CHƯƠNG 14 CÂU CHUYỆN QUÁ KHỨ
MOND-
Ngày hôm nay tôi vẫn theo PTumn ngồi đọc sách trong thư viện thế nhưng đầu óc tôi vẫn miên man về Moon , người ta nói song sinh thường có cảm ứng tương thông với nhau rất mạnh và chúng tôi không ngoại lệ, cùng thích món ăn, cùng thích đồ chơi ... nhưng chưa bao giờ chúng tôi thích cùng 1 người vì mỗi người có hình mẫu riêng và điều đó là điều an tâm nhờ sự giúp đỡ của em ấy. Nhưng lần này tôi lại không chắc, thêm biểu hiện gần đây nó cứ trốn tránh tôi khiến tôi càng bất an hơn.
"Em đang lo lắng về Moon à?" Thanh âm nhỏ vang lên bên cạnh tai, theo phản xạ không tập trung tôi liền không phủ định nhưng chợt nhận ra đó là tiếng của P Tumn thì liền k kịp , hoảng hốt không biết nên làm gì, sao anh ấy lại biết sự tồn tại của Moon. Tôi có chút bối rối khi thấy anh ấy cười và khẽ xoa đầu tôi " 2 đứa nghĩ anh sẽ không nhận ra việc tráo qua tráo lại ấy hả? dễ thương vậy luôn á. Mặc dù 2 đứa giống nhau nhưng vẫn có điểm khác đấy nhé ". Tôi bị lời anh ấy nói làm cho hoảng hốt , anh ấy biết chuyện chúng tôi đổi qua đổi lại suốt thời gian qua ấy hả, sao lại thế , bình thường đến ba mẹ chúng tôi còn khó phân biệt tôi và Moon đặc biệt là khi chúng tôi cố ý để trở nên giống nhau nữa thì càng khó phân biệt. Tại sao P Tumn lại biết được hay là anh ấy chỉ đang bắt bẻ tôi đúng không? hàng vạn câu hỏi xoay vòng trong đầu tôi. Dường như đọc được suy nghĩ trong đầu tôi , PTumn gõ nhẹ lên trán của tôi xong rồi cười nói " anh nhận ra từ lần thứ 2 gặp mặt rồi, đừng nghĩ ai cũng là đồ ngốc vậy chứ ".
"Sao anh có thể phân biệt được em là Moon, đừng nói dùng giác quan thứ 6 nhé, em không tin đâu ạ ". Tôi lên tiếng thắc mắc sau 1 thời gian suy nghĩ tại sao chúng tôi lại bị phát hiện , không biết Moon đã biết chuyện này chưa nữa, thật muốn mau chóng tìm nó để nhiều chuyện quá. Nhưng P Tumn không trả lời chỉ tủm tỉm cười , mặc kệ sau đó tôi có năn nhỉ cỡ nào đi chăng nữa anh ấy cũng không nói gì nữa. Để lại tôi trong đầu một đống câu hỏi chưa có câu trả lời thất thểu đi về nhà. Về nhà thấy Moon vừa tắm xong , nó giật mình không nghĩ tôi giờ này đã về nhà, thường thì thời gian này tôi vẫn ngồi thư viện cùng P Tumn , thấy tôi nó liền định kiếm cớ trốn nhưng lần này tôi không định cho nó thoát.
" PTumn biết chuyện t với m đổi chỗ cho nhau rồi " Tôi lên tiếng nói , có vẻ nó cũng k biết chuyện này , nhìn nó cũng ngạc nhiên vô cùng giống tôi khi mới nghe . Tưởng mình là gà hóa ra chỉ là hạt thóc, thật là mất mặt mà. "Sao anh ấy biết được ? m khoe hả Mond ? "Moon lắp bắp lên tiếng sau 1 hồi im lặng, thằng em ngu ngốc bình thường thấy m thông minh lắm mà sao lại nghĩ ra được tao đi khoe chuyện đó ra vậy, nếu có thì cũng là lúc tao lừa dc người vào trong tay đã chứ. " Vậy giờ tính như nào đây ? Anh ấy có nói gì không?" Moon ngồi trên giường bần thần lẩm bẩm, xem chừng nó hoảng hốt hơn cả tôi nữa, hình như lần này giác quan thứ 6 của tôi lại đúng nữa, Moon cũng thích PTumn , nhưng lần này tôi sẽ không lùi bước như trước nữa, người này nhất định sẽ không buông tay dù người ấy là ai.
"Moon cũng thích P Tumn đúng không ?" Tôi ngồi xuống đối diện khuôn mặt giống tôi như đúc , ngoại trừ ở cánh mũi bên phải của Moon có 1 nốt ruồi nhỏ xíu màu đỏ nếu không để ý cẩn thận sẽ không nhận ra. Moon nhìn tôi không đáp lại, lúc này câu trả lời đã có một cách rõ ràng , thực ra tôi đã đoán trước được chỉ là trong lòng vẫn còn chút hy vọng mong manh rằng điều tôi linh cảm là sai, nhưng mà chết tiệt lần nào nó cũng vô cùng chuẩn xác. " P Tumn nói muốn hẹn chúng ta vào ngày mai, cả 2 ". Tôi cuối cùng vẫn nói ra điều đó, thực ra tôi có thể bí mật giấu điều đó và hẹn ra gặp anh ấy 1 mình thế nhưng tôi lại không làm điều đó, nếu biết trước chuyện xảy ra sau đó thì hôm đó dù có bị gét đến cỡ nào tôi cũng không để 2 ng đó đến gặp nhau. Nhưng đó là chuyện tương lai mà tôi lại không thể biết trước được.
P Tumn hẹn chúng tôi ở 1 quán cafe gần trường , chỗ đó khá rộng rãi và nhiều cây xanh, chiều có rất nhiều học sinh ra đó 1 phần vì quán rẻ gần trường 1 phần vì anh chủ quán ở đó rất đẹp trai, thế nhưng khi chúng tôi ghé đó thì rất ít khi gặp chủ yếu là em gái chủ quán ở đó trông quầy, còn pha chế là chủ quán lại ở phía sau . Khi đến nơi thì P Tumn vẫn chưa đến, tôi và Moon ngồi đối diện im lặng, mỗi người cầm 1 cái điện thoại lướt trong vô thức, tình trạng này kéo dài từ tối ngày hôm qua , thật khó chịu trước đây chúng tôi chưa từng có tình trạng chiến tranh lạnh đến mức như thế này, không ai nói điều gì cả. Một lúc sau P Tumn xuất hiện vẫn như bình thường với nụ cười rạng rỡ , ngồi xuống cạnh chúng tôi. " Đợi lâu không, xin lỗi nhé giáo viên dạy quá lố giờ , gọi gì đi nay a đãi cả 2 nhé " Trong lúc chờ đồ ăn ra không ai nói gì cả, tất cả chìm trong không khí im lặng , cho đến khi 1 bàn tay thon dài để đồ ăn xuống trước mặt chúng tôi, đó thực sự là một bàn tay rất đẹp nên tôi đã vô thức ngẩng lên xem chủ nhân của đôi tay đó, trong quán vang lên âm thanh thì thầm phấn khích khiến cả bàn đều ngẩng mặt lên nhìn . Đó là một người đàn ông vô cùng điển trai với mái tóc dài cột đằng sau lãng tử, anh ta còn đẹp hơn là minh tinh đang diễn trên màn hình ti vi trong quán. Chiếc khuyên tai bạc đính viên đá đỏ lấp lánh nhìn rất quen thuộc dường như đã thấy ở đâu đó.
"Mau ăn đi không phải nói chiều còn có tiết học sao? ăn xong r nhanh chóng về lớp không thì không kịp giờ ". Người đàn ông đó xoa đầu P Tumn dịu dàng nói , P Tumn gật đầu mỉm cười dịu ngoan , nụ cười trước đó không hề giống , chiếc khuyên tai bên trái đập vào mắt tôi , họ là người ...yêu , tôi và Moon bị thất tình rồi sao. Nhìn sang bên cạnh Moon cũng đang sốc không kém phần , dường như mọi chuyện thành trò cười vậy . " Sao lại nhìn anh như vậy ?" P Tumn quay sang nhìn chúng tôi tò mò hỏi . "Đó là ...là người yêu của anh sao ?" . Moon lắp bắp hỏi, dù đã biết trước đáp án nhưng vẫn không kiềm chế được mà hỏi, đúng kiểu phải tự tay lấy dao đâm vào tim mới thấy đau , moon ơi là moon. Chỉ thấy P Tumn cười ha hả , lộ rõ lúm đồng tiền bên má trái đầy khoái chí " nhìn giống người yêu hả? tiếc ghê đó lại là anh trai của anh , xin lỗi làm mấy đứa thất vọng nhé ". Thôi rồi quê, tưởng mình bị thất tình không ngờ đó lại là anh trai của P Tumn năng lượng lại được hồi phục, căng đầy máu luôn.
" Bỏ qua chuyện đó 1 bên hôm nay a hẹn 2 đứa có chuyện muốn nói thẳng đây. Thực ra chuyện 2 đứa lén đổi qua đổi lại nói chuyện thì anh đã biết từ lâu rồi. 2 đứa nổi tiếng muốn chết ai mà không biết cơ chứ. Nhưng mà anh tò mò xem rốt cuộc 2 đứa muốn chơi trò gì thôi, nhưng mà xem tình hình hiện tại là 2 đứa giận nhau ấy hả?". PTumn chống cằm nhìn tôi và Moon hỏi , không nghĩ anh ấy lại đưa ra câu hỏi trước tiếp nên chúng tôi đơ ra mất mấy giây , không biết nên nói gì , bắt đầu từ đâu nữa. Chẳng lẽ lại nói 2 đứa em đều thích anh nên anh chọn 1 trong 2 đứa ? . Không ai nói gì cả 3 đều chìm trong suy nghĩ của mình cho đến khi anh trai P Tumn đến giục anh ấy đi học thì từ 3 người biến thành 2 người.
PTumn vừa rời đi thì chúng tôi cũng không có ý định ngồi ở đó thêm nữa, dù bình thường có thân nhau đến mức nào thì đến giây phút này chẳng biết nên nói gì với đối phương. Chính là lúc chúng tôi định rời đi thì anh trai của P Tumn xuất hiện ngồi xuống ghế nhìn chúng tôi đầy chăm chú. " 2 đứa định theo đuổi Tumn ? ". Không hổ là 2 anh em đi thẳng vào vấn đề không thèm rào trước đón sau. Moon lên tiếng hỏi rè dặt hỏi ngược lại , nó không sợ nhổ lông trên con sư tử đang hừng hực chiến đấu hay sao. " P sẽ ngăn cản bọn em sao ?" . Thay vì trả lời câu hỏi của Moon tôi thấy anh ấy cười đầy ẩn ý, khiến lông tơ trên người tôi dựng hết cả lên , cuối cùng chúng tôi vẫn không có câu trả lời cho câu hỏi đó. " Dũng cảm lên tình cảm không phải là muốn nhường là có thể nhường được đâu ". Anh trai P Tumn chỉ nói mỗi thế rồi vỗ vai Moon đứng dậy rồi rời đi , hình như tôi bị em trai mình ghi điểm trước mất rồi thì phải.
"Mond em sẽ không nhường nữa đâu , em cũng thích P Tumn dù người đó có là anh đi chăng nữa". Moon lên tiếng sau khi chúng tôi yên vị trên xe chuẩn bị về nhà, đến rồi lời tuyên chiến từ người ở cùng phòng, ở cạnh nhau từ rất lâu , cùng 1 chiến tuyến bắt đầu từ ngày hôm nay chúng tôi sẽ ở 2 đầu chiến tuyến vì tình yêu của mình, đấu tranh đến cùng. P Tumn giống như ngòi nổ châm ngòi quả bom ẩn giấu giữa chúng tôi từ bấy lâu nay , lần này nhất định không ai định nhường , chúng tôi tranh đua từng thứ học tập , thể thao... đến bố mẹ và anh trai của chúng tôi cũng bị điều đó làm cho sốc . Tất nhiên điều tranh đua cuối cùng vẫn là trái tim của P Tumn , anh ấy hẹn vào ngày tốt nghiệp sẽ cho chúng tôi câu trả lời cuối cùng , người anh ấy chọn là ai.
Tôi còn nhớ rõ ngày đó mình hồi hộp đến không ngủ được thức dậy từ lúc 4h sáng, không hiểu sao trong tôi linh cảm 1 điều gì đó khiến cả người không thoải mái không thể ngủ dù tối hôm trước tôi 12h mới đi ngủ được. Giường đối diện Moon vẫn đang ngủ ngon lành, lâu rồi tôi không thấy nó ngủ ngon đến mức ngáy như này, có lẽ nó cũng mệt chết rồi. Sau khi kết thúc buổi lễ ở hội trường mn tản ra chụp ảnh cùng người thân , tôi đưa mắt nhìn ra phía cổng chờ đợi bóng người thân thuộc, góc gần cổng trường Moon đang chụp hình cùng mấy cô gái trong câu lạc bộ . Tôi thấy P Tumn từ xa cùng với chùm bóng bay nhiều màu và cả 1 bó hoa nữa, tôi vội tách đám đông người bao vây để chạy lại chỗ anh ấy , tôi thấy Moon xuất hiện trước mặt anh ấy , bó hoa chuyển từ P Tumn đến tay Moon , 2 người đó cười đến rạng rỡ chói lòa , tôi lùi bước lại phía sau không dám tiến lại gần .
Tôi quay bước chạy trốn vì đã đoán được trước việc mình sẽ bị bỏ lại, chính vào khoảnh khắc tôi quay đi thì nghe thấy tiếng mô tô gào rú , tiếp đó tiếng hét vang lên , có người bị tai nạn nhưng tôi không quay lại chỉ cắm đầu chạy mãi , giá như lúc đó tôi đừng bỏ chạy , nếu như lúc đó tôi...thì ngày hôm đó tôi sẽ không bỏ lỡ lần cuối cùng gặp gỡ với Moon.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com