Là em làm?
Khung cảnh quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện, những âm thanh hỗn tạp vậy mà lại là thứ kích thích khiến người ta mê mụi.
"Sao? Mày gặp lại Ami rồi." Cả 3 người đều ngạc nhiên với lời hắn nói.
"Ừm, em ấy đã kết hôn và sinh con." Thái độ hắn rất nhẹ nhàng, hệt như đã chấp nhận số phận của mình.
"What the f*ch" Jhope không kiềm được mà buông ra một tiếng chửi thề.
"Cô ấy vẫn ở Seoul vậy mà không hề liên lạc với bé nhà tao, làm hại bé nhà tao mỗi khi nhắc đến lại buồn, lại khóc." Jimin không khỏi sót thương cho Mia của mình khi nghe Jungkook nói Ami vẫn ở đây mà không liên lạc với em ấy.
"Có lẽ em ấy không muốn liên lạc với Mia vì sợ Mia sẽ nói lại với mày rồi mày sẽ nói cho tao biết. Dù sao em ấy cũng đã mất công trốn tao mấy năm trời mà."
"Mà tao thắc mắc tại sao cậu ấy ở Seoul mà chúng ta không tìm ra được và cũng không có thông tin gì."
Đúng vậy, 3 năm qua cô chưa từng rời khỏi Seoul, vẫn cùng hắn sống dưới một thành phố, chỉ là rất hạn chế ra khỏi nhà.
Jungkook:"Tao nghĩ là cô ấy có người giúp đỡ."
Taehyung: "Ai?"
Jungkook:"Min Yoongi."
Taehyung: "Là tên nào nữa."
Jungkook: "Bác sĩ bệnh viện Seoul, và là chồng của em ấy."
Jhope: "Bác sĩ thôi mà thế lực mạnh vậy à."
Jimin: "Bác sĩ của bệnh viện gia đình. Cậu ta là con trai duy nhất của Min gia đó."
Jhope:" Người ta có hạnh phúc riêng rồi, mày từ bỏ đi, tìm hạnh phúc khác cho mình."
Jungkook nghe Jhope nói nhưng không có ý định trả lời. Hắn cũng không biết sẽ làm gì trong thời gian sắp tới, bao nhiêu năm qua nổ lực tìm kiếm bóng dáng của em, bây giờ tìm thấy em rồi thì em cũng đã có hạnh phúc mới. Có lẽ đã đến lúc anh phải từ bỏ, nhưng kêu anh có người khác anh làm không được. Thôi thì em cứ hạnh phúc, anh sẽ ở phía sau theo dõi em để khi em quay đầu lại sẽ không thấy sợ hãi vì phía sau em luôn có bóng anh.
Nhìn thấy vẻ mặt trầm ngâm của Jungkook, 3 người nọ cũng trở nên não nề. Bọn họ đã phải chứng kiến cảnh hắn tồn tại suốt 3 năm qua, mỗi ngày đều vùi đầu vào công việc để quên đi người con gái hắn thương, làm đến mức quên ăn quên ngủ. Mượn cớ làm việc để quên đi cô thế mà mỗi khi ở một mình, lại không kiềm được mà tìm kiếm tung tích về cô.
--------
Đêm qua uống rượu khá nhiều nên hôm nay hắn dậy muộn. Đầu óc cứ quay cuồng vô cùng khó chịu. Hắn đã đến công ty được một lúc nhưng chẳng thể nào tập trung làm việc nổi.
Hắn bỏ cây bút trên tay xuống bàn, ngã đầu ra sau ghế nghỉ ngơi một lát. Đôi mắt nhắm hờ để đó chứ không thể nào chìm vào giấc ngủ.
Taehyung từ bên ngoài đi vào với ly nước chanh trên tay, không biết từ khi nào anh đã thành thư ký phục vụ cho tên này nữa
"Nước chanh nè, uống đi."
Nghe tiếng của Taehyung, Jungkook mở mắt ra nhìn, tay không nhanh không chậm với lấy ly nước chanh của Taehyung vừa mang vào uống một ngụm.
"Mày biết tin gì chưa?" Chờ cho hắn uống xong, Taehyung cũng bàn chuyện cần bàn.
Jungkook tỏ vẻ không biết chuyện, nhìn Taehyung như đang chờ đợi câu nói tiếp theo.
"Kim Thị đã được tái sinh."
Hắn nghe Taehyung nói cũng có chút ngạc nhiên. Liền mở lap xem xem sự tình thế nào.
Mới 7h sáng ngày hôm nay, tập đoàn Kim Thị đã xuất hiện lại trên thị trường kinh doanh, chức chủ tịch mới lần này được giao cho Kim Ami quản lý.
"Chỉ trong 3 năm mà em ấy đã làm được điều đó rồi à. Giỏi thật."
"Tao nghe nói lần này công ty được gầy dựng lại là có sự giúp sức của Kim Songhang. Cậu ta cũng đang giữ chức giám đốc điều hành Kim Thị."
"Chẳng phải em ấy không thích tên đó sao? Sao bây giờ lại chấp nhận cho hắn giúp sức."
"Có thể là muốn nhanh chóng gầy dựng lại Kim Thị nên mới thế."
"Mày cho người theo dõi tên đó giùm tao. Dù sao tên đó cũng không đáng tin."
"Riết rồi người ta nhìn vào tưởng tao sạt nghiệp đi theo làm thám tử cho mày không đó thằng quần." Taehyung nói vậy nhưng cũng ra ngoài làm việc hắn nhờ.
