Chapter 29: Misdeeds
Ngày thứ mười bảy tính từ sau tai nạn.
Alan đã ở trong máy tính của Elliott được ba ngày. Các sinh hoạt của Elliott đã đi vào quỹ đạo, việc nghiên cứu và làm việc ở bệnh viện bắt đầu có lịch trình để Alan có thể nắm rõ. Khi ông ta bắt đầu nghiên cứu, ông ta sẽ để anh trong StickTracer để chạy các phân tích mã của anh, do các mã thay đổi liên tục và ông ta cần ghi chép nó. Anh vẫn chưa mở lại mã mô phỏng cơn đau để đối phó với nó, vì anh không chắc nó có đau hay không.
Ngoại trừ lúc bị bắt phải chịu đựng StickTracer, hầu hết thời gian anh được tự do làm điều mình muốn làm. Thường thì anh sẽ dùng các trò chơi để bổ sung năng lượng bị mất, sau đó thì lảng vảng xung quanh. Việc điều tra sâu hơn sẽ diễn ra khi Elliott không có nhà hoặc đang ngủ, chỉ để đảm bảo không bị phát hiện.
Dưới sự quản thúc của StickTracer, thậm chí khi ông ta để Internet mở thì Alan cũng không thể thoát được. Không quan trọng lắm, anh không định chạy trốn. Anh dành thời gian để đọc toàn bộ mọi thứ được lưu trữ trong máy tính và tìm kiếm bất kỳ thông tin nào anh có thể đọc được. Rất may mắn, năng lực mới mà anh phát hiện ra cho phép anh xâm phạm vào bất cứ bí mật nào bị khóa trong máy tính khi Cursor không hoạt động để ngăn chặn anh.
Bí mật thường ẩn chứa nhiều điều khó chấp nhận. Alan đã mất nhiều thời gian để phân tích và hiểu rõ bản chất của nghiên cứu mà Elliott đang thực hiện. Nó thực sự đã khiến anh phải nhìn ông ta bằng con mắt khác, với cái nhìn phức tạp hơn. Không thể không thừa nhận ông ta có tài năng, nhưng tài năng đó đã không được sử dụng đúng cách. Hay nói theo một hướng khác, tạo tác của ông ta là một mối nguy lớn.
Sau nhiều năm nghiên cứu về não bộ con người và mọi thứ liên quan, Elliott quan niệm là ý thức của con người có thể trở nên rất tối giản. Ông ta nhận thấy rằng, con người tích lũy kinh nghiệm cũng như tư duy từ việc lưu trữ rồi xử lý ký ức, vì thế ký ức về cơ bản là toàn bộ sự tồn tại về mặt ý thức của con người. Và đó là cách ông ta bắt đầu nghiên cứu và tìm ra một vật chất mới.
Chất ký ức.
Đây cũng là nguyên liệu chính để Elliott tạo ra người que với ý thức con người. Sau nhiều nỗ lực, ông ta đành phải chấp nhận rằng không thể tạo ra một người que thực sự sống được, vì vậy ông ta cần ý thức của con người để khiến nó thông minh hơn. Chất ký ức là một sự bổ sung hoàn mỹ cho điều đó.
Về mặt lý thuyết, chất ký ức là một tồn tại phi vật lý. Nó là kết quả của việc quét não bộ và nhiều tiến trình phức tạp khác mà Alan không thể tìm thấy các mô tả sâu hơn cũng như không thể hiểu được vì các từ ngữ chuyên môn không thuộc lĩnh vực của anh. Chất ký ức sẽ được trích xuất và chuyển giao để tải lên máy tính, biến thành tài nguyên để chế tạo người que.
Xác suất thành công khi chuyển giao để tải chất ký ức lên máy tính khá thấp. Nó càng thấp hơn với việc tải lên các tồn tại điện tử. Do yêu cầu của lập trình cơ thể mã và số lượng thử nghiệm rất nhiều nên Elliott mới lựa chọn đối tượng là thứ gì đó đơn giản như người que. Và có một đặc điểm đặc biệt là chất ký ức không thể bị sao chép, điều đó lý giải nhiều cho việc Elliott cố chấp với anh như thế.
