Chap 13
Mỗi sáng, vẫn là chàng trai đó đứng trước nhà chờ bạn đi học. Cái dáng vẻ áo sơ mi trắng quần đen đi học mang đôi giày Puma, tóc bay phất phơ trước những cơn gió nhẹ của buổi sớm mai, làm tô đẹp cho người con trai ấy thêm huyền ảo, thêm một cái gì đó mà người ta nhìn vào sẽ không thể thoát nỗi cơn mê hoặc của nét đẹp ma mị gây ra.
Khuôn mặt Taehyung lạnh lùng, khuôn miệng hình vuông bất giác mỉm cười khi đã trông thấy bạn trong tầm mắt, người con gái hiện giờ anh đang rất thương đây rồi.
- Đợi lâu chưa?
Anh gật đầu, đưa tay vén đi mái tóc của bạn. Bạn có chút ngượng vì hành động của anh.
Nghĩ lại cái ngày hôm đó bạn có chút tiếc, cái ngày mà bạn lần đầu nói nhớ anh, tưởng chừng cảm xúc sẽ vỡ òa ngay khoảnh khắc đó, tưởng sẽ nói ra tình cảm hết bấy lâu nay, ai ngờ lại trôi qua như một chuyện bình thường và những ngày sau không hề đá động tới. Chẳng biết cảm giác của Taehyung sao nhưng mỗi lần gặp anh bây giờ tim bạn đập nhanh lắm, lại còn hay đỏ mặt nữa cơ.
Cả hai thanh thản bước vào trường, họ ít bị làm tâm điểm của những bữa soi mói, ít làm tâm điểm để người ta kiếm đủ thứ chuyện không có để bịa ra. Một phần vì đã đồng tình, ủng hộ hai người, nửa còn lại thì ngày nào cũng nói chắc cũng chán rồi, nhưng mỗi lần hai người lướt qua vẫn bao ánh mắt rực lửa, như viên đạn chỉa thẳng hai người, đặc biệt là bạn.
Hôm nay có họp hội đoàn, lại phải gặp SinYa, bạn không biết nói gì, rất sợ cô ấy hỏi về Taehyung, lúc đó bạn sẽ thấy áy náy mà không biết trả lời ra sao.
- Kết thúc buổi họp sớm, mọi người có thể ra về.
Tiếng SinYa dõng dạc đứng trên bục của văn phòng vang lên, cả chục người đồng loạt đứng dậy, chuẩn bị ra về.
- Riêng Ami ở lại gặp tôi nhé.
Bạn thở dài, biết ngay mà, giờ thì bạn phải làm sao đây, ước gì Taehyung tới đây thật sớm để kéo bạn về chứ bạn không muốn ở trong bầu không khí căng thẳng thế này đâu.
- Tôi đau lắm Ami à.
Đợi khi mọi người đã ra ngoài và đi khuất dạng, SinYa mới lên tiếng.
- Chuyện gì cần tâm sự với tôi sao, thưa Hội trưởng.
- Cô nghĩ còn chuyện gì ngoài Taehyung mà tôi và cô đều liên quan sao?
-...
- Tôi kể cô nghe nhé, về thời gian trước đây tôi và Taehyung đã hạnh phúc thế nào.
-...
Thật sự không muốn nghe nhưng cũng chẳng bịt cả hai tai lại được, những lời nói của SinYa cứ châm vào tai bạn, đã biết là quá khứ nhưng sao cứ thấy đau đau ở lòng ngực trái.
- Tôi gặp anh ấy ở sân bóng rổ, tôi thật sự rất đam mê môn này mặc cho mình là con gái, anh ấy đã chỉ tôi từng bước và hẹn rằng ngày nào đúng giờ này cũng đều tập cùng nhau. Dần dần chúng tôi bắt đầu thích và quen nhau.... chúng tôi luôn dành thời gian cho nhau mặc cho cả hai quá bận rộn. Đúng thế, chúng tôi yêu nhau nhiều lắm.
Quay về thời điểm của 3 tháng trước.....
