3
"duy ơi, không đi tập à?" hoàng long hỏi nó - người đang nằm lì trong chăn.
"mệt lắm."
"anh bảo tới tận phòng thật đó."
"kệ anh bảo."
hoàng long im lặng. nó chán cái cảnh nhìn đức duy suốt ngày nằm im lìm trong đống chăn trong phòng, có hỏi cũng không nói, có nói thì cũng là than mệt quá, buồn quá chứ không có thêm điều gì khác nữa.
.
.
.
yunbray110:
xuống đây ngay
captain_0603:
hôm qua em xong rồi mà
cho em nghỉ đi
mai em làm gấp hai
yunbray110:
xuống đi ăn cái coi
đói quá
captain_0603:
anh ăn đi
anh andree đâu ạ?
thôi nhé
em không đi đâu
anh lại kể chuyện buồn nữa
em chưa đủ hay sao
yunbray110:
khùng hay gì
andree đi đâu rồi ấy
chả thấy nói gì
mà sao tao phải biết nhỉ?
nãy đi ngang qua thấy team bên đó đang tự tập
có mỗi mày là lười
captain_0603:
kệ em
yunbray110:
chứ sao mày block rhyder?
captain_0603:
sao đã đến tai rồi thế...
yunbray110:
đợi mày nói tao đẻ tám lứa
captain_0603:
anh thử đi
yunbray110:
học thói đánh trống lảng ở đâu đấy?
captain_0603:
có gì đâu
em không thích nhìn thấy
thì em block
yunbray110:
vì nó đăng ảnh đi bar với gái à?
captain_0603 đã xem.
yunbray110:
tại sao không được?
mày có tư cách để giận dỗi không?
captain_0603:
em không hiểu được mình
rõ là chẳng bao giờ anh ấy chịu quay đầu lại phía sau
yunbray110:
vậy lao lên trước cho nó thấy
ở mãi đằng sau thì nó có biết không?
captain_0603:
anh làm được đi rồi nói
yunbray110 đã xem.
captain_0603:
anh đi ăn đi
em ngủ đây
bảo rhyder đừng sai strange h sang gõ cửa phòng nữa
em không mở đâu
.
.
.
andreerighthand:
sao về sớm thế
vừa đến đã thấy mất hút
rhyder.dgh:
về dỗ trẻ con ạ
andreerighthand:
lại giận dỗi gì à?
thầy trò y như nhau
rhyder.dgh:
à
thế nên thầy mình đi từ sáng để mua bánh về cho ai đó
sao thầy không nói cho anh bảo biết?
andreerighthand:
việc của mày à?
làm nốt nhạc đi
rhyder.dgh:
em để trên bàn anh ấy
andreerighthand:
à
thấy rồi
mà sao viết lời suy thế?
rhyder.dgh:
thế ạ?
để em sửa
andreerighthand:
thôi
dỗ xong đi rồi tính
tối mà phải ngủ sofa thì không viết được nhạc đâu
rhyder.dgh:
anh andree ơi
làm sao để được bỏ block ạ?
andreerighthand:
không biết...
đã bao giờ được bỏ
hồi đó
mình phải lập 21 acc mới để nhắn tin xin lỗi đó...
rhyer.dgh:
...
andreerighthand:
thôi
vào việc đi
chúc may mắn
.
.
.
rhyder.dgh:
mở cửa cho anh
em muốn chết à
cả ngày không ra khỏi phòng
captain_0603:
vừa được bỏ block đã quát người ta
mà ai chơi mách mẹ thế?
rhyder.dgh:
không thì bao giờ em chịu bỏ block
captain_0603:
nghe mẹ anh bảo anh nhập viện
nếu đổi lại là anh
anh định sẽ làm gì?
rhyder.dgh đã xem.
captain_0603:
em mệt
không muốn ăn
rhyder.dgh:
rồi lại ốm đấy duy
nghe anh nói
ra ngoài đi
anh đưa đi ăn
hay để anh nấu nhé?
captain_0603:
thôi
em không sao ạ
em nói rồi
sẵn sàng để em lại một mình
thì từ đầu đừng đến gần em
rhyder.dgh:
vậy em làm sao?
em giận anh vì chuyện gì?
chuyện hôm trước anh xin lỗi em rồi mà
do anh phải đi sớm
captain_0603:
em không biết nữa
là do em ạ
rhyder.dgh:
chúng ta quay trở về những thứ vốn là điều hiển nhiên được không?
captain_0603:
có những thứ cảm xúc từ lâu đã chẳng còn như cũ nữa rồi
(tin nhắn chưa gửi)
rhyder.dgh:
ra đây đi
anh bảo bị anh bâus mắng ngoài hành lang kìa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com