Chương 1006 - 1010
Chương 1006: Bên ngoài có người phụ nữ khác? (7)
Thẩm Diệu An ngây ngốc nhìn chằm chằm cô một lát, sau đó buông thõng đầu hữu khí vô lực mở miệng nói, "Thời gian trước tôi bị mẹ lừa sang công ty ngoài nước, bà ấy phong tỏa toàn bộ tin tức trong nước. Đến tận tối hôm qua tối mới biết được... Em cùng Lãnh Tư Thần...đã kết hôn"
Hạ Úc Huân nghe vậy có chút xấu hổ, "A... Đúng thế..."
"Tôi cuối cùng cũng hiểu vì sao em lại cho tôi là người tốt ..." Thẩm Diệu An cười khổ thì thào.
"A? Vì cái gì?"
"Bởi vì so sánh Lãnh Tư Thần, tôi đúng là người tốt!"
"..." Hạ Úc Huân lau mồ hôi, nhưng lại thấy những gì anh nói lại có đạo lý.
Lúc này, sau lưng truyền đến một tiếng xì khẽ, Lãnh Tư Thần cũng không trực tiếp rời đi, mà mở cửa xuống xe, đi tới bên người Hạ Úc Huân, lòng tham chiếm hữu bùng lên thân thiết ôm lấy vai cô , "Tiểu Huân không chỉ cùng tôi kết hôn, mà là đã kết hôn từ năm năm trước!"
Thẩm Diệu An vừa thấy được Lãnh Tư Thần liền giống như gặp kẻ thù truyền kiếp, cười lạnh nói, "Tôi cần gì quản anh khi nào kết hôn, kết hôn rồi thì ghê gớm lắm sao? Kết hôn rồi cũng có thể ly hôn!"
Vừa dứt lời, Lãnh Tư Thần sắc mặt lập tức lạnh xuống.
Hai người một là núi lửa động đất phun trào, một là mười dặm băng phong, vạn dặm tuyết bay, Hạ Úc Huân kẹp ở giữa, chỉ có thể yên lặng lau mồ hôi.
"Tiểu tử thôi! Ngươi Con lại đang nói hươu nói vượn cái gì thế!" Bên cạnh đột nhiên một quý phụ nhân xông tới, không phải là mẹ của Thẩm Diệu An thì ai.
Bà ta nhìn Hạ Úc Huân cùng Lãnh Tư Thần liền thấy có chút chột dạ xấu hổ, lập tức một tay nhéo lỗ tai Thẩm Diệu An xềnh xệch lôi đi, "Sáng sớm nghe điện thoại báo con chạy mất rồi, mẹ liền biết con nhất định là tới đây! Con bị điên rồi hay sao? Thế mà nghĩ thông đồng một người đàn bà có chồng! Thứ không có tiền đồ, con làm sao càng sống càng trở về như lúc trước thế?"
"Mẹ, mẹ vốn không hiểu thế nào là yêu!" Thẩm Diệu An con mắt đỏ hồng nhìn bà.
"Ta... Ta không biết yêu? Ta không biết yêu liền có thể sinh ra tên tiểu tử thối ngươi à! Thật là tức chết ta! Đứng đứng đây làm ta thêm xấu hổ, mau trở về!" Thẩm phu nhân vừa mắng vừa đem hắn đẩy vào trong xe, mặt mũi của bà thật là bị tên tiểu tử này làm cho mất hết.
Trước đó cùng hẹn hò với không biết bao nhiêu cô gái, đổi bạn gái so với thay quần áo còn nhanh hơn, hiện tại vất vả như vậy cũng không biết thay đổi, lại là nhìn chòng chọc lão bà của người khác, bà quả thực là kiếp trước nợ hắn a!
"Lãnh Tư Thần, anh chờ đó cho tôi, tôi sẽ không bỏ qua, tôi sẽ còn trở lại!" Xe nhanh chóng đi mất, tiếng gào thét của Thẩm công tử như phiêu đãng trong gió.
Lãnh Tư Thần đứng tại chỗ, sắc mặt so với sương mù còn âm trầm hơn.
"Chuyện này không liên quan tới tôi... Cái gì nên nói cũng đã nói... Cự tuyệt cũng đã cự tuyệt rồi..." Hạ Úc Huân thấy tình huống không ổn, cấp tốc chuồn mất, nhanh như bôi mỡ vào chân.
Bất quá, nếu như cô biết trong công ty còn có thứ phiền toái hơn đang chờ mình, cô tình nguyện ở bên ngoài chịu chết.
Vị khách không mời mà đến, chính là người đã từng gặp qua một lần ở Hương thành Tiết gia nhị tiểu thư Tiết Hải Đường.
Không nghĩ tới mới hôm trước nói chuyện điện thoại với cô ta, sáng sớm hôm nay người đã xuất hiện trước mặt mình.
Cái hạng mục MC kia cô cũng không đẻ tâm nhiều, cũng không biết đến cùng ai đoạt được, chỉ biết là không phải Thiên Lâm, cũng không phải Thiên Úc.
"Tiết tiểu thư đường xa đến đây không biết có chuyện gì?" Hạ Úc Huân không thể không bày ra gương mặt xã giao, khách sáo cùng cô ta hàn huyên.
"Cô ra điều kiện đi, rốt cuộc muốn như thế nào cô mới bằng lòng cùng Lãnh Tư Thần ly hôn!" Nhưng mà Tiết Hải Đường lại là dị thường trực tiếp thô bạo...
"..." Làm sao hôm nay một người hai người đều muốn cô cùng Lãnh Tư Thần ly hôn?
Chương 1007: Bên ngoài có người phụ nữ khác? (8)
Hạ Úc Huân lập tức bừng tỉnh cảnh giác, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đạo sáng bạc, lập tức một thanh đao dài chừng hai ba thước hướng cổ cô bổ tới...
Đối với sự hung hãn của Tiết Hải Đường điều khiến cô ngạc nhiên hơn là, đao lớn như thế cô ta làm sao mà mang vào?
Cô nhìn kĩ chất liệu của thanh đao kia, mới phát hiện là lưỡi đao mềm, có thể tùy ý uốn lượn thuận tiện mang theo, trước kia có người tìm cha cô đánh nhau cũng có một thanh, sau đó đoạt được buộc trên lưng mang đi khắp noi, nhưng không được bao lâu thì bị mất.
Nghe nói Tiết Hải Đường từ nhỏ cùng lão đổng sự trưởng Tập Đoàn Thịnh Đường quan hệ rất tốt, xem như cháu gái ruột mà nuôi dưỡng ở dưới gối, mưa dầm thấm đất đi theo học qua mấy chiêu, thế nhưng, bây giờ là thời đại nào rồi, thế mà còn chơi vũ khí lạnh, có khoa trương quá không vậy?
Đao cũng gác ở trên cổ rồi, cũng không rảnh mà nghĩ nhiều, Hạ Úc Huân cũng tự bội phục bản thân mình, dùng ánh mắt còn lại liếc cây đao, một bên tính xem có nên ra tay đoạt đao hay không, vừa lên tiếng nói, "Tiết tiểu thư đây là ý gì?"
"Ký tên!" Tiết Hải Đường bộp một tiếng đem mấy tờ giấy đập vào trước mặt cô.
Hạ Úc Huân tùy ý nhìn lướt qua, sau đó thấy được mấy chữ to"Thư thỏa thuận ly hôn"...
"Nam Cung Huân! Tôi cho cô biết! Lãnh Tư Thần tôi chắc chắn phải có được, hôm nay cô ký cũng phải ký, không ký cũng phải ký! Nếu không tôi..."
Lời còn chưa dứt, Hạ Úc Huân đã xoát xoát xoát ký xong, sau đó đem giấy đưa cho cô ta, "Thong thả, không tiễn."
Lúc này đến phiên Tiết Hải Đường nửa tỉnh nửa mộng, "Cô... Cô ký... Cô cứ như vậy ký tên? Đây chính là thư thỏa thuận ly hôn!"
"Làm sao? Có vấn đề sao?" Hạ Úc Huân nhíu mày.
"Lãnh Tư Thần có phải hay không mắt bị mù a! Thế mà lại thích loại phụ nữ không có tiết tháo như cô!" Tiết Hải Đường tràn đầy nghĩa khí bênh vực kẻ yếu, biểu lộ như muốn cứu Lãnh Tư Thần khỏi bể khổ, sau đó đem tờ thỏa thuận nhìn kĩ một lượt rồi dậm chân bỏ đi.
"Tôi kí tên cũng có tác dụng cái rắm... Ký một trăm lần cũng không xong..." Sau lưng, Hạ Úc Huân không khỏi lẩm bẩm một câu, sau đó liền vùi đầu bắt đầu làm việc, như vừa rồi người mới vị gác đao lên cổ uy hiếp không phải là cô vậy.
-
Rất nhanh mới từ Thiên Lâm rời đi, Tiết Hải Đường liền tiếp tục phi tới Thiên Úc cách đo không xa.
"Tiểu thư, xin hỏi cô có hẹn trước không?"
"Không có! Anh nói cho Lãnh Tư Thần, tôi là Tiết Hải Đường!"
"Ây... Tốt, tôi giúp cô nói lại!" Thấy được người này dáng vẻ không phải dễ chọc, liền tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho Lãnh Tư Thần, "Vâng, tổng giám đốc, bên này có vị Tiết Hải Đường Tiết tiểu thư muốn gặp ngài, xin hỏi ngài hiện tại có rảnh không? A... Không rảnh a..."
Cái gì! Cô ngàn dặm xa xôi cách trở vượt khó tới tận đây anh ta thế mà dám không gặp!
Tiết Hải Đường vội vàng đoạt lấy điện thoại trong tay tiếp tân, đầu đầy lửa giận gào lên " Lãnh Tư Thần, trong tay tôi có vật rất quan trọng, anh nhất định sẽ cảm thấy hứng thú!"
"Thật có lỗi, Tiết tiểu thư, tôi bây giờ đang họp, thật không có thời gian gặp cô."
"Cùng với vợ của anh có liên quan!"
"Hội nghị tạm dừng." Tiết Hải Đường nghe được bên đầu điện thoại kia Lãnh Tư Thần đối đám người phân phó nói...
Móa! Chỉ cần chuyện liên quan tới vợ anh ta liền lập tức thay đổi thái đọ! Quả thực là tức chết cô!
Mấy phút sau, Tiết Hải Đường được dẫn vào phòng làm việc của Tổng giám đốc.
Chân trước vừa bước vào, trong phòng làm việc máy báo động đột nhiên "Tít tít tít" kịch liệt vang lên...
Tiếp tân lập tức biến sắc, "Tiết tiểu thư, trên người cô có phải có thứ gì hay không..."
Chương 1008: Bên ngoài có người phụ nữ khác? (9)
Lời còn chưa dứt, Tiết Hải Đường từ trong túi rút ra một thanh đao dài tiện tay ném xuống đất, "Giúp tôi giữ gìn kỹ!"
Lập tức oanh oanh liệt liệt đi vào.
Lúc này máy báo động không vang lên nữa.
"Bên này của anh so với Thiên Lâm kia tân tiến hơn nhiều..." Tiết Hải Đường một bên nói thầm vừa đi đến trước bàn làm việc Lãnh Tư Thần.
Thiên Lâm...Cô ta đi tìm Hạ Úc Huân rồi? Lãnh Tư Thần con ngươi lập tức nguy hiểm nheo lại.
