Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14: Tắm chung

   "Anh hai ơi, anh Phong Lãm ơi, xuống ăn với tiểu Quân". Nghe tiếng em trai gọi, cậu vội vàng thoát ra khỏi người anh.

  "Đi thôi" Anh cầm tay cậu xuống nhà. Cậu không phản kháng để mặc anh cầm. Nhưng vừa xuống dưới nhà thì cậu ngại ngùng bỏ ra.

  Hai vị gia gia đã chuẩn bị sẵn đồ ăn trưa. Lâu lâu mới có khách nên một bàn toàn đồ ăn ngon nóng hổi.

"Hai đứa nãy giờ ở trên làm gì đó. Tới giờ rồi, xuống ăn một chút rồi lên nghỉ ngơi. Bà cho người vệ sinh hồ bơi rồi. Chiều chiều mát, nhà mình ra tắm, Tiểu Quân thích hồ bơi lắm phải không?!"
Bà véo má cu cậu một cái.

Cậu nhóc chơi sáng giờ đã mệt lả người. Áo ướt đầy mồ hôi. Bà Trân cẩn thận lau sơ mặt, tay chân cho cậu bé.

"Phiền bà quá ạ, thằng nhóc này sáng giờ phá phách làm ông bà phải lo lắng rồi. Cháu xin lỗi ạ!" Cậu ngại ngùng nói.

"Ui chao, có gì đâu, có tiểu Quân nhà này vui hẳn lên đấy chứ. Có thời gian lại qua chơi với ông bà nhé!" Lão phu nhân vừa lau mặt cho Tiểu Quân vừa cười nói.

Em cậu cũng cười tít mắt với ông bà. Lâu lâu mới có người chiều chuộng cậu nhóc như vậy.

"Hai đứa mau ngồi xuống dùng bữa đi, đừng khách sáo nữa" Ông Kỳ ồm ồm nói.

Ông Kỳ ngồi đầu bàn, bà Trân và tiểu Quân ngồi một bên, anh và cậu ngồi một bên. Hai gia đình vậy mà cười nói rôm rả.

"Chiều nay, bố cháu bay về, tối là tới nơi. Ta đã gọi bảo nó về đây ăn cơm. Lâu rồi không ăn chung với nhau bữa nào. Nay có tiểu Luân với tiểu Quân ở đây, đã vui lại còn vui hơn!" Ông Kỳ nhìn anh chậm rãi nói.

"Dạ, cháu có nghe rồi ạ." Anh lễ phép trả lời ông.

Bố anh qua Mỹ làm việc 5 năm rồi. Thiệu Phong 5 năm trước tiến hành hợp tác hoá mở rộng thị trường sang Hoa Kỳ. Bố anh đích thân qua đó đàm phán, theo dõi, để anh tạm quản tập đoàn bên này.

Thấm thoát đã 5 năm trôi qua. Bố anh trừ những lúc gọi điện hỏi thăm công việc, cũng chưa một lần hỏi han sức khoẻ của anh.

Cậu ngồi nghe mọi người nói chuyện cũng nhiệt tình trả lời. Trước giờ, anh ít khi nhắc đến bố mẹ trước mặt cậu. Cậu biết anh từ nhỏ không có mẹ. Nhưng không nghĩ quan hệ giữa anh với bố lại xa cách như vậy.

"Ông Bá, cho người dọn dẹp một chút phòng ngủ trên tầng, đêm nay tiểu Luân sẽ ở lại." Ông Kỳ nói với quản gia.

"Vâng, thưa lão gia!" Quản gia ôn tồn đáp.

"Không cần đâu ông, cậu ấy ngủ cùng với cháu là được! Còn nhóc kia, ngủ cùng với ông bà chịu không!" Cậu chưa kịp từ chối, anh đã nhanh miệng nói.

Cậu đưa tay nhéo đùi anh. Ánh mắt tức giận trừng lại. Anh bị đau liền thở mạnh, nắm chặt lấy tay cậu. Hai người cứ như vậy mà đấu võ dưới bàn.

"Dạ, không cần đâu ạ. Phiền mọi người quá, ăn tối xong cháu xin phép đưa tiểu Quân về ạ!" Cậu vội xua tay nói.

"Như vậy sao được, đường xa về nguy hiểm. Cứ ở lại đây một đêm, sáng mai về cũng không muộn. Tiểu Quân có muốn ngủ cùng ông bà không nào?!" Bà Trân lên tiếng.

"Dạ có ạ! Em muốn ở với ông bà!" Cậu nhanh nhẹn nói

Cả nhà được một trận cười to. Đến cả người làm cũng đưa tay che miệng cười. Đúng là cậu nhóc có số hưởng mà.

"Rồi rồi, vậy đêm nay tiểu Quân ngủ cùng với ông bà nhé!" Anh cười như được mùa, đúng là em trai ngoan!

Cậu hết nói nổi, muốn từ chối cũng không được

Sau buổi chiều được tắm hồ bơi thoả thích, tiểu Quân được ông bà chăm sóc kỹ đến nỗi cậu không đụng tay vào được. Ông bà chăm tiểu Quân còn khéo hơn cậu nữa.

Tầng anh chỉ có một phòng tắm. Anh rủ cậu tắm cùng, anh không ngại nhưng cậu thì rất ngại. Biết là không còn gì để giấu, cái gì thấy cũng thấy rồi nhưng cậu không muốn tắm chung. Ai biết được, anh lại nổi điên muốn làm gì.

Cậu định lên phòng tắm dành cho khách nhưng anh ngăn lại

"Vậy em tắm trước đi, anh tập gym một chút"

Nghe anh nói vậy cậu mới yên lòng. Cậu bước vào nhà tắm, cẩn thận khoá cửa lại. Phòng tắm anh rộng không kém gì phòng ngủ. Có cả bồn tắm và phòng kính tắm đứng rất sang trọng.

Cậu thoát đồ, đứng dưới vòi sen bắt đầu mở nước. Cậu đâu ngờ rằng, mọi hành động nãy giờ của mình đều bị anh nhìn không sót một động tác nào.

Nước nóng mạnh vừa đổ xuống người cậu làm cho cơ thể cậu đỏ ửng lên. Dấu vết trên cổ càng thêm mê người. Trên mông cậu vẫn còn dấu vết của trận đòn hôm qua. Cơ thể cậu cứ như vậy mà lộ ra hết trước mắt anh.

Hai đôi chân dài thon thả, làn da trắng như sứ hấp dẫn mê người. Cậu trông như búp bê vậy, đẹp đến nỗi làm người khác không kìm lòng được mà hung hăng chà đạp.

Anh nhẹ nhàng mở phòng tắm ra. Thoát đồ trên người xuống. Từng bước đến sau lưng, ôm cậu vào lòng.

Cậu bị ôm từ đằng sau không khỏi giật mình. Không nhìn cũng đoán được là ai, tên lưu manh biến thái. Cậu đoán trước được kiểu gì anh cũng vào được nhưng không nghĩ anh lại vào thiệt.

Hai cơ thể trần trụi ôm nhau. Cậu ra sức vùng vẫy nhưng anh ôm chặt, ép sát cậu vào mặt kính.

Cậu dãy dụa cơ thể mong thoát ra khỏi anh. Nước từ vòi hoa sen đổ xuống làm cậu không mở mắt được. Chính vì vậy mà các giác quan còn lại trở nên nhạy cảm vô cùng, đặc biệt là xúc giác.

Cậu cảm giác rõ ràng, cự vật của anh đang cọ xát lên lưng dưới của mình. Lông ngay chỗ đó cũng cọ vào người cậu đến đau. Tiểu đệ của anh đã ngóc đầu dậy từ lúc cậu cơi đồ. Giờ lại càng cương cứng, càng thêm nóng bỏng.

"Ưm... uhhh... hức... anh... anh mau thả tôi ra... ưm..."

Cậu chưa bao giờ trải qua cảm giác xấu hổ đến tột cùng như thế này. Cậu không nghĩ anh lại dám làm ra những trò hèn hạ này.

Cậu bị anh bức đến phát khóc, giống như búp bê nhỏ bị chà đạp.

"Hức... xin anh... hức... uhm"

Anh từ lúc vào đến giờ vẫn chưa nói lời nào. Thấy cậu nức nở cầu xin, anh cũng không lên tiếng.

Hai tay cậu bị anh kiềm chặt lên đỉnh đầu, không tài nào di chuyển được. Hai chân thì bị anh tách ra, chen vào giữa. Tư thế hai ngừoi lúc này, cực kì mờ ám, cực kỳ truỵ lạc.

Một tay anh giữ hai tay cậu, tay còn lại anh mân mê hai hạt ngọc trước ngực cậu, làm cậu một phen rui rẩy. Cậu bị kích thích hai điểm nhạy cảm, liền cong người lên, uốn éo né tránh. Nhưng càng di chuyển lại càng cọ vào cự vật sau lưng.

Tiểu đệ của cậu cũng đã dựng đứng từ bao giờ.

"Ưm... ahhh....uhhhh....xin anhh... đừng... hức"

Cậu cắn môi ngăn mình bật ra những tiếng kêu đầy xấu hổ, nhưng nhanh chóng bị anh dồn dập kích thích. Từng thanh âm vang lên rồi vọng lại. Tiếng thở, tiếng rên, cùng bầu không khí ướt át làm nên một bức tranh cực kỳ sống động.

Anh đột nhiên cầm cự vật của mình đập vài cái lên mông cậu.

"Chát... ưm"

Cậu rên lên sau mỗi cú đánh của anh. Cậu thực sự không nhận ra mình dâm đãng cỡ nào vào giờ phút này. Từng âm thanh cậu phát ra, như đòn chí mạng bắn thẳng vào dục vọng đang sục sôi trong cơ thể của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com