Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Hôn nhân và mâu thuẫn

Sau lễ cưới trang trọng, Lorion và Bright bắt đầu cuộc sống chung trong ngôi dinh thự rộng lớn giữa thành Hỗn Mang. Lorion, vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho một cuộc hôn nhân hờ hững, nhưng khi đối diện với Bright mỗi ngày, anh dần nhận ra sự kiên định, dịu dàng nhưng sâu sắc của cậu khiến cảm xúc của anh bắt đầu chệch hướng mạnh mẽ...

Buổi sáng đầu tiên sau ngày cưới, Lorion thức dậy sớm như thường lệ, chuẩn bị đến phòng chính sự. Anh nghĩ rằng Bright sẽ còn mệt mỏi sau nghi lễ dài hôm qua và chưa thể thức dậy. Nhưng khi bước vào sảnh, anh đã thấy Bright ngồi ở đó, bình thản với bộ y phục trắng giản dị, mái tóc xanh mềm mại như ánh nước dưới nắng sớm, đôi mắt vàng nhìn xa xăm qua ô cửa sổ lớn. Dáng vẻ đó toát lên một sự tĩnh lặng, dịu dàng nhưng không kém phần cứng cỏi, như thể dù đứng giữa thành Hỗn Mang đầy nguy hiểm, Bright vẫn giữ được khí chất của chính mình.

Lorion dừng lại ở ngưỡng cửa, thoáng ngạc nhiên. Không chỉ bởi cậu đã thức dậy từ sớm, mà bởi nét chững chạc, điềm nhiên trên gương mặt cậu. Mới 18 tuổi, nhưng ở Bright toát lên sự trưởng thành khác thường, như thể cậu đã trải qua rất nhiều điều. Một cảm giác lạ len lỏi trong lòng Lorion. Từ lâu anh đã không còn mong đợi bất cứ điều gì từ hôn nhân, nhưng giờ đây, khi nhìn Bright, anh không thể không muốn tiến đến gần hơn để hiểu rõ hơn con người này, nhưng lí trí vẫn giữ anh lại, và sau đó, anh đã ko làm gì cả.

Vài ngày trôi qua, Lorion cố gắng giữ khoảng cách để đảm bảo sự tự do cho cả hai, nhưng không thể phủ nhận rằng từng chút từng chút, Bright đã khiến anh bị thu hút. Lorion chưa từng nghĩ mình sẽ chú ý đến từng cử chỉ của một người khác, nhưng giờ đây, ánh mắt anh cứ lơ đãng tìm kiếm hình bóng của Bright khắp nơi trong ngôi nhà của chính anh.

Cậu không tỏ ra quá thân mật, cũng không cố tình làm hài lòng Lorion, mọi cử chỉ, mọi lời nói đều tự nhiên, dịu dàng nhưng không quỵ lụy, khiến Lorion ngày càng bị cuốn hút ko rõ lí do

Một hôm, trong lúc Lorion đang bận việc trong thư phòng, Bright mang đến một ấm trà thơm nồng, khẽ cúi đầu chào anh trước khi đặt nó xuống bàn. Lorion ngạc nhiên ngước nhìn, và ánh mắt anh chạm phải nụ cười nhẹ của cậu. Cậu nói, giọng thanh thoát nhưng chứa đựng sự quan tâm:

"Em nghĩ anh làm việc nhiều, có lẽ cần chút trà để thư giãn "

Lorion đón lấy tách trà từ tay cậu, ngón tay khẽ chạm vào đôi bàn tay mềm mại nhưng không kém phần cứng cáp của Bright. Một cảm giác ấm áp lan tỏa từ nơi chạm, khiến lòng anh bỗng nhiên dậy sóng. Chỉ là một hành động nhỏ, nhưng đủ để lòng anh gợn lên sự ngọt ngào khó tả. Từ ngày đó, Lorion bắt đầu có thói quen tìm đến Bright vào mỗi buổi tối. Dưới ánh đèn dịu nhẹ của cung điện, họ thường ngồi cùng nhau, chia sẻ những câu chuyện về thành Quang Minh và thành Hỗn Mang, về văn hóa và phong tục khác biệt của hai nơi.

Bright luôn lắng nghe chăm chú, ánh mắt vàng ấy rực sáng mỗi khi cậu mỉm cười, tôn trọng mọi điều Lorion nói. Không lúc nào cậu tỏ ra ngạo mạn hay phê phán, dù là người của thành Quang Minh nổi tiếng thanh cao. Sự tử tế, điềm đạm của Bright khiến Lorion không thể không thầm kính trọng cậu. Anh bắt đầu nhận ra rằng, Bright không chỉ là một thiếu niên xinh đẹp, mà còn là một người sâu sắc, kiên định và thấu hiểu

Thời gian trôi qua, Lorion không thể phủ nhận rằng trái tim anh đang dần rung động. Cảm giác của anh đối với Bright không còn chỉ là sự tò mò, mà đã trở thành một khao khát sâu sắc hơn. Anh muốn bảo vệ cậu, muốn dành cho cậu sự an toàn tuyệt đối giữa thành Hỗn Mang đầy hiểm nguy này. Lorion cũng nhận ra rằng, dù ban đầu anh đã nghĩ Bright còn quá trẻ, nhưng chính sự chín chắn của cậu đã khiến anh cảm thấy an lòng hơn bao giờ hết.

