Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8


  Lúc này, đôi môi mềm mại đầy đặn của người phụ nữ cách khuôn mặt Crato không quá nữa tấc. cô vừa nói xong câu đó, liền chớp chớp đôi mắt, rất muốn ôm lấy cổ của Crato, "không được không được!" Diệp Huyên dùng sức lắc lắc đầu, "Mình không thể làm vậy được."

Nguyên nhân có lẽ do vẫn còn cách cây đại thụ khá xa, mặc dù hiện giờ cả người Diệp Huyên đang nóng lên, lửa dục cuồn cuộn không ngừng trong cơ thể, nhưng dù sao cô vẫn giữ lại được một chút lý trí. Tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm giống như tối hôm qua nữa, nhưng người đàn ông trước mặt lại giống như một món ăn quý hiếm mà ngon miệng, dụ dỗ cô liều lĩnh muốn nhào tới, hung hăng xé mở quần áo của hắn, dùng hết sức lực mà hôn hắn...

Như vậy mà mặc sức tưởng tượng, nhưng càng nghĩ Diệp Huyên lại càng khó chịu. cô vô thức liếm môi, hoa huyệt ngứa ngáy không ngừng lan khắp toàn thân, rất nhanh từ khe huyệt chảy ra dâm dịch ướt át, làm ướt đẫm nụ hoa bên trong cùng quần lót. "Muốn...thật là muốn..." cô gái không ngừng thở dốc vừa nhẹ nhàng vừa quyến rũ, cô run rẩy vươn tay, tựa hồ muốn nắm lấy vạt áo của Crato, nhưng ý chí của quân nhân còn sót lại trong cô đã ngăn động tác của cô lại, thay vào đó Diệp Huyên bắt đầu cởi quần áo của chính mình.

Bất quá chỉ là trong chốc lát, nửa thân trên mềm mại của cô gái đã lõa lồ trước mặt Crato, cô giống như một con thiên nga đang vươn cổ khoan khoái, lửa dục khiến cơ thể cô ngày càng căng cứng, bầu ngực vươn thẳng không hề che đậy cứ thế mà phơi bày trước ánh sáng ban ngày, nhũ hoa bên trên đỏ sẫm mê người như một thứ trái cây ngon lành khiến người ta muốn hái lấy. "Ngứa quá...thật là ngứa..." Nâng lên bàn tay nhỏ bé, ôm lấy hai bầu ngực mà hung hăng đùa bỡn, khiến chúng ngày càng nở rộ vừa đau vừa ngứa, thanh âm của Diệp Huyên lúc này đã mang theo nức nở. "thật là khó chịu...Hu hu, mau giúp em...giúp em..."

Vẻ mặt Crato không thay đổi nhìn Diệp Huyên, trong đôi mắt của cô hiện lên ánh nước trong suốt, mặc dù hiện giờ cô đang trước mặt hắn bày ra bộ dáng dâm mỹ mà rên rỉ tự an ủi chính mình, nhưng không biết vì sao, Crato lại thấy cô giống như một con vật nhỏ đáng thương, như mèo con chẳng hạn. cô cầu xin Crato, dùng âm thanh mềm mại, mang theo cả nức nở. cô cái gì cũng chưa làm, thậm chí là đụng đến một mảnh áo của Crato, nhưng cảm giác giống như đang có bàn tay mơn trớn cơ thể hắn vậy, cái lưỡi mềm mại ướt át liếm qua lại trước mặt Crato...Ánh mắt của người đàn ông càng âm u, vật to lớn trong quần cũng ngày càng hưng phấn. "Chết tiệt!" Cuối cùng, hắn hung hăng chửi thề một tiếng, động tác thô bạo ôm lấy mông của Diệp Huyên, môi của hắn áp vào đôi môi anh đào mềm mại của cô.