------
Kim Thị như một hạt mầm từ dưới vũng bùn vươn lên phát triển nhanh chóng. Chưa đầy 3 tháng thành lập mà công ty đã lại vươn lên vị trí hàng đầu như ngày nào. Mọi người không khỏi khen ngợi sự tài năng của chủ tịch Kim khi còn trẻ tuổi mà đã có thể gánh vác tốt công việc như thế.
"Sắp tới chúng ta sẽ ra mắt sản phẩm mới, đây là bản thiết kế, em xem qua đi." Songhang đưa cho cô bản thiết kế về sản phẩm chuẩn bị tung ra thị trường sắp tới. Đặc biệt là bản thiết kế có chữ SM và có dấu mộc đỏ rõ ràng.
"Được! Cứ như vậy mà làm đi."
Ami cầm bản thiết kế trong tay mà lòng không khỏi vui sướng. Bao nhiêu năm cố gắng nổ lực cũng chỉ chờ đến ngày này. Cô nhất định phải khiến Jungkook thân bại danh liệt như cái cách mà hắn đã từng làm với gia đình cô.
Đúng như kế hoạch, ngày sản phẩm được tung ra thị trường, tiếp cận với công chúng, sản phẩm của SM đã bị tố là đạo nhái Kim Thị. Cả hai sản phẩm đều giống nhau y đút, không khác, không sai một chi tiết nào chỉ có điều Kim Thị là người tung sản phẩm ra thị trường đầu tiên.
Sự kiện năm đó như một lần nữa được tái hiện, chỉ có điều tình thế hiện giờ đã bị đảo ngược, kẻ gặp khốn khó chính là SM.
Kết cục thì đã thay đổi nhưng hậu quả thì vẫn như vậy. SM nhanh chóng bị tố đạo nhái, sản phẩm cũng bị bài trừ ra khỏi thị trường, giá cổ phiếu bắt đầu rớt giá không phanh.
"Các cô các cậu làm ăn kiểu gì vậy hả?" Vừa nhận được tin tức, Jungkook nhanh chóng tiến hành họp khẩn. Hắn hiện tại đang vô cùng tức giận vì không hiểu lý do tại sao bản thiết kế lại bị đánh cấp.
Không khí trong phòng họp vô cùng căng thẳng. Các nhân viên đều im lặng ngồi nghe hắn chửi, bọn họ đến thở mạnh còn không dám. Bình thương mặt tên này đã khó chịu, khi tức giận lên thật sự nhìn mặt như muốn giết người.
Hắn tức giận trở về phòng sau cuộc họp. Cuộc họp diễn ra đúng nghĩa là để hắn xả cơn giận chứ chẳng giải quyết được gì. Đám người kia chỉ ngồi im lặng nghe hắn chửi chứ không nói gì.
"Đừng có nóng, mày phải bình tĩnh mới giải quyết được vấn đề." Taehyung rót cho hắn một tách trà rồi ngồi xuống nói chuyện cùng hắn.
Đúng lúc này thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Cái tên trên màn hình điện thoại khiến hắn sửng người và không tin đó là sự thật.
"Ami..." cơn tực giận của hắn như chưa hề tồn tại, hắn nhẹ nhàng gọi tên cô.
"Lâu rồi không gặp, cậu thấy thế nào?"
Hắn không hề tập trung vào ý tứ mà cô nói qua điện thoại, hắn chỉ biết rằng giọng nói này chính xác là chất giọng mà hắn nhớ nhung từng đêm.
"Anh thấy thành quả của tôi thế nào, ấn tượng chứ. Tôi chính là đang muốn cho anh nếm trải cảm giác của tôi ngày đó đó."
"Là em làm hả?" Hắn vẫn không hề tức giận, giọng nói vẫn nhẹ nhàng chất chứa cả thẩy sự ôn nhu.
"Chứ anh nghĩ là ai, hahaha bao nhiêu năm qua tôi nổ lực chỉ chờ đến ngày này thôi đó Jeon Jungkook à, haha."
Nói rồi cô tắt máy, để lại hắn với ánh mắt thẩn thờ.
Đáng lẽ hắn nên nhận ra sớm hơn mới phải. Rõ ràng cô đang trốn tránh hắn suốt mấy năm qua đột nhiên lại công bố trở lại và giữ chức chủ tịch của Kim Thị. Hắn nên biết rằng đó chính là lời cảnh báo của cô, sự thách đấu về một cuộc chiến không khoan nhượng.
"Mày sao vậy?"
"Là em ấy làm."
"Ami?"
"Ừm."
"Vậy giờ mày tính sao?"
"Bỏ qua thôi chứ sao"
"Mày bị điên hả? Dự án lần này lớn như vậy, mày nhìn xem giá cổ phiếu sắp chạm đáy rồi kia."
"Vẫn còn cầm cự được chứ có phá sản đâu, không cần lo."
Taehyung hết nói nổi với tên này. Suy tình đến phát điên rồi.
"Nhưng mà mày không thấy lạ hả. Bản thiết kế bị đánh cấp thì chắc chắn vấn đề nằm ở SM."
Jungkook chau mày vì lời nói của Taehyung. Anh nói đúng, dù là Ami đã xác nhận làm cô ấy làm nhưng chẳng phải bên này có nội gián nên mới giúp em ấy thực hiện được hay sao.
"Vậy theo mày, ai đáng nghi."
Taehyung liếc nhìn xung quanh một vòng, rồi ghé sát tai hắn nói. "Bản thiết kế có dấu mộc không phải ai cũng được tiếp xúc, vậy nên tao nghi ngờ....."
"Mày lại phải làm thám tử rồi."
END CHAP
Bữa giờ tui đi du lịch nên không có ra chap🥲
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com