ba
- kiều, dương về r đây.
đăng dương một tay cầm túi đồ, một tay mở cửa, gọi với vào.
-au...dương về r hả, đi tắm đi, có nước nóng r á
kiều sắp mâm, dọn thêm hai cái bát, nhưng lại ko cười tít mắt như mọi ngày, đăng dương đương nhiên nhận ra sự khác biệt.
-kiều, sao thế?
-hơ, có sao đâu
cười xoà một cái như muốn cho qua chuyện nhưng làm sao thoát khỏi mắt đăng dương.
-kiều! dương ko có dạy kiều thói giấu giếm như thế.
dứt khoát kéo kiều về phía mình, đăng dương cau mày, dưới cái nhìn ấy thì kiều muốn giấu cũng chẳng được.
- sao dương lại nhường suất học bổng cho kiều...
kiều cuối cùng cũng chịu nói ra, mím chặt môi, hai mắt đã rưng rưng mà lấp lánh.
-kiều biết chuyện r à?
-khi nãy thầy vừa mới nhắn riêng cho kiều, có phải nếu thầy ko nhắn thì dương sẽ giấu em mãi đúng ko?
đăng dương thở hắt một hơi, khẽ kéo người trước mặt vào lòng mà ôm chặt.
- có phải...nếu thầy ko nói thì dương sẽ giấu em mãi, nếu thầy ko nói thì...dương sẽ ko đi học nữa đúng ko?
kiều nức nở vừa khóc vừa đánh vào lưng dương, nhưng đối với con người khổng lồ kia -theo kiều mô tả là như vậy- thì chẳng hề hấn j, chỉ như mèo cào.
-kiều ngoan, nghe dương nói nhé... đừng khóc
việc kiều nín khóc nghe đăng dương giải thích của cũng là chuyện của 1 tiếng sau.
-đúng là dương đã xin thầy chuyển suốt học bổng đó cho kiều vì dương thấy kiều xứng đáng mà...với lại..dương cũng ko muốn đi học nữa, thích lao động chân tay hơn...hề hề
đăng dương gượng gạo nói cười khờ một cái mà gãi đầu gãi tai.
-dương nói dối!
kiều chẳng mất nhiều thời gian nhận ra và cũng là người biết rõ đăng dương luôn muốn đi học như nào.
-rõ ràng là dương cũng muốn đi học tiếp... cũng xứng đáng được tiếp tục học cơ mà ...
-đừng khóc nữa, mắt đỏ lên r này
bàn tay thô ráp chai sạn vì làm nhiều việc của đăng dương khẽ khàng vuốt nhẹ lên gò má gầy của kiều.
đăng dương ko giải thích j thêm, chỉ yên lặng dỗ dành kiều.
kiều khóc tới sưng mắt r ngủ thiếp đi.
đăng dương thở hắt một hơi, nhẹ nhàng bế kiều lên đệm, cẩn thận đắp chăn r đóng cửa sổ, dọn gọn lại mâm cơm chỉ có mấy món đơn giản.
đăng dương và kiều ở cạnh và lớn lên cùng nhau từ bé...ở trong cô nhi viện.
trống rỗng!
hiện tại hai đứa nó đã kết thúc chương trình trung học nên chính thức đi làm cả ngày và đều đã đủ tuổi.
pháp kiều làm ở tiệm nail và đang học việc thêm ở tiệm xăm, nói ko ngoa chứ kiều thật sự có năng khiếu về hội hoạ, có 10 khách làm nail thì tới 9 khách ưng ý về thành phẩm nhận được từ kiều, 1 khách còn lại là ko book kiều để làm nail:))
tiệm nail kiều làm cũng ko quá lớn nhưng lượng khách ra vào cũng đáng gờm khiến thu nhập phần nào ổn định, ngoài ra muốn học thêm ở tiệm xăm để tăng thêm chi phí.
