Chương 16 Tình Yêu Nơi Giảng Đường
Ngày khai giảng đại học của Save cũng là ngày đầu tiên AuAu đứng trên bục giảng với tư cách giảng viên chính thức của trường. Anh không chỉ là người yêu, mà giờ đây còn là thầy giáo trực tiếp của Save trong những môn chuyên ngành. Cảm giác vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc xen lẫn tự hào bao trùm lấy cả hai.
Tiết học đầu tiên, AuAu bước vào giảng đường lớn, nơi hàng trăm sinh viên đang ngồi đợi, trong đó có Save. Anh vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp và điềm tĩnh, nhưng ánh mắt anh khẽ lướt qua Save, trao một cái nháy mắt tinh nghịch mà chỉ cậu mới có thể nhận ra. Save khẽ mỉm cười, cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Việc có AuAu làm giảng viên khiến cậu vừa tự hào, vừa có chút áp lực phải cố gắng hơn nữa.
Cuộc sống sinh viên của Save bận rộn hơn cậu tưởng. Ngoài việc học tập chăm chỉ, cậu còn tham gia các câu lạc bộ, hoạt động xã hội để mở rộng kiến thức và kỹ năng. AuAu luôn ủng hộ mọi quyết định của Save, khuyến khích cậu khám phá bản thân và phát triển toàn diện. Anh là người hướng dẫn, người lắng nghe và luôn là điểm tựa vững chắc cho Save mỗi khi cậu gặp khó khăn.
Những buổi học riêng của AuAu và Save giờ đây diễn ra ngay tại văn phòng của AuAu ở trường đại học, hoặc tại căn hộ của họ. Không còn là những bài tập cấp ba đơn thuần, AuAu giờ đây hướng dẫn Save những kiến thức chuyên sâu hơn, giúp cậu định hướng nghiên cứu và phát triển tư duy phản biện. Giữa những giờ học, họ sẽ có những khoảnh khắc nghỉ ngơi ngọt ngào, trao nhau những nụ hôn và lời yêu thương.
Một buổi tối, khi Save đang làm bài tập ở văn phòng AuAu, cậu ngủ gật trên bàn. AuAu nhẹ nhàng khép lại cuốn sách của mình, rồi bế bổng Save lên, đặt cậu lên chiếc sofa nhỏ trong văn phòng. Anh khẽ đắp chăn cho cậu, rồi cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán Save. "Ngủ ngon nhé, cục cưng của anh." Anh ngồi đó, lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt bình yên của Save, cảm nhận tình yêu đang ngập tràn trong tim.
Về phía Thomas và Kong, họ cũng bắt đầu cuộc sống sinh viên ở hai trường đại học khác nhau, nhưng tình yêu của họ không hề bị ảnh hưởng bởi khoảng cách địa lý. Thomas, với tính cách năng động, nhanh chóng hòa nhập với môi trường mới. Cậu vẫn thường xuyên gọi điện, nhắn tin cho Kong, kể về những điều thú vị ở trường mình. Kong, dù trầm tính hơn, cũng chia sẻ những câu chuyện về việc học và cuộc sống sinh viên của cậu.
Họ thường sắp xếp lịch học để có thể gặp nhau vào cuối tuần. Những buổi hẹn hò không còn chỉ là đi chơi quanh trường cấp ba nữa, mà là khám phá những quán cà phê mới, các bảo tàng, hay đơn giản là cùng nhau học bài trong thư viện đại học của Thomas.
Một chiều nọ, Thomas đến trường của Kong để đón cậu. Kong vừa bước ra khỏi cổng trường, Thomas đã chạy đến ôm chầm lấy cậu. "Tớ nhớ cậu quá, Kong!"
Kong mỉm cười, vòng tay ôm lấy Thomas. "Tớ cũng nhớ cậu."
Thomas khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn sâu và nồng nhiệt lên môi Kong ngay giữa cổng trường đông đúc. Nụ hôn kéo dài, thể hiện tất cả nỗi nhớ và tình yêu mà họ dành cho nhau. Những ánh mắt tò mò của sinh viên xung quanh không làm họ bận tâm. Thomas khẽ thì thầm: "Anh yêu em, Kong." Kong khẽ gật đầu, thì thầm đáp lại: "Em cũng yêu anh, Thomas." Tình yêu của họ đã đủ vững chắc để vượt qua mọi thử thách về khoảng cách và thời gian.
Còn Por và TeeTee, họ cũng bắt đầu cuộc sống đại học đầy màu sắc. Por, với vẻ ngoài điển trai và phong thái tự tin, nhanh chóng trở thành một sinh viên nổi bật ở trường kinh tế. TeeTee, với sự sáng tạo và năng khiếu nghệ thuật, cũng tỏa sáng ở trường thiết kế.
Mặc dù hai trường có chuyên ngành khác nhau, nhưng họ vẫn thường xuyên gặp nhau và ủng hộ lẫn nhau. Por thường xuyên đến thăm TeeTee ở trường thiết kế, mang đồ ăn và giúp cậu ấy hoàn thành những bài tập khó. TeeTee thì lại thường xuyên vẽ tặng Por những bức tranh đáng yêu hoặc thiết kế những chiếc áo phông độc đáo cho anh.
Một buổi tối, Por và TeeTee đang cùng nhau đi dạo trong công viên. TeeTee bất ngờ nắm lấy tay Por, đan chặt những ngón tay mình vào tay anh. "Por, cậu có thấy hạnh phúc không?"
Por quay sang nhìn TeeTee, khẽ mỉm cười. "Có chứ. Rất hạnh phúc." Anh dừng lại, rồi khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy tình cảm lên môi TeeTee. "Yêu cậu lắm, đồ ngốc của tớ." TeeTee đáp lại nụ hôn của Por, vòng tay ôm lấy anh. Tình yêu của họ giản dị, chân thành và luôn mang lại niềm vui cho cả hai.
Thời gian trôi qua, AuAu và Save ngày càng gắn bó hơn. AuAu không chỉ là giảng viên của Save ở trường mà còn là người bạn đời, người bạn tâm giao trong cuộc sống. Cả hai đều trưởng thành hơn rất nhiều, học được cách cân bằng giữa công việc, học tập và tình yêu.
Một buổi tối mùa đông, khi tuyết đầu mùa rơi lất phất ngoài cửa sổ, AuAu và Save ngồi cạnh nhau trên sofa, cùng nhau thưởng thức một tách cacao nóng. AuAu ôm Save vào lòng, khẽ hôn lên tóc cậu. "Anh hạnh phúc lắm, Save. Hạnh phúc vì có em ở bên."
Save khẽ tựa đầu vào ngực AuAu. "Em cũng vậy, AuAu. Em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có được một cuộc sống như thế này."
AuAu mỉm cười, anh nhẹ nhàng nâng cằm Save lên, nhìn sâu vào đôi mắt cậu, rồi đặt một nụ hôn sâu lắng và đắm đuối lên môi Save. Nụ hôn đó là sự khẳng định cho một tình yêu vĩnh cửu, vượt qua mọi rào cản và định kiến, giờ đây đã tìm thấy bến đỗ bình yên ngay nơi giảng đường đại học, nơi khởi nguồn cho những tri thức mới và những kỷ niệm đẹp đẽ của tình yêu. Họ biết, con đường phía trước còn dài, nhưng chỉ cần có nhau, họ sẽ luôn tìm thấy hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com