Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13.

Tiêu Chiến thôi trêu chọc anh, chủ động nhón chân đặt lên môi anh một nụ hôn phớt. "Vương Nhất Bác, làm bạn trai em nha"

"Em nói gì anh không nghe rõ"

"Không nghe rõ thì xem như em chưa nói gì đi"

Tiêu Chiến vừa quay người đã bị Vương Nhất Bác kéo lại, anh ép cậu lên cửa xe, mãnh liệt hôn xuống. Nụ hôn chính thức của hai người, Tiêu Chiến bị anh dẫn dắt đến mê mệt, chỉ có thể dịu ngoan ở trong ngực anh phối hợp chơi đùa. Hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau, như hận không thể dính lại với nhau suốt kiếp.

Kết thúc nụ hôn, Vương Nhất Bác rời ra một đoạn kéo theo sợi chỉ bạc mỏng manh lấp lánh.

"Anh đồng ý"

"Ưmm"

..

Tiêu Chiến ngồi trên xe, cảm giác người bên cạnh cứ chốc chốc lại quay sang nhìn mình làm cậu có chút ngại ngùng.

"Anh đừng nhìn nữa"

"Sao vậy?"

"Thì lo lái xe đi"

"Anh nhìn bạn trai anh mà"

"Nhìn đường đi"

Đèn đỏ vừa bật, Vương Nhất Bác liền nắm tay Tiêu Chiến đặt lên môi hôn một cái.

"Này.."

"Hửm?"

"Đèn xanh rồi kìa"

Vương Nhất Bác biết cậu ngại ngùng, thôi không trêu chọc nữa. Đưa người về trước nhà, Vương Nhất Bác cũng không có ý định rời đi, anh nhất quyết theo cậu bằng được vào trong nhà.

"Anh.. anh muốn làm gì?"

"Cởi đồ ra"

"Hả??"

"Anh nói là cởi đồ ra"

"Nhưng mà.. như vậy.. có phải hơi nhanh không? Em.. chúng ta vừa mới trở thành người yêu không lâu"

Vương Nhất Bác phụt cười, nhéo lấy đôi má cậu. "Cái đầu này đang nghĩ gì vậy? Anh chỉ muốn kiểm tra xem em có bị thương hay không thôi"

Tiêu Chiến vụt cái đỏ mặt, vội vàng nhào vào bên trong phòng ngủ.

15 phút sau, Tiêu Chiến một thân mát mẻ trở ra, trên người còn đọng lại vài giọt nước.

"Em vừa tắm. Sợ người em đầy mồ hôi"

"Anh không chê em bẩn"

"Phía sau vai bị tím một chút. Anh xem nè". Tiêu Chiến vừa nói vừa cởi nút áo ngủ của mình, kéo xuống một đoạn lộ ra bờ vai xinh đẹp trắng nỏn, trên đó được trang trí bởi một vết bầm không lớn không nhỏ.

"Nhà em có thuốc bôi không?"

"Có. Để em lấy"

Tiêu Chiến rất nhanh ôm ra hộp y tế, Vương Nhất Bác đưa tay cởi thêm hai cúc áo, nhẹ nhàng cởi ra một bên áo. Tiêu Chiến đỏ mặt không dám nhúc nhích, chỉ có thể ngoan ngoãn để yên cho Vương Nhất Bác chăm sóc.

Bàn tay của anh rất lớn, trên tay còn có mấy vết chai do thường xuyên cầm dao kéo phẫu thuật, lúc chạm vào làn da mềm mại của cậu làm Tiêu Chiến rùng mình.

"Đau à?"

"Dạ không"

"Lần sau đừng làm liều nữa. Có gì thì gọi anh tới"

"Em biết rồi"

"Ngoan". Vương Nhất Bác cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cậu một cái.

"Lúc đó đám người kia đang ức hiếp một cô gái, em chỉ là đang đi ngang qua, cũng không thể không giúp. Em có gọi nhưng xung quanh không có ai, đành tự mình đánh nhau thôi. May mà vẫn bảo vệ được khuôn mặt đẹp trai này"

"Em biết đánh nhau à?"

"Không biết. Chỉ là em hay đi bar, nhìn họ đánh đấm suốt liền học theo thôi. May đám nhóc kia cũng chỉ là đám nhóc. Không thì có khi em không còn ngồi đây đâu"

"Còn biết như vậy? Em cũng liều mạng quá"

"Em xin lỗi"

"Em không xin lỗi anh cũng được. Phải nghĩ đến ba mẹ em. Chúng ta đều lớn rồi"

"Dạ dạ dạ.. em biết sai rồi. Em xin lỗi anh người yêu của em. Anh đừng mắng em nữa mà"

Vương Nhất Bác cạn lời với cậu, im lặng tiếp tục bôi thuốc. Tiêu Chiến lại cho là mình làm anh giận, vội vàng quanh người lại nhìn chằm chằm vào anh.

"Sao vậy?"

"Anh giận em à?"

"Không"

"Tại anh đột nhiên im lặng nên em nghĩ.."

"Anh chỉ là lo lắng cho em. Nếu em đã không cần thì anh nói thêm cũng là dư thừa mà"

Tiêu Chiến đột nhiên đau lòng, vội vàng ôm lấy eo anh, tựa vào trong ngực người yêu. "Em xin lỗi. Em không cố ý. Thực sự em biết sai rồi"

"Sau này có chuyện gì đều phải gọi cho anh"

"Em nhớ rồi. Sau này em cũng sẽ hạn chế đi bar"

"Anh không cấm em"

"Em biết anh không cấm. Nhưng em đến đó mãi cũng không hay, em là người đã có bạn trai, đến những nơi phức tạp như vậy không tốt"

Vương Nhất Bác mỉm cười, bạn trai anh đôi lúc trẻ con thì thật trẻ con, nhưng đôi lúc lại trưởng thành hiểu chuyện đến bất ngờ.

...

Tiêu Chiến buổi tối hôm sau livestreams rất vui vẻ, cậu cứ cười liên tục làm fans không khỏi nghi ngờ.

Bxg: Tiêu Tiêu hôm nay anh lạ lắm nha 😌

Kaka: Hôm nay có chuyện gì vui hả?

Lily: Hay là yêu đương rồi?

Tiêu Chiến nhìn từng dòng comment chạy qua, càng không biết nên nói hay là không.

Wang.18: Đúng vậy

Tiêu Chiến đột ngột nhìn thấy cái comment này, ban đầu chỉ thấy hơi lạ, sau đó nhìn sang cái tên kia. "Wang.. Vương? 18.. Nhất Bác?"

Tiêu Chiến sững sờ. Quá nhiều bất ngờ. Nếu sự thật là như vậy, vậy thì từ trước đến nay Vương Nhất Bác đều nghe cậu nói, nghe cậu hát, nghe cậu than thở, còn cả nghe cậu tỏ tình, nghe cả việc cậu nói xấu anh?

Tiêu Chiến bấn loạn đến mức nhỡ tay kết thúc livestreams. Vội vàng ôm lấy điện thoại gọi cho Vương Nhất Bác.

"Anh nghe"

"Anh"

"Ơi"

"Anh biết rồi phải không?"

"Biết cái gì?"

"Em làm blog"

"Anh đương nhiên biết"

"Anh biết từ lúc nào?"

"Ngay từ lần đầu tiên gặp em, anh đã biết"

"Anh... tại sao không nói với em?"

"Em muốn anh nói sao bây giờ? [Tiêu Tiêu, tôi là fan của em]. Hay là [Em là idol của tôi, tôi cực kỳ thích em?]. Như vậy à?"

"Em.. em đến nhà anh bây giờ được không?"

"Hả?"

"Em muốn gặp anh ngay lập tức"

"Được. Để anh đến đón em"

"Không. Em lập tức đến"

.....

#tôm

.090622

Dạo này t bận quá, không có nhiều thời gian viết chap mới, xin lỗi mn 🖤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com