Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. Feeling Alive (H)

Đồng hồ vừa chỉ đến kim giờ và kim phút cùng một lúc mà không có tiếng chuông reo.

Buổi sáng sớm tinh mơ mở màn cho một ngày chuẩn bị bắt đầu...

Khi mà có mảnh vàng của ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua màng kính của khung cửa sổ phòng ngủ của người đàn ông kia.

Không chỉ riêng gì tia nắng mà còn có cả tiếng chim ríu rít bên ngoài ban công, tạo nên bản hòa ca vang lên cả bầu trời; Moowan nhíu mày lại nhăn nhó, song cũng đành chịu thua trước những chú sẻ, anh mở mắt ra và trừng lên trên trần nhà với khuôn mặt chẳng mấy vui vẻ. Anh chống tay ngồi dậy rồi dựa vào đầu giường, không quên đưa tay còn lại lên vò vò mái tóc, miệng lẩm bẩm hôm nay lại đến ngày gội đầu thường niên, có lẽ đi tập thể dục một chút rồi quay lại đi tắm cũng không muộn. Giờ giấc luyện tập thì đều được bố trí sẵn, ít ra không nhất thiết phải tiến hành ngay bây giờ, còn sớm chán, Moowan uể oải ngáp thêm một tiếng dài; nhấc đồng hồ lên xem lại kĩ giờ xong đặt trở lại bàn. Đúng là không còn màn đêm hôm qua nữa, đã đến lúc anh phải thật sự tỉnh táo để tiếp tục một ngày mới ngay khi RPL Winter được diễn ra gần một tuần; nghĩ đến đây, Moowan bật hẳn dậy rồi vươn vai ưỡn ngực ra đằng trước và hít một hơi thật sâu. Tuy vậy nhưng ngay sau đó anh lại xịu mặt xuống, cũng bởi vì cái mát lạnh từ làn gió của điều hòa vẫn đang làm anh lưỡng lự đôi chút...

Đương lúc Moowan còn đang chưa muốn rời khỏi giường vội thì bên cạnh anh có tiếng động nhẹ bên dưới lớp chăn mỏng, anh trợn mắt ngạc nhiên toan kêu lên nhưng may mà bản thân mình kìm lại được. Từ đêm qua tới giờ chỉ có một mình anh ta ngủ trên cái đệm này chứ làm gì có gì khác, thậm chí ngài Mèo cũng đã yên giấc bệt lên trên sàn suốt nên việc nó còn lảng vảng trong chăn là điều không thể. Moowan cau mày xong lại thở nhẹ từ mũi, anh chẳng muốn buổi sáng yên lành của mình phải nghi vấn vào những điều vớ vẩn, đấy là lúc anh quyết định không vòng vo mà khua khua tay chuẩn bị lật ngay tấm mền kia. Tuy nhiên là theo thiên hướng từ từ và chậm rãi giống như kiểu đi bắt trộm, Moowan liền kéo nhẹ phần viền đầu rồi từ từ dồn xuống dưới; một màu vàng sáng nhẹ xuất hiện lấp ló đằng sau, cho đến khi toàn bộ khuôn mặt của chủ nhân mái tóc kia lộ diện. Moowan nhìn xong thì trợn mắt lên, anh muốn hét, nhưng não anh đã cản anh lại, bởi vì rõ ràng... đây là... Kim kia mà ? Anh ta đã mò lên trên giường Moowan từ lúc nào mà anh chẳng hề hay biết ? Không phải ngày hôm trước sau khi từ sân thi đấu về thì Kim là người đòi về phòng ngủ giờ sớm hơn so với mọi người sao? Ấy vậy mà Kim lại đang nhắm mắt ngủ ngon lành bên cạnh Moowan khi anh ta lại đang say giấc nồng. Moowan dụi mắt thêm một lần nữa, một tay anh chạm lên ngọn tóc Kim, tay còn lại tự vỗ vào mặt mình, có lẽ đây không phải là một giấc mơ, đó giờ anh không bao giờ nghĩ chuyện này có thật và hiện hữu ngay trước mắt anh; đã thế còn là... đối với người đi đường giữa đặc biệt của cả đội tuyển nữa cơ chứ...