Đó là một tin tốt, nếu anh nhìn vào nó một cách lạc quan. Anh không cần phải lo có thêm nhiều người que đầu rỗng màu tím khác xuất hiện. Anh là Alan điện tử duy nhất, một bản quét não hoàn thiện, gần với Alan Becker nhất và không có sai lệch. Tất cả sai lệch chỉ xuất hiện khi anh bắt đầu làm một người que và thích nghi với điều đó, việc mà rõ ràng Alan Becker thật sẽ không thể trải qua.
Ngoài ra thì trong ghi chép chương trình chạy thử nghiệm của ExperimentA, Alan phát hiện rằng anh từng gặp phải thất bại trong tải lên chất ký ức vào người que. Anh đã trải qua mười hai lần tải lên thất bại để thực sự sống dậy. Điều đó có nghĩa là chất ký ức có thể tái sử dụng sau khi lập trình không thành công. Kể cả khi anh bị xóa, bị giết, thì chất ký ức vẫn có thể được dùng để tạo lại một người que mới.
Nếu không tính ExperimentA thì cũng đã có rất nhiều chương trình không thể tạo ra người que sau khi đã chuyển giao xong. Từ đó có thể biết số lượng thử nghiệm của Elliott nhiều đến mức nào. Dựa trên lịch sử anh tìm thấy trong hệ điều hành, nghiên cứu này đã được bắt đầu từ năm năm trước rồi. Mà đó là thời gian chiếc máy tính này được sử dụng, nên có thể là còn lâu hơn vậy và máy tính này chỉ là một loại mở rộng bổ sung thôi.
Một vấn đề quan trọng hơn, chất ký ức chỉ được lấy từ người sắp chết hoặc vừa mới chết. Bởi vì Alan phát hiện trong một ghi chép rằng quá trình lấy chất ký ức sẽ ảnh hưởng thần kinh của người còn sống. Thêm vào đó, ý thức là một khối đồng nhất, sau khi tách ra khỏi cơ thể sống nó vẫn sẽ giữ sự liên kết năng lượng với nhau mặc dù không đáng kể. Điều đó khiến não bộ bị mất phương hướng. Ngoài ra, não còn cần phải xây dựng lại phần năng lượng bị lấy đi, tuy không chắc chắn kết quả ra sao nhưng mất ký ức sẽ chỉ là hậu quả nhỏ.
Đây có lẽ là lý do Alan Becker thật rơi vào hôn mê sâu.
Alan giờ đã có thể đổ cho Elliott tội cố ý giết người rồi, anh có bằng chứng. Nhưng dù sao anh cũng không định đưa việc này ra trước pháp luật, mặc dù anh khá chắc rằng anh sẽ giao cho phiên bản con người của mình được toàn quyền quyết định. Suy cho cùng thì anh ta mới là người bị hại trong chuyện này. Nhưng dĩ nhiên, trước tiên anh ta phải tỉnh lại được đã.
Về chuyện đó, anh hy vọng là anh ta sẽ không chết hoặc mãi mãi không thể tỉnh lại. Anh không chắc chất ký ức có thể bù đắp được các tổn thương sau khi đã bị trích xuất ra không, nhưng anh sẽ sẵn sàng chết nếu điều đó giúp ích được. Anh đã có ý thức rằng mình là tồn tại tách rời khỏi Alan Becker, nhưng anh vẫn yêu mến bản thể của mình như một bản năng. Rốt cuộc ký ức của anh nói cho anh biết rằng con người gốc của anh không phải một kẻ xấu xa và anh có xu hướng tôn trọng anh ta.
Anh cần phải điều tra thêm. Máy tính này đã hết thông tin rồi, anh cần truy cập sâu hơn và tìm thông tin ở các máy tính khác của Elliott. Hy vọng là anh sẽ tìm thấy cách nào đó để cứu bản thể của mình. Có thể anh không ngại từ bỏ bản thân, nhưng bất cứ thứ gì được tồn tại đều có tham vọng sống và anh cũng không ngoại lệ. Anh mong là sẽ có cách để mọi thứ kết thúc tốt đẹp.
Năng lực mới của Alan khá thích hợp để anh làm mọi thứ dễ dàng hơn. Nó cho phép anh cảm nhận các mã, thứ anh sử dụng để tắt hoạt động các mã chịu trách nhiệm tái hiện cảm giác đau. Năng lực này cho phép anh tiến vào sâu hơn các tiến trình mà người que không thể nhìn thấy bằng cách thông thường. Tuy nhiên, anh không thể thoát ra và đột nhập máy tính khác một cách đơn giản được mặc dù các máy tính có sự liên kết với nhau. Có vẻ như anh đang bị khóa một cách có chủ ý bởi Elliott.
Không sao, nó sẽ mất thời gian nhưng anh có thể làm từ từ. Ít nhất anh có thứ để làm chứ không phải là lang thang tuyệt vọng trong máy tính. Sự bận rộn đánh lạc hướng anh khỏi nghĩ về những người que khác và phải nói rằng anh đánh giá cao điều đó. Việc này đang cho anh cơ hội để khai thác bản thân nhiều hơn, tìm ra những khả năng anh có thể làm và biết được bản chất giá trị của mình trong thế giới này.
Về mặt lý thuyết thì Alan là một loại virus điện tử cực kỳ mạnh. Việc có thể ăn mọi tồn tại điện tử cho phép anh hấp thu kể cả là khi anh đang ở giữa các mã không thể thấy thông thường. Anh không hẳn là đùa khi nói với Second rằng anh ăn được cả máy tính. Tuy nhiên, anh không thể hành động tùy tiện được vì Antivirus không phải đồ chơi nhựa. Người que có thể không bị coi là virus khi không gây hại, nhưng điều tương tự sẽ không tiếp diễn nếu anh gây ảnh hưởng trực tiếp vào hệ điều hành. StickTracer, dĩ nhiên, là một vấn đề khác.
Nói về StickTracer, đây là một ứng dụng rất đáng nghi. Theo như anh quan sát ba ngày nay, nó hoạt động song song với hệ điều hành, nhưng lại không có liên kết chung. Đó là lý do tại sao dù anh có "ăn" mã của nó thì Antivirus vẫn không có động tĩnh gì. Nó vẫn chạy hoàn toàn bình thường bất kể việc thiếu mã, điều mà chắc chắn ứng dụng thông thường không thể làm được. Nó đang nằm lơ lửng giữa sự sống điện tử và hoạt động máy móc.
Kỳ lạ...
Nhưng dù sao đó là chuyện có lợi cho anh. Có thể thấy, StickTrace có thể bị khuất phục. Thông qua việc ăn mã và đột nhập tiến trình, anh có thể biết nguồn gốc của nó. Một khi StickTracer không còn là mối đe dọa, anh có thể đi vào điều tra sâu hơn tìm kiếm nhiều thông tin hơn. Và anh cũng khá muốn biết ai đã tạo ra StickTracer. Rõ ràng không phải Elliott, đây không phải chuyên môn của ông ta. Vincent có vẻ như cũng không phải.
Anh sẽ điều tra thêm về các mối quan hệ của Elliott để chắc chắn số người dính dáng đến nghiên cứu này. Ít nhất điểm sáng của thời đại đang ủng hộ Alan, khi tất cả mọi thứ thông tin và dữ liệu đều được đưa lên thế giới điện tử thay vì được lưu trữ trên giấy. Một số thứ không thể tiếp cận nếu là người dùng thông thường, nhưng một tồn tại điện tử có ưu thế vượt trội trong việc đó. Nhất là một tồn tại điện tử siêu việt.
Nhưng đó là chuyện sau này. Ưu tiên của Alan hiện tại là tìm kiếm chương trình chuyển đổi chất ký ức và phá hủy nó cùng với toàn bộ các dữ liệu liên quan. Anh phải tiêu hủy chúng trong một lần duy nhất, để tránh việc chúng có thể khôi phục lại. Do đó anh cần phải kỹ càng, tìm kiếm và xem xét tất cả mọi thứ một cách chi tiết nhất có thể, tập hợp chúng lại và chắc chắn thứ anh hủy diệt sẽ hoàn toàn biến mất.
Không phải thứ gì đó mà anh không làm được, anh chỉ cần thêm thời gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com