"A!" Diệp Huyên đau đớn kêu lên, cũng không biết có phải Crato quá mức vội vàng nên vẫn còn thiếu kinh nghiệm, răng của hai người đập vào nhau. Nhưng không ai trong hai người để ý, Diệp Huyên giống như được giải thoát liền đem mình dính sát vào cơ thể của Crato, bầu ngực sưng đỏ không ngừng ma sát với lồng ngực của Crato, hai chân cô mở rộng kẹp lấy thắt lưng của Crato, dâm dịch theo bắp đùi chảy xuống, rất nhanh quần của Crato bị làm cho ẩm ướt. Hai người bọn họ nhiệt tình đón lấy nhau, môi cùng môi chạm nhau, lưỡi cùng lưỡi dây dưa, cùng nhau trao đổi nước bọt làm thấm ướt khóe miệng của Diệp Huyên, cô vừa lợi dụng khe hở lúc triền miên mà nũng nịu rên rỉ, vừa bắt đầu làm càn cởi áo của Crato.

Crato thấy động tác của cô thật lâu lắc, liền nhanh chóng cởi hết trang bị trên người, hai người bọn họ liền trần truồng dán sát vào nhau. Diệp Huyên nhân cơ hội này đem đầu lưỡi từ trong miệng Crato rút ra, giọng nói của cô vẫn còn mang theo dư vị kích động, thở hổn hển từng cơn nói: "Cái này, lần này không tính là em cưỡng gian."

Crato đang cởi váy của Diệp Huyên xuống, nghe vậy động tác liền dừng lại. hắn ngẩng đầu, trong con ngươi màu nâu kim loại giống như đang có ngọn lửa sôi trào, cũng không biết là dục hỏa, hay là lửa giận. Vẻ mặt Diệp Huyên vô tội nhìn hắn: "sẽ không có vấn đề gì chứ? Em muốn xác nhận một chút, dù sao...em cũng không muốn đi tù chung thân đâu."

"cô tốt nhất nên im miệng lại." Crato lạnh lùng trả lời, hắn thực sự không hiểu nổi người phụ nữ này đang nghĩ gì nữa, ở trước mặt một người đàn ông còn vài ba lần nhắc tới chuyện đó khiến hắn nổi nóng không thôi, rốt cuộc cô chính là cố tình khiêu khích, vẫn là không sợ sẽ chọc giận tới hắn. Crato nghĩ mình có nên hung hăng giáo huấn cho cô một trận. Nghĩ vậy, hắn không do dự nữa, bàn tay to bóp chặt lấy mông Diệp Huyên, đem cô đặt lên thân cây mà hôn kịch liệt.

Lần này cảm giác giống như một trận cuồng phong đột ngột kéo đến, Diệp Huyên nhận ra cô căn bản cũng không có biện pháp chống cự. Thậm chí cô còn bị hôn đến không thể hít thở, đầu lưỡi của người đàn ông quấy phá bên trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, tàn sát bừa bãi từng chỗ một bên trong cổ họng cô, sức lực quá lớn, thiếu chút nữa muốn đem luôn cái lưỡi thơm tho của cô mà nuốt vào. "Ưm!-----ưm!------" cô liều mạng đánh vào lưng của Crato, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn bị nghẹn đến đỏ bừng. Cuối cùng Crato cũng có lương tâm bỏ qua cái miệng nhỏ của cô, bày tay to với vào giữa hai chân cô, động tác mạnh mẽ đẩy hai chân thon dài của cô ra, gậy thịt cứng rắn chỉa vào miệng huyệt.
Crato đột nhiên dừng lại, bộ ngực của Diệp Huyên kịch liệt phập phồng lên xuống, cô vẫn chưa hoàn hồn lại từ nụ hôn vừa rồi, nhưng hoa tâm ngứa ngáy không ngừng nhắc nhở cô, "Em muốn..." cô nắm tay Crato, kiều mị rên rỉ giọng nói mềm mại dường như sắp chảy ra nước, "Mau tiến vào...Em muốn anh tiến vào a."

Trong nháy mắt, trong lòng hắn ầm ầm bạo phát cảm giác muốn bạo ngược khiến Crato thiếu chút nữa phát cuồng. hắn chưa bao giờ có cảm giác kịch liệt nào như hiện giờ, muốn xông vào, muốn xỏ xuyên thật sâu vào người Diệp Huyên, khiến cho cô phải thét chói tai.

Và hắn đã làm vậy.

"A!" đột nhiên tiến quân thần tốc khiến Diệp Huyên nhanh chóng đã đến cao trào, gậy thịt của người đàn ông vừa lớn lại vừa cứng, đỉnh mở hoa môi, mở ra tầng tầng lớp lớp mị thịt, một mạch chọc tới nơi sâu nhất của tiểu huyệt. Trong sự hoảng hốt cô nghĩ mình đã sinh ra ảo giác, hành lang mềm mại bị chống đỡ tràn đầy, gậy thịt tỏa ra hơi nóng cơ hồ muốn hòa tan với mị thịt, dâm dịch dưới sự kích thích không ngừng kịch liệt tuôn ra, hoa huyệt càng ngày càng ẩm ướt, nhưng cũng co rút ngày càng chặt hơn.

Cảm giác lần này so với tối hôm qua không giống nhau, đều là bị ăn, nhưng tối hôm qua là vui sướng bị động. Crato có thể cảm giác được tiểu huyệt của cô gái đang mở ra mút lấy cây gậy của hắn, mà hắn lại có thể tùy ý giày vò cô, lúc nhẹ lúc nặng, khi thì nhanh khi thì chậm, hắn dùng gậy thịt đem tiểu huyệt mở rộng khiến cô khóc lên.

hắn không kìm được mà bật ra một tiếng hừ nhẹ từ trong cổ họng, được hoa huyệt bao bọc bên trong khiến gậy thịt lại phồng lớn hơn, Crato mạnh bạo cắn lấy cần cổ của Diệp Huyên. thật mất thể diện, một Tướng quân cao ngạo lại lần đầu tiên sinh ra ý niệm muốn vùi đầu xuống đất, mà hắn lại sảng khoái đến độ thiếu chút nữa đã bắn ra, dù chỉ là cắn vào cổ Diệp Huyên, nghĩ vậy hắn cố nén lại tiếng thở dốc trong cổ họng.

Chết tiệt! Chết tiệt! Người đàn ông gần như thất thố mà bật ra tiếng chửi thề trước cô gái dưới thân, tiểu huyệt của cô thật ẩm ướt, thật mềm mại, lại như thế mà mút vào, gậy thịt dễ dàng đỉnh đến nơi sâu nhất, mỗi một lần rút ra thì vách thịt bên trong lại lưu luyến không rời mà bao bọc chặt chẽ lấy thân gậy, khi cắm đi vào thì cơ thể thơm mát của cô sẽ không kìm được mà run rẩy, dâm dịch như mưa xì xì vẩy ra, đung đưa cao thấp khiến nàng rên rỉ yêu kiều, dục hỏa trong mắt của Crato bùng lên dữ dội.

"Ư, ư...thật nhanh a...Quá nhanh, Tướng quân...A, ư a..." Hai tay Diệp Huyên ôm chặt cổ của Crato, bởi vì trước sau bị đâm kịch liệt, cái miệng nhỏ phát ra tiếng rên nhỏ đứt quảng. Crato dùng tay nâng cái mông tròn trịa của cô lên, đem mặt vùi giữa hai bầu ngực của cô mà liên tục liếm mút. Diệp Huyên chưa từng nghĩ tới người đàn ông này cũng có lúc làm ra hành động kịch liệt như vậy, lưỡi của hắn phớt qua bầu ngực cứng rắn, rồi lần lượt ngậm lấy hai bên đầu vú vừa cắn vừa mút, giống như nếu không đem đầu vú mút đến rách da thì sẽ không bỏ qua.

Diệp Huyên thực sự là không chịu nổi, chỉ có thể ra sức kẹp chặt hoa kính, muốn đem Crato hút đến phải bắn ra. Crato hung hăng vỗ vào cái mông nhỏ của Diệp Huyên một phát, hắn ngẩng đầu, trong lúc hoảng hốt Diệp Huyên nghĩ mình đã thấy được ánh mắt giống như một con thú, đôi mắt nâu xinh đẹp vừa phát sáng lại lạnh lùng. Người đàn ông nhếch môi, âm thanh gợi cảm lướt qua bên tai Diệp Huyên nói nhỏ khiến cô run rẩy: "Tôi đã nói rồi, cô sẽ phải trả giá rất lớn." hắn thậm chí còn gọi tên của Diệp Huyên, "Diệp...Huyên."

Cái giá phải trả là gì? Bộ não đần độn của Diệp Huyên còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận. Rất nhanh, cô đãhiểu được.  