Thêm cú động đậy nữa từ Kim, Moowan lùi người ra sau một chút với quả tim còn đang đập nhanh; có vẻ đến giờ Kim vẫn còn chưa thực sự tỉnh giấc khi anh còn đang nói mớ trong mơ :"Ưm... ừm... AlmondP... cho tớ thêm... miếng nữa... ừm..." xong chép chép miệng tiếp tục trở lại thế giới mộng của mình một cách ngon lành. Đầu Kim áp lên trên đệm cùng cánh tay trắng để trước mặt đang hơi co ro khi thiếu phần mền được đắp lên, tuy vậy nhưng đôi mắt nhắm nghiền với khóe môi nhếch lên kia trông lộ rõ vẻ vui thích, chắc anh ấy đã chiêm bao thấy thứ gì đó vui vẻ lắm. Moowan nhủ thầm, cho đến khi liếc xuống bên cạnh bàn tay Kim là một thứ kim loại nhỏ và dẹt, anh liền cầm lên ngắm nghía rồi mới chợt nhớ ra, rằng không chỉ có mình Moowan là giữ chìa khóa phòng mình mà còn có một người nữa, hay còn gọi là "đặc ân ADL" do chính tay anh tạo ra; anh ngẫm lại xong cười khẽ một tiếng, hóa ra cậu chàng này đã dùng chiếc chìa sơ cua kia để vào được phòng anh vào đêm ngày hôm qua. Moowan cũng chẳng biết lí do của Kim là gì, nhưng một khi mà đã "xâm nhập trái phép" vào phòng anh mà không báo trước thì là một điều không thể chấp nhận được, môi anh lại cong lên một cách mờ ám cùng cái nheo mắt không thể không lộ rõ vẻ nguy hiểm hơn...

"Đúng là... một khi mồi mà đã chui vào rọ thì không thể nào thoát ra được nhỉ..."

Vẻ mặt ngây thơ khi còn đang say ngủ của Kim thật đáng yêu đến lạ, so với nhịp hoạt bát thường thấy mỗi khi ở cùng cả đội thì bỗng dưng Moowan thích như khoảnh khắc này hơn. Lần đầu tiên bắt gặp trong một khoảng thời gian ngắn trở thành niềm hứng thú nhỏ trong anh, bởi vì khi dán mắt lên khuôn mặt người đẹp bằng da thật thịt thật thì ai khó có thể mà cưỡng lại. Đôi môi mỏng mềm phút chốc hé ra rồi lại thu vào, kèm theo đó là tiếng đùi khẽ cọ xát với nhau tạo thành tiếng "sột soạt"; Moowan tiếp tục lấy tay kéo tấm chăn kia xuống đến tận đầu gối Kim, cơ thể nhỏ nhắn dưới lớp Pyjama mỏng tựa món quà đặc biệt của mặt trời to lớn ngoài khung kính cửa sổ kia. Nhưng điều mà khiến anh chú ý chính là phần đũng quần bị nhô lên một ít kia, quả nhiên Kim đã bắt đầu có phản ứng sinh lý vào buổi sáng, một ý nghĩ đen tối nữa lại chợt lóe lên trong trí óc của kẻ mang danh "ADL" kia khi hắn ta lại bắt đầu duỗi cơ ra và đẩy người mình sát gần với con nai tơ nhỏ trước mặt hắn.

Moowan chống một tay đỡ đầu mình, tay còn lại chạm đến phần cạp quần của Kim và nhẹ nhàng khều chiếc quần xuống. Cái quần dây chun cũng từ đó mà theo ngón tay Moowan một cách dễ dàng và trôi tuột đến tận đầu gối cùng với tấm mền; tuy hơi khó khăn một chút trong lúc kéo nốt phần còn lại còn đang áp vào nệm, nhưng cuối cùng Moowan cũng có thể mỉm cười mãn nguyện...

Thứ cạ vật nhỏ xinh được bao bởi lớp bọc nhàn nhạt kẹp giữa phần đùi trắng nõn khẽ nhúc nhích theo chuyển động...

"Không mặc cả quần lót cơ à... Kimsensei trẻ con thật đấy... Hẳn là 'cố tình' không phòng bị gì khi mà vào hẳn phòng của mình như thế này, đã thế còn nằm cạnh mình nữa..."-Moowan liếm môi, đầu ngón tay anh chạm nhẹ lên phần đào non mềm phía sau Kim rồi từ từ trượt dọc xuống, rồi ngay sau đó là một cú nắm bóp tùy hứng từ hắn, lập tức vai của Kim rung lên kèm theo đó là lời ngân trong cổ họng phát ra vẻ khó chịu, xong lại trở về không gian im lặng. Moowan thở phào một tiếng nhẹ nhõm, cái tên này xem ra cũng là một kẻ ham ngủ cứng đầu, đến mức này rồi vẫn chưa chịu thức giấc, xem ra Moowan sẽ phải làm biện pháp nặng hơn để "trừng trị" chú nai ngây thơ này một bài học.

Chẳng hề quan tâm đến khúc dạo đầu, Moowan cũng kéo quần của mình xuống, cái kẹo đồng to lớn trông vậy mà cũng không thể chống lại sức hút đến từ phần dưới trần trụi của Kim, tuy cùng là phản ứng tâm sinh lý nhưng của Moowan thật sự chỉ đang hướng về phía hang ổ nhỏ kia mà thôi. Hắn bắt đầu tiến hành kế hoạch của mình bằng việc trườn người xuống và để mặt mình áp mặt vào khuôn ngực Kim, một tay thì tách đùi ra rồi nâng nó lên cao một chút để lộ hậu huyệt bé xíu, khi này thì đến cả trí não của con người chỉ thôi thúc việc đâm vào luôn chứ không thiết nghĩ đến việc phải có thứ cản trở là cái bao cao su nữa...

"Middle Lane... tôi sẽ làm "đường giữa" bên trong cậu..."-Moowan thì thầm và hà hơi trước mặt Kim, không quên đẩy hông mình sát gần hơn. Cho đến khoảnh khắc chiếc dương vật còn đang trêu đùa ở bên ngoài thì ngay lập tức nó đã tiến sâu vào bên trong Kim. Anh có thể nghe thấy tiếng Kim kêu bật ra một tiếng cùng với đôi môi bị bóng ướt bởi nước bọt, Moowan nhe răng rồi bắt đầu nhịp đẩy của mình. Từng nhịp từng nhịp chầm chậm cũng đủ để đánh thức bản năng hoang dại bên trong Kim, khi mà những đoạn rên khe khẽ ngắt quãng như mèo con đã được thốt ra từ anh ta. Cơn mơ đê mê đầy sự sung sướng từ từ hiện rõ lên trên khuôn mặt Kim, càng lúc phần má càng đỏ lên trông thấy cùng với nhịp thở dốc thêm khó nhọc. Moowan chính là hiện thân của kẻ chọc phá giấc mơ, nhưng cũng do cơ thể nhỏ bé của Kim cứ quấn lấy anh mãi trong khi rõ ràng người sai trước là anh ta, tiếng nhớp nháp dần phát ra giữa sự giao thoa dưới không gian đầy nắng này khiến Moowan muốn tăng tốc độ nhanh lên một chút. Dẫu vậy, anh vẫn chưa muốn Kim tỉnh dậy vội mà tiếp tục trêu đùa cơ thể anh ta, sự va đập từ cây trụ to lớn dành cho cái lỗ hậu ươn ướt vì dịch cơ thể kia càng tăng cao, tuy không phải là đạt đến điểm cực khoái nhưng mà cũng đủ để khiến miệng Moowan thở ra từng cụm khó nhọc khi "thằng nhỏ" của anh cứ quấn lấy Kim mãi. Và điều đó... đã làm cho Kim còn đang mơ mộng say giấc đánh thức toàn bộ niềm hoan lạc bên trong tiềm thức mình...