"Cái này cho anh! Có cái này anh liền có thể thoát khỏi ma trảo của người phụ nữ kia, bắt đầu cuộc sống mới!" Tiết Hải Đường đem thư thỏa thuận ly hôn kia phóng tới trước mặt Lãnh Tư Thần, sau đó cười hì hì hai tay chống ở trên bàn nhìn anh, ra vẻ như một côn thần "Lãnh Tư Thần, là người đàn ông hoàn mĩ nhất mà tôi gặp qua, chính là ánh mắt chọn phụ nữ của anh tôi thật sự không dám lấy lòng!"
"Tôi bất quá là mới uy hiếp cô ta một chút, cô ta lập tức ký tên! Lúc trước anh cùng với cô ta chỉ là thông gia thương nghiệp đi, ân ái tuyệt đối là giả vờ giả vịt , đừng nói không phải, mắt tôi đây tinh độc lắm, đến cùng phải hay không, tôi một chút liền có thể nhìn ra! Có cái này anh liền có thể tùy tiện cùng với cô ta ly hôn, sau đó cưới tôi..."
"A ——" lời còn chưa dứt, Tiết Hải Đường đột nhiên hét lên một tiếng, bởi vì Lãnh Tư Thần đột nhiên cầm bút máy trong tay hướng tới bàn tay cô đang đặt trên bàn mà đâm tới.
Tiết Hải Đường dọa đến gần chết, hơn nửa ngày mới tỉnh hồn lại, lúc này mới phát hiện chiếc bút kia cắm ở giữa hai khe hở ngón tay, nhưng nửa thân bút đều cắm sâu vào mặt bàn gỗ...
"Lãnh Tư Thần! Anh nổi điên cái gì?"
Lãnh Tư Thần sắc mặt rét lạnh mà nhìn cô ta, "Cô có thể quấy rối tôi cũng không sao, nhưng đừng đi quấy rầy bà xã của tôi, lần này là cảnh cáo, nếu có lần sau, cái bút này không phải là chỏ cắm ở trên bàn đâu."
"Lãnh Tư Thần thật sự là đồ não tàn? Tôi đều đã nói tới mức đó rồi, anh còn chuẩn bị cùng người phụ nữ kia ở cùng một chỗ? Anh có biết hay không cô ta vừa rồi ký tên ngay cả một chút do dự cũng không có! Anh cuối cùng là thích cô ta ở điểm nào?"
"Toàn bộ. Kể cả điểm cô ấy không quan tâm tới tôi cũng thích."
"Anh..." Tiết Hải Đường đơn giản không cách nào tin lời nói này lại từ một người lạnh lung như Lãnh Tư Thần có thể nói ra, bật thốt lên, "Lãnh Tư Thần, anh sao có thể đối với tôi như vậy! Anh có biết hay không chúng ta..."
Lúc này, chuông điện thoại di động vang lên, Tiết Hải Đường ảo não không thôi lấy điện thoại cầm tay ra xem xét, kém chút hận không thể đưa di động ném đi, "Diệp! Cẩn! Nói! Anh chết tiệt có cần phải chọn thời điểm gọi ngay lúc này không chứ! Anh mẹ nó... Anh nói cái gì? Uy uy... Anh nói chuyện a? Tôi khinh! Anh phải chết gọi điện thoại cho tôi có làm được cái gì, ngươi biết rõ chúng ta tại A thị, nước xa không cứu được lửa gần! Uy... Uy..."
Tiết Hải Đường sau khi nghe điện thoại thần sắc hoảng hốt lập tức nhấn số vừa nghe vừa chạy mất.
Lãnh Tư Thần cũng không rảnh mà tìm hiểu chuyện của Tiết Hải Đường, chỉ là kinh ngạc mà nhìn chữ ký trên thỏa thuận ly hôn kia.
Sau một lúc lâu, Lương Khiêm gõ cửa đi vào, nơm nớp lo sợ nói, "BOSS, Tiết Hải Đường... Có cần phải đề phòng một chút... Lần này là tôi sai lầm, chỉ lo để mắt tới phu nhân,lại không nghĩ tới cô ta thế mà tới công ty chờ từ trước!"
