Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26


√ CHAP 26 :

Về nhà lớn một cách nhanh chóng, Seung Hyun thay đồ và bước vào phòng làm việc. Mọi người đã đứng đó chờ sẵn để cùng anh mở tiệc đêm nay.

_Sao rồi ? - Seung Hyun ngã người lên ghế bành và đan hai tay vào nhau.

_ Dạ ổn mọi việc. Bọn người của V.I đã hành động cách đây hai tuần. Chúng đã chiêu mộ hơn 12 bang phái dưới trướng ta nhưng đều là những bang phái nhỏ. Nhưng anh hai đã tính trước nên bọn V.I không nghĩ rằng bản thân đã dính bẫy. Bây giờ chúng đang cúng cho chúng ta 36 tỷ won chia ra cho 12 bang nhỏ. Số tiền đó đã được chuyển về đây cách đấy hai giờ - Soo Hyuk mỉm cười.

_ Được lắm. Còn những tên sát thủ ?

_Theo lệnh anh hai, mỗi đêm bọn
em tha cho một tên sống sót để về báo cáo tình hình cho Seung Ri. Mỗi đêm chúng ta sẽ hy sinh giả từ sáu đến tám anh em. Đêm hôm qua thì MinHyuk, Kun lãnh nhiệm vụ hy sinh giả. Chắc chắn giờ này hắn đang hả hê khi tin rằng bên cạnh anh hai không còn thập tam sát thủ nữa - Kan mỉm cười

_ Tốt lắm. Mở toàn bộ kho hàng chúng ta nhập về tháng trước. Trong đó đều là súng hạng nặng và có thể bắn liên tục 98 phát đạn trong một phút. Mở hết hàng cho anh em dùng. Đêm nay khóa cổng kỹ và tăng cường canh gác. Các cậu đừng có ra ngoài kẻo nó sinh nghi. Mỗi nhóm hai người sẽ trấn cửa đại sảnh từ bên trong. Nghe tiếng súng nổ thì mở tiệc ngay .

_ Vâng anh hai

_ À ! Mở kho chứa áo chống đạn luôn. Lần trước còn khoảng 200 bộ đấy.

_ DẠ ANH HAI!

Seung Hyun mỉm cười khi toàn bộ bước ra ngoài. Đêm nay sẽ là một đêm rất vui đây.

Trong khi đó

_ Ha ha ha ha! Tốt lắm. Bây giờ bên cạnh hắn không còn 9 tên sát thủ đáng ghét đó, chúng ta có thể sẽ dễ dàng chiếm đóng hơn - Seung Ri cười một cách sản khoái khi nghe đàn em của mình báo cáo lại.

_ Nhưng Seung Ri ah! anh có thấy có điều gì đó bí ẩn không ? Chúng ta quá dễ dàng hạ những tên sát thủ được cho là hộ pháp của Dragon. Chắc chắn có bẫy - KimLim ngăn Seung Ri lại - Anh nên tính toán thật kỹ, Dragon là một bang lớn, chúng dễ dàng chịu thua đến thế sao ?

_ Một đêm sau người đi nhưng chỉ có một kẻ trở về và bên đó chỉ chỉ có một sát thủ nằm trong thập tam bị giết, đó là cái giá phải trả đấy. Đội sát thủ tinh nhuệ nhất đã mất đi hơn phân nữa chỉ đổi lại 9 cái mạng đó. Cô nghĩ đó là bẫy sao ? - Seung Ri nhíu mày nhìn KimLim.

_ Em không biết nhưng trực giác của phụ nữa ít khi sai lắm. Anh hãy cẩn thận - KimLim tiến lại gần Seung Ri và vuốt ve cơ thể hắn.

_ Ha ha ha! Bây giờ 12 bang phái dưới trướng của Dragon đã quy thuận chúng ta, chúng đều đồng lòng cùng chúng ta lật Dragon như thế chưa phải là lúc chín mùi sao ? Trực giác của bọn đàn bà các người chỉ là ghen tuông vô cớ. Cô sợ tôi lấy JiYong phải không ? - Seung Ri nhướn mày nhìn sắc mặt hơi tái của KimLim - Tôi biết cô không ưa gì JiYong và bản thân tôi thì không ưa gì Seung Hyun. Tôi sẽ giết nó và đưa JiYong về. Cậu ta là của tôi và sống chết của cậu ta là do tôi quyết định kể cả cô cũng không được động vào. Cô cũng chỉ là người tình của tôi thôi KimLim à ! Đừng nghĩ rằng cô là vợ tôi hay người nào đó có thể chi phối được tôi. Đừng hòng ! - Seung Ri đi lại và giật mạnh tóc KimLim lôi theo - THÔNG BÁO CHO ĐÀN EM BIẾT TỐI NAY CHÚNG TA SẼ SAN BẰNG DRAGON.

_ DẠ ANH HAI!

Seung Ri nhếch mép khi bọn đàn em bước ra ngoài. Hắn cùng KimLim đắm chìm trong cơn hoan lạc.

Nhà lớn

_ Uống nước đi ! - Soo Hyuk áp lon nước vào mặt của Daesung khi cô thẩn thờ nhìn về phía vườn hoa lily - Nơi Seung Hyun đã chính tay mình trồng để tặng cho JiYong.

_ Cám ơn!

Ngồi gần bên Daesung, Soo Hyuk cảm thấy tim mình thật ấm áp. Nó yêu cô nhưng nó biết rằng bản thân mãi mãi không được chấp nhận. Daesung đã yêu một người mà cô không nên yêu. Nó biết cô cũng rất đau khổ khi một tháng nay nhìn Seung Hyun lăng xăng bên JiYong, yêu chiều cậu mọi thứ và nếu có thể anh cũng sẽ hái sao trên trời xuống cho cậu. Nó thường nhìn thấy hai giọt lệ chảy dài trên gương mặt xinh đẹp mỗi khi JiYong bướng bỉnh và Seung Hyun luôn năn nỉ. Nó biết cô nghĩ gì nhưng sự thật đôi khi khó có thể chấp nhận được. Nó hiểu cảm giác của cô, vì nó cũng yêu....nó yêu một người không nên yêu.
_ Soo Hyuk à ! Tôi còn cơ hội không ? - Daesung hớp lấy ngụm nước và hỏi nó trong khi đôi mắt vẫn đăm đăm nhìn về vườn hoa - Tôi biết anh hai đã có vợ và anh ấy sắp làm cha, tôi biết anh ấy yêu JiYong trên cả mạng sống của mình và tôi cũng biết bản thân không thể nào có cơ hội nhưng tôi vẫn muốn với tới. Tôi thật sự tham lam phải không ?

Daesung cười buồn. Cô thật sự không chịu nổi rồi, cảm giác hằng ngày nhìn người mà mình yêu thương bên cạnh một người không phải là mình khiến cho cô cảm thấy ngạt thở, nhiều lúc cô căm hận chính mình vì đã yêu anh, muốn chấm dứt tình yêu của mình nhưng....cô làm không được. Tình yêu của cô cứ thế lớn dần lên theo thời gian. Cô biết Soo Hyuk cũng có tình cảm với cô nhưng cô không thể. Cô chỉ xem nó như là một người bạn thân và cô không thể dối gạt tình cảm của người bạn thân của mình được.

_ Daesung à ! Sao không nhìn mọi thứ theo một hướng tốt đẹp hơn. Cô cảm thấy bản thân hạnh phúc khi như thế này không ? - Soo Hyuk khổ sở nhìn Daesung - Cô hãy nhìn về phía sau mình xem ? Cô còn tôi và còn những anh em khác. Cô như thế là không tốt cho cả ba người cô hiểu không ? Anh hai đã có JiYong và chúng ta đều biết rằng anh ấy yêu JiYong hơn tất cả những gì anh ấy có kể cả mạng sống. Nếu cô cứ như thế thì sẽ có một ngày tình yêu trong cô sẽ hóa thành sự đố kỵ và giết chết tâm hồn cô .

_ Soo Hyuk à !

_ Tôi chỉ có thể nói như thế với cô thôi. Tôi biết cô yêu anh hai rất sâu nặng nhưng tình yêu của cô không đặt đúng chỗ Daesung à ! Đừng hành hạ bản thân nữa. Có thể nhất thời cô sẽ cảm thấy bản thân không còn ý chí muốn sống nữa khi xa anh hai nhưng đó là quyết định đúng đắn nhất của cô, tốt cho anh hai, cho chị hai và cho cô nữa - Soo Hyuk cắt ngang lời nói của Daesung.

_ Và tốt cho cả anh nữa à ? - Daesung mỉm cười nhìn nó.

_ Ừ ! Tốt cho cả tôi nữa. Lúc đó tôi có thể đeo đuổi cô - Soo Hyuk mỉm cười.

_ Anh thật thẳng thắn. Tôi thích những kẻ thẳng thắn.

_ Với cô thôi.

Daesung mỉm cười nhìn lên trời. Bầu trời thật cao và xanh trong. Cô đã tìm ra lời giải đáp cho mình rồi. Cô sẽ tìm cho mình một tình yêu mới và sẽ xa Seung Hyun. Biết rằng như thế là quá khó khăn nhưng cô sẽ cố gắng. Cô tin rằng nửa kia của cô chắc chắn sẽ chờ cô mà.

7:00

_ Anh hai! Mọi thứ đã chuẩn bị xong! - Kan nói lớn

_ Được rồi. Daesung! Em ở bên anh. Còn mọi người bắt đầu làm việc đi - Seung Hyun mỉm cười - Đêm nay không say không ngủ nhé! Ha ha ha ha!

_ YES SIR!

Ngồi trong phòng chờ đợi sự xuất hiện của Seung Ri. Seung Hyun cảm thấy nhớ JiYong quá trời. Nhìn Daesung đang mặc bộ đồ và đội tóc giả của cậu, anh cảm thấy nhớ cậu kinh khủng. Chỉ mới có một ngày thôi mà đã nhớ đến thế này rồi. Không biết JiYong của anh có ăn uống đầy đủ không ? Ăn có ngon miệng không nữa. Ở nhà mẹ thì chắc chắn sẽ bị ép ăn nhưng mà cậu đang ốm nghén. Ép là ói ngay....

Chịu không nổi, anh với tay lấy điện thoại và gọi về nhà

" Alô ? "

_Umma à ! Là con, Seung Hyun đây .- Seung Hyun lo lắng hỏi khi giọng của bà Kim có vẻ bực tức

"Ừ ! Con đấy à ."

_ Umma! Con có thể nói chuyện với JiYong được không ? Con nhớ vợ, con con quá!

" Ừ ! Để umma đưa điện thoại cho nó. Nó đang nằm trong phòng "

_ Dạ! Con cám ơn umma!

Seung Hyun hít thật sâu để chờ đợi nghe giọng của JiYong, anh nhớ cậu quá đi mất.

" Ông xã? "

_ Bà xã! - Seung Hyun háo hức và không hay đôi mắt đoe hoe của Daesung - Bà xã à ! Em sao rồi ? Sao giọng lại nghẹn thế kia ?

"Hu hu hu , hồi chiều, umma bắt em ăn canh giò heo. Ngán muốn chết luôn. Nấu thì nhạt thết hà. Bảo rằng có thai không nên ăn mặn. Lại còn bắt uống thuốc bổ nữa, đắng kinh khủng! TT^TT "

_ Umma cũng muốn tốt cho baby nhà mình thôi. Em ốm lắm nên phải ăn nhiều.

" Umma bắt em ăn một tô đầy giò heo. Em nôn mấy lần mà cứ bắt ăn hu hu hu TTvTT "

_ Trời đất ? Ăn đến nôn ra luôn sao ? - Seung Hyun trợn tròn mắt O A O

" Ừ ! Ăn không được cũng bắt ăn. Nào là nói cậu ăn cho con cậu chứ có phải cho cậu đâu! Ăn xong lại uống một chén to thuốc. Mới 7 giờ là bắt đi ngủ rồi, lại còn đắp hai ba chiếc chăn nữa chứ. Em muốn về thôi. Không hiểu chị hai và chị ba làm sao có thể sống được khi mang thai ở đây nữa hu hu hu "

_ Thôi mà, đầu lòng ai không vậy chứ con so em đâu cần phải về. Umma cũng muốn tốt cho em thôi mà. Đừng có nhõng nhẽo nữa. Anh không có ở đó với em được. Bà xã ah!

