Chương 15-16-17
Vệ Tiều dường như cũng nhận ra điều này, liền cố ý buông tay chờ Ngải Châu Duyên một mông ngồi xuống dương vật của mình. Quả nhiên, Vệ Tiều vừa buông tay, Ngải Châu Duyên không hề phòng bị liền trực tiếp nuốt trọn cự vật to lớn như dùi cui của Vệ Tiều. Cú đâm bất ngờ này sâu hơn bất kỳ lần nào trước đó, Ngải Châu Duyên cảm giác dương vật kia như chạm tới tận cổ họng, đâm đến đầu óc hắn trống rỗng, chẳng còn nghĩ ngợi được gì. "Ha, điện hạ kẹp chặt quá, muốn hút cả tinh dịch của ta ra sao......" Vệ Tiều dứt khoát nhấc bổng cái mông béo của Ngải Châu Duyên lên, điên cuồng thúc mạnh, còn luồn đầu qua vai hắn, vươn tới ngực hắn, mút lấy đầu vú hồng nộn, ngon lành mút mát. "Ân a ~ nhanh quá ~ không được ô ~" Ngải Châu Duyên bị thao từ trên xuống dưới, trước mắt hiện lên những ảo ảnh mơ hồ, hắn liên tục lắc đầu, rên rỉ: "Muốn đi tiểu ~ muốn đi tiểu quá ~ cho ta đi tiểu ~" "Ta ôm ngài đi tiểu." Vệ Tiều nói rồi thật sự ôm hắn đứng dậy, xuống giường đến bên bồn tiểu. Cách bồn tiểu chừng nửa thước, Vệ Tiều dừng lại, vừa thao vừa nói: "Điện hạ, tiểu đi." Dương vật Ngải Châu Duyên đang hừng hực khí thế dựng thẳng, nước tiểu chỉ có thể thoát ra từ lỗ niệu đạo ở thư huyệt. Vừa nãy hắn cố nhịn, đến lúc này lại không tiểu ra được, sốt ruột đến mức hắn rên rỉ không ngừng. "Điện hạ cũng thật đỏng đảnh, lớn ngần này rồi còn muốn người khác hầu hạ ngài dùng thư huyệt đi tiểu." Vệ Tiều mạnh mẽ đâm vào nhục huyệt của hắn, ngay sau đó ngón giữa bàn tay ấn vào lỗ niệu đạo Ngải Châu Duyên, nhẹ nhàng xoa nắn. "Ha ân ~ ân thật thoải mái ~" Ngải Châu Duyên ngửa đầu dựa vào vai Vệ Tiều, mặt ửng hồng, miệng thở ra hơi nóng, vẻ quyến rũ tự nhiên toát ra. Vệ Tiều kiên nhẫn xoa nắn lỗ niệu đạo cho hắn, bụng Ngải Châu Duyên càng lúc càng căng tức, dường như có chất lỏng trào ra, Vệ Tiều vừa cảm nhận được liền lập tức bịt kín lỗ niệu đạo. "Ha a ngươi làm gì ~ buông ra, ta muốn tiểu, ta muốn tiểu......" Ngải Châu Duyên muốn gạt tay Vệ Tiều ra, ai ngờ tay Vệ Tiều cứng như cây cổ thụ ngàn năm, bất động sừng sững. "Điện hạ, nếu ngài cầu xin ta bắn tinh vào trong ngài, ta liền buông tay." Ngải Châu Duyên khẽ thở hai hơi, nắm lấy cánh tay Vệ Tiều, "Bắn vào trong...... Xin ngươi bắn vào trong ta!" Vệ Tiều rút tay ra, thân thể Ngải Châu Duyên run lên, trong tiếng thét chói tai, lỗ niệu đạo hắn đột nhiên phun ra một dòng nước bọt, nhưng không một giọt nào rơi vào bồn tiểu, tất cả đều bắn lên tấm thảm trước bồn. Cùng lúc đó, Vệ Tiều cũng bắt đầu điên cuồng thao lộng nhục huyệt Ngải Châu Duyên, hắn giọng khàn khàn ép hỏi: "Hiện tại ai đang ở trong cơ thể ngươi?" "A a a ta không biết ~~" Ngải Châu