Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

✽ Chương 4: Bị thúc thúc sói ban đêm mê gian

✽ Chương 4: Bị thúc thúc sói ban đêm mê gian

"Rosen." Thấy Rosen không có phản ứng, Lâm Thiếu Tước lại hỏi thêm lần nữa.

"Không quen biết, người đó cúp rồi." Rosen đúng sự thật trả lời.

Hắn đích xác không quen biết con gái Lâm Thiếu Tước, quen Lâm Thiếu Tước nhiều năm như vậy, chỉ biết hắn có một trai một gái, nhưng chỉ thấy qua con trai hắn, còn chưa gặp con gái.

Trước kia chỉ cho rằng Lâm Tước Thiếu quá bảo hộ con gái, hiện tại xem ra, là bởi vì tư dục của chính mình a!

Rosen không nghĩ tới, Lâm Thiếu Tước vậy mà...... Lại xuống tay với chính con gái ruột mình, thật là điên đảo nhận thức của hắn đối với Lâm Thiếu Tước.

Không biết là cô gái nhỏ tuyệt sắc như thế nào, mới có thể làm hắn lo lắng như thế, làm Rosen rất muốn gặp nữ nhân có thể cùng cha ruột mình lên giường một lần.

Nghĩ vậy, Rosen da mặt dày mở miệng nói: "Tước, phòng ở của cậu không tồi, tôi lần này không tìm được khách sạn, vậy ở lại chỗ của cậu nhé."

"Không tiện đâu." Lâm Thiếu Tước nghĩ đến cô bé con trong nhà kia, thẳng thắng cự tuyệt.

"Tước, cậu cũng quá vô tình đi, tốt xấu gì tôi cũng là bạn bè đường xa đến thăm." Rosen ra vẻ thương tâm, lại nói: "Người Trung Quốc các cậu không phải có một câu, gọi là gì...... Có bằng hữu...... Có bằng hữu từ phương xa, không vui hay sao?"

Nhà Rosen hàng xóm của ông bà Lâm Thiếu Tước, khi còn nhỏ hai người đã chơi với nhau, sau khi lớn lên quan hệ cũng không tồi, nghĩ vậy, Lâm Thiếu Tước cuối cùng vẫn đồng ý cho hắn vào ở ké.

"Muốn ở lại cũng được, lầu hai trở lên là cấm địa, cậu cũng không ngoại lệ."

"OK, hiểu rồi." Cất giấu một tiểu bảo bối không muốn cho ai biết, có cấm địa cũng bình thường.

Bất quá, ai quy định lên lầu nhất định phải chính đại quang minh chứ, nghĩ đến đây, đôi con ngươi xanh lục của Rosen hiện lên một đạo quang mang.

"Người đâu."

"Ông chủ." Lâm Thiếu Tước gọi một tiếng, quản gia lập tức tiến vào khom lưng nghe hắn phân phó.

"Chuẩn bị cho Rosen một gian phòng khách, căn dặn người hầu cẩn thận hầu hạ." Lâm Thiếu Tước nhìn quản gia, có khác thâm ý khác phân phó.

Quản gia vừa nghe, lập tức hiểu ý, khom lưng trả lời: "Vâng."

Lão quản gia xoay người, hành lễ với Rosen, cung kính nói: "Capone tiên sinh, mời đi bên này."

Rosen khẽ gật đầu, đứng dậy đi theo quản gia đến phòng khách.

Đồng thời lúc đó, cũng có một đạo mệnh lệnh nhanh chóng truyền đạt cho tất cả người hầu, đó chính là "xem trọng" khách nhân Rosen Capone, cấm Rosen Capone lên lầu hai.

Ứng phó xong Rosen, Lâm Thiếu Tước mới một lần nữa trở lại phòng, ngoài ý muốn phát hiện con gái đã ngủ rồi, còn đem chính mình cuộn lại trong chăn.

Lâm Thiếu Tước hôn lên trán nàng một cái, gặm lấy môi Tình Ngọc triền miên, lại không nỡ đánh thức nàng.

Ban đêm, Tình Ngọc ngủ say, đột nhiên cảm giác trên người đè nặng, rất là không thoải mái.

"Ba ba, bảo bối buồn ngủ." Nàng hai mắt buồn ngủ mông lung, kháng nghị mang theo chút làm nũng, hy vọng nam nhân có thể tha cho nàng.

Nhưng tên nam nhân trên người không để ý đến nàng kháng nghị, như cũ vẫn làm theo ý mình, ở trên người Tình Ngọc gặm cắn vuốt ve, dần dần đi tới mảnh đất bí mật.

Hắn xốc chăn lên, kéo hai chân Tình Ngọc ra, nương theo ánh trăng, nam nhân thấy rõ tiểu nộn huyệt non nớt.

Cái chỗ đó so với không ít nữ nhân leo lên giường hắn trước kia xinh đẹp hơn nhiều lần, phấn phấn nộn nộn, phi thường nhỏ xinh, giống như tác phẩm nghệ thuật.

U cốc ướt át khe bướm vun cao, mềm mại nhẵn nhụi giống như thạch trái cây, nhấm nháp mê người.

Nam nhân ghé đầu vào liếm một ngụm, thầm nghĩ: Thật là cực phẩm tao hóa, ngủ còn có thể chảy ra nhiều nước như thủy triều, khó trách Tước coi như bảo bối.

"Ân...... Ba ba không cần...... Ngứa..." Tình Ngọc hoàn toàn không biết người đang đè trên người mình không phải Lâm Thiếu Tước, mà là một nam nhân khác.

Nương theo ánh trăng, có thể nhìn thấy nam nhân kia có cặp mắt xanh lục như dã lang, đích thị là Rosen Capone.

"Tiểu bảo bối, cùng ba ba em có ý gì, côn thịt thúc thúc so ba ba em càng thô càng lớn hơn nữa, bảo đảm làm em ăn uống thoải mái." Rosen Capone dâm ngôn uế ngữ nhưng Tình Ngọc không nghe rõ, nàng giờ phút này rất buồn ngủ, ngủ thật sự sâu.

Nhìn cái tiểu nộn huyệt trước mắt này, không khác gì con nít, không biết có thể nuốt nổi cự vật của hắn hay không.

Rosen không giống Lâm Thiếu Tước, cẩn thận giúp Tình Ngọc nới rộng làm khúc dạo đầu, hắn ở trên giường vẫn luôn phi thường thô bạo, nữ nhân lên giường hắn, mười người có tám người bị hắn chơi hư, dương vật lớn căng nứt âm đạo là bình thường.

Hắn tin tưởng, không có dạo đầu, cô gái nhỏ khẳng định sẽ bị xé rách đến khóc lớn, ngẫm lại liền cảm thấy hưng phấn.

Nhưng đây là nhà Lâm Thiếu Tước, hắn vẫn có chút cố kỵ.

Hắn không cởi quần áo ra, kéo khóa quần, móc ra cây hàng nóng cương cứng to như cổ tay trẻ con của mình, bên ngoài dâm huyệt thiếu nữ cọ xát qua lại, không có trực tiếp đút vào, cứ như vậy chậm rãi đưa đẩy, chờ tiểu huyệt từ từ thích ứng mở rộng.

"Ân...... Ba ba...... Hôn hôn." Tình Ngọc trong lúc ngủ mơ, tưởng là Lâm Thiếu Tước, tùy ý trên người vuốt ve, bĩu môi muốn hôn hôn.

Rosen Capone nghe thấy nàng kêu hắn là Lâm Thiếu Tước liền cảm thấy phiền muộn, cố tình hắn không thể đánh thức cô gái nhỏ, chỉ có thể dùng nụ hôn lấp kín miệng nàng, làm Tình Ngọc không cách nào nói chuyện. Chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ "Ân ân a a".

"Ngô...... Ân...... A ha......!"

"Hô......!" Lần đầu tiên cẩn thận như vậy, Rosen âm thầm nghĩ.

Dương căn Rosen cọ xát ra vào đem tiểu huyệt xinh xắn khai bao, khi âm đạo Tình Ngọc đã giãn nở mềm mại, hắn không chút khách khí hẩy mông thúc mạnh.

"A...... Nhẹ...... Quá...... Quá nhanh...... A a......!" Cô gái nhỏ cú nhấp thô bạo đánh thức, còn chưa kịp phản ứng, liền gặp hứng chịu một trận chịch cắm dồn dập.

Phòng tối u ám, Tình Ngọc cũng không nghĩ tới người đang đè mình không phải ba ba, còn tưởng là Lâm Thiếu Tước, liền không đẩy ra.

Không biết có phải nàng ảo giác hay không, Tình Ngọc cảm thấy người phía trên so với trước kia thô bạo hơn rất nhiều.

"Kêu ra tiếng đi......" Giọng nam nhân thô suyễn thở dốc, hạ thân bạo trướng.

"Ách...... A a a...... Ba ba...... Nhẹ chút...... Bảo bối...... Bảo bối chịu không nổi."

Tên đàn ông phía trên làm sao nghe lời nàng nói, thắt lưng như cũ thúc mạnh như đóng cọc, đắm chìm trong biển dục vọng không thể tự thoát ra, không nghe thấy lời Tình Ngọc nói.

"Ba ba buổi tối nay uống lộn thuốc sao, sao lại lớn như vậy, còn mạnh nữa!" Cô gái nhỏ cố ý tìm chết nói.

Nam nhân trên người như cũ không trả lời, Tình Ngọc cho rằng hắn cố ý, há mồm cắn thật mạnh lên cổ hắn một ngụm, cho đến khi đầu lưỡi truyền đến mùi máu tươi nhè nhẹ, nàng mới buông ra.

"Ân hừ......!" Nam nhân bị nàng cắn đau, kêu lên một tiếng, hung hăng đẩy vài cái phát tiết bất mãn.

"Ha...... Ba ba xấu...... Sâu quá...... Thật nóng......Con sướng AAA." Giọng rên kiều mị của cô gái nhỏ, chỉ nghe nàng thỏ thẻ bên tai hắn, nhẹ nhàng hỏi: "Bên trong con thoải mái lắm không, vậy tối nay ngâm luôn suốt đêm không cần rút ra có tốt không?"

Cô gái nhỏ mà dâm đãng như yêu tinh, muốn ngày ngày đêm đêm có dương vật nam nhân nhét vào thân thể nàng, bất tri bất giác, liền đem lời trong lòng nói ra.

Thật là đáng chết, tiểu yêu tinh đáng chết.

Rosen sợ bị Tình Ngọc phát hiện mình không phải Lâm Thiếu Tước, không dám mở miệng nói chuyện, chỉ có thể liều mạng thọc cắm, đem Tình Ngọc nắc tới nói không nói ra lời mới thôi.

"A a a...... Ân hừ...... A ha thật sướng...... A ba ba chịch con gái phê quá......" Tình Ngọc bị địt tới nứng sảng, không nói thành lời, chỉ biết rên rỉ không dứt bên tai, âm thanh giao hợp bạch bạch nối liền không dứt.

Nếu lúc này có máy quay phim, có thể coi đây là là studio quay AV.

【 Tác gia có lời muốn nói: 】

Cầu nhiều bình luận hơn nga, động động cái tay nhỏ đi hỡi các phím thủ, có thể làm tác giả cao hứng một ngày, linh cảm không ngừng đến.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: