Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

|CapRhy|So:Hoàng Tổng & Nhân Viên Bowling

HoàngĐứcDuy và HoàngThanhBảo là 2 anh em ruột nhà họ Hoàng,là gia đình lớn với chuỗi công ty khủng nhiều chi nhánh và nhờ vẻ ngoài đẹp rai nên 2 anh em đều được nhiều cô cậu theo đuổi.Nhưng tiếc thay khi người anh ThanhBảo đã cưới chồng sớm băn 27 tuổi vì là bí mật nên không ai biết là đã kết hôn rồi,còn người em ĐứcDuy thì chỉ mới kết hôn được 4 tháng thôi nhưng cũng là hoa đã có chủ.Cả 2 anh em nhà họ Hoàng hốt cùng lúc 2 anh em nhà họ Bùi cụ thể là BùiThếAnh và BùiQuangAnh

Trong khoảng thời gian sinh sống thì QuangAnh mới phát hiện ra chồng mình là nghiện thuốc lá nặng,còn hơn cả anh hai mình hên là đã có anh Bảo,không là chết sớm do viêm phổi rồi đấy

ĐứcDuy: |Babe à,anh năn nỉ bé đó cho anh hút nốt điếu thuốc này thôi có được không? chớ anh thèm lắm rồi này,cổ họng như bị xé toạt hết ra luôn rầu này,bé xem đi đỏ hết lên rồi này,thương anh xíu đi mà! -hắn cố gắng năn nỉ bé yêu nhà mình,năn nỉ bé yêu hãy cho hắn hút nốt 1 điếu thuốc cuối cùng trong bao thôi cũng được-|

QuangAnh: <anh mơ đi ha,dù cho có chết thì em cũng phải khiến anh cai được thuốc lá -bé yêu nhất quyết cũng không đưa thuốc cho hắn,giữ chặt bao thuốc trong lòng mình->

ThếAnh: {thôi đi Duy ơi,nghe lời QuangAnh xíu đi mày có biết là mày đã thành con nghiện thuốc rồi không hả? hút gì hút lắm,một ngày hút tận 6 bao mày muốn em tao sớm goá chồng hay gì mà hút cho lắm vậy hả? ngay cả tao cũng từng nghiện nhưng hên là nhờ em iu của tao nên tao mới cai được,không cũng chết vì bị viêm phổi rồi đây này lấy anh mày ra làm gương đây này -gã ngồi bên cạnh em iu,tay thì đặt ngay eo,đầu thì nghiêng đặt lên vai em iu đầy thân mật-}

ĐứcDuy: |đi mà bé ơi,anh thèm lắm rồi này em chả thương anh nữa rồi à đau lòng ghê ấy -hắn không ngừng dùng đầu dụi vào lòng bé yêu,cố gắng tỏ ra đáng yêu để được thương-|

ThanhBảo: [ê QuangAnh,hai đứa mới cưới nhau có 4 tháng mà sao riết anh thấy thằng chó này nó chả khác gì thằng nghiện ấy,coi nó kìa nghiện quá rồi chắc có nước tống vô trại thì ít ra còn ngăn được]

QuangAnh: <ý hay đó anh Bảo,hay làm liền đi anh kiếm cho em 1 cái trại nào mà trị mấy thằng nghiện rồi tầm chục năm sau thả về cũng được chớ em mệt lắm rồi -đẩy đầu hắn ra,rồi chuyển sang ngồi bên cạnh anh hai ThếAnh->

ThếAnh: {em khỏi nói anh cũng đã kiếm sẵn rồi đây này,có 1 cái trại bắt mãn kiếp luôn cho ăn đầy đủ lâu lâu mỗi tháng còn có tổ chức cử cắt tóc làm đẹp cho tù nhân nữa đảm bảo vào đó không thiếu thốn không mất đẹp trai đâu khỏi lo nữa he HOÀNG ĐỨC DUY KIÊM HOÀNG TỔNG CỦA CÔNG TY CR NGHEN!}

ĐứcDuy: |ơ babe,anh vợ sao ác với em thế,chỉ vì 1 điếu thuốc mà lại đối xử với em thế à,tổn thương vô cùng tận luôn đây này|

ThanhBảo: [Duy ơi,gớm quá à làm thế không có hiphop cho lắm đâu em ơi bớt lại hộ anh mày xíu đi nghen!]