đăng dương đô con hơn rất nhiều so với kiều, là nhân viên của tiệm cafe chó mèo, dương làm việc cả ngày ở quán đến 5h chiều sẽ chạy sang làm phục vụ ở mấy tiệm lẩu bình dân.
kiều thường tan việc sớm hơn dương 1 tiếng, tranh thủ về cái trọ nhỏ xíu của hai đứa ở nơi xó xỉnh - nói thẳng ra là khu tập thể ổ chuột của bọn nghèo nàn, có đủ các thành phần xã hội - nấu bữa cơm nhỏ chờ dương về.
cái trọ hai đứa nó ở chẳng rộng rãi j cho cam, phòng ở tầng 3, có một phòng tắm, một gian bếp, một ban công nhỏ còn lại là phòng khách, ở góc tường có một cái đệm và mấy chồng sách vở cùng 2 cái bàn gấp mua lại từ chợ đồ cũ.
đăng dương nhìn người nhỏ hơn đang trong giấc trên đệm r ngồi thừ ra nhìn lên trần nhà.
với tình cảnh cuộc sống hiện tại của hai đứa ko có j phải phàn nàn, có nhà để ở có nơi để về, 1 nhà 2 người, đều có thể kiếm thu nhập, có người đợi cơm.
đây chính là cuộc sống ko mong muốn của nhiều người nhưng với đăng dương đây luôn là khao khát, ước mơ xa xỉ của nó suốt mấy năm lặn lội ở đây - nhưng hai đứa nó vẫn đang là học sinh, cứ nói quá lên - ấy là mọi người đều nói thế, dương chỉ cười nhạt cho qua vì đối với nó chỉ cần người nói ra câu đấy ko phải kiều là đủ, có những chuyện ko nhất thiết phải nói ra, thời gian sẽ lên tiếng thay.
tuy nhiên thứ đang đè nén hai đứa là chuyện học hành, đăng dương và kiều học cùng nhau ở một trường dạy nghề liên cấp - hoặc ko hẳn vậy - dạng như trường vừa dạy học buổi sáng vừa dạy nghề buổi chiều, túm gọn lại thì là trường dành cho bọn nghèo nàn, tệ nạn xã hội hay bọn nhà giàu lêu lổng đi học cho có để được cái chứng nhận tốt nghiệp trung học, học phí rất rẻ nên tụi nó mới có thể trang trải tiền đi học.
điểm tốt duy nhất của trường là học bổng, mỗi năm trường đều trao 10 suất học bổng cho 10 học sinh CÓ TRIỂN VỌNG ĐI HỌC - là những học sinh giữ được cái ý chí, nhân phẩm mà vươn lên trong cái trường chẳng mấy tốt đẹp này, đương nhiên, 10 suất duy nhất cho cả trường.
điều kiện để tranh học bổng là đi thi mang giải về cho trường, chỉ chấp nhận giải nhất!
đương nhiên r, sẽ chẳng có giải nhất nào cả, toàn là mua bằng tiền tiền tiền, cuộc chiến so tiền của tụi nhà giàu.
ấy vậy may mắn cho hai đứa nó - thầy chủ nhiệm - ánh sáng duy nhất của dương và kiều ở cái trường này, thầy là người để ý thấy 2 đứa nó như 2 cây xương rồng cố oằn mình vươn lên ở cái đất cằn cỗi.
thầy là người kèm cặp 2 đứa về các môn văn hoá buổi sáng trên trường, cũng là người đứng ra xin hiệu trưởng cho tụi nó suất học bổng.
______________
"hiệu trưởng, mong thầy suy nghĩ lại, 2 em ấy thật sự rất có triển vọng, hơn nữa thanh pháp đã mang về cho trường ta 3 giải, 2 nhất 1 nhì, còn đăng dương mang về 2 giải nhất."
"thầy hoàng, sao thầy phải nhọc công xin xỏ vậy? mấy cái giải quèn đó có mang lại tiền cho trường mình hay ko? thầy nhìn vào thực tế đi, cái luật có giải đó chỉ là bia đỡ của tôi thôi, thầy ko thấy sáng nay đã có tới 6 phụ huynh đến mua học bổng r à, rất có giá trị đấy."
