Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14 : Đừng...

   Ánh nắng lên lấp ló xuyên qua tấm rèm soi thẳng vào căn phòng,bạn tỉnh giấc với cơ thể mỏi nhừ khi đêm qua phải trải qua bao cơn sốt. Zoi Thúy đã dậy từ bao giờ,chắc hẳn là chuẩn bị đồ ăn sáng cho bạn.

Đức Duy : bé dậy rồi hảa

Bạn : *gật đầu*

Đức Duy : đỡ hơn tí nào không,dậy ăn sáng nháa

Bạn : dạ

Rứt lời anh đỡ bạn dậy,dìu để bạn vệ sinh cá nhân để còn ăn sáng. Xong xuôi anh lại đỡ bạn ngồi tựa xuống giường,lấy bát cháo nóng hổi mà anh đã mất công dậy sớm để nấu. Anh ân cần xúc từng miếng cháo, thổi vì sợ bạn nóng. Từng cử chỉ đến ánh mắt dịu dàng ấy trái ngược hoàn toàn với chàng rapper cháy ra lửa trên sân khấu concert 2 ngày trước.

Đức Duy : xongg,bé ngoan giỏi quá ăn hết luônn. Chút nữa uống thuốc nữa là xuất sắcc

Bạn : thoii không cần xuất sắc

Đức Duy : không được,phải uống mới khỏi được chứ, em ốm nặng lắm rồi,không thể tự khỏi được đâuu.

Bạn : ý anh là khỏi nhanh để anh không phải chăm em chứ gì,chứ có ai bắt anh về đâuu.

Đức Duy : cô nương ơii,cô cứ khỏi ốm thì tôi vẫn ở đây với cô được cơ mà

Bạn : thế uống có thưởng không

Đức Duy : em muốn gì cũng được

Bạn : nhớ nhaa

Đức Duy : nghĩ dần là vừa

Bạn : để xem nàoo

Nói vậy chứ bạn cũng có ý định thay đổi bản thân, dám làm và dám thử những điều mình chưa làm,dám cầm vào viên thuốc để thoát khỏi cái cảnh mệt mỏi, miên man trong những cơn sốt như thế này. Nhưng anh nói có thưởng nên cứ "làm giá" vậy đó=))). Một hồi lâu sau khi anh đã dọn bát xuống bếp cũng chẳng thấy anh lên,vì chán và cũng đỡ nhiều nên bạn quyết định ra bếp tìm anh. Anh với chiếc băng trên tay đang băng lại vết thương,từng nét diễn tả trên khuôn mặt anh có vẻ là đang đau và xót lắm.

Bạn : anh rửa bát ạ?

Đức Duy : *giật mình nhẹ* vâng,có tí anh rửa luôn

Bạn : nhưng tay anh đang bị thương mà,sao anh không nghe lời em

Đức Duy : vết thương có tí àa,không sao đâu

Bạn : *cầm lấy tay anh* đau lắm hả

Đức Duy : anh đã nói không sao,có chút xíu àa,để anh băng nó nốt nhaa

Bạn : lần sau anh đừng như vậy nữa

Đức Duy : hả,có vài cái bát thoi mòo

Bạn : ý em là anh có em mà,có gì cứ nói hết với em đi. Biết là anh trả giấu em cái gì nhưng em muốn anh chia sẻ những điều tiêu cực,mệt mỏi mà anh gặp phải để em có thể đồng cảm cùng anh hơn.

Đức Duy : anh biết rồii,sẽ chia sẻ với em nhiều hơn, đừng giận anh nhaa *ôm bạn vào lòng*

Bạn : người khác thì anh có thể mang điều tích cực đến cho họ nếu anh muốn nhưng em là người yêu anh,em muốn đồng cảm cùng anh. Anh nhớ chưa

Đức Duy : nhớ....Bé vào phòng nghỉ nha,rồi anh lấy thuốc cho bé uống

Bạn : dạa

Uống thuốc xong,ngủ nhiều cũng mệt mà trả có gì để làm nên bạn và anh ngồi tâm sự cùng nhau. Đó là thời điểm như bạn đã mong muốn từ lâu,anh sẽ chia sẻ mọi thứ cho bạn nghe.

Đức Duy : đâu,em muốn anh chia sẻ gì nè

Bạn : hmm....tại sao anh lại muốn đem lại cảm giác tích cực cho mọi người xung quanh?

Đức Duy : hm...nói sao nhờ...kiểu anh không lỡ nhìn mọi người buồn ý,nhất là về chuyện của anh nên anh tỏ ra như thế để mọi người bớt được phần nào.

Bạn : anh làm thế không thấy nặng lòng sao?

Đức Duy : có chứ,đôi lúc là có nhưng nó ít lắm,một chút khi thấy tất cả đều được lan toả bằng sự tích cực của mình thì anh lại thấy happy về điều đó.

Bạn : vậy vào vấn đề chính luôn đi,em muốn nghe về hành trình vừa qua của anh.

Đức Duy : nó thật sự tuyệt vời,một mùa hè tuyệt vời của anh,anh được gặp mọi người,được biểu diễn và được khan giả yêu thương.Có những lúc vào vòng nguy hiểm thì các anh vẫn luôn yêu thương "cái thằng" em út này.Có nước mắt và có tiếng cười,có sự phát triển bản thân của anh nữa.Nó giúp anh rút ngắn khoảng cách để đến với ước mơ của mình...

_______________________________________________________

Tự nhiên Rap Việt có anh này đz áa.Nói chứ chào mừng CaptianBoy trở lại Rap Việt với vai trò là ca sĩ hỗ trợ !!

(Cre : page "Đu RhyCap không bao giờ sai-DuyAnh)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com