Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

✽ Chương 48: Bị móc tao thủy đi pha trà uống, cầu thả ra

✽ Chương 48: Bị móc tao thủy đi pha trà uống, cầu thả ra

Editor: JeffmaterXXX

Cái mông đỏ lựng như vậy trong mắt Tần Thiên Khải phá lệ mê người, hận không thể cắn lên đó một ngụm.

"A a a......!" Cùng với tiếng Tình Ngọc thét chói tai kèm theo là dấu răng của người đàn ông.

Cái dấu răng này vừa cắn xuống, Tình Ngọc liền phản kháng.

"Đừng...... Sẽ...... Sẽ lưu lại ấn ký...... Đừng...... Không cần...... Ô ô ô......!"

Tình Ngọc khóc lóc cầu xin Tần Thiên Khải không cần cắn, nàng sợ đám đàn ông của mình sẽ phát hiện thì không biết giải thích thế nào, gấp đến độ khóc lên.

"Sợ cái gì, có người hỏi thì cứ nói tôi cưỡng bách em, thật cho rằng những nam nhân kia của em lợi hại lắm sao!"

Nói xong, Tần Thiên Khải giống như phát giác cái gì, hỏi: "Nói, em có phải là lo lắng cho tôi không!"

Tình Ngọc nghe vậy, tức khắc phản bác nói: "Lo lắng cái đầu quỷ nhà anh, tôi là sợ nhóm lão công thương tâm thôi, anh là cái tên hái hoa tặc."

Lời này nói ra, nghe thế nào cũng cảm thấy không thích hợp, người bị cưỡng hiếp là nàng, nếu muốn phản ánh nam nhân này thế nào, không phải phẫn nộ thì là tự trách, làm gì có chuyện quan tâm hắn, trừ phi......!

Cô gái nhỏ dưới thân này trong lòng rõ ràng nguyện ý cùng mình, vậy mình cũng không phải ấm đầu, nghĩ thế, tâm tình của Tần Thiên rất tốt, cũng không nói ra.

"Ngô...... Mông đau...... Người xấu."

"Còn có tệ hơn nữa!" Tần Thiên Khải nghĩ đến tin tức thu được mấy ngày trước, Tình Ngọc và nhóm nam nhân của nàng đi trà sơn.

Không khéo chính là, trà sơn lại là địa bàn của hắn, cho nên lúc ấy đã xảy ra cái gì, đều có tin tức hồi báo cho hắn, bao gồm cả việc lấy lồn bào chế trà.

"Nghe nói, mấy ngày hôm trước các người đi trà sơn chơi, em còn tự mình làm một ít lá trà, tôi cũng muốn uống."

Tình Ngọc nghe vậy, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nổi giận mắng: "Tưởng bở."

Nàng liệu định nơi này không có trà cụ, đặc biệt là không có lá trà, cho nên Tình Ngọc một chút cũng không lo lắng Tần Thiên Khải sẽ cưỡng bách nàng.

"Tiểu gia hỏa, đừng cho là tôi không biết em đang suy nghĩ cái gì." Tay Tần Thiên Khải từ trên bụng Tình Ngọc chậm rãi đi xuống, sờ lên dòng nước ấm đang rỉ ra từ cái khe thần bí kia, "Nơi này tuy rằng không có lá trà, nhưng nước pha trà lấy không hết, dùng không cạn đâu!"

Hắn ám chỉ cái gì, Tình Ngọc lập tức hiểu ngầm, tức khắc vặn vẹo thắt lưng.

Nhưng động tác kháng cự của nàng đối với Tần Thiên Khải không có bất luận ảnh hưởng gì, ngược lại làm Tần Thiên Khải khiến nước lấy được càng thuận lợi.

"Ách...... Hảo ngứa...... Đừng...... Đừng moi nơi đó a...... Đừng...... Ân......!"

Tần Thiên Khải hướng tiểu dâm lồn duỗi nhập ba ngón tay, kỹ xảo mát xa chỗ mẫn cảm, thời điểm Tình Ngọc cực sướng tới bắn nước, Tần Thiên Khải tùy tay lấy ra một cái ly, hứng lấy tất cả số chất lỏng trong suốt từ khe thịt múp míp kia chảy ra, số lượng không nhiều lắm.

Ngón trỏ và ngón giữa hắn phi thường linh hoạt, đem tiểu muội muội Tình Ngọc hầu hạ đến rơi lệ không ngừng, nhỏ tích táp xuống cái ly hứng nước.

Một giờ trôi qua, Tình Ngọc cũng không biết mình cao trào phun nước bao nhiêu lần, nhưng có thể thấy là, cái ly trên tay Tần Thiên Khải đã đầy.

Bị Tần Thiên Khải dùng ngón tay chọc ngoáy vô vố lần, tuy rằng rất sảng khoái, cũng cao trào không ngừng, nhưng Tình Ngọc cũng không thích, nàng thích tao huyệt bị côn thịt nóng bỏng nhồi căng, không thích dùng ngón tay vì nó làm cho nàng càng thêm hư thoát khó chịu, nơi đó cảm giác dâm thủy dường như khô cạn.

"Ách...... Anh còn không chưa đủ a!" Cô gái nhỏ âm thanh nhu nhu, mang theo một tia hờn dỗi, làm cho dục vọng dưới háng Tần Thiên Khải càng thêm bạo trướng.

"Đủ rồi, một cốc nước lớn!" Tần Thiên Khải nhéo một chút lên hai mép thịt đỏ hồng không còn chút nước nào nữa, "Ngoan ngoãn chờ tôi tới hầu hạ em, hiện tại lão công khát nước, đi pha trà uống."

Nói đoạn, Tần Thiên Khải xuống giường đem chất lỏng nấu lên chuẩn bị pha trà.

Lá trà cùng tao thủy nóng bỏng dung hợp, chất lỏng trắng tinh tức khắc biến thành màu xanh lục thanh thúy, hương trà che giấu hương vị tao dịch, uống lên tuy rằng có chứa một ít dính nhớp, nhưng không có nặng mùi dâm đãng, ngược lại có một cổ trà thanh hương, cùng mùi vị Tình Ngọc xen lẫn vào nhau.

Tần Thiên Khải pha trà, làm trò trước mặt Tình Ngọc, cái miệng nhỏ đem dâm trà kia uống xong rồi, vừa đủ 1 ly.

"Thật thơm, hương vị khó được."

"Có muốn biết hương vị gì không?" Uống xong, Tần Thiên Khải chưa đã thèm liếm khóe miệng, nhìn vẻ mặt tò mò Tình Ngọc hỏi.

"Không muốn biết." Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại suy nghĩ, thực sự uống ngon như vậy sao.

Lúc này, Tần Thiên Khải hôn lên môi nàng, đầu lưỡi quất quýt thăm dò trong khoang miệng, Tình Ngọc rốt cuộc cũng nếm được hương vị dâm trà kia, hàm hàm trà vị, trong cái dính nhớp có cái hương vị khó có thể miêu tả, thật sự có thể coi như trà ngon sao?

Nhưng nếu không ngon. Vì cái gì đám đàn ông luôn trưng ra bộ mặt chưa đã thèm vậy chứ?

Thấy nàng nếm xong, biểu tình nghi hoặc, Tần Thiên Khải cũng không nói gì thêm, chỉ là nhẹ nhàng cười, lại lần nữa cỡi lên người mỹ nhân.

"Tiểu gia hỏa, tôi giúp ngươi đổi hai cái khoen đi!" Khi nhìn thấy hai cái tiêu chí dâm dục trên mép lồn kia, tâm tình của hắn không đứng dậy nổi, cho nên hắn cố ý gọi người làm hai cái đưa tới đây.

Tình Ngọc còn chưa kịp cự tuyệt, đã thấy trên tay Tần Thiên Khải xuất hiện hai cái ngọc hoàn (vòng khoen bằng ngọc), bạch ngọc tinh xảo, phi thường đẹp.

"Không cần...... Cái khoen kia không lấy xuống được...... Không cần......!"

Tình Ngọc không nói, Tần Thiên Khải thật đúng là không phát hiện, hai cái vòng kim loại, vậy mà là đã bị đính chết vào hai mép thịt nhỏ, hoàn toàn bị môi âm hộ bao vây lại.

Nếu hắn một hai phải đổi, đối với cơ thể Tình Ngọc sẽ thương tổn rất lớn.

Môi âm hộ vốn nhỏ, nếu bởi vì muốn tháo hai cái khoen kia không khỏi bị xé rách, vậy liền không tốt.

Nghĩ đến đây, Tần Thiên Khải từ bỏ ý tưởng đổi khoen, đem Tình Ngọc đang run bần bật ôm vào trong lòng ngực an ủi nói: "Tôi không đổi, không đổi nữa, ngoan...... Không cần sợ hãi, ngoan......!"

"Ang có thể thả tôi ra được không?" Tình Ngọc cảm xúc dao động dần dần hòa hoãn lại, nói.

"Em nói cái gì?" Tần Thiên Khải buông nàng ra, âm lãnh hỏi.

Tình Ngọc không dám nhìn hắn, nhắm mắt lại hỏi một lần nữa, "Anh có thể thả tôi ra được không?"

Dứt lời, trong mắt nàng đã rơi lệ, như thế nào cũng ngăn không được.

Tần Thiên Khải tức giận đẩy nàng ra, đem đèn bàn đầu giường quét xuống đất, bang......!

Cái đèn ngủ bằng pha lê rơi xuống đất bể tan tành, mảnh thủy tinh vẩy ra khắp nơi.

Mà Tần Thiên Khải, xuống giường rời đi, đem Tình Ngọc nhốt trong phòng.

Hắn đi rồi, Tình Ngọc đem đầu vùi vào giữa hai chân khóc lên, vô thanh vô tức khóc lóc.

Nàng toàn thân không manh áo che thân, trên người che kín vệt đỏ, thậm chí dưới háng cũng có!

Nhưng trên giường lại không có một mảnh khăn trải giường có thể cho nàng che đậy, chỉ có thể trần trụi như vậy.

Tần Thiên Khải vừa đi, Tình Ngọc liền cảm giác được lạnh lẽo, nhưng quần áo đã rách nát, còn bị ném vào thùng rác, hoàn toàn không thể mặc, chỉ có thể chịu đựng như vậy.

Toàn thân đau đớn toan trướng cùng cảm giác mệt mỏi, làm Tình Ngọc bất tri bất giác ngủ mất.

Ban đêm, trong phòng truyền ra một tiếng thét chói tai, đánh thức Tần Thiên Khải ở phòng bên cạnh.

Tuy rằng còn đang tức giận, nhưng Tần Thiên Khải vẫn chạy qua nhìn một cái.

Một cái liếc mắt này, liền đem tên được xưng là Lãnh Diện Diêm La lão đại của giới hắc đạo bị dọa đến toàn thân phát run.

"Tiểu gia hỏa." Tần Thiên Khải hô to, run rẩy vươn tay mình ra, bế Tình Ngọc toàn thân dính đầy mảnh vỡ thủy tinh lên.

Hắn ôm nàng, một đường chạy như điên đến bãi đậu xe ngầm, đặt nàng lên ghế sau cấp tốc phóng xe như bay.

Dọc đường đi, hắn không chỉ mở tốc độ cao nhất, còn không quên liếc mắt nhìn Tình Ngọc ở ghế sau một cái.

【 Tác giả có lời muốn nói: 】

Chương sau ngược một chút (◐‿◑)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: