Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13

Thanh Tuấn mệt mỏi ngồi dậy sau giấc ngủ có vẻ như khá lâu,anh nheo mắt lại nhìn xung quanh căn phòng,đoán là hiện tại mặt trời đã lên đến đỉnh đầu rồi.Thanh Tuấn nhận ra mình đang ở đâu,cụ thể là nhà của một người anh lớn

Anh nhìn xung quanh một lần nữa rồi dụi mắt mình vài cái,kì lạ thật..sao đồ vật trong phòng lại lớn đến lạ thường vậy nhỉ?

Hay do đêm qua uống nhiều quá nên sinh ra ảo giác?

Thanh Tuấn mặc kệ,anh kéo chăn qua một bên rồi bước xuống giường

"Ui!"

Vâng chính xác,Thanh Tuấn đã té một cú tỉnh cả ngủ.Không phải là vì anh trượt chân mà là vì chống chân không tới,đồng ý là chiều cao anh có hơi khiêm tốn nhưng chuyện vừa rồi có quá hư cấu không cơ chứ?

Anh bám vào giường để đứng dậy rồi lại đứng hình vài giây,rõ ràng chỉ có một mình anh ở trong phòng vậy tại sao lại có tiếng trẻ con?Thanh Tuấn đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt rồi anh càng sửng sốt hơn khi nhìn thấy bản thân mình phản chiếu bên trong gương

"Hình dáng này..là mình lúc nhỏ mà?"

Phải đến một hồi lâu Thanh Tuấn mới dần chấp nhận nó,anh nhận ra cái tên kia đã ném đồ cũ của anh đi đâu rồi,chỉ cho anh mặc mỗi chiếc áo sơ mi.Vừa bước chân ra khỏi phòng thì anh nghe thấy tiếng mở cửa bên dưới,anh vội vàng bước vào đóng cửa lại

Hắn ở bên dưới cứ cảm giác gì đó rất lạ,đã thế trên phòng hắn còn có tiếng động nữa

'Chẳng lẽ nhà mình có trộm?'

Thế Anh cầm cây gậy bóng chày gần đó trên tay,cẩn thận đi lên lầu kiểm tra.Thanh Tuấn núp sau cánh cửa ở phòng hắn,anh chưa biết phải đối diện với hắn như thế nào đâu và anh cũng không muốn cho hắn thấy anh trong bộ dạng này

Tiếng cửa mở ra,hắn luôn trong tư thế sẵn sàng,chỉ cần thấy tên nào là ra tay ngay.Anh đứng ở trong góc sau cánh cửa,không dám thở quá mạnh,trong đầu cầu trời khẩn phật cho hắn không thấy mình.Rồi đột nhiên cánh cửa đóng sầm lại khiến anh giật mình la lên

"Aaa!"

Anh theo phản xạ đưa tay lên đỡ còn mắt thì nhắm lại,hắn nhìn thấy trẻ con thì liền để cây gậy sang một bên.Thế Anh đi tới quỳ một chân xuống nhìn kĩ đứa trẻ trước mặt mình

"Mở mắt ra,đã đánh nhóc đâu mà lại rưng rưng thế này?"

Thanh Tuấn thở phào nhẹ nhõm,cứ tưởng bị hắn đấm cho ra bã rồi ấy chứ

"Trong phòng này còn một người nữa,nhóc có thấy người đó đâu không?"

Nhìn vẻ mặt ngơ ra đó hắn cũng biết là không có câu trả lời rồi,Thế Anh đứng dậy đi ra khỏi phòng tìm Thanh Tuấn,hắn nào biết người hắn đang tìm lại là đứa trẻ 10 tuổi kia đâu chứ.Anh hoàn hồn lại vội vàng chạy theo hắn

"Anh Andree chờ em với"

Hắn vì nghe thấy cách xưng hô kì lạ đó cũng mau chóng quay người lại,không cần biết lí do tại sao đứa trẻ này biết mình nhưng với tướng tá thế này mà gọi hắn bằng "anh" thì thật sự khó hiểu

"Vừa gọi ai bằng anh đấy?Xưng hô lại đi,là chú nghe chưa?"

Anh không để hắn rời đi mà níu lấy áo của hắn

"Nào,buông ra để chú còn đi tìm bạn"

"Tìm cái gì,thằng anh kiếm đang ở đây này"

Hắn thở dài nhìn đứa trẻ,hắn tự nghĩ có phải tên nhóc này thuộc trường hợp hòa nhập hay không

"Đã nói đừng gọi anh rồi mà,gọi chú đi"

"Tôi kém anh có 3 tuổi,tội tình gì phải gọi bằng chú hả?"

"Kém 30 tuổi còn tin chứ 3 tuổi ai mà tin nhóc đây?"

"Nhóc cái đầu a-.."

"Gọi chú"

Thế Anh gỡ tay đứa trẻ ấy ra khỏi người mình rồi quay người đi,anh không chạy lại hắn nên liền la lớn lên

"Em là JustaTee thật mà,muốn chứng minh gì cứ nói,miễn anh tin là được"

Hắn giả vờ tin tưởng,quay lại chỗ của đứa trẻ đó để xem có thể chứng minh được gì

"Nói thử xem lí do gì mà Tee nó lại ở đây?"

"Đêm qua thất tình uống say quá,anh đưa em về đúng chưa?Em còn nhớ rất rõ đêm qua em uống rượu ở club 11:11 nữa"

Nghe đến đây thì hắn có một chút tin,làm gì có tên nhóc nào có thể uống được rượu và vào được club

"Là JustaTee thật đấy à?Nhìn cũng hao hao..."

"Hao hao cái gì mà hao hao,trên đời này không có thằng Thanh Tuấn aka JustaTee thứ hai đâu nhé"

"Mạnh mồm thế này thì đúng là Tee thật rồi nhưng mà mày bị làm sao thế hả em?"

Thanh Tuấn mừng rỡ khi cuối cùng hắn cũng đã chịu tin mình,anh ra sofa ngồi kể cho hắn nghe tất tần tật về những gì đã xảy ra

"Hắc xì!"

"Lên phòng ngồi chờ đi,anh đặt quần áo cho mà mặc"

Bình thường Thanh Tuấn trong mắt Thế Anh đã rất đáng yêu rồi,bây giờ lại còn trong hình dáng trẻ con nữa

Hắn ở bên trong phòng đưa đồ cho anh mặc thử,bộ nào bộ nấy đều rất đẹp,khoác lên người Thanh Tuấn còn đẹp hơn gấp bội lần

Anh thì ngồi xem tivi còn hắn thì chống cằm xem anh,bản thân hắn là một người cực kỳ thích trẻ con,chưa kể hắn còn thích Thanh Tuấn từ trước nữa.Vì đang trong hình hài một đứa trẻ nên tính tình lười biếng của anh cũng tăng lên kha khá,mắt thì dán vào màn hình tivi,mồm thì nhai cơm,cơ mà cơm từ đâu mà có?Từ tay Thế Anh đút chứ còn đâu nữa

"Không ăn nữa đâu,em no rồi"

|
|
|

"Andree ơi em khát nước"

|
|
|

"Anh ơi,anh cõng em đi dạo nhé?"

|
|
|

"Anh Andree,lấy giúp em quyển sách kia di em với không tới"

|
|
|

"Người ta thì được bế đi vậy mà mình phải đi bộ,tủi thân quá"

|
|
|

"Có gì ăn vặt không ạ?Em đói"

|
|
|

"Anh là số một"

Nguyên ngày hôm đó Thế Anh cứ như được lên chức vậy,chạy tới chạy lui lo cho Thanh Tuấn,nào là đồ ăn,nước uống,gì cũng phục vụ tận tay.Badboy Andree Right Hand ngày nào bây giờ chỉ còn là một "thê nô" Thế Anh mà thôi,để Thanh Tuấn quậy phá trên đầu mình thì cũng hiểu mức độ chiều chuộng của hắn dành cho anh cỡ nào rồi đó

Hắn tắt tivi đi rồi để điều khiển trên bàn,anh vì thế mà cau mày lại khó chịu nhìn hắn

"Em đang coi mà"

"Coi gì mà coi,11 giờ đêm rồi,trẻ con không được thức khuya nghe chưa?"