Trên hành tinh Dopulo không có vệ tinh, trong đêm khuya yên tĩnh, chỉ có mấy ngôi sao sáng lấp lóe nổi bật trên màn đêm đen như nhung. Trong bóng tối ánh sáng phát ra từ ngọn đèn trông cực kì chói mắt, hai bóng người in dài trên mặt đất, chỉ nhìn thấy người đàn ông đang ôm lấy thắt lưng của người phụ nữ, cặp mông không ngừng di chuyển tới lui, lôi kéo người phụ nữ phía trước cũng lắc lư theo, hai bầu ngực run rẩy rung động, khiến người ta nhìn vào mà hoa cả mắt.

Tiếng rên rỉ của người phụ nữ dường như xé tan màn đêm, giọng nói êm ái, quyến rũ, thanh âm như tố như khóc, dường như rất thống khổ, nhưng lại có mấy phần nũng nịu, yếu đuối cùng sung sướng. Nếu có người ở gần đây, chắc chắn có thể nghe được những câu nói khiến người ta huyết mạch phun trào, phần nhiều là giọng nữ mềm mại đang nỉ non --- "A, đừng mà, đừng đỉnh nơi đó...." "Sắp tới, sắp tới rồi...", "Quá sâu, sắp bị anh đâm nát rồi... Xin anh tha cho em.... Tiểu huyệt cũng sắp bị anh đâm nát rồi..." Mà người đàn ông dường như đang cố gắng kiềm nén tiếng rên rỉ nơi cổ họng, chỉ có tiếng thở dốc ồ ồ như dã thú, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng bốp bốp, trên bờ mông người phụ nữ lại xuất hiện thêm mất dấu tay, "kẹp chặt, cô không phải là muốn bị người ta đâm nát sao?.... Đúng thế, ưm... kẹp chặt thêm chút nữa!"

Bờ mông trắng nõn lại bị hắn tát mạnh một cái bốp, Diệp Huyên nức nở dùng hai tay ôm lấy thân cây, thuận theo lời của Crato nhếch mông cao hơn. Cô không biết mình đã bị hắn làm bao lâu, cảm giác động tình trong cơ thể đã sớm biến mất, nhưng Crato lại giống như không biết mệt mỏi, dùng gậy thịt cứng rắn, nóng bỏng của hắn đâm vào trong cơ thể của cô, mỗi cú thúc của hắn càng ngày càng sâu, càng ngày càng mạnh. Nơi hai người kết hợp cả dâm thủy lẫn tinh dịch không ngừng trào ra khiến hạ thân hai người ướt nhẹp, hơi thở dâm mĩ tản mát ra bốn phía. Mỗi khi Diệp Huyên cảm thấy cơ thể mình đã bị hắn ép cạn, không chảy ra được thêm một chút dâm thủy nào, thì cô lại bị gậy thịt dính đầy dâm thủy của hắn ép cho chảy ra, dâm thủy chảy dọc theo bắp đùi hai người, tí tách rơi xuống khiến trên mặt đất nơi hai người đứng cũng ướt đẫm một mảng lớn.

"Đủ rồi, thật sự đủ lắm rồi..." Lại run rẩy đạt tới cao trào, Diệp Huyên cuối cùng cũng nhịn không được mà khóc lên, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cô, Diệp Huyên cố gắng đẩy khuôn mặt Crato đang tiến lại gần muốn hôn lên mặt cô, trong giọng nói tràn ngập ủy khuất, "Đâu phải chỉ có một lần.... Ô ô ô, em chịu không nổi..."

Cô thật sự không hiểu được, Crato lúc trước luôn tỏ vẻ nghiêm túc, cứng nhắc, lại vừa mới khai trai, sao có thể so với người bị kích dục là cô còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Làm liền tục không ngừng đã sớm khiến hai chân cô bủn rủn đứng cũng không vững, trong hoa kính là một mảng lầy lội, nóng bỏng giống như có một ngọn lửa đang nướng cháy hạ thân của cô. Nếu Crato không dùng tay bóp chặt mông của cô, Diệp Huyên đoán chắc là sẽ ngồi phịch xuống đất.

