< Chương 11 : 1-4-2-7 >
" Ba , có chuyện gì sao ạ ? ".
Tiêu Chiến vẻ mặt có chút sợ khiến giọng nói cũng rung lên .
" Nói, tại sao không chịu nhập học trường quốc tế ?".
Ông Tiêu tức giận nhìn cậu.
" Ba à, môi trường ở đây chẳng phải rất tốt sao ạ ".
Tiêu Chiến cố gắng bình tĩnh trả lời.
" Tiêu Chiến ta muốn con trở thành nhân tài trong giới bất động sản, cong nghĩ ngôi trường này phù hợp sao, Hả ? ".
Ông bất đầu lớn tiếng với cậu.
" Ba à , con thực sự cảm thấy học ở đâu cũng là học , thế nên.... / Tiêu Chiến ".
Cậu ngày càng rung nhiều hơn, chân cũng bị chôn chặt 1 chỗ , ông Tiêu tức giận đập bàn.
" Lần thứ 5 rồi Tiêu Chiến , 4 năm trước ta nghĩ con còn nhỏ nên cho con thời gian nhưng bây giờ thì khác rồi, con đã 16 tuổi rồi có thể tự chăm sóc bản thân mình rồi nên lần này ta sẽ không nhân nhượng với con nữa, con bắt buộc phải vào trường quốc tế ".
Ông giơ tờ thông báo ra trước mặt cậu, tức giận nói.
" Ba, còn thực sự không muốn vào trường quốc tế , xin ba đừng ép con".
Tiêu Chiến lập tức quỳ xuống nước mắt cũng bắt đầu rơi rồi.
" Con.../ Ông à bình tĩnh lại, Tiêu Chiến con ra ngoài trước đi ".
Bà Tiêu vội vàng ngăn cản khi ông chuẩn bị đánh Tiêu Chiến.
" Ông à, ngôi trường quốc tế kia quả thật là tốt nhưng A Chiến nó không muốn học thì vào đó cũng vô dụng ".
Bà Tiêu đỡ ông lại ghế rồi đưa ông tách trà.
" Năng lực của nó đâu phải bà không biết, rõ ràng dư điều kiện vào đó, sau cứ cố gắng ở lại ngôi trường kia ?".
Ông uống 1 ngụm trà lấy lại bình tĩnh nói.
" Tôi biết ông là muốn tốt cho con nhưng ngôi trường này gắn bó với A Chiến 10 năm rồi thực sự 1 chút cũng không nỡ rời xa, trước mắt đợi con hoàn thành chương trình cấp 3 đã rồi cho nó đi du học ".
Bà Tiêu kiên nhẫn khuyên nhủ.
" Nếu nó lại không chịu nữa thì làm sao?".
Ông thở dài.
" Không đâu, 3 năm nữa chắc chắn sẽ hiểu chuyện hơn ".
Bà Tiêu trấn an ông
" Được rồi, nghe bà ".
Ông suy nghĩ 1 chút rồi gật đầu đồng ý.
" Anh à ".
Gia Tuệ đưa ăn 1 ly sữa.
" Cho em, sương xuống rồi sẽ lạnh đó ".
Gia Huệ cũng khoác thêm áo cho cậu.
" Chị à, Gia Tuệ ,em thực sự không muốn xa mọi người , cả những người bạn nữa, thực sự...".
Cậu ôm chặt họ rơi nước mắt, cố gắng nói.
" Em biết anh là giỏi nhất, anh học ở đâu cũng sẽ rất giỏi, em sẽ bảo vệ anh , yên tâm đi".
Gia Tuệ vuốt lưng anh mỉm cười.
" A Chiến à, yên tâm đi chị sẽ nói chuyện với ba, em nhất định sẽ không phải đến trường quốc tế đâu ".
Gia Huệ nhẹ nhàng nói rồi lau nước mắt cho cậu.
Với 1 cậu bé 16 tuổi thì việc xa gia đình chẳng phải hơi khó không? Ở độ tuổi nhạy cảm này nam hay nữ điều rất dễ tổn thương Tiêu Chiến cũng không ngoại lệ.
* Cốc cốc cốc *
" A Chiến con ngủ chưa ?".
Bà Tiêu gõ cửa phòng cậu.
" Mẹ vào đi ".
Cậu ngồi buồn bã ở bàn học.
" Được rồi không phải lo lắng trước mắt học hết cấp 3 đi rồi tính tiếp , được không ?".
Bà thấy cậu ủ rũ liền ngồi cạnh vuốt tóc trấn an.
" Dù cho thế nào con cũng không muốn xa mọi người ".
Cậu quay sang ôm chặt bà chất giọng nhõng nhẽo xuất hiện.
" Mẹ biết rồi, chúng ta từ từ khuyên ông ấy ".
Bà Tiêu dịu dàng nói.
" A Chiến ba đưa em cái này, đồng thời nói em ngày mai không được ra khỏi nhà ".
Gia Huệ đưa Tiêu Chiến 1 vài cuốn sách rồi truyền lại lời ba Tiêu.
" Hả, không được ra ngoài, thế mai làm sao đây?".
Tiêu Chiến mặt bất mãn đứng lên.
" Mai có chuyện gì à ?".
Bà Tiêu nhìn các con của mình.
" Chuyện là bọn con hẹn nhóm bạn cùng đi chơi cho nên....".
Gia Huệ hơi buồn bã nhìn cậu.
" Trước mắt con nghe lời đi, đi chơi còn nhiều dịp nhưng ba con đồng ý hay không chỉ có lần này ".
Bà Tiêu lấy sách đưa cậu.
¶ Vương Gia ¶
" Nhất Bác việc học ở đó thế nào, con có quen không, có ăn được, ngủ được không , có bị bạn bè ức hiếp không? ".
Bà Vương liên tục hỏi han cậu.
" Bà này , hỏi nhiều thế làm sao mà con trả lời".
Ông Vương vừa lắc đầu vừa cười.
" Mẹ à, yên tâm đi con ổn mà ".
Cậu mỉm cười nhìn bà ,trả lời.
" Anh hai , cái người bạn cùng phòng với anh á, thật đẹp ".
Hạ Vân tinh nghịch nhìn Nhất Bác.
" Bạn cùng phòng ?".
Bà Vương nhìn 2 anh em có chút tò mò.
" Dạ phải, bạn cùng phòng với anh hai là anh của bạn con , hôm bữa con đưa đồ cho anh hai đã gặp anh ấy ".
Hạ Vân vừa ăn vừa nói.
" Ý con là Tiêu Chiến à ".
Ông Vương cũng thắc mắc nhìn cậu.
" Đúng rồi ba, bọn con học chung lớp và là bạn cùng phòng ".
Nhất Bác nhanh chóng trả lời, có thể thấy nhắc đến Tiêu Chiến thì Vương Nhất Bác liền vui vẻ.
" Tiêu Chiến này rất dễ gần và tính tình cũng tốt, con ở cùng nói mẹ cũng yên tâm ".
Bà Vương hài lòng gắp thức ăn cho cậu.
" Yên tâm á, chưa chắc đâu ".
Hạ Vân vừa cười vừa nói.
" Con đó ăn uống cho đàng hoàng vào , tại sao không yên tâm ".
Bà Vương nhìn Hạ Vân thắc mắc.
" Không có gì, con ăn xong rồi ".
Hạ Vân rời bàn ăn rồi chạy như bay lên phòng.
" Con bé này .....".
Mọi người chỉ biết bất lực với cậu.
** Nhóm chat **
Vu Bân: ngày mai cậu không đi được à ?
Trác Thành: sao vậy? Cậu bị sao à?
Tiêu Chiến : không bị gì hết.
Tuyên Nghi : liên quan đến trường quốc tế đúng không?
Tiêu Chiến : đúng rồi.
Tử Ninh : mình biết ngay mà, năm nào cũng vậy, mỗi lần đề nghị được đưa ra, cậu chắc chắn lại bị cấm túc.
Trác Thành : thế mai hủy à?
Tiêu Chiến : mọi người cứ đi chơi đi, còn nhóm Nhất Bác nữa mà, đừng vì mình mà làm họ mất vui.
Tuyên Nghi : được rồi, thế cậu ngoan 1 chút, nếu không lại bị lôi vào trường quốc tế.
Tiêu Chiến : mình biết rồi các cậu yên tâm.
________
Quách Thừa : mọi người ngủ chưa?
Phồn Tinh, Nhất Bác, Siêu Việt : ...
Mỹ Vân : chuẩn bị đây.
Quách Thừa : ek , nấm lùn chuẩn bị gì cho ngày mai rồi.
Mỹ Vân : cậu không thể gọi là Mỹ Vân à.
Quách Thừa : không thích đấy.
Siêu Việt : các cậu không cãi nhau 1 phút thì không chết được đâu, suốt ngày cãi, người ngoài nhìn vào tưởng 2 người là 1 cặp đó.
Quách Thừa : tiêu chuẩn của mình cao lắm.
Mỹ Vân : mình mà cần cậu ta, mơ đi.
Nhất Bác : ngày mai đơn giản là được rồi, chỉ là đi khu vui chơi.
Phồn Tinh : được rồi, ai thích gì mặc nấy đi.
Nhất Bác : giúp mình 1 chuyện được không?
Mọi người : ??.
Nhất Bác : tư vấn mình vài món quà lưu niệm đi.
Quách Thừa : tặng lớp trưởng à ( cười gian )
Nhất Bác : ai nói chứ? ( Mặt có chút đỏ )
Siêu Việt : nếu là tặng lớp trưởng thì nên mua đồ có giá trị chút.
Mỹ Vân : mình nghĩ mới quen biết thì đơn giản là được.
Phồn Tinh : Nhất Bác cậu chẳng phải ở chung phòng sao, thế cậu là người hiểu rõ Tiêu Chiến nhất.
Nhất Bác : mình đã nói mình tặng quà cho Tiêu Chiến đâu mà các cậu nói thế.
Siêu Việt : không lớp trưởng thì là ai chứ, cậu có mỗi bọn mình và cậu ấy.
Nhất Bác : ừ thì người khác nữa không được à.
Quách Thừa : Nhất Bác chẳng lẽ cậu có bạn gái.
Nhất Bác : khuya rồi đi ngủ đi.
Quách Thừa : chắc chắn là như thế.
Đêm qua 2 bảo bối nhận giải ở Đêm hội Tinh động Douyin
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com