"thầy hiệu trưởng, tôi chỉ muốn xin cho hai đứa nhỏ thôi, chỉ hai đứa thôi, 8 suất còn lại thầy vẫn có thể bán với giá cao."
"thầy hoàng, tôi thấy thầy cất công như vậy, nhưng hiện tại đã có thêm 3 phụ huynh đặt cọc nên chỉ còn 1 suất...thôi thì...coi như nể tình thầy đã cống hiến cho trường mình nhiều năm, tôi sẽ để suất cuối đó cho thầy quyết định."
"cảm ơn hiệu trưởng."
thầy hoàng với mái tóc bạc phớ lững thững đi trên hành lang, hai đứa học sinh tội nghiệp của thầy đều xứng đáng được đi học, vậy mà chỉ còn 1 suất.
-thầy hoàng...
-đăng dương đó hả, có chuyện j ko em, có bài nào ko hiểu sao?
ông cố nặn ra nụ cười hiền từ như mọi khi, sự khao khát được đi học của học sinh này khiến thầy càng thấy áy náy.
- em biết chuyện thầy ạ...chuyện...thầy xin học bổng cho tụi em....
-đăng dương? sao em biết?
-em vô tình đi ngang qua phòng thầy hiệu trưởng ban nãy, em ko có ý nghe lén...
- ko sao ko sao
-nhưng em có một chuyện được xin với thầy...em muốn tên người nhận suất đó sẽ là nguyễn thanh pháp.
-em biết là thầy rất khó xử, hơn nữa số giải kiều mang về cho trường nhiều hơn em.
- đăng dương...
-thanh pháp là người thân duy nhất của em...về phần em, em sẽ tham gia kì thi tuyển sinh sắp tới, mong thầy tin ở em.
ánh mắt sáng ôm theo niềm hy vọng của đăng dương khiến thầy hoàng càng cảm thấy công sức của mình là đúng đắn.
-được, thầy tin ở em.
-em cảm ơn thầy...à chuyện này em xin thầy đừng nói với ai, đặc biệt là thanh pháp.
một cái vỗ nhẹ được đặt lên vai dương kèm với một hy vọng như đã hứa.
________________
*ting!
*thầy hoàng đã gửi hai ảnh.
* thầy hoàng đã gửi một tin nhắn cho bạn.
"đăng dương, thầy biết em chưa xem điểm nên thầy tra hộ r, cả của thanh pháp, chúc mừng hai em⭐"
là tin nhắn của thầy hoàng, đăng dương lật đật mở điện thoại.
-ha...đỗ r...
dương cứ ngồi thừ người ra nhìn hình ảnh vừa được gửi.
đỗ rồi, đỗ rồi, cả kiều và đăng dương đều đỗ, vì chuyện học bổng được giấu kín nên kiều vẫn tham gia thi.
đăng dương sụt sùi, lâu lắm r nó mới có cảm giác này, cảm giác mọi nỗ lực đều xứng đáng.
_____________________
T ko sai, chúng mày sai
20:36
Atus
@rhyder
thk duy sao r m?
wean
j thế kia😭😭
duy ko là sao???
@rhyder
chunchun
cục cưng của má🙏
thk @rhyder ngoi lên đây coi
rhyder
đây
tag lốn tag lằm
Thuý Ngân
😀giải thích ngay
rhyder
ừ duy ko
ko thể ko đỗ
*đã gửi một ảnh
boi phố
thk chó 😀
làm tụi này lo sốt vó
lou
ô thk duy thủ khoa luôn
kia
mả cha m nhá thk rái cá
rhyder
@lou bậy bậy
roái đờ
ko có cá tôm j ở đây hết🙃
mát tơ dê
thế sao thk duy lại khóc?
chunchun
chắc vui quá nên khóc
rhyder
ê cmay ơi cứu t
có ai đập cửa nhà t😭🙏🙏
còn gọi thk chó khốn nạn
mau mở cửa
wean
ê cẩn thận nha, bữa đọc báo
thấy có mấy vụ giết ng😔
rhyder
cứu t cmay ơi 🆘🆘🆘🆘
gọi cứu thương cảnh sát đi😭
boi phố
ê thật hả ba
lou
😀nó ko đùa căng thế này đâu
rhyder
😭dcm cứu bố, chưa muốn
chết
còn chưa tỏ tình duy mà [x]
duy cũng ko muốn chêt
chunchun
khỏi thu hồi, má đọc r👌😌
rhyder
cứu má ơi, nó đập to quá
atus
TỔ SƯ MỞ CỬA CHO T
THK QUANG ANH
BỐ M ĐẬP NÁT CỬA NHÀ M
BÂY H
boi phố
ủa hoá ra thk đập cửa là tú à🙂
rhyder
cái chuông cửa triệu mấy của
nhà t ko phải để chưng👌
mắc j đập cửa làm sợ bome vậy?
thúy ngân
thích cách anh ta khoe của☺️
atus
T QUA XỬ M VÌ TỘI ĐÉO NÓI
HẾT LÀM CẢ ĐÁM SỐT VÓ
TỔ SƯ BỐ M
MỞ CỬAAAAAAA
atus đã offline
wean
ê thấy còn đáng sợ hơn mấy vụ
giết người trên báo á☺️
lou
cảnh sát cũng ko cứu nổi nó
boi phố
cho chừa tội thích gây kịch tính
Rhyder
dm cmay
thấy chết ko cứu
rhyder đã offline
chunchun
cứu ko có nổi
th thì má sẽ ngồi đây cầu nguyện
cho m còn nguyên vẹn🙏🙏
______________
- thk quang anh, tổ sư bố m, làm t hết hồn.
anh tú chưng ngay bộ mặt khó ở khi cánh cửa được mở ra, đánh cái bốp vào cái đầu nhuộm trắng trước mặt.
-ui da đau, đánh đau thế?
quang anh nhăn nhó xoa xoa chỗ bị đánh.
-duy đâu m?
-đang tắm trên phòng r.
- hai bác ko có nhà à?
- ừ, ba mẹ t đi công tác, hàng hoá có vấn đề, cũng chưa biết khi nào về.
quang anh nhún vai một cái, ngồi phịch xuống sofa.
-ủa, tus hả, qua đi chi vậy?
đức duy lon ton chạy từ cầu thang xuống, mái tóc nhuộm đỏ vẫn còn ươn ướt nhỏ nước xuống cái jhawn trắng vắt trên vai.
- còn phải hỏi hả, lúc xem điểm gọi m ko được, thk quang anh bảo m ko, tụi t tưởng m trượt bảo quang anh dỗ m, ai mà có dè thk quang anh đùa, t sang đây xử nó.
anh tú chép miệng, tự nhiên như ở nhà mà lấy gói bánh ra ăn.
- đức duy qua đây.
trên tay quang anh đã cầm cái máy sấy.
quang anh nhẹ nhàng vuốt vuốt mái tóc nhuộm đỏ nhưng lại rất mềm mại, ko bị xơ rối.
đức duy như mèo nhỏ ngồi cạnh quang anh, ngoan ngoãn để người kia sấy tóc, làn da vốn trắng trắng, hai cái má phính phính mùi dầu gội kèm xà bông tắm hương kem sữa cứ thoang thoảng quanh quẩn bên người đức duy khiến quang anh nhìn đến say mê.
- quang anh, xíu đi chợ đêm ko?
đức duy hí hửng quơ quơ cái điện thoại, tối nay có chợ đêm.
- quang anh....
- quang anh!
-a...
một cách đột ngột, quang anh cúi xuống thơm chụt lên cái má phính hồng, còn như luyến tiếc mà cạ cạ nhẹ răng lên đó.
