Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XI. 🌧️

Đêm đầu tiên.
Trời đổ mưa.

Không lớn, nhưng đủ khiến vài mái lều sơ sài bắt đầu rỉ nước.

Lều của Wonyoung và Yujin không phải ngoại lệ.

Từng giọt mưa nhỏ lộp bộp xuống vải bạt.
Góc lều trái hơi ẩm, thảm trải bị thấm ướt nhẹ.

Yujin đang lúi húi dùng áo khoác chèn lại mép lều thì nghe tiếng bước chân vội vàng bên ngoài.

———

Cửa lều bật mở.
Liz và Rei chui vào, tóc ướt sũng, mặt đỏ vì chạy mưa.

"Tụi tớ xin trú tạm xíu nha,"

Liz nói, tay vẫn nắm tay Rei chặt như sợ lạc mất.

Wonyoung phì cười:

"Lều dột đúng kiểu phim luôn ha."

Rei cởi áo khoác, rũ nước tóc xong thì ngồi xuống sát Wonyoung.
Tựa đầu vào vai Liz, cô rùng mình một cái rồi cười:

"Mưa gì mà giống y như hôm đó luôn á."

Wonyoung nghiêng đầu, tò mò:

"Hôm nào cơ?"

Rei quay sang, ánh mắt long lanh tinh nghịch:

"Lúc tụi tớ mới yêu á. Mưa còn to hơn vầy."

Liz khẽ hắng giọng, cười bất lực:

"Rei lúc đó đứng dưới mưa gọi điện cho tớ suốt mười lăm phút.
Dở người thật sự."

Rei giả vờ giận:

"Ê, lúc đó là lãng mạn."

"Lãng! Mạn!"

Yujin mỉm cười, rót nước đưa cho cả hai.

"Kể luôn đi, nghe mấy chuyện kiểu vậy lúc mưa dễ vô tai hơn đó."

———

Không cần ai nói gì thêm, Liz bắt đầu kể —
về những lần lén để lại giấy nhắn dưới hộc bàn,
về cái ngày Rei dỗi cả tuần vì Liz đi ăn với bạn trai cũ chỉ để "giữ hình tượng bình thường",
và về cái khoảnh khắc Rei nắm tay cô giữa sân trường, trước mặt cả lớp.

Rei chốt lại bằng một câu cười nhẹ:

"Mỗi mối quan hệ đều cần một bước ngoặt."

"Một khoảnh khắc mà sau đó, cả hai không thể quay lại làm 'bạn' được nữa."

———

Yujin ngồi im, nhưng ánh mắt liên tục liếc về phía Wonyoung.

Wonyoung biết.

Cô cảm nhận được rõ từng lần Yujin ngập ngừng nhìn sang, rồi lại nhanh chóng quay đi.
Nhưng cô giả vờ không thấy gì.

Cứ tiếp tục ngồi đó, lắng nghe, cười đúng lúc.

Vì... cô cũng chưa rõ trong mình đang có cái gì.

Nhưng rõ ràng, nó không còn giống những năm trước.

———

Khi mưa ngớt, Liz và Rei chào rồi rút về lều bên cạnh.

Tay trong tay.
Áo khoác chung.

Mỗi bước đi đều có một thứ dịu dàng bọc quanh.

Wonyoung nhìn theo, mắt dõi xa.

Không ghen tị.

Chỉ là... một thứ cảm xúc rất mềm trong ngực - gần giống như ao ước.

Cô quay lại, bước vào trong.

Yujin đã ngồi xuống, lưng tựa vào vách lều, tay khoanh trước ngực.

Wonyoung tiến tới, rúc vào cạnh Yujin, đầu tựa nhẹ lên vai bạn.

Giọng thì thầm như gió:

"Tớ hơi lạnh."

Yujin khựng lại.
Chỉ vỏn vẹn một giây.

Rồi từ từ đưa tay vòng qua eo Wonyoung.

———

Vòng eo nhỏ, mềm.
Vừa khít vào lòng tay.

Như thể... chưa từng thuộc về ai khác.

Yujin không nói gì.
Chỉ nhẹ nhàng siết lại.

———

Bên ngoài, trời vẫn lất phất mưa.
Bên trong, hai người ngồi im.

Không cần nói chuyện.
Chỉ có tim.
Đập khẽ.

Và lần đầu tiên... không ai muốn buông ra trước.

———

"Không biết từ bao giờ,
im lặng giữa chúng tớ...
không còn là khoảng trống."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com