Crato cười lạnh một tiếng: "Đó là cô nói." Ý của hắn chính là, hắn không hề nói là chỉ làm một lần. Trong khoảnh khắc này hắn thật sự muốn đem người phụ nữ đáng giận này giết chết dưới thân hắn, như vậy sẽ không còn người nào có thể khiến hắn thất thố như bây giờ nữa.

Hắn nói thêm gì nữa, mạnh mẽ ép Diệp Huyên quay đầu, cuốn lấy cái lưỡi của cô mà cắn mút. Một chân của Diệp Huyên thì đứng thẳng, chân còn lại thì bị Crato banh rộng ra gác lên khủy tay hắn. Cái miệng nhỏ giữa hai chân cô thì cũng bị banh rộng, Crato cúi đầu, hai mắt đỏ lên nhìn dương vật to lớn của mình mạnh mẽ ra ra vào vào giữa cái miệng nhỏ hồng hồng nộn nộn của cô, mỗi lần hắn rút ra trên dương vật của hắn đều bị dâm thủy của cô thấm ướt đẫm. Hai phiến hoa môi nho nhỏ bị chà đạp đến nỗi sưng đỏ lên, rất đáng thương. Hình ảnh trước mắt vừa chật vật vừa dâm mĩ khiến hắn càng thêm hưng phấn, nhưng hắn biết mình không thể cứ tiếp tục phóng túng như vậy, thô bạo đâm chọc thêm mấy trăm lần, Diệp Huyên bị hắn đâm đến mức khóc nức nở mà đạt tới cao trào, Crato cuối cùng cũng đem tỉnh dịch nóng bỏng của mình bắn thẳng vào trong cơ thể của cô.

#

"Ưm..." Cô mơ màng nỉ non một tiếng, cả cơ thể đều đau nhức giống như bị thứ gì đó nghiền qua, Diệp Huyên chậm rãi ngồi dậy. Mọi thứ đều giống hệt ngày hôm qua, cô tỉnh dậy từ trong dư vị của tình ái kịch liệt, trong đầu là một mớ hỗn độn, ánh mắt mê man nhìn về phía người đàn ông trước mặt.

Cô thì cả thể xác lẫn tinh thần đều uể oải, còn hắn thì ngược lại, rõ ràng người dùng sức lực nhiều là hắn, nhưng Crato lại có vẻ tinh thần vô cùng sảng khoái. Hắn ngồi bên cạnh đống lửa, đang xử lý đống thực vật mà hai người tìm được, cố làm cho hương vị của chúng không quá mức khó nuốt, dù cho hoàn cảnh có đơn sơ đến mức nào đi chăng nữa thì động tác của hắn vẫn tao nhã như trước. Giống như trước mặt hắn không phải là một đống thực vật hỗn độn mà là một bàn dài tràn ngập thức ăn tinh xảo. Mà thái độ của hắn cũng cực kì bình thản giống như người đã làm ra những hành vi không khác gì cầm thú tối hôm qua không phải là hắn.

Có lẽ là do bầu không khí bây giờ quá mức kì quái nên sau một lúc mơ màng, ngây ngốc nhìn hắn thì Diệp Huyên bất ngờ thốt ra một câu: "Cho nên, quan hệ giữa chúng ta bây giờ là "bạn giường" sao?"

"Phụt!" Crato đang uống nước, nghe thấy câu đó liền sặc một ngụm nước, rồi chật vật ho khan một hồi.
Diệp Huyên kinh ngạc trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin: "Anh, anh cũng sẽ bị sặc nước á?!"

Crato khó khăn lắm mới ngừng ho khan được, cho dù hắn cố gắng muốn làm ra vẻ không sao, nhưng khuôn mặt đen thui của hắn muốn giả bộ cũng không giả bộ nổi. Hắn không thể hiểu nổi, trong đầu người phụ nữ này hắn là người như thế nào? giảo hoạt, âm hiểm, lãnh khốc vô tình, còn con mẹ nó lúc làm tình mà vẫn lạnh như băng, uống nước mà không bao giờ bị sặc thì đúng là người máy! Trong lúc tức giận Crato vẫn không nhận ra rằng đây là lần đầu tiên trong đời, hắn có những suy nghĩ không lịch sự - càng tức giận hắn càng thấy hỗn loạn mà khiến hắn cảm thấy thất bại nhất là cảm giác vô lực. Nhưng Crato lại khó hiểu hắn thế nhưng tuyệt đối không muốn quát nạt Diệp Huyên, cho dù người phụ nữ này nói những câu ngu xuẩn, làm những ngu xuẩn, hắn cũng không muốn phát cáu với cô.

