Tác phẩm: Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật ChínhTác giả: Hậu GiảnEditor: Ying YingThể loại: Đam mỹ, tiên hiệp tu chân, xuyên sách, 1x1, HE.CP: Tâm cơ rù quến mỹ nhân thụ Giang Sở Dung x Nửa chính nửa tà công Cố Minh Tiêu (Văn Lăng)Chính văn 124 chương…
"Giáo viên chủ nhiệm có khó không?""Khó chết mẹ..."Khi mặt đối mặt nhìn nhau, Hương nghĩ kì này thắng lớn rồi, giáo viên chủ nhiệm chính là vợ của anh họ cô, là người nhà, còn ở chung nhà với cô! Nhưng Hương không biết rằng ác ma đến, Hương cản không nổi.…
Harry chết đi sau trận chiến với Chúa tể Hắc Ám, xong được Merlin làm trọng sinh vào một thân thể mới. Ba mẹ cậu không chết,nhưng cậu chẳng phải là con của họ.Sống lại một kiếp,cậu muốn được tự do,không muốn mang cái danh Chúa Cứu Thế hay Cứu Thế Chủ,chỉ muốn làm một phù thủy bình thường. Chỉ có điều...có cái gì đó sai sai thì phải,cmn sao lại có nhiều tên không biết điều cứ quấn lấy cậu vậy,bộ rảnh lắm hả???? Ta XX[Không sao chép, không tự ý lấy đi khi chưa có sự cho phép của tôi! Đây là chuyện của tôi, nên mong ai có ý định lấy truyện của tôi làm của mình thì tốt nhất nên bỏ suy nghĩ đó đi. Tôi nói thật lòng đó!!!!]…
Hán Việt: Hạnh phúc sao phạn điếm [ cổ xuyên kim ]Tác giả: Tô Hương Lan SắcTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 202 + PNThể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, Cổ xuyên kim, Mỹ thực, nhẹ nhàng 1v1Nguồn convert: Leo Sing (Wikidich)Editor: ThienyetkomanhmeBản edit được làm mục đích thỏa mãn đam mê bản thân, mình vừa đọc vừa làm, lần đầu làm sẽ có lỗi nên nếu các bạn đọc phát hiện mình luôn chào đón các đóng góp thiện chí. ❤ ================ VĂN ÁN ================Truyền nhân của ngự trù không thích nấu ăn bị xuyên tới hiện đại, lại vì xuyên vào người đang mắc nợ, đành tiếp nhận cửa hàng cơm hộp Ban đầu, "Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc" chuyên bán cơm chiên, những người mê ăn nhìn tới tiệm cơm hộp chính là không có hứng thú, sau lại:"Thật Thơm!""Mẹ hỏi tôi vì cái gì vừa quỳ vừa ăn cơm chiên!""Vì sao tôi lại rưng rưng nước mắt, bởi vì cơm chiên này thật sự quá ngon!"Sau đó, "Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc" nổi tiếng đến mức khó mua được, mọi người sôi nổi bắt đầu nhắn tin cho lão bản ngây thơ nhắm tranh giành suất cơm."Bà chủ, Tôi bệnh nặng sắp không qua khỏi rồi, những ngày cuối cùng, chỉ có mong ước được ăn cơm chiên của tiệm mỗi ngày, xin được đặt suất, trả trước tiền ăn cả tháng, cả năm QAQ""Bà chủ, Bà cố nội của tôi năm nay 80 tuổi nói muốn ăn cơm chiên của Bà chủ mỗi ngày, thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ của người già đi mà, cũng xin được đặt trước cả năm!""Bà chủ, Tôi chính là bà cố nội của thằng nhóc phía trước, tôi dự định tự mình tới!"Nhưng mà so với những mục đích của những người mê ẩm thực khác l…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…