" Ông xã à ! "

_ Anh hai!

Seung Hyun vội ra dấu im lặng khi Kan định nói gì đó. Anh hôn vào điện thoại và nói vài câu nữa với cậu trước khi cúp máy.

_ Thôi em đi ngủ đi, umma vào mà thấy em còn thức là mắng em đó và không cho anh gọi điện về buổi tối đâu.

" Em biết rồi! Cuối tuần xuống với em nha. Em nhớ ông xã lắm! "

_ Ừ ! Cuối tuần anh xuống. Anh cúp máy nhé!

" Ừhm "

Seung Hyun cúp máy và lấy áo chống đạn khoác vào người. Súng được nhét vào ống giày và túi áo. Anh mỉm cười nhìn Kan và Daesung.

_ Nhập tiệc nào!

Seung Hyun bước ra ngoài với Kan và Daesung theo sau. Đàn em của anh đã phát hiện ra một vài tên của V.I đã đột nhập vào trong nhưng mọi người không thèm để ý đến. Cứ vào hết và sẽ không còn mạng để đi ra.

_ Đón chúng vào đi - Seung Hyun khoác tay và lấy áo sơ mi khoác vào người để che đi áo chống đạn. Daesung ở kế bên cũng kéo tóc giả xuống trán để che đi gương mặt của mình. Anh và cô đang ngồi ở phòng ăn để chờ diễn viên chính của bữa tiệc máu.

/ Crack! /

Tiếng xương cổ bị gãy vang lên trong đêm đen.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

_ Anh hai! Chúng vào rồi. Người của chúng ta đang vừa đánh vừa lui. Sắp dẫn vào đại sảnh rồi - Jiwan chạy vào thông báo cho Seung Hyun.

_ Được rồi, ẩn đi!

Seung Hyun nhếch mép và ôm Daesung vào lòng. Đây là lần đầu tiên cô được anh ôm nhưng không phải với tư cách là Seung Hyun ôm Daesung mà là Seung Hyun ôm JiYong. Nhưng như thế đã đủ lắm rồi. Chỉ lần này thôi cô được cảm nhận hơi ấm và mùi hương của anh. Một lần thôi.

Hàng loạt tiếng súng vang lên khiến Seung Hyun và Daesung chạy ra đại sảnh. Seung Ri đang ở đó với điếu xì gà trên tay. Bên dưới hắn xác chết nằm ngổn ngang khiến Seung Hyun tức giận.

_ Lee Seung Ri ? - anh gằn từng tiếng.

_ Tao đây! Không cần phải gọi họ tên tao như thế. Cứ gọi là Ri Ri cho thân mật - hắn nhếch mép và tiến về phía anh với dáng vẻ của người chiến thắng. Phả làn khói vào không trung, hắn nhếch mép cười con người đang co ro phía sau Seung Hyun. Hắn sẽ có cậu nhanh thôi, JiYong à ! - Lần trước mày thật không phải khi phá hỏng một đêm thiên đàng của tao và JiYong khiến cho tao và em ấy vô cùng hụt hẫn đấy. Lần này thì tao đến để đưa JiYong của tao đi ha ha ha ha!

Seung Hyun giận đỏ mặt khi Seung Ri nhắc đến chuyện đêm hôm ấy. Anh vẫn còn nhớ hắn đã nhìn thấy hạ thể của JiYong và đôi mắt thèm khác muốn nuốt chửng tạo vật xinh đẹp của cậu vẫn in hằn vào sâu tâm trí anh. Cơn giận dâng lên một cách mạnh mẽ khi Seung Ri hướng ánh nhìn thèm khác của mình đến Daesung - người đang đóng giả JiYong nấp ở phía sau anh khiến anh không thể chịu nổi. JiYong là của anh và Seung Ri sẽ phải chết khi làm cho cậu hoảng sợ như thế.

_ Mày tưởng mày có thể giết được tao sao Seung Ri ? - Seung Hyun bình tĩnh ngồi xuống ghế giữa nhìn hắn.

_ Mục đích của tao không phải đến giết mày, tao chỉ muốn san bằng Dragon thôi. Ở đây có cả mười hai bang dưới trướng mày đấy. Không ngờ phải không ? Ha ha ha ha ! - Seung Ri cười ngạo nghễ.

_ Mày biết ở Hàn Quốc này. Phản bội sẽ phải chịu tội gì không ? Đó là sát gia đấy. Một kẻ phản bội thì cả nhà nó cũng phải chết theo. Thử hỏi ai dám tạo phản hử ?

_ Ha ha ha ha ha! Phản đi một kẻ không còn gì thì sao ? Mày bây giờ còn gì ngoài đám đàn em quèn của mày ? Thập tam sát thủ đã chết và mày thì không còn gì cả.

_Vậy sao ?

Seung Hyun nhếch mép. Anh búng mạnh tay và toàn bộ đèn ở đại sảnh được bật sáng những cây súng mới trước đó chĩa vào Seung Hyun giờ đang chĩa thẳng vào Seung Ri khiến hắn ngạc nhiên đến nổi làm rơi cả điếu xì gà trên môi.

_ Dragon là một bang mạnh nhất Seoul. Mày nghĩ rằng đám sát thủ của mày có thể giết chết sát thủ của tao sao ? Ngay cả đàn em của tao mày cũng không giết được một tên - Seung Hyun mỉm cười khi nhìn thấy đàn em của mình đang đứng dậy từ vũng máu - Tất cả chỉ là một cái bẫy để chào đón mày thôi nhóc ah! mày đừng nghĩ có thể lật được tao khi miệng mày con hôi sữa chứ! Ha ha ha ha!

Seung Ri nắm tay lại một cách tức giận khi người của hắn đang bị bao vây khắp nơi. Toàn bộ sát thủ của Seung Hyun đã bước ra và 9 người vẫn không hề hấn gì. Hắn đã không nghe lời của KimLim mà hành động một cách chủ quan đến như thế. Chỉ vì tự tin vào chính mình nên mới ra nông nổi như thế này.

_ A!

Seung Hyun vội quay lại, không biết tự bao giờ Calvin - đàn em của Seung Ri đã tóm được Daesung và kẹp cổ của cô. Hét lên một cách yếu ớt trước khi gã đi xuống và chĩa súng vào đầu cô.

_Ha ha ha ha! Mày thua rồi Seung Hyun! Thử xem mày có gì nào ? JiYong đang ở trong tay tao, bây giờ quyền sinh sát nằm trong tay tao!

Seung Ri cười lớn và nhìn Calvin đang đưa JiYong về phía mình. Nhưng nụ cười của hắn vội tắt khi nhìn thấy cơ thể của Calvin đang từ từ gục xuống sàn.

_ Giỏi lắm!

Daesung mỉm cười và lột tóc giả ra. Rút mạnh con dao đang ghim vào tim của Calvin và liếm nhẹ lên đó. Khẽ nhăn mặt và phụt nó ra trước mặt của Seung Ri.

_ Máu không ngon. Thật là hôi! - Daesung nhăn mặt

_ Con quỷ cái!

KimLim nghiến răng và xông tới Daesung. Ả tung ra những nhát chí mạng với cô nhưng Daesung đã kịp tránh khỏi những đòn hiểm độc của KimLim. Trong khi cả hai đang quần thảo nhau thì Seung Hyun và Seung Ri cũng không kém. Anh rút súng và nhả đạn liên tục về phía Seung Ri trong khi hắn lấy đàn em của mình ra làm bia đỡ. Toàn bộ người của Seung Hyun đều mặt áo giáp nên bắn ngay tim cũng không hề hấn gì. Một số ít bị hắn bằn ngay đầu gục xuống nhưng điều đó càng khiến cho người của Seung Hyun say máu thêm.

_ Lee Seung Ri! Mày thoát không khỏi đêm nay đâu ha ha ha ha! Tao sẽ cho mày một cái chết đau khổ nhất vì đã làm cho vợ tao hoảng sợ.

Seung Hyun cười lớn và bắn nhanh về phía Seung Ri. Nhưng với bản lĩnh của một đại ca, hắn khéo léo luồn lách và đưa đàn em của mình ra đỡ đạn thay hắn. Muốn giết hắn à ? Đừng hòng!

Chín sát thủ chĩa mũi súng vào Seung Ri cùng bọn đàn em mà bắn xối xả. Người ngã xuống như rạ và máu chảy ra lênh láng khiến mọi người càng thêm hứng khởi. Máu bắn lên mặt Seung Ri, áo hắn cũng toàn là máu. Bên kia KimLim và Daesung vẫn đang quần thảo nhau. Máu nhuộm cả chiếc váy đen của ả. Hình như ả và Daesung cũng bị thương khá nặng rồi.

Huỵch!

Daesung trượt ngã xuống sàn khi bước vào vũng máu. KimLim chỉ mỉm cười và nâng cao con dao của mình, nhằm thẳng vào đầu Daesung mà đâm xuống.

ĐOÀNG!

Tiến súng vang lên khiến KimLim văng ra xa.

_ Soo Hyuk ?

_ Ngồi dậy đi! Chưa tới giờ giải lao đâu! Bị trừ lương đấy! - nó mỉm cười và kéo cô đứng dậy

_ Biết rồi!

Trận chiến không cân sức này diễn ra không lâu và phần thắng hoàn toàn nghiên về phía Seung Hyun. Seung Ri đã bị trúng nhiều phát đạn nơi chân và tay vì Seung Hyun ra lệnh không được bắn chết hắn. Tiến gần đến con mồi đang bị thương, Seung Hyun nhếch mép.

_ Chống lại tao à ? CHO NÓ THÀNH TỔ ONG ĐI! - Seung Hyun hét lớn và tất cả múi súng đều chĩa về phía Seung Ri.

Đạn lên. Hàng loạt tiếng súng vang lên về phía Seung Ri nhưng người ngã xuống không phải là hắn.

_ Đô....đồ....khố....khốn nạn....anh....d...dám..... - KimLim mở to mắt nhìn kẻ đã kéo cơ thể cô che chắn cho hắn.

_ Mày chỉ là con chó cái thôi KimLim! Đây là cơ hội để mày cảm ơn tao đã nuôi cơm mày đó.

Seung Ri nhếch mép và quẳng ả sang một bên. Và tới một cú nhảy cao, hắn đã trở vào trong xe và lái đi một cách nhanh chóng.

_ Cho nó chết đi! - Seung Hyun quất tay tức thời đàn em đem súng tầm xa ra bắn. Chỉ với một phát, chiếc xe nổ tan thành từng mảnh vụng.
Phía dưới chân Seung Hyun. KimLim đang cố bắt kịp hơi thở của mình. Môi ả bật máu khi nghĩ về Seung Ri - kẻ đã chung chăn gối và luôn nói yêu ả trong ngần ấy năm qua. Thế mà hắn đã lấy ả ra làm bình phong che chắn. Trả ơn ư ?

Giọt nước mắt rơi xuống khi ả trút hơi thở cuối cùng khi máu tuôn ra từ tấm lưng gần như nát nhừ của ả.

_Anh hai!

_Thu dọn xác đi! Làm sạch sẽ vào

_ Dạ !

ÔNG XÃ ƠI! EM KHÔNG GIỠN NỮA ĐÂU, CON ĐẠP EM NÀY! – JiYong hét lên và nhìn xung quanh.

_Vậy sao ?

Cậu vội quay ra sau lưng khi nghe thấy một giọng nói rất quen, rất quen nhưng không phải là chồng của cậu.

_ Seung Ri?  

Dạo này bận bịu không đăng chap mới được sorry nhiều huhu

Hôm nay đăng cho hoàn luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #reidobi