãng phí, nên phải cam đoan chính xác một trăm phần trăm. Nhưng nhóm nghiên cứu này đã rút khỏi đây từ mấy năm trước." không đợi Diệp Huyên hỏi Crato đã thản nhiên nói tiếp, "Nguyên nhân là những điều chỉnh giả trong đội nghiên cứu này ở trên hành tinh Dopulo được nửa năm thì lần lượt xuất hiện tình trạng suy kiệt đường hô hấp ở những mức độ khác nhau."

Diệp Huyên kinh ngạc trợn tròn mắt, "Điều này là không thể." Điều chỉnh giả có hệ gen cường hãn làm sao có thể xuất hiện tình trạng suy kiệt đường hô hấp, "Chẳng lẽ..." cô dừng một chút, "Người bình thường lại không có việc gì?"

"Đúng là như vậy." Crato mím môi. sự việc kì quái này rất nhanh liền được nhóm cán bộ cao cấp của quân đội chú ý, hơn nữa nhóm nghiên cứu này cũng là do quân đội phái đi. Nhưng không đợi đến khi sự việc được điều tra rõ ràng, bởi vì sự tranh đấu giữa các phe phái, mà hạng mục nghiên cứu này bị mắc cạn. Mãi cho đến khi Crato tiếp nhận vị trí quân đoàn trưởng quân đoàn 5, sự việc này mới được đưa ra điều tra lại.

"Đây là việc nhân tiện mà ngài nói lúc trước." Diệp Huyên đã hiểu được suy tính của Crato, chuyện tàu Hi Hòa là mục đích chủ yếu của hắn, còn sau khi đáp xuống hành tinh Dopulo thì nhân tiện điều tra luôn sự việc kia. Có đôi khi cô không thể không bội phục người đàn ông này, rất thận trọng, không làm bất cứ chuyện dư thừa nào.

"Để điều tra tiếp thì còn phải chờ phía trên phái người tới đây, nhưng mà" Crato liếc Diệp Huyên một cái đầy thâm ý, "Ta nghi ngờ việc suy kiệt đường hô hấp có liên quan đến cây Dahlia này."

"Sao, sao có thể như vậy." Diệp Huyên cảm thấy trên mặt mình có chút đỏ, "Cây Dahlia có tác dụng như thuốc kích dục... Nhưng lại chỉ ảnh hưởng đến người bình thường."

"không phải là cây Dahlia mà là trạm nghiên cứu bên cạnh cây Dahlia." Phát hiện Diệp Huyên có chút xấu hổ, Crato dời tầm mắt, "Trạm nghiên cứu đều xây dựng cách mỏ titanium không xa, có thể có sự liên hệ giữa hai thứ này là suy đoán hiện giờ của ta."

Thấy Crato không nhìn mình, Diệp Huyên âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Được rồi, hắn đúng là rất có phong độ thân sĩ. Nhưng mà, cô cảm thấy cơ thể mình đang dần nóng lên...

"Vì sao ngài lại nói chuyện này cho tôi biết?" Diệp Huyên cố gắng suy nghĩ để dời đi sự chú ý của mình, "Tôi muốn hỏi vì lí do gì mà ngài chọn tôi làm sĩ quan phụ tá?"

Ý tứ của Crato rất rõ ràng, nói cho Diệp Huyên biết, thì có nghĩa là sau này Diệp Huyên sẽ tham gia vào việc này. Cũng như hắn đã nói, đây là chuyện cơ mật, mà hắn cũng không phải là quá tính nhiệm mình.

"Trước khi quyết định bổ nhiệm cô, tôi đã cho người điều tra trong vòng nửa năm." hắn cười như không cười nhìn cô, "Gia thế trong sạch, lí lịch đơn giản, sau lưng không dính líu đến những quan hệ lợi ích phức tạp, thái độ làm người rất tốt, luôn cố gắng nỗ lực, có tinh thần trách nhiệm cao, cùng với lòng tự hào khi là một quân nhân, nhưng lại từng vi phạm mệnh lệnh "đặc biệt" của cấp trên. Những điều này có nghĩa là gì cô biết không?" hắn cũng không đợi Diệp Huyên trả lời, dù cô đang ngồi đối diện hắn. Có lẽ là do ánh đèn, hai gò má của cô đỏ ửng, trong mắt dường như vừa lóe lên một ngọn lửa. "Có nghĩa là chỉ cần không đưa ra những mệnh lệnh xúc phạm điểm mấu chốt của cô, cô đều nghiêm túc thực thi, thậm chí bởi vì lòng tự hào khi làm một quân nhân, cô còn có thể tự nguyện hi sinh. cô là một trợ thủ đắc lực cũng là người biết giữ bí mật."

"Vậy..." hắn có cảm giác giọng của Diệp Huyên lúc này nhỏ nhẹ mà yếu đuối, "Tôi nghĩ, ngài nói những lời vừa rồi có nghĩa là, cho dủ tôi làm chuyện mạo phạm với ngài, ngài cũng sẽ không giết người diệt khẩu có đúng không? Dù sao thì tôi đối với ngài vẫn còn có ích mà."

Trong nháy mắt mặt Crato đen lại, hắn nghiến răng nghiến lợi nghĩ, người phụ nữ này bị cái gì vậy? Cứ cố tình úp mở thì ai biết trong bình cô ta chứa gì.

"thật xin lỗi." Diệp Huyên mếu máo, không biết từ lúc nào, mặt của cô cách Crato càng ngày càng gần, "Tướng quân, tôi không có ý chọc giận ngài." Crato chợt phát hiện, mặt của cô cực kì đỏ, khi nói chuyện, đôi môi khép mở, phun ra hơi thở nóng rực phất quan mặt hắn, mang theo cảm giác say mê, nóng bỏng, "Bởi vì em phát hiện, em hình như lại động tình rồi."  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com