Lúc này Taehyung đang dẫn SinYa đến bờ biển, vào buổi chiều tối mặt biển dạ màu vàng vàng thật đẹp. Cả hai nắm tay nhau, lướt đi trên bờ cát vàng mịn. Bỗng Taehyung đưa hai tay lên miệng, hướng ra phía biển và hô thật to:
- TỚ THÍCH CẬU, PARK SINYA !
SinYa mỉm cười, nụ cười của hạnh phúc. Cô choàng tay lên cổ anh, đặt nụ hôn nhẹ ở má. Cô cũng làm giống anh.
- TỚ CŨNG THÍCH CẬU, KIM TAEHYUNG.
Cả hai chợt bật người lên, hai người ôm chặt vào nhau, mỉm cười thật tươi. Bỗng nhiên nụ cười dập tắt ngay trên môi SinYa, cô buông tay ra, nhìn thẳng vào mắt anh.
- Nếu chúng ta không bên nhau nữa, liệu cậu vẫn giữ câu đó trong lòng và đợi một ngày thích hợp nói với tớ? Cậu có đợi được không?
- Cậu đang nói quái quỷ gì thế SinYa? Cậu sắp đi đâu à?
- Cũng đúng. Đi xa cậu.. xa về khoảng cách ấy.
Taehyung có vẻ đã trở về thật nghiêm túc, tay buông eo cô ra, chằm chằm nhìn SinYa.
- Chuyện gì sao?
- Chúng ta... chia tay nhau nhé.
- Lí do?
- Tớ phải lo học. Xin lỗi.
SinYa quay lưng bước đi, vài ngày trước ba cô đã nghe được tin cô có bạn trai nhưng không muốn tìm hiểu người đó là ai, cô đã bị ba quở trách rất nhiều, ba đã cấm cô không được quen ai trước khi hoàn thành xong việc học. Là một cô gái trước giờ rất sợ cha mẹ, luôn tuân theo những gì cha mẹ bảo và không bao giờ phật ý họ, và lần này cũng không ngoại lệ. SinYa vâng lời ba bằng cách chia tay Taehyung, dù lòng rất đau, nhưng cô nghĩ rằng đợi mình tốt nghiệp năm nay, quay lại với Taehyung, hai đứa sẽ dẫn nhau đến gặp ba cô và nói thẳng tình cảm hai đứa, phải, nhất định là thế, nhưng không phải lúc này.
- Cậu rời bỏ tớ cậu có vui không? Tớ không chắc bản thân sẽ chờ đợi kẻ đã bỏ rơi mình.
- Tớ tin cậu sẽ đợi được, Taehyung à.
Đó là những lời cuối mà hai người nói với nhau ở thời điểm đó. Không ngờ nhận tin sau vài ngày chia tay Taehyung đã thân thiết với người con gái khác, và chính là thành viên trong hội đoàn, Lee Ami, lòng cô vừa đau vừa tức. Không để bạn cướp lấy Taehyung nên đã quay lại với anh trước dự tính. Ai ngờ chỉ được một thời gian, anh đã vội vã buông tay, chắc chắn cũng vì Ami này.
-- Quay lại hiện tại --
- Mối tình của tôi thay đổi cũng bởi vì cô, Lee Ami. Tôi không biết cô dùng cách nào để mê hoặc anh ấy, nhưng cô có thấy quá đáng không? Tôi thật sự thương anh ấy, hai chúng tôi đang rất hạnh phúc, cô không thấy tội lỗi khi đi phá hạnh phúc người khác à?
- Chị nói chị thương Taehyung vậy sao lại bỏ rơi anh ấy trong lúc anh ấy hạnh phúc nhất? Không phải tôi tìm đến anh ấy, mà là anh ấy tìm đến tôi, hai đứa trong cảnh thất tình phải bầu bạn để vơi đi nỗi buồn. Sao chị lại không nghĩ cái ngày đó mình đừng buông tay Taehyung, mà hãy đối mặt với thử thách. Vâng lời ba mẹ cũng thật đáng kính, nhưng chị cũng phải nghĩ cho Taehyung nữa. Anh ấy lúc đấy đã rất đau lòng.
Bạn vừa nói vừa ươn ướt nước mắt, sao bạn thấy tội nghiệp cho Taehyung quá, anh đã phải chịu đựng rất nhiều rồi. Nỗi buồn lúc đó của anh hoàn toàn giống bạn, nó đau như cắt vào tim ấy...
- Cô bớt giả vờ như hiền lành được không? Tôi hiểu rõ con người cô thâm độc cỡ nào. Hết Taegu rồi qua Taehyung, cô không thấy nhục nhã à? Tiếc thay cho ba mẹ cô vì đã sinh ra cô.
SinYa tức giận, quát lớn. Đây là lần đầu tiên cô tức giận đến như vậy, cũng bởi vì một chữ Thương.
- Mắng tôi thì mắng nhưng tuyệt đối đừng đụng đến ba mẹ tôi. Đối với tôi, chị là người mà bấy lâu nay tôi thật kính trọng. Nhưng kể từ hôm nay đã hết rồi, tôi khuyên chị lúc chị còn tỉnh táo thì hãy suy nghĩ lại đi, đừng vì tình mà khiến bản thân như vậy, sẽ hại chị đó. SinYa à..
SinYa bước tới gần, trừng mắt nhìn, giơ tay định tát thẳng vào mặt bạn.
- Đừng.
Taehyung đã xuất hiện tự lúc nào, đứng kế bên bạn, chặn lấy cánh tay của SinYa.
- Cậu quá đáng lắm đấy. SinYa hiền lành lúc trước đâu rồi?
Cô ấy bỗng bật khóc, cứ như mình là vô tội trong chuyện này, chẳng ngại ngần gì mà ôm chầm lấy anh.
- Tớ như thế này là vì ai hả? Tớ..thật sự còn rất buồn.. Taehyung à..
- Lúc buồn hãy nói tớ một tiếng, tớ sẽ an ủi cậu hết mức có thể. Ta vẫn là bạn mà.
Câu nói an ủi của Taehyung một người buồn một người vui. Ami nghĩ, mình buồn là không tốt chút nào, bản thân anh còn chưa dứt mối tình này thì chắc chắn bạn sẽ ngăn mình không được rung động trước Taehyung, bạn sợ rồi sẽ có ngày anh ôm mối tình cũ mà bỏ bê bạn. Tốt nhất bây giờ, bạn và anh nên làm bạn, không tiến xa hơn, như thế sẽ tốt cho cả hai.
- Xin lỗi Ami nhé. Thật sự tôi không cố ý.
- Không sao đâu chị.
- Vậy Taehyung.. cậu đưa tớ về được không? Chuyện này là bình thường đối với một người bạn chứ?
- Ừ được.
- V...vậy thôi tôi về trước.
- Không. Em đi chung có sao đâu.
Taehyung nắm tay bạn bước đi trước, SinYa thì lủi thủi một mình theo sau. Một lần nữa anh lại khiến những suy nghĩ của bạn rối bời rồi. Anh nắm tay bạn trước người yêu cũ, chẳng khác nào khẳng định đây là cô gái mà anh đang thương, là lí do mà anh chia tay.
Vậy rốt cuộc bản thân mình có nên thương Kim Taehyung này không?
...
Anh đưa cả hai về nhà, đi chung với hai người con gái, thật lòng anh thấy ngại ngại sao ấy, không biết phải ứng xử thế nào cho phù hợp. Được đi một mình, anh thở phào, thế là đã qua bầu không khí căng thẳng rồi. Vừa đặt mông xuống ghế sofa ở nhà, anh liền nhắn cho bạn.
"Tối nay anh sẽ dẫn em đến gặp một người rất quan trọng. Mặc đẹp nhé. 7h anh rước."
Người quan trọng? Là ai cơ?
Dù có thắc mắc đến mấy thì phải gạt qua vì giờ phải chuẩn bị đi, 6h rồi, chỉ còn 1 tiếng thôi.
-------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com