Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ước hẹn vĩnh cửu

vẫn như chưa bao giờ

baetae | pg13 | tragedy | ooc | suicide attempt

©lasirimiri

note;

ᴥ thân gửi wat21say, như một fic trả request. nó sẽ (rất) ngắn thôi, chắc chỉ hai phần, và mê đang cố bẻ thơ cưới ma của mun theo một chiều hướng khác. xin hãy thứ tha vì cuộc đời cho phép, tao lụn bại lắm rồi...

ᴥ gửi ngàn lời cảm ơn đến wildeztdream, vì bìa hy 'bất chấp des' quá đẹp ;;v;; cũng là lí do chị bất chấp đi viết dù chưa có plot hoàn chỉnh.


x


người đi qua bờ sông năm ấy
có khi nào quên nhặt mảnh trăng rơi


x

taehyung đốt thuốc, lần thứ hai mươi mốt cho riêng một đêm trắng muộn phiền. gạt tàn đựng đầy những đốm xám vụn, khói bụi vương lên cả mặt kính đã ố vàng vết thời gian. bên ngoài khoảng không đầy sao là từng cơn gió lạnh, thổi bay rèm cửa phất phơ, chạm lên cổ áo để hở, cứa xuống trái tim một vệt cắt dài. cô đơn hằn in ánh trăng đơn bạc, phủ trắng thế gian những miền đau vô danh.

bốn giờ sáng, bóng tối vẫn trải ra hoang hoải. mùa xuân tới muộn, vì đông mãi chưa tàn. trĩu nặng đáy mắt taehyung là mưa phùn rả rích, rơi trên nụ cười của người con gái cầm chiếc ô xanh nhạt, trùng với sắc trời trong trẻo mỗi sớm sang thu. mùi thuốc lá cay nồng vị giác, đầu lưỡi khô đắng cùng những ly rượu mạnh. taehyung đã không còn nhớ ngày tháng, cũng quên cả tích tắc thời gian trôi. hồi ức mờ nhòa của anh chỉ là sự góp nhặt từng mảnh vỡ lưu lạc trong bức tranh quá khứ không hoàn chỉnh. ai sẽ là người vá lại những đau thương, khi tất cả đều đã bị lãng quên bởi hiện thực?

váy trắng chạm đất, hoa tươi cài trên tóc em. người từng nói muốn một hôn lễ lộng lẫy, người cũng đã hứa sẽ trở thành cô dâu xinh đẹp rạng ngời. nhưng phượng hoàng kiêu hãnh mà cô độc, ước hẹn duy nhất của người cuối cùng lại thuộc về ai?

không phải là tôi.

hừng đông nát vụn, tịch dương điêu tàn. vòng quay kim đồng hồ qua nhanh như chớp mắt, dài vô tận là đằng đẵng những đợi mong. một lần quay đầu, một ánh mắt trông, mãi mãi không thể bắt kịp. một bước chân, một lời giã từ, đã thành vạn dặm xa xôi.

ai trả cho anh những đêm trắng mộng mị, ai bù đắp cho anh những đau đớn lặng câm? cuộc đời là tập hợp của hằng hà sa số những vở kịch, và trong cùng một vở kịch, luôn luôn cần có một vai ác. đó là nhân vật phải hứng chịu tất cả sự nguyền rủa, căm ghét, cũng là nhân vật sống sót cho đến cuối cùng.

"taehyung ơi, tháng sau chúng ta kết hôn nhé."

có lẽ bởi vậy, nên kim taehyung vẫn còn ở đây. mắc kẹt giữa quá khứ và hiện tại, vẫy vùng giữa sự thật và dối gian.

"em muốn một hôn lễ màu đỏ, thánh đường rực rỡ hoa hồng."

thế giới bảy tỉ người, luôn có một loại người - độc ác và tàn nhẫn với tất cả, thậm chí là chính bản thân. đặc biệt, là chính bản thân.

"váy cưới trắng muốt độc nhất vô nhị, và em sẽ là cô dâu của anh."

kim taehyung là loại người như vậy. và bae joohyun, còn hơn cả thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com