- e hèm, t còn ở đây đấy nhé
anh tú cho miếng bánh cắn một cái rộp, ai đó chọt mù mắt tú đi.
- a...tối nay có chợ đêm, m đi ko?
- tối nay hở? cũng khá muộn đấy, nhưng mà akelo, để t nhắn lên nhóm đã
anh tú vớ lấy cái điện thoại, đi chơi thì làm sao mà thiếu tụi nó được.
____________________
t ko sai, chúng mày sai
20:58
atus
@ll
các cháu của ngoại
tối nay có chợ đêm
các cháu đi ko nào?
lou
ngoại hỏi thừa🤫
boi phố
ngol
đi luôn chứ nhể
mới mua cái áo khoác mà
chưa kiếm đc dịp mặc🤩
chunchun
eeee
ra đi mấy đứa
t vs ngân đang ở đây chơi r
ra lẹ lẹ
còn đông lắm
mát tơ dê
bắt quả tang
bar má đánh lẻ đi chs
bỏ mặc đàn con thơ
và mẹ già ở nhà
thúy ngân
=))))
thì h rủ r nè
lou
chứ ko phải do ngoại rủ thì má
mới gọi ra hả
chứ ko phải sợ mn ra bắt quả tang
hai ng đánh lẻ à🙃
captain
lẹ lẹ bây ơi
t vs rái cá sắp tới nơi r nè
atus
rủ cho có lệ th
chứ ai ko đi t đến từng nhà lôi
đầu đi
lẹ lên bây
coi như chúc mừng cả nhóm
đều đỗ🤩💥💥💥💥
boi phố
nghe bùi tai nhờ
t rủ thêm bạn dc ko
bạn cùng lớp mình đấy
rhyder
???
cùng lớp j m???
boi phố
☺️biết cmay mù mờ r
cmay vào mail nhập link
trường vào, sẽ có tbao gửi
danh sách lớp, cho cmay
biết lớp luôn
lou
đù
sao biết hay vị ba
boi phố
chuyện😎
t mà lị
ncl sau khi nhận lớp xong
t vào thẳng cfs trường đăng bài
tìm đồng minh
có thk rep luôn r
tối nay cno cũng ra chợ đêm
làm quen đi trc sau j chả là cùng
lớp
wean
ê lâu lắm r mới thấy thk này có
tác dụng xíu💪
chunchun
con trai ma lon roi, da biet lam
viec co ich cho xa hoi, cho cong
dongbar ma tu hao ve con
yeu con trai💐💐🌹🌹🍀🍀🏵️🙆
🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉
boi phố
vl cmay:))
lẹ lẹ lên đi
captain
ê mà dc nhiêu đứa
boi phố
3 đứa r
mát tơ dê
ê mà chắc j cả nhóm chung lớp?
rhyder
thì check đi ba
chứ t, duy vs tú là chung r
10A1 nhé💥💥💥💥💥
chunchun
akelo
má vs bar cũng 10A1
Lou
+1
wean
+1
mát tơ dê
-1
...
t 10A3😭😭😭😭😭
wean
ê sao ấy quá vị:)
đến m là tạch
mát tơ dê
😭😭😭
t nhớ t ăn ở tốt lắm mà
chunchun
th th ko có khóc
nín má thương
lên đồ ra chợ đêm đi con
chung hay ko chung thì
cũng đi ăn mừng chớ
atus
chốt nha
5p nữa đứa nào chưa có mặt
thì tự khắc lấy ví bao nhé
[captain và những người khác đã💗tin nhắn]
__________________
hết
hí lủ👀👀
hà nội hôm nay vẫn lạnh quá chòi
lạnh dữ dằn run cầm cập🥶🥶🥹
mn nhớ giữ ấm cơ thể nha, coi chừng bệnh đó nghen🍀🍀
mà mn cmt đi🥹t thích đọc cmt lắm, cmt cái j cx dc🫰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com