Cuối cùng, hắn chỉ lạnh lùng hừ một tiếng: "Ta cũng có khí quan, vì cái gì mà cô cho rằng ta sẽ không bao giờ bị sặc?"

"Ách..." Diệp Huyên nghẹn lời, tuy Crato vẫn bày ra vẻ mặt người sống chớ lại gần, nhưng từ đầu đến cuối vẫn chưa to tiếng với cô câu nào, mà Diệp Huyên cũng không cảm thấy bất an như lúc trước. Dù sao hai người cũng không chỉ phát sinh quan hệ nam nữ chỉ một lần, hơn nữa Diệp Huyên có cảm giác, Crato tướng quân thoạt nhìn cao lãnh, ngạo mạn, nhưng có lẽ hắn cũng không giống như những gì cô tưởng tượng lúc trước. Ít nhất là cho dù cô làm hắn mất mặt mấy lần nhưng Crato cũng không nghĩ đến việc trừng phạt cô.

Có lẽ không ai biết được rằng, Diệp Huyên thật ra là một người không an phận. Giống như lúc thần chí cô không tỉnh táo, đã thể hiện ra trước mặt Crato như vậy. Cô nhạy cảm phát hiện Crato sẽ không so đo với cô, ý niệm tà ác lại bắt đầu rục rịch nổi dậy trong lòng cô, bắt đầu muốn đi trêu chọc người đàn ông kia - không chỉ là trong chuyện làm tình, chò dù khiến hắn thất thố bị sặc trước mặt mình một lần nữa, không phải điều này cũng rất thú vị sao.

Không đợi cô thực thi kế hoạc của mình, ăn xong bữa sáng, Crato thả khăn tay xuống, ngữ khí lãnh đạm: "Nghỉ ngơi tốt, cô quay về trạm Nancy đi."

"Vì sao?!" Diệp Huyên khó hiểu.

Crato liếc mắt nhìn cô một cái, dường như cảm thấy vấn đề cô hỏi thật quá buồn cười: "Nơi này đâu đâu cũng là cây Dahlia, cô ngại số lần mình"động dục" vẫn chưa đủ nhiều hay sao?"

Đúng là đồ bụng dạ hẹp hòi, Diệp Huyên giả vờ không quan tâm đến ý mỉa mai trong lời nói của Crato, cô kiên định lắc đầu: "Không thể, tôi là sĩ quan phụ tá của ngài, đi theo bên cạnh ngài là chức trách cũng là nghĩa vụ của tôi." Sở dĩ cô nói vậy, cũng không phải là vì muốn cùng Crato tiếp tục phát sinh quan hệ gì nữa. Cô cũng không bị thương gì, nếu cứ như vậy mà để cấp trên của mình lại nơi nguy hiểm tứ phía như thế này, mà bản thân lại trốn trong trạm Nancy, đối với một người quân nhân mà nói, đây là vấn đề thất trách nghiêm trọng. Diệp Huyên không thể chấp nhận được việc này.

"Cô cảm thấy" Crato nheo mắt lại, dùng đôi mắt màu nâu lạnh lùng nhìn Diệp Huyên, "Cô đi theo ta thì có tác dụng gì? Ngoại trừ việc gây thêm phiền toái cho ta."

"Ách..." Diệp Huyên lại một lần nữa bị nghẹn lời, cô nghĩ nghĩ, rồi chớp chớp mắt, "Có lẽ, tôi có thể kể chuyện cười cho anh?"

"...." Sau một hồi trầm mặc, Crato hít sâu một hơi, cố nén xúc động muốn bổ đôi đầu người phụ nữ này ra để nhìn xem, lạnh giọng nói, "Cô có thể ở lại." Không đợi Diệp Huyên kịp vui mừng, hắn ngay lập tức bổ sung thêm một câu, "Cô câm miệng ngay lập tức, ngay lập tức, không được nói nữa thêm một câu nào nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com