Duyên sắp ngất bị thao đến lập tức sửa miệng, "Là ngươi ~ là Vệ Tiều ~ dương vật lớn của Vệ Tiều ~ nga ách mạnh quá a ~ sắp bị thao chết ~ tinh dịch, tinh dịch nhanh vào đi ~ bắn vào trong ta ~ nhanh lên ~" "Đồ dâm đãng!" Vệ Tiều khẽ nguyền rủa, eo hăng hái thúc mạnh, nhấc cái mông béo của hắn lên như mưa rào gió dữ mà cắm vào, "Thèm bị bắn vào trong đến thế sao? Muốn có thai sao?!" "Ô ô muốn, đều muốn ~ muốn bị ngươi bắn vào trong, muốn có thai ~ ta muốn, nhanh cho ta ~" Ngải Châu Duyên trở tay ôm chặt cổ Vệ Tiều, cũng không biết mình đang nói gì, hắn bị khoái cảm mãnh liệt này đánh tan đến rối bời, sớm đã mất hết lý trí. Vệ Tiều mừng rỡ như điên, tăng tốc lao tới, "Điện hạ, ta cho ngài đây, tất cả cho ngài!" Vừa bắn tinh, hắn eo hung hăng đâm vào nhục huyệt hai cái, dương vật vùi sâu vào tử cung mềm mại béo tròn của Ngải Châu Duyên, bắn ra lượng lớn tinh dịch trắng đục dính nhớp. "Ô năng......" Ngải Châu Duyên bị tinh dịch nóng bỏng kích thích đến run rẩy, Vệ Tiều liền ôm chặt thân thể hắn không cho hắn trốn, mãi đến khi tinh dịch bắn hết Vệ Tiều mới hơi buông lỏng hắn ra một chút. Hai người buông nhau ra, mới phát hiện nơi vừa trải qua một mảnh hỗn độn. Ngải Châu Duyên soi gương chỉnh lại xiêm y, Vệ Tiều ngồi ở mép giường nhìn chằm chằm hắn. Cuối cùng, Vệ Tiều không nhịn được mở miệng: "Điện hạ, những lời ngài vừa nói là thật sao?" Muốn mang thai con của hắn...... "Ta không nhớ rõ ta đã nói gì." "Bất quá, nếu ngươi chỉ câu nói ta muốn mang thai......" Ngải Châu Duyên lại xoay người, trên mặt mang theo nụ cười chế giễu, "Ngươi thật là nghĩ nhiều quá. Đây chỉ là trò vui trên giường thôi, ngươi đã hỏi vậy, ta đương nhiên phải đáp theo ý ngươi, bằng không thì thật mất hứng." Vệ Tiều nắm chặt tay, biết rõ đáp án sẽ là như thế, nhưng vẫn không nhịn được muốn xác nhận một lần. Nhìn bóng lưng Ngải Châu Duyên rời đi, Vệ Tiều thở dài, hắn hiện tại đã không mong cầu gì khác, chỉ mong Ngải Châu Duyên đừng lại đi tìm đàn ông lạ. Đây là giới hạn cuối cùng của hắn. "Tê ——" Ngực Vệ Tiều nhói đau, cúi đầu mới phát hiện băng gạc lại bị máu tươi thấm ướt, hơn nữa những chỗ khác cũng có vết bầm tím xanh, bộ dạng thật "thảm không nỡ nhìn", hắn ngược lại cười, "Ra tay cũng mạnh thật." "Vèo" một tiếng, một mũi tên đột nhiên cắm vào cây cột gỗ trước mặt hắn. Vệ Tiều lập tức thu lại nụ cười, rút mũi tên ra, cầm lấy ống thư buộc ở đuôi tên, là thư giáo hội gửi đến muốn hắn đến một chuyến. 7, Ngụy 3P chương đánh số: 6576820 Đêm đó, Vệ Tiều mua chuộc được tên lính canh cửa hông vương cung, thuận lợi ra ngoài, người của giáo hội đã sớm mai phục trong bóng tối chờ đón hắn. Đến giáo hội, một tu sĩ ra đón, là Chu Minh thường đi theo Nhậm Du Ngạn, hắn nói: "Thiếu gia, chủ thượng đang đợi ngài, mau vào thôi." Chu Minh vừa dứt lời, trong phòng liền vọng ra giọng nói trầm đục của Nhậm Du Ngạn: "Là Tiều Nhi sao? Vào đi." Nhìn cánh cửa khép kín hoàn toàn, Vệ Tiều mới lên tiếng: "Nghĩa phụ." Nhậm Du Ngạn thân là giáo hoàng, nắm giữ quyền lực lớn trong giáo hội, nhưng hắn từ lâu đã không cam tâm với vị trí giáo hoàng, mà ấp ủ mưu đồ đoạt lấy vương quyền. Vì thế, hắn âm thầm thu nhận Vệ Tiều, một sát thủ do chính tay hắn bồi dưỡng, làm con nuôi, xem hắn như một con cờ bí mật cài vào vương cung để thu thập tình báo. Mà Vệ Tiều biết rõ mục đích nhận nuôi của Nhậm Du Ngạn, hắn cảm kích ơn nuôi dưỡng dạy dỗ của Nhậm Du Ngạn, vì vậy tự nguyện nhận ông ta làm cha, phục vụ cho ông ta, nhưng nếu liên quan đến chuyện bất lợi cho Ngải Châu Duyên, hắn nhất định sẽ kiên quyết từ chối. Buổi trưa, tiếng ve kêu râm ran ngoài cửa sổ, Ngải Châu Duyên đang nằm nghỉ trên giường. "Điện hạ," giọng hạ nhân nhút nhát vang lên, "Ngài dặn chúng tôi nhắc ngài dậy, giờ đã đến rồi ạ." Ngải Châu Duyên lười biếng xoay người, chậm rãi chống tay ngồi dậy. Một hạ nhân bưng ống nhổ hầu hạ hắn súc miệng, một hạ nhân khác cầm khăn ướt chuẩn bị lau mặt cho hắn. Không phải hạ nhân quen thuộc hầu hạ bên cạnh, mắt Ngải Châu Duyên không khỏi khẽ động, ánh mắt dừng lại trên đôi tay thon dài xinh đẹp trong chậu nước trong veo, trông không giống tay làm việc nặng. Hắn không nhớ trong cung có một hạ nhân như vậy, chẳng lẽ là mới đến sao? Mắt Ngải Châu Duyên không khỏi dời lên, thấy rõ mặt hạ nhân này, liếc mắt một cái liền nhận ra hắn là người lưỡng tính. Người này tuổi không lớn, dung mạo xinh xắn, hơn nữa chỗ cổ có yết hầu rõ ràng nhô lên, đúng là người lưỡng tính không sai. "Điện hạ......" Có lẽ không ngờ Ngải Châu Duyên sẽ nhìn chằm chằm mình, mặt hạ nhân đỏ ửng ngượng ngùng chậm rãi tiến lại gần Ngải Châu Duyên, nhẹ nhàng lau mặt cho hắn. Ngải Châu Duyên ngửa mặt nhìn mặt hạ nhân trong nháy mắt đỏ như ráng chiều, ngay cả đầu ngón tay cũng hơi run rẩy, vẻ thẹn thùng kia lại khơi dậy dục vọng trêu chọc hắn của Ngải Châu Duyên. Hắn đảo mắt, khẽ nâng tay, ý bảo đám thủ hạ bên cạnh lui ra, chỉ để lại hắn và tiểu hạ nhân kia trong phòng. Cùng Đại điện hạ tôn quý ở chung một phòng, còn dựa gần như vậy, có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp như vô hình của Đại điện hạ. Tiểu hạ nhân dễ dàng rơi vào cái bẫy dịu dàng mà Ngải Châu Duyên giăng ra, hắn không khỏi khẩn trương nắm chặt chiếc khăn trong tay, nuốt nước miếng, lấy hết dũng khí gọi: "Điện hạ, tiểu nhân......" Ngải Châu Duyên cắt ngang lời hắn: "Ngươi tên gì?" Mắt Liễu Di sáng lên, vẻ vui sướng lộ rõ trên mặt, hắn vội quỳ xuống nói: "Hồi Đại điện hạ, tiểu nhân tên Liễu Di." Ngải Châu Duyên xuống giường, nắm tay Liễu Di kéo hắn đứng dậy, ngón tay giả vờ vô tình vuốt ve lòng bàn tay hắn, trên mặt lại làm ra vẻ chính nhân quân tử ôn tồn trấn an: "Không cần câu nệ như vậy, thả lỏng chút." Lòng bàn tay bị chạm vào ngứa ran, ngứa đến tận đáy lòng Liễu Di. Tai hắn ửng đỏ, cúi đầu khẽ đáp: "Dạ." "Rất tốt." Ngải Châu Duyên vén những sợi tóc trước ngực hắn ra sau tai, sau đó móc ra một miếng ngọc bội đặt vào tay hắn, cúi đầu ghé sát tai hắn khẽ nói: "Giờ Tý đến phòng ta, quá giờ không đợi." Những lời này như một chiếc búa tạ giáng xuống đầu khiến Liễu Di ngây người, cả buổi chiều hắn đều chìm đắm trong câu nói của Ngải Châu Duyên, mơ mơ hồ hồ làm việc, mãi đến đêm khuya mới vội vã lén lút lẻn vào phòng Ngải Châu Duyên. Vệ Tiều tháo băng gạc quấn quanh ngực, vết thương đã lành gần như hoàn toàn, mọc da non, nhưng để lại sẹo là không tránh khỏi. Hắn vừa bôi thuốc xong thì có hạ nhân gõ cửa, "Đại nhân, điện hạ có việc tìm ngài." Đã muộn thế này, Ngải Châu Duyên tìm hắn chắc chắn chỉ có chuyện đó. Không hiểu sao dạo này Ngải Châu Duyên luôn cố ý vô tình tránh mặt hắn, nhiều ngày không được gần gũi Ngải Châu Duyên, Vệ Tiều kìm nén không được niềm vui trong lòng, vội vàng mặc quần áo chỉnh tề, chạy đến tẩm điện Ngải Châu Duyên. Nhị 8623 linh 96 bảy 0 Cửa phòng khép hờ, khe cửa hắt ra ánh nến ấm áp lung linh, bên trong truyền ra tiếng nói nhỏ ái muội và tiếng cười khúc khích. Dự cảm có chuyện chẳng lành, vẻ vui mừng trên mặt Vệ Tiều đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ u ám lạnh lẽo, hắn đột nhiên đẩy cửa ra, không một tiếng động, cứ thế lặng lẽ nhìn hai người trần trụi ôm nhau trên giường. Ngải Châu Duyên rời khỏi người Liễu Di, quay đầu lại chạm phải ánh mắt Vệ Tiều, vẻ mặt không mặn không nhạt. Thấy có người lạ xâm nhập, vẻ đỏ ửng trên mặt Liễu Di nhanh chóng biến mất, hắn không dám hé răng, theo bản năng kéo chăn che kín thân mình. Trong chốc lát không khí căng thẳng, mùi thuốc súng thoang thoảng trong không khí. "Điện hạ." Vệ Tiều đóng cửa lại, từng bước tiến lại gần, giọng lạnh lẽo như băng giá, "Ngài gọi ta đến đây, là để ta xem ngài cùng hạ nhân khác làm tình sao?" Vệ Tiều đứng yên trước mặt Ngải Châu Duyên, cố gắng kìm nén cơn giận, đôi mắt trừng trừng nhìn hắn, muốn xuyên thấu qua đôi mắt hắn để thấy rõ người này rốt cuộc đang nghĩ gì, nhưng Ngải Châu Duyên lại tránh ánh mắt hắn. Ánh mắt Vệ Tiều dời xuống, nhìn dương vật mềm nhũn của Ngải Châu Duyên và tiểu huyệt ướt át của Liễu Di, phát hiện hai người chưa xảy ra quan hệ thực tế, lửa giận trong lòng hắn đã nguôi bớt hơn phân nửa. Ai ngờ, Ngải Châu Duyên lại cố tình chọc tức hắn. "Ngươi giả vờ cái gì, ngoài miệng nói vậy, vừa thấy dương vật động đậy liền cứng lên vô dụng. Xí, dương vật của ngươi ngoài to ra thì chẳng có tác dụng gì, còn phải thao nhiều cái huyệt mài giũa kỹ năng." Ngải Châu Duyên vừa nhấc chân dẫm lên hạ thể phồng phồng của Vệ Tiều, vừa kéo chăn trên người Liễu Di xuống, "Hôm nay ta cao hứng, cho ngươi thao thử tiểu nam sủng mới đến của ta." Liễu Di không ngờ Đại điện hạ thường ngày thân thiện nho nhã lại thốt ra những lời lẽ dơ bẩn như vậy, hơn nữa vẻ mặt đáng sợ đen sì của Vệ Tiều, hắn sợ hãi cuộn tròn người lại, hận không thể lập tức biến mất khỏi nơi này. "Ngải Châu Duyên, ngươi còn nhớ đã hứa với ta điều gì không?!" Vệ Tiều nghiến răng nghiến lợi hỏi, hắn một tay nắm lấy cổ chân không thật thà của Ngải Châu Duyên, "Ngươi bảo ta đi thao người khác?" "Đúng vậy." "Chắc chắn?" "Chắc chắn." Vệ Tiều giận dữ đẩy Ngải Châu Duyên ra, hắn đi đi lại lại trong phòng một vòng, lấy dây thừng, xách Liễu Di lên, trói người vào ghế. Hắn nắm cằm Liễu Di, thô lỗ nhét một miếng vải vào miệng hắn, cũng không nhận ra trong lời nói của mình có chút ý vị ghen tuông, "Ngươi chẳng phải rất ngưỡng mộ Đại điện hạ sao, đêm nay ta cho ngươi xem điện hạ Ngải Châu Duyên của ngươi rên rỉ dâm đãng thế nào trước dương vật đàn ông!" Đáng thương Liễu Di còn chưa kịp hiểu ý trong lời Vệ Tiều, đã bị ném sang một bên, không ai đoái hoài. Vệ Tiều vừa cởi áo vừa đi về phía Ngải Châu Duyên, khi đứng trước mặt Ngải Châu Duyên, cự điểu cương cứng của hắn đã thẳng tắp chỉ về phía mặt Ngải Châu Duyên, quy đầu to lớn rỉ ra chất dịch tiền liệt tuyến dính nhớp, hắn ra lệnh: "Liếm." Ngải Châu Duyên chỉ ngửi thấy mùi tanh của dương vật, hai nhục động phía dưới đã ướt đẫm, nhưng hắn cố ý ngậm chặt miệng, không cho dương vật Vệ Tiều tiến vào, kết quả lại bị cọ đến bên miệng toàn là dịch nhầy dính nhớp. Ngải Châu Duyên không nghe lời, Vệ Tiều dứt khoát một chưởng chế trụ ót hắn, dương vật đi thẳng về phía trước đỉnh đầu, cạy miệng hắn ra, dương vật thô dài xuyên qua khoang miệng ướt nóng mềm mại của hắn, đâm thẳng tới yết hầu. "Ngô ân ~ ngô ~" Ngải Châu Duyên nửa ngồi xổm, cả khuôn mặt dán vào đám lông mu rậm rạp thô cứng của nam nhân, dương vật to khỏe căng tròn hai má hắn, chỗ cổ cũng bị nó đội lên thành hình dương vật. Hắn vừa bị đâm sâu, khoái cảm như dòng điện chạy dọc tủy não, cái lồn dâm đãng bao ngày không ai yêu thương vậy mà cứ thế lên đỉnh, từng đợt dâm thủy cuồn cuộn trào ra, suýt chút nữa khiến Vệ Tiều lầm tưởng hắn sướng đến mất kiểm soát.
Bị cự điểu thô to như vậy cắm vào, Ngải Châu Duyên không thể không há miệng đến hết cỡ, cằm như muốn trật khớp, hô hấp cũng khó khăn, nhưng hắn lại giống như nhận được vật âu yếm, toàn thân tràn ngập cảm giác thỏa mãn.
Dương vật lớn cuối cùng cũng vào được, ô đâm đến tận cổ họng, thật hưng phấn, cái lồn hoàn toàn không kiềm chế được mà lên đỉnh......
"Ha......" Nhìn vẻ dâm đãng này của Ngải Châu Duyên, Vệ Tiều vứt bỏ chút thương tiếc trong đầu, hắn ý thức rõ ràng rằng, đối với loại người thích bị ngược như Ngải Châu Duyên, chỉ có thao tàn nhẫn mới có thể thuần phục hắn.
"Đồ dâm đãng! Có phải cứ phải thao mày như vậy mày mới sướng không?" Vệ Tiều hai tay ôm lấy đầu hắn, làm cái miệng hắn như đồ tự an ủi mà ra sức đâm vào rút ra, dương vật lặp đi lặp lại ra vào miệng huyệt Ngải Châu Duyên, làm đôi môi mềm mại của hắn đỏ ửng sưng tấy.
Dương vật cọ xát vách họng phát ra tiếng "ọp ọp", mỗi khi đâm sâu nhất, Ngải Châu Duyên sẽ tự giác thít chặt cổ họng, mút kẹp dương vật nam nhân, ép nam nhân càng thêm điên cuồng thao cái miệng dâm đãng của hắn.
"Ân ngô ~ ngô ngô ~ muốn, sắp không chịu nổi rồi ~ ngô ân ân ~" dương vật vô tình ra vào trong miệng Ngải Châu Duyên, vài lần đâm đến hắn muốn nôn khan, cố tình dương vật chắn ngang miệng, nôn cũng không được, chỉ có thể thè đầu lưỡi, trợn trắng mắt, lộ vẻ bị đâm sâu đến hoảng hốt. Nhưng dù vậy, hễ Vệ Tiều chậm lại, hắn vẫn sẽ như kẻ đói khát dương vật, tự động trườn lên mút lấy dương vật đến tận sâu cổ họng.
"Hô ngô mẹ nó, cái miệng dâm đãng này hút mạnh như vậy có phải muốn ăn tinh dịch không hả?!" Môi và họng Ngải Châu Duyên vừa hút vừa kẹp, phảng phất muốn hút cả linh hồn sâu trong cơ thể Vệ Tiều ra cắn nuốt sạch sẽ.
"Ngô muốn ăn ~ muốn ăn tinh dịch ~ cho ta ân ngô ~" không biết từ khi nào Vệ Tiều buông tay, Ngải Châu Duyên tự mình ra sức lắc lư đầu mút lấy dương vật nam nhân, hai tay hắn ôm eo Vệ Tiều, đôi môi đỏ mọng mút chặt dương vật thô đen, ra vào phát ra tiếng "phốc phốc", mỗi lần đều ăn sâu tận gốc, mỗi chút đều vùi mặt vào đám lông mu nam nhân, khiến môi và mũi hắn dính đầy những sợi lông mu đen thô xoăn.
Vệ Tiều cúi đầu, nhìn khuôn mặt tinh xảo của Ngải Châu Duyên dính đầy lông c*, cảm giác tương phản khó tả này làm máu hắn sôi sục.
Hắn giữ chặt đầu Ngải Châu Duyên, thẳng lưng thúc mạnh, "Úc muốn bắn! Muốn bắn! Tất cả bắn cho mày!!"
Vệ Tiều bỗng nhiên ngừng động tác, dương vật run rẩy trong miệng Ngải Châu Duyên bắn ra dòng tinh dịch nóng đặc sệt.
"Hừ ân ~ ngô ~" dương vật nam nhân rút ra khỏi miệng Ngải Châu Duyên, hắn há to miệng không khép lại được, khoe khoang tinh dịch trong miệng với nam nhân, ngay cả đầu lưỡi cũng phủ một lớp tinh dịch trắng sữa.
"Tốt lắm, không sót một giọt." Vệ Tiều hai ngón tay thò vào miệng hắn, kẹp lấy đầu lưỡi hồng nộn, tùy ý khuấy đảo trong khoang miệng hắn, còn cái lưỡi hồng mềm kia như chủ nhân dâm đãng của nó, nịnh nọt đuổi theo ngón tay nam nhân, khi ngón tay rút ra, vẫn còn lưu luyến mút sạch bọt nước và tinh dịch trên ngón tay nam nhân.
"Nằm sấp xuống." Vệ Tiều lại hạ một mệnh lệnh.
Đầu óc Ngải Châu Duyên vẫn còn choáng váng, hắn ngoan ngoãn quay lưng nằm sấp xuống, chủ động ưỡn cao cái mông béo trắng, hai cái lồn sớm đã ướt nhẹp chảy nước, co rút lại co rút lại chờ dương vật nam nhân cắm vào.
Vệ Tiều nắm lấy dương vật cứng rắn, dùng quy đầu cọ xát cái lồn ướt mềm và hậu môn Ngải Châu Duyên, "Muốn cái huyệt nào bị thao thì tự banh ra."
"Ân ~ muốn, đều muốn ~" Ngải Châu Duyên hai tay cùng lúc ra sức banh hai cánh môi lồn và hai bắp mông, lộ ra hai cái lỗ nhỏ đỏ rực, hắn như chó cái động dục, đói khát khó nhịn mà lắc lư cái mông béo, vẫy đuôi lấy lòng cái dương vật đang gắng gượng của nam nhân.
"Đồ dâm đãng!" Vệ Tiều gầm nhẹ một tiếng, bàn tay to phản chế trụ hai cổ tay Ngải Châu Duyên, nửa thân dưới hung hăng tiến thẳng, cự điểu "phụt" một tiếng cắm sâu hoàn toàn vào cái lồn Ngải Châu Duyên!
"Nga a a a ~!!" Sau bao ngày xa cách, khoảnh khắc dương vật nam nhân tiến vào, như có pháo hoa nổ tung trong đầu Ngải Châu Duyên, hắn bị khoái cảm mạnh mẽ kích thích đến rùng mình, âm đạo co rút không ngừng, lại lên đỉnh.
Hai bắp mông Ngải Châu Duyên dính chặt vào hạ thể Vệ Tiều, dương vật bị âm đạo cao trào của Ngải Châu Duyên hút chặt mạnh mẽ, cánh tay hắn gân xanh nổi đầy, cảm giác chỉ cần bất động thêm giây nào nữa dương vật sẽ nổ tung.
Cuối cùng không thể nhẫn nại, Vệ Tiều nắm chặt cổ tay Ngải Châu Duyên, eo rút ra phía sau rồi hung hăng đâm vào, ngay sau đó là những cú thúc mạnh mẽ không ngừng nghỉ!
"A a a từ từ ~ ân a a nhanh quá ~ nga ách sâu quá ngô ~" Nửa thân trên Ngải Châu Duyên treo lơ lửng, bị dương vật Vệ Tiều va chạm như chiếc lá lay động trong gió, dương vật thô đen của nam nhân lặp đi lặp lại ra vào, mỗi cú đâm đều sâu tận cổ tử cung, hắn bắt đầu không nhịn được trợn trắng mắt, lè lưỡi, "Ân nga dương vật lớn thật lợi hại ~ đâm đến cổ tử cung ~ cái lồn muốn sướng chết ~ thích dương vật lớn ~"
"Hô đồ dâm đãng! Kêu to như vậy là muốn cho tất cả mọi người biết mày là một đại điện hạ phóng đãng dâm loạn như thế nào hả?!" Vệ Tiều ra sức thẳng lưng, "bạch bạch" va chạm cái mông béo của Ngải Châu Duyên, dương vật thô to trong cái lồn ướt át ra ra vào vào, bị dâm thủy làm cho sáng bóng, cảnh tượng khiến người xem đỏ mặt tía tai.
"Ô a a không phải ~ ân đều tại dương vật lớn quá lợi hại ~ cứ đâm mãi vào cổ tử cung ~ người ta căn bản không nhịn được ~ ách a a a ~~!" Dương vật trước mặt Ngải Châu Duyên bị thao đến điên cuồng loạn xạ, tinh dịch và nước tiểu rỉ ra khắp nơi, chẳng còn chút liêm sỉ của một đại điện hạ tôn quý.
"A a a dương vật lớn quá mạnh ~ ân ách ách tiếng kêu, không khống chế được ~ ô không được ~" Cự vật trong cơ thể va chạm lung tung, mạnh mẽ đâm vào cổ tử cung, nếu không phải hai tay bị Vệ Tiều giữ chặt, rất nhiều lần Ngải Châu Duyên cảm giác mình sắp bị thao bay ra ngoài, hắn khóc thút thít, hai mắt liên tục trợn trắng, bên tai toàn là tiếng thân thể va chạm và tiếng kêu dâm đãng của chính mình.
Không thể...... Cứ như vậy sẽ bị người phát hiện, cho nên chỉ có thể......
"Hôn, hôn ta ~ ân nhanh lên ~" Ngải Châu Duyên ngẩng mặt, thè chiếc lưỡi hồng nộn về phía Vệ Tiều, đáng thương hề hề cầu xin một nụ hôn.
Đôi môi và chiếc lưỡi mê người bày ra trước mắt dụ dỗ hắn, Vệ Tiều há có lý nào không hành động?
Hắn cúi người mút lấy lưỡi Ngải Châu Duyên, ngấu nghiến liếm mút chiếc lưỡi mềm mại kia. Lưỡi Ngải Châu Duyên cứ thế bị Vệ Tiều ngậm trong miệng, vừa mút vừa hút, hôn đến hắn không thở nổi, vất vả lắm Vệ Tiều mới buông lưỡi hắn ra, hắn khẽ thở dốc, giây tiếp theo Vệ Tiều lại cúi xuống, ngậm cả môi và lưỡi hắn vào miệng, chiếc lưỡi dày thô chui vào khoang miệng non mềm của hắn điên cuồng khuấy đảo, hòa tan nước bọt của cả hai, trao đổi.
"Ngô ân ~ ân ân ~" Rõ ràng một chút cũng không thích Vệ Tiều, nhưng vì sao hôn môi với hắn lại thoải mái như vậy, cứ thế này cảm giác như sắp nghiện rồi...... Ngải Châu Duyên liều mạng đáp trả nụ hôn của Vệ Tiều, bốn cánh môi gắt gao gắn bó, hai chiếc lưỡi dính chặt quấn lấy nhau, phát ra tiếng "pi pi" dâm đãng của nụ hôn.
Hai người môi lưỡi quấn quýt, nửa thân dưới cũng gắt gao giao hợp. Dương vật nam nhân thô bạo đảo lộn cái lồn ướt át của Ngải Châu Duyên, mỗi lần cắm vào đều phát ra tiếng nước dâm mỹ "phốc tức", lượng lớn dâm thủy trong âm đạo đều bị dương vật đẩy ra, khiến lông mu nam nhân cũng ướt nhẹp dâm thủy chảy ra từ lồn.
"Ân ngô ngô ~ ân a ~ sâu quá a ~ dương vật lớn cứ đâm mãi vào điểm mẫn cảm ~ chua quá ~ ô cái lồn muốn đi ân ~" Ngải Châu Duyên vừa bị hôn vừa đứt quãng kