Chap 3.
Sau khi lăn qua lộn lại suy nghĩ, cô mệt mỏi mà đánh một giấc ngủ quên tận chiều tối. Tắm rửa lên đồ, bước xuống nhà thì đã thấy anh ta loay hoay trong bếp. Trông anh ta lúc này cũng hấp dẫn phết. Jeans rách bụi bặm, thun đen ôm sát body. Lại còn đứng nấu ăn, thiệt là thu hút a.
- Anh làm gì vậy?
- Nấu thức ăn cho heo.
- Tên đần... Anh nói lại một cái nữa xem.
Đúng là ngang ngược thấy người ta đang nấu cơm rồi còn hỏi hỏi chi. Ta mới trả lời vậy. Rồi còn hung dữ với người ta.
- Nè tên đần! Ăn xong thay đồ lên bar với tôi! Hôm nay sinh nhật Nayeon bạn tôi.
- Cô thích thì tự đi. Ai rảnh vậy trời.
- Ba tôi nói anh trông tôi. Anh quên rồi sao? Để tôi gọi ba tôi nhắc anh nhớ.
- Tôi không quen mấy chỗ thượng lưu đó.
- Đây là lệnh!
Sau khi ăn xong, tên đần đó cũng ngoan ngoãn dắt cô lại nhà hắn thay đồ. Nhà hắn tồi tàn không thể nào tả nổi, vừa nhỏ, vừa không có đồ dùng gì ngoài tấm đệm lót ngủ.
Nhìn vào tủ đồ hắn cũng chẳng có cái nào vừa mắt nổi. Nên Wonyoung quyết định dắt tên đần này ra shop vậy. Coi như đẹp cho hắn, cũng đẹp mặt cô.
- Lấy tôi bộ này và đống đó.
Sau khi vào shop cô cũng đã chọn được cho hắn cái quần tây đen và cái áo sơ mi trắng. Trông rất soái aaa. Mấy cô bán hàng nhìn hắn thay đồ bước ra thiếu điều muốn có chửa. Đúng là người đẹp vì lụa mà.
- Các cô lau nước dãi kìa. Đàn ông này là của tôi!
Không hiểu sao thấy mấy cô nhân viên shop nhìn Yujin với con mắt thèm thuồng, lòng cô cực kì khó chịu nói.
- Nè! Đồ đây đắt lắm. Hay cô lấy bộ này thôi. Sau khi lãnh lương tôi trả góp từ từ.
Yujin ái ngại thủ thỉ . Wonyoung lấy rất nhiều đồ cho anh. Toàn là đắt, nhìn mạc đã choáng. 1 năm lương anh không biết mua nổi chưa.
- Im đi. Anh mà nhìn con nhỏ nào ở đây. Tôi móc mắt anh.
- Dô duyên chưa. Ghen hả?
- Chỉ là muốn giúp mấy con chưa trải đời, ham đú đởn. Bá vào anh có mà tội nghiệp chúng nó.
- Gì chớ. Tôi đẹp trai mà lại còn sức khoẻ tốt, có võ nữa a, rất dẻo dai. Em nào mà vợ tôi có nước sướng chết .
- Sướng mà chết vậy sướng làm mẹ gì anh trai?
Wonyoung khinh bỉ nhìn anh.
Iz*one bar.
- Happy birth Im nayeon!
- Cheer!
2 con người cụng ly cốp cốp này không ai khác là Wonyoung và con nhỏ bạn thời du học của cô Nayeon. Nói là bạn học cho dễ nghe thoi, chứ thật ra là đồng bọn trong những cuộc ăn chơi, phá phách của cô. Nó thì không có gì nổi trội ngoài thành tích bị đuổi học và mắng vốn nhiều lần. Nếu như người ta thường dùng câu "sinh ra là ở vạch đích" để chỉ nhưng cậu ấm cô chiêu, thì với trường hợp nhỏ chị em này của cô có thể được xem là "sinh ra là tay đã cầm cup vàng vô địch". Nhà nó thì chả có gì ngoài tiền và quyền cả. Bố nó là chủ của một chuỗi khách sạn, bất động sản...vv. Do bố mẹ là chủ cả nên tối nào cũng tăng ca và còn sáp lại với đứa như Wonyoung thì...thứ gì mà chịu cho nổi đây.
- Wowww mày kiếm đâu ra anh đẹp trai này đây?
Nayeon nhìn Yujin thần hồn điên đảo. Trai đẹp cô gặp phải và nếm qua rất nhiều. Nhưng anh trai này thì đúng là phải khiến cô thốt lên 2 chữ "cực phẩm".
- Cắt cỏ của nhà tao.
Wonyoung liếc nhẹ tầm mắt qua Yujin nói .
- Cắt cỏ thoi mà đẹp trai điên đảo chúng sanh vậy trời.
Nayeon mắt chữ A, mồm chữ O nhìn Yujin. Người thì cao, mũi thì như cầu tuột, môi mỏng bạc tình, mắt thì to a. Nói chung là tên cắt cỏ nhà Wonyoung thơm cứ như múi sầu riêng vậy a.
- Hay nhân dịp sinh nhật mày. Threesome 1 bữa không?
Wonyoung nhếch môi, tinh nghịch nói. Nhìn tên đần đang đứng cách xa cô một khoảng. Dắt hắn vào đây là để nhảy nhót, ăn chơi mà coi kìa... Cái mặt đần ra thấy rõ. Đi bar mà tưởng đi làm lễ chào cờ sáng thứ 2. Nhìn chả giống ai.
- Ôi trời! Nhìn đũng quần anh ta kìa! Tưởng tượng cảnh khi đạn đã lên nòng là tao ướt quần lót rồi này.
Nayeon trắc lưỡi, liếm môi nhìn Yujin nói.
- Đúng là dâm đãng a.
- Mày đang tự vả vào mặt mày chan chát đấy Wonyoung à.
Wonyoung cũng tia mắt nhìn ra chỗ Yujin a. Thật sự tên đần đó đúng là cực phẩm nhân gian. Hắn ta chỉ đứng ngơ ra đó mà gái đã bu đống đống rồi kìa. Nhìn mấy con nhỏ bám người đó mà ngứa cả mắt.
Khó chịu Wonyoung bước ra choàng tay lên cổ Yujin, đánh hông khiêu ngợi, còn dâm đãng dùng hông cạ sát thân dưới anh. Nayeon ngồi đó hú hét a. Mấy người xung quanh chỉ biết nhìn bọn họ bằng cặp mắt ngưỡng mộ. Đúng là trời sinh một cặp. Anh thì đẹp trai, cô thì đẹp gái lại còn bám nhau mà đu đưa nữa chứ. Bỏng mắt thiên hạ mà.
Tên đần đó đúng là đần mà. Chỉ biết đứng im mặc kệ cho cô tự tung tự tác. Nhìn mặt anh ta lúc này rõ ngu. Người thì cứng đơ. Lòng cô tức muốn trào máu họng.
*Chẳng lẽ tôi không ngon sao Ahn Yujin? Sao cái mặt anh cứ thộn ra thế? Mẹ kiếp tên đần!*
Wonyoung bực bội đẩy mạnh anh ra. Ít ra cũng biết hợp tác chứ. Đần mãi là đần mà.
Đang bực bội thì từ đâu sức hiện một lực mạnh kéo cô suýt té.
Hoá ra là Hwang HyunJin. Wonyoung bây giờ nằm gọn ở trong lòng hắn a. Tay hắn đặt ở ngay mông cô sờ soạn loạn cả lên. Đã 2 tháng rồi cô chưa phát sinh quan hệ cùng hắn. Lại vừa hết kinh. Bị sờ mông có tí mà quần lót đã rỉ nước nhờn a.
- Tên đần đó làm sao thỏa mãn được em Wonie a. Theo anh tối nay, anh cho cưng khóc thét.
Hắn ta tay sờ mông từ khi nào đã luồn luôn vào trong váy cô. Sờ thẳng vào huyệt nhỏ cô a.
- .....
- Đừng giận nữa mà bae. Còn yêu anh không nào?
- ...Anh
Hô hấp Wonyoung lúc nào loạn cả lên khi ngón tay hắn đã cho vào huyệt mật của cô khoáy đảo trong đó .
- Anh biết cưng sẽ nói có mà! Đi thoi! Em đã hưng phấn đến tự mút tay anh rồi nè haha.
Wonyoung đã thật sự động tình rồi. Đã 2 tháng không cùng HyunJin cô thật sự rất nhớ anh. Ngay lúc này đây, cô chỉ muốn được cùng anh hoà làm một. Mặc kệ quá khứ, mặc kệ tương lai. Chỉ là ngay bây giờ, cô thật sự muốn anh...
Cầm chùm chìa khoá xe ném mạnh cho tên đần đang nhìn cô trân trân kia.
- Về đi. Tối nay tôi đi với HyunJin. Mai anh ấy đưa tôi về. Không cần tên đần anh nữa.
Nói vậy HyunJin nhìn Yujin cười đểu rồi dắt Wonyoung vào một lối nhỏ của bar, vào một căn phòng ngay lối ra tầng giữ xe của quán. Yujin nhìn theo bóng Wonyoung khuất dần sau cánh cửa, mà lòng nuối tiếc. Anh lo cho cô. Mặc dù anh còn trẻ, nhưng do đã lăn lộn với cái xã hội này từ khi còn rất nhỏ nên anh tự tin cách nhìn người anh không sai. Chỉ sợ sau khi Wonyoung bị anh ta đá xoay vòng vòng thì lại khóc lóc, tự tử mất.
Wonyoung yêu HyunJin, Yujin biết chứ. Ánh mắt Wonyoung đã nói lên tất cả. Ánh mắt cô khi nhìn HyunJin thâm tình, bao dung. Nhưng tên kia thì chẳng có chút gì là chân thành cả. Không hiểu từ bao giờ anh lại bao đồng thế này...
Đi ngang qua cửa phòng, âm thanh trong đó khiến anh đỏ cả mặt, toàn là tiếng rên rỉ và thở dốc phóng đãng của cô và hắn.
- A...a ưm ...oh HyunJin à... Sâu...sâu nữa đi. Mạnh...mạnh lên...đúng là...chổ đó...a...a...mạnh lên... Em không ra được...HyunJin à...
Yujin lắc đầu ngoày ngoạy bỏ đi nhanh, anh cũng chả hiểu nổi anh bây giờ, tại sao ngay lúc này anh có gì đó khó chịu trong lòng. Chỉ muốn anh là hắn, nói trắng ra anh muốn người cùng cô ân ái trong kia là anh. Là Ahn Yujin.
Nhưng nghĩ lại thân phận mình thôi kiếp sau còn hoạ may, kiếp này coi như bỏ.
___________
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com