"Ahh... ưm... Moowan... Moo... ohh... wan... hah..."

Tiếng rên rỉ mơ hồ ngày càng ướt át thêm cùng với tiếng dịch nhầy, Moowan không nhịn được đành nghiến răng, chết tiệt! Kim đang cố tình chọc tức anh bằng cơ thể gợi dục này, vậy không hà cớ gì mà Moowan phải dừng lại buông tha được, dù cho Kim có là người mà hắn thầm thích đi chăng nữa thì hắn vẫn phải lấp đầy khoảng trống của anh ta mới thôi! Moowan giờ không nhẹ nhàng như lúc nãy nữa, anh nắm chắc cẳng chân Kim và đâm với nhịp vừa mạnh vừa nhanh, Kim nhíu mày chặt lại, song cũng vì động tác mà Moowan tạo ra quá mạnh bạo khiến anh buộc phải bị đánh thức. Kim mơ màng nhìn xuống mái tóc đen kia mà không kìm nổi tiếng rên rỉ yếu ớt trong cổ họng...

"Hức... Ahh... Ahh... Moowan... tôi... ức! Tôi... dậy rồi... ohh... ahh... !!!"

Chất lỏng trắng nhạt khẽ bắn lên trên cơ bụng Moowan mà không báo trước, Moowan tuy vẫn chưa xuất tinh, nhưng mục tiêu mà anh đạt được đã hoàn thành. Cánh tay thon mảnh của Kim nhẹ nhàng chạm lên đầu hắn rồi luồn tay vuốt ve từng sợi, Moowan thấy vậy thì ngẩng mặt lên nhìn Kim vẻ tinh nghịch thường ngày.

"Cutesensei có vẻ giả vờ ngủ từ đó giờ sao?"

Kim cười khẽ một tiếng rồi đáp lại Moowan với giọng điệu còn đang ngái ngủ :"Không... chỉ là... tình cờ... tôi cũng mơ một giấc mơ...

Là được làm tình với cậu..."

Moowan nghe xong thì ngẩn người đôi chút :"Vậy... lí do mà cậu thật sự đã lén lút vào phòng tôi từ đêm qua..."

Kim ngượng đến chín cả mặt, có lẽ cái điều ngớ ngẩn đó đã đẩy anh vào tình huống khó xử hơn ai hết, nhưng anh cũng phải tự mình thừa nhận rằng bản thân thúc đẩy làm việc này; anh lí nhí :"Thì... Để xem điều đó có thành sự thật không...

Mà có lẽ... đúng là nó đã hiện hữu ở thế giới thực...

Khi... cậu vẫn còn đang ở bên trong...

Cả cơ thể... lẫn tâm trí tôi..."

Moowan lại cười thêm tiếng nữa, song, đây là lần mà anh cười tươi nhất khi mà anh được ở trong vòng tay người mà anh thầm thích...

Khi mà buổi sáng ngày hôm nay là một khởi đầu mới lạ giữa hai người còn đang quẩn quýt lấy nhau...

"Chắc... tôi sẽ đẩy giờ tập thể dục sau vài hôm nữa

Vì ngay bây giờ,

Tôi sẽ tiếp tục "bài tập luyện" với cậu,

Kimsensei..."

-END-

P/s : Ngủ trưa đi các bạn hiền, đêm đọc sau :))

À nhưng mà nhớ thức đêm dậy sớm để không bị bóng đè nha, sắp hết tháng cô hồn rồi :))))))

*và mưa đi để còn có cớ mà suy tiếp-

-11:23-30/08/2023-

-JW 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com