Một buổi tối nọ, khi ánh trăng dịu dàng chiếu qua ô cửa sổ lớn trong phòng riêng của họ, Lorion nhìn Bright ngồi đọc sách dưới ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn. Mái tóc xanh của cậu phủ xuống vai, đôi mắt vàng dõi theo từng dòng chữ một cách bình thản. Hình ảnh đó thật dịu dàng và yên bình, khiến Lorion không thể kiềm chế được cảm xúc trong lòng. Anh khẽ gọi tên cậu, giọng trầm ấm nhưng có chút ngập ngừng:

"Bright..."

Bright ngẩng đầu lên, đôi mắt vàng khẽ ánh lên sự tò mò, nhưng cậu không nói gì, chỉ im lặng nhìn Lorion, chờ đợi anh nói hết

Lorion lặng người trước ánh mắt ấy, cảm thấy lòng mình như tan chảy. Anh muốn nói với cậu rằng từ lâu mình đã bị Bright làm cho rung động, nhưng lời nói nghẹn lại nơi cổ họng.

Cuối cùng, anh chỉ khẽ cười, giấu đi sự rối loạn trong lòng. Anh biết rằng mình đã bị cuốn vào vòng xoáy tình cảm không lối thoát.

Bright không còn là người vợ chính trị trong mắt anh nữa, cậu là người mà anh khao khát, người mà anh muốn giữ bên cạnh mãi mãi.

Từ một cuộc hôn nhân chính trị, Lorion dần cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu đích thực. Anh không thể phủ nhận được sức hút mãnh liệt của Bright, cũng không thể lừa dối chính mình rằng tình cảm này là giả tạo. Lorion cảm thấy mình như đã tìm thấy ánh sáng giữa lòng Hỗn Mang một ánh sáng dịu dàng, nhưng đủ mạnh để phá tan mọi bóng tối trong lòng anh

Tối ấy, cả hai vẫn ngủ riêng vì Lorion ngại quá bỏ về phòng.

______________________

Sau khoảng thời gian kết hôn, cụ thể là 1 năm tròn, cuộc sống chung của Lorion và Bright bắt đầu lộ ra những mâu thuẫn mà cả hai đều không lường trước được

Lorion vẫn giữ vẻ nghiêm nghị và cứng rắn vốn có, trong khi Bright luôn điềm đạm nhưng đôi khi lại hơi xa cách. Hai thành viên của cuộc hôn nhân chính trị, dù cảm xúc đã nhen nhóm, vẫn còn khoảng cách vô hình không thể nói ra

Một lần, trong buổi họp với những lãnh đạo cấp cao của thành Hỗn Mang, Lorion đưa ra quyết định tăng cường tuần tra tại khu vực biên giới giữa hai thành, nhằm giảm thiểu nguy cơ xung đột từ các nhóm nhỏ nổi dậy. Lorion đã nghĩ đây là quyết định đúng đắn và cần thiết, nhưng ngay sau cuộc họp, Bright đã đến gặp anh trong thư phòng với gương mặt lo lắng, đôi mày khẽ chau lại

" Lorion, quyết định này liệu có thực sự cần thiết không?"

Bright nhẹ nhàng hỏi, nhưng giọng nói lại chứa đựng một sự phản đối ngầm

Lorion ngạc nhiên nhìn cậu, cảm thấy hơi khó chịu trước sự can thiệp này:

"Bright, đây là vấn đề an ninh của thành Hỗn Mang. Em không hiểu được tình hình phức tạp ở đây đâu."

Bright giữ bình tĩnh, nhưng đôi mắt vàng ánh lên chút thất vọng:

" anh có từng nghĩ đến ảnh hưởng của quyết định này đến thành Quang Minh không? Sự hiện diện quân đội ở biên giới có thể tạo nên hiểu lầm và tăng cường căng thẳng giữa hai bên."

Lorion cau mày, cảm thấy bị thách thức trước câu nói vừa rồi của cậu, lập tức phản bác lại.