ĐứcDuy: |-ngồi bệt hẳn xuống dưới đất,khoanh tay để lên bàn cố gắng nói dù cổ họng đã đỏ ửng rát vô cùng- em cũng muốn cai lắm,nhưng mà chả biết cách nào em cũng đã đi khám và nhờ bác sỹ cho thuốc rồi nhưng mà không giảm được,khi lên cơn hút lại khiến cổ họng em đau rát vô cùng cũng từng dùng thử kẹo ngọt như nào nhưng rồi xém xíu nhập viện luôn rồi.Em cũng có muốn vào trại đâu mà chẳng còn cách nào nữa thì biết phải làm sao|

QuangAnh: <thay vì dùng thuốc với dùng kẹo thì sao anh không dùng 'bé yêu' của anh này,chỉ cần anh nói thì em sẵn sàng cho em dùng cần chi phải làm bản thân đau đớn đến thế chứ! -vươn đôi mắt nhìn hắn,vô cùng yêu thương cũng vô cùng xót xa lòng->

ĐứcDuy: |anh cũng muốn lắm,nhưng lúc anh đi khám bác sỹ đã bảo với anh 'Vì cậu đã nghiện đến giai đoạn gần cuối rồi,nên dễ mất kiểm soát và tất nhiên khi không còn tỉnh táo thì cậu cũng chẳng muốn hại người thân của mình,nhất còn là vợ của mình,nên tốt nhất cậu đừng quan hệ với vợ mình khi lên cơn không thì tôi e là lúc đó cậu không kiềm chế được lại vô cùng đ* vợ mình đến ch*t cũng nên đấy' -hắn nói xong thì nước mắt chẳng kiềm chế được lại vô thức rơi xuống,chứng tỏ hắn rất thương vợ mình-|

QuangAnh: <-bé yêu nghe thế,thì cũng vội nhào lại ôm lấy hắn vào lòng xoa nhẹ tấm lưng an ủi- tội chồng bé quá đi à,thì ra mỗi lần lên cơn chồng đều tự nhốt mình ở trong phòng cả đêm là không muốn làm tổn thương bé đó sao,yêu thế ngoan không khóc nha có bé đây rồi!>

ThanhBảo: [haizzz nếu biết hậu quả lớn thế này,thì trước kia tao đã không cho mày hút thuốc mỗi khi làm việc căng thẳng rồi.Giờ hậu quả ghê thế đấy,còn hơn cả ông Bâus -lắc đầu đầy ngao ngán-]

QuangAnh: <-bé yêu giương đôi mắt đã rưng rưng mà nhìn anh hai mình,như muốn cầu cứu vậy- anh hai còn cách nào không ạ? em không thể để cho ĐứcDuy đau đớn thế này suốt mãi được,thấy ảnh như thế thì tim em cũng đau lắm anh hai ơi cứu em ơi!>

ThếAnh: {-cả cuộc đời của gã,ghét nhất là việc thấy QuangAnh khóc vì từ nhỏ thằng bé đã chịu nhiều tổn thương rồi,nên gã hứa với lòng không được để em mình khóc nữa- thôi được rồi QuangAnh đừng khóc mà,anh sợ nước mắt em lắm đấy,để anh xem nào với cái tình hình này thì vẫn còn cứu được nhưng phải dựa vào quyết tâm và ý chí của thằng Duy.Mỗi khi nó lên cơn thì em cứ 'giúp' nó nhưng còn thằng Duy phải biết kiềm chế,không được manh động nếu làm được thì chắc tầm 1 tháng sẽ hết nghiện đỡ hơn.Còn nếu thằng Duy mất kiểm ostas mà bóp cổ QuangAnh thì coi như hết cứu rồi đấy}

ĐứcDuy: |không cái này em không đồng ý,em không thể làm kiềm chế nỗi em không muốn làm cho vợ của mình phải bị thương đâu!em thà chết chứ cũng không quan hệ với vợ em|

ThanhBảo: [quyết tâm dữ,rồi mày quyết tâm không quan hệ với vợ mày,thế thì mày cầm cự được đến bao lâu nói tao nghe thử xem có đến lúc mày cai được hay là đến lúc mày vô hòm mày nằm nói thử tao nghe coi HOÀNG ĐỨC DUY?]

QuangAnh: <Duy,hãy cho em làm 1 phần gì đó giúp anh có được không? em không sao đâu mà chỉ cần anh kiên cường lên giữ vững tâm trí của mình thì chắc chắn sẽ không sao đâu mà,em tin là anh sẽ làm được hãy cố gắng lên coi như là vì em có được không vì gia đình nhỏ của chúng ta mà hãy thử một lần có được không anh?>.....

Mặc dù hắn cũng không đồng ý cho lắm,nhưng khi thấy ánh mắt cầu xin của vợ mình thì cũng đành đồng ý chẳng 1 lời nào là có thể từ chối được hết cả.Vì em cho nên là hắn sẽ cố gắng hết sức mình có thể cai được thuốc,mà không thể làm tổn thương vợ mình như thế được,hắn thề bản thân mình sẽ cố gắng vượt qua và cố gắng chăm sóc cho vợ và gia đình nhỏ xinh này của mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #otp