Nói xong hắn đi tới bế anh lên,Thanh Tuấn thì vùng vẫy muốn tự đi,còn đánh vào lưng hắn mấy cái nữa chứ,nói là đánh thế thôi chứ với cơ thể này thì chẳng khác nào anh đang massage lưng cho hắn cả

"Ngoan đi rồi mai anh dắt đi ra ngoài chơi,không nghe lời anh cho ở nhà một mình tự do tự lo đấy nhé"

Anh thấy hắn buông lời "đe dọa" đành cam chịu nghe theo lời của hắn,Thanh Tuấn bực mình trùm chăn kín mít tỏ vẻ giận hờn

"Đắp như thế ngộp đó Tee"

Hắn kéo chăn ra đắp lại đàng hoàng cho anh,bản thân thì đứng dậy tắt đèn.Cơ mà chưa kịp rời khỏi thì bàn tay nhỏ kia đã níu lấy áo của hắn

"Anh định đi thật hả?Em nghe lời anh đi ngủ rồi mà"

Nhìn cảnh tượng trước mắt Thế Anh không nhịn nổi lập tức bật cười,cho dù hình dạng của Thanh Tuấn có là con nít hay người lớn thì tính cách cũng vẫn sẽ như trẻ con.Hắn cúi xuống hôn lên trán của anh để an ủi

"Anh đi tắt đèn chứ không có bỏ em đâu,yên tâm"

Nghe hắn nói như thế Thanh Tuấn mới chịu buông áo hắn ra,anh không ngủ ngay mà đợi hắn qua ngủ cùng.Người anh bây giờ rất nhỏ vì vậy có thể dễ dàng nằm gọn trong lòng của hắn,dần dần cả hai chìm trong giấc ngủ

Mặt trời bên ngoài rọi vào bên trong căn phòng,anh vì chói mắt không thể ngủ thêm được nên thức dậy.Thanh Tuấn theo thói quen ngước lên nhìn đồng hồ

"12 giờ trưa rồi,mà khoan đã.."

Anh nhìn lại tay chân mình thì nhận ra nó đã quay về như ban đầu,không đúng lắm..lúc nãy hình như chỉ là một giấc mơ thì phải.Anh thử nhéo bản thân để kiểm tra xem đây là thật hay giả

"A..ui,chỉ là mơ thôi sao?"

Xem ra chuyện anh trở lại với cơ thể 10 tuổi chỉ là một giấc mơ,đây là phòng của anh,không phải của hắn.Nghĩ kĩ lại thì Thanh Tuấn chợt nhận ra trong mơ anh không xem được giờ giấc,chỉ biết là mặt trời lên đỉnh đầu,hiện tại thì anh đã có thể xem được thời gian hiển thị trên đồng hồ và điện thoại

Thanh Tuấn rất mừng vì việc mình bé lại chỉ là mơ nhưng cũng tiếc một vài điều.Trong mơ thì Thế Anh thích thầm Thanh Tuấn còn sự thật thì lại trái ngược hoàn toàn

"Phải chi ngoài đời anh ấy cũng như vậy thì hay biết mấy"

"Như vậy là như nào?"

Thanh Tuấn giật mình khi nghe thấy một giọng nói nào đó cất lên,anh nhìn sang cửa thì mới biết là hắn

"H-hả?À..không có gì"

"Không có gì thì đánh răng rửa mặt đi rồi xuống ăn cơm,anh làm xong hết rồi đấy"

Trước khi rời đi hắn không quên than trách anh vài câu,đêm qua Thanh Tuấn uống quá say trong bữa tiệc,hại hắn phải vội vàng lái xe đến nơi rước

Thế Anh cứ đối xử tốt với Thanh Tuấn như vậy thì hỏi sao mà anh không tương tư cho được
_________________________________________

Chắc là thời gian đăng truyện sẽ cố định vào thứ 7 luôn ấy các cậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com