"Thành Quang Minh luôn theo đuổi chính sách hòa bình, nhưng em cũng cần hiểu rằng thành Hỗn Mang cần phải tự bảo vệ người dân và giảm thiểu tình trạng xung đột giữa cả hai bên, Em nghĩ mình có thể hiểu hết về tình hình ở đây chỉ sau 1 năm kết hôn sao? "

" em nghĩ thành Quang Minh của em tốt đẹp lắm sao "

Câu nói của Lorion vô tình khiến Bright bị tổn thương. Cậu im lặng một lúc, rồi cất giọng nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết

"...anh nghĩ rằng em không hiểu, nhưng anh có nghĩ đến việc thành Quang Minh cảm thấy ra sao khi có quân đội của ngài tuần tra gần biên giới không? Hôn nhân của chúng ta không chỉ là vì tình yêu hay hòa bình giữa hai người, mà còn là hy vọng của cả hai thành. Nếu chúng ta không thể thông cảm cho nhau, liệu hòa bình mà chúng ta xây dựng có còn ý nghĩa gì?"

Lorion hơi bất ngờ trước lời nói sâu sắc của Bright. Anh không trả lời, chỉ quay mặt đi, cố gắng giấu đi sự bối rối và sự tổn thương của mình. Anh nhận ra mình có phần đã sai khi phủ nhận những lo lắng của Bright, nhưng sự kiêu hãnh và cái sĩ diện ăn sâu trong máu, khiến anh không muốn thừa nhận điều đó.

Những ngày sau đó, bầu không khí giữa hai người trở nên căng thẳng hơn. Lorion thấy mình thường mất kiên nhẫn hơn khi Bright bày tỏ quan điểm khác biệt. Trong khi đó, Bright, dù vẫn nhẹ nhàng và kiên nhẫn, nhưng có lúc cũng cảm thấy sự xa cách giữa họ ngày càng lớn. Dù cậu muốn kéo Lorion lại gần hơn, nhưng lại không biết cách nào để phá vỡ lớp vỏ bọc lạnh lùng của anh... Điều đó khiến cả hai cùng lúc rơi vào ngõ cụt

___________________________

Một buổi tối, sau một ngày dài với những cuộc họp, Lorion bước vào phòng với mong muốn tìm chút yên tĩnh. Anh thấy Bright đang ngồi trên giường, gương mặt thoáng vẻ u buồn, đôi mắt vàng không còn ánh lên nét tươi sáng như trước. Cảm giác tội lỗi len lỏi trong lòng Lorion, nhưng anh vẫn giữ giọng điệu lạnh nhạt.

"Sao em không về nghỉ sớm?" Lorion hỏi, cố giữ vẻ bình tĩnh.

Bright khẽ thở dài, giọng cậu dịu dàng nhưng đầy nghiêm nghị: "Lorion, em nghĩ chúng ta cần nói chuyện. Mối quan hệ của chúng ta không thể tiếp tục như thế này được."

Lorion im lặng nhìn Bright, cảm thấy lòng mình dao động. Anh biết cậu nói đúng, nhưng không muốn thừa nhận sự bất lực của mình.

"Em muốn nói gì?"

Bright nhắm mắt, thở ra nhẹ nhàng trước khi tiếp tục:

"Em biết anh không muốn cuộc hôn nhân này diễn ra, và em cũng hiểu rằng anh không thoải mái khi phải chia sẻ cảm xúc của mình. Nhưng nếu chúng ta cứ tiếp tục giữ khoảng cách, mọi cố gắng của hai bên sẽ thành vô nghĩa."

Lorion hít một hơi sâu, cố kìm nén những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng.

"Bright, em nghĩ mọi chuyện đơn giản quá. Chúng ta không thể cứ ngồi lại và hy vọng mọi thứ sẽ tự nhiên thay đổi. Cuộc hôn nhân này vốn là vì lợi ích của hai thành, không phải vì tình yêu. Em không hiểu..."

"Đúng," Bright đáp, mắt ánh lên một tia buồn bã: "nhưng chính vì thế mà em đã đặt hết hy vọng vào mối quan hệ này, rằng chúng ta sẽ cố gắng vì điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình"

Lorion cứng người, cảm thấy tim mình nhói lên. Anh không ngờ rằng cậu lại đặt nhiều kỳ vọng vào mối quan hệ này đến vậy. Bright, người mà anh tưởng chừng chỉ là một "chính trị gia trẻ tuổi," lại thực sự mong muốn cuộc hôn nhân này có ý nghĩa hơn một bản hiệp ước hòa bình.

Nhưng cuối cùng, anh vẫn chọn buông một câu quở cứ:

" ngay từ đầu bên cạnh anh đã là như vậy, anh cứ nghĩ em đã suy nghĩ rất kĩ về điều đó trước khi đồng ý kết hôn với anh "

" đừng suy nghĩ trẻ con như thế trên thương trường, em sẽ ko thể tồn tại, Bright "

...


" chúng ta, ly thân đi! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com