Thế mà lại mang theo một cây đao, cũng thật dọa người!
"Ừm. Còn có, đi làm cho Tiểu Huân một cái hệ thống cảnh báo."
Kỳ thật Tiết Hải Đường không phải là vấn đề lớn, ngực to mà không có não làm việc lỗ mãng, lại coi như quang minh chính đại, sẽ không dở trò vụng trộm bỉ ổi.
Chỉ là, theo trực giác của anh thái độ của Tiết Hải Đường đối với mình... có chút kỳ quái..
...
Sau khi được phân phó, Lương Khiêm lập tức liền mang theo nhân viên chuyên nghiệp đi Thiên Lâm.
Bảo vệ Thiên Lâm vừa nhìn thấy người đến là Lương Khiêm liền lập tức cho qua, chỉ gọi điện thông báo với Hại Úc Huân một tiếng.
"Ừm? Anh nói cái gì?"
"Nói là chúng tôi sẽ lắp cho chị dâu một hệ thống cảnh báo an ninh, nếu có người mang đồ vật nguy hiểm đi qua, cửa an ninh sẽ ngay lập tức kêu lên !"
"Nha..." Hạ Úc Huân khóe miệng hơi rút, xem ra là Lãnh Tư Thần cũng đã gặp Tiết Hải Đường rồi đi!
Chương 1009: Bên ngoài có người phụ nữ khác? (10)
Đêm khuya nằm ở trên giường, Hạ Úc Huân cảm thấy khó ngủ.
Hôm nay những lời mà Âu Minh Hiên nói dường như rất có đạo lý, nhưng cô thật sự nghĩ không thông, hiện tại quan hệ của cô và Lãnh Tư Thần chỉ là trên danh nghĩa, nếu như Lãnh Tư Thần thật sự có người phụ khác, đại khái có thể trực tiếp nói rõ ràng với cô, việc gì phải che che giấu giấu mệt mỏi như vậy?
Đang suy nghĩ ngẩn ngơ, bên tai đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại ong ong.
Là điện thoại của Lãnh Tư Thần.
Chỉ thấy Lãnh Tư Thần đem điện thoại trên đầu giường xuống nhìn thoáng qua một cái sau đó bắt đầu thay quần áo.
"Anh muốn ra ngoài sao?" Hạ Úc Huân chống người ngồi lên hỏi một câu.
"Ừm." Lãnh Tư Thần tùy ý lên tiếng, mặc quần áo tử tế sau liền quay người ra cửa.
Lần này cũng không giải thích nói mình muốn đi đâu.
Chỉ sợ rằng nếu mình có chết ở bên ngoài, cô ấy cũng không quan tâm.
Sau khi Lãnh Tư Thần rời đi, cả phòng ngủ rộng lớn bỗng trở lên thật quạnh quẽ.
Hạ Úc Huân lẳng lặng nằm trên giường, trong lòng là khói lửa mịt mù...
Trong đầu như có hai giọng nói không ngừng thì thầm, một là của thiên sứ cánh trắng: "Người đàn ông thâm tình như vậy, tiếp nhận anh ta đi! Lần này, cô nhất định sẽ hạnh phúc!"
Một tiểu ác ma cách đên lập tức xông tới, một cước đem tiểu thiên sứ đạp lăn, kích động bay đến trước mặt cô: "Chủ nhân thân yêu của ta, ta là cục cưng bé nhỏ đáng yêu, đừng bỏ ta mà! Nghe ta nói đi chủ nhân, không thể vì chút ngọt ngào tê dại mà quên đi tư tưởng của bản thân, quên mất quá khứ đau xót. Cô vì sao phải trốn tránh năm năm, chính là muốn không dẫm lên vết xe đổ, thế nhưng sao bây giờ cô lại dao động, cô muốn bi kịch lần thứ ba tái diễn sao? Cô chịu đựng nổi sao?
Tiểu thiên sứ khó khăn bò tới, trên thân tản ra ánh sáng tinh khiết, : "Thời điểm khó khăn chồng chất nhất cũng đã trải qua rồi, còn có gì có thể đánh bại cô? Đã dũng cảm nhiều lần như vậy, vì cái gì không thể lại dũng cảm một lần?"
Tiểu ác ma nhảy ra, mở cánh, lộ ra liêm đao cùng răng nanh, âm trầm tới gần tiểu thiên sứ đe dọa: "Thế nào là đã qua thời điểm khó khăn nhất? Là thế này phải không? Căn bản không có gì là nhất chỉ có hơn. Người đàn ông này nhất định là kiếp nạn của cô, nếu bi kịch lại một lần nữa tái diễn liệu cô còn có kiên định mà sống tiếp, đến lúc đó mới thật sự biết được cái gì là tuyệt vọng..."
...
Đừng ầm ĩ nữa, cô sắp phát điên rồi.
Hạ Úc Huân ôm đầu, thống khổ lăn lộn trên giường.
Lăn một hồi mệt không ra hơi mới nằm ngửa mắt trừng lớn như cá chết, trong mắt hằn lên cả tia máu.
Sau đó, hai bóng người tí hon trong đầu lại bắt đầu cãi lộn.
Tiểu thiên sứ lo lắng bay xoay xoay vài vòng trên đỉnh đầu cô: "Nhanh đi nhanh đi nha! Anh ta mấy ngày này dường như rất là, nếu có chuyện không hay xảy ra thì biết làm sao bây giờ? Cô thật sự không lo lắng chút nào sao? Cứ coi như cô không lo lắng nhưng hai người hiện giờ chính là hai con châu chấu trên một sợi dây thừng a!"
Tiểu ác ma khinh khỉnh ngồi nghịch ngón chân: "Đừng có viện cớ, hắn thì có liên quan gì tới cô, cô lại cũng không yêu hắn, thôi ngủ đi!"
Nhìn tiểu ác ma nhàn nhã ngồi trên đất chọc ngón chân nói lời châm biếm, tiểu thiên sứ gân xanh trên trán nổi lên, cuối cùng một tay từ từ đưa lại sau , buông thõng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh, từng bước một đi đến trước mặt tiểu ác ma, "Phanh" một bình rượu nện thẳng vào đầu tiểu ác ma làm nó choáng váng , "Xem ngươi có dám cùng ta khiêu chiến! Lão nương nhịn ngươi rất lâu rồi!"
...
Năm phút sau, Hạ Úc Huân như một con cá chép ươn xoay người, lảo đảo rời giường xuống lầu chạy vào nhà để xe.
Chương 1010: Bà xã đưa tôi về nhà (1)
Lái xe như điên một hồi, thế mà lại may mắn để cô đuổi kịp Lãnh Tư Thần.
Cô duy trì khoảng cách không xa không gần chầm chậm theo ở phía sau, cuối cùng thấy anh đi tới cổng một quán bar rồi dừng lại.
Lãnh Tư Thần đêm hôm khuya khoắt còn tới những chỗ như vậy làm gì?
Hạ Úc Huân dừng xe, vén vén tóc, đem cổ áo khoác dựng lên, sau đó cẩn trọng từng bước đi vào quán bar náo nhiệt kia.
đưa mắt tìm kiếm một hồi, lập tức xuyên qua đám đông ồn ào huyên náo là thân ảnh lạnh lùng quen thuộc kia đang ngồi vắt chân trên ghế.
Điều khiến cô kinh ngạc vạn phần chính là, người ngồi bên cạnh Lãnh Tư Thần... một người phụ nữ... Mà lại là Bạch Thiên Ngưng! ! !
Lãnh Tư Thần đêm khuya đến quán bar gặp người lại là Bạch Thiên Ngưng? Chắng lẽ những ngày gần đây hắn vụng trộm gọi điện, nhắn tin cũng là với cô ta sao?
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Hạ Úc Huân lòng tràn đầy nghi ngờ cẩn thận di chuyển tới một góc khuất cách đó không xa ngồi xuống nghe ngóng, vừa vặn có thể mơ hồ nghe được âm thanh hai người nói chuyện.
"Rất lâu rồi không như bây giờ được cùng ngồi uống rượu trò chuyện với nhau." Bạch Thiên Ngưng ngữ khí thẫn thờ.
"Muộn như vậy ra đây, chồng cô cũng mặc kệ?" Lãnh Tư Thần thuận miệng hỏi một câu.
"A, anh không phải cũng như vậy sao?" Bạch Thiên Ngưng ý vị thâm trường nhìn anh một cái.
"..." Lãnh Tư Thần trầm mặc không nói.
Đoạn đối thoại này nghe có chút mập mờ thật giống như giả thuyết mà Âu Minh Hiên nói, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ, vì vậy vẫn bình tĩnh mà dỏng tai nghe ngóng...
"Tư Thần, dù sao chúng ta cũng từng yêu nhau, anh thật sự đối với em một chút cảm xúc cũng không có sao?" Bạch Thiên Ngưng tựa hồ có chút say, cô ta đột nhiên bắt lấy tay của Lãnh Tư Thần, dán lên bộ ngực căng đầy của mình, "Tư Thần, anh có thật là không hiểu lòng em không?"
Lãnh Tư Thần bất động không trả lời mà từ từ thu tay lại, "Bạch tiểu thư, xin tự trọng, chúng ta bây giờ đều đã có gia đình của mình."
Bạch Thiên Ngưng nghe vậy cười lạnh thành tiếng, kích động nhìn anh, "Ha! Gia đình! Nếu như không phải Hạ Úc Huân, cái gia đình này không phải là anh với em sao! Mà bây giờ thì sao? Hai chúng ta đều không hạnh phúc không phải sao? Nếu như ban đầu chúng ta có thể cùng với nhau.. chúng ta vốn là một đôi trời sinh, chúng ta mới là người trong cùng một thế giới..."
"Có lẽ vậy..." Lãnh Tư Thần thì thào.
Nghe được ba chữ này của Lãnh Tư Thần, trái tim Hạ Úc Huân chợt thít chặt một chút.
Càng làm cho cô kinh ngạc hơn, từ góc độ này của cô, có thể rõ ràng nhìn thấy Bạch Thiên Ngưng động tay động chân vào cốc rượu của Lãnh Tư Thần, thả một viên thuốc vào trong .
Cô cố gắng tỉnh táo nói với chính bản thân mình Lãnh Tư Thần là một lão hồ ly , sẽ không bị lừa bởi mánh khóe vụng về như thế, ai biết, cô vừa nghĩ như vậy, liền mắt thấy Lãnh Tư Thần một ngụm đem cốc rượu kia nuốt sạch...
Hạ Úc Huân hoàn toàn không kịp mở miệng ngăn cản, trong lúc nhất thời cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối, cằm đều muốn chạm tới đất...
Bạch Thiên Ngưng hai mắt lập tức sáng lên, thân mật ôm cánh tay anh, thanh âm mềm mại đáng yêu nói, " Tư Thần, anh có biết hay không, những năm gần đây, em chưa từng quên anh!"
"Tôi hại bố cô phải chịu án tử hình, cô cũng không oán trách?"
"Sẽ không, em yêu anh như vậy em sao có thể trách anh được, làm sao lại nhẫn tâm trách anh chứ, em cũng biết, ban đầu là cha em quá đang trước, làm cho anh không thể không ra tay..." Bạch Thiên Ngưng bày ra một bộ dáng khéo léo hiểu lòng người, chăm chú dán sát vào người anh, còn trắng trợn dùng bộ ngực đồ sộ cọ cọ lên cánh tay.
Lãnh Tư Thần lắc đầu, cảm giác cảnh vật trước mắt có chút choáng váng, Đối với âm thanh của Bạch Thiên Ngưng càng ngày càng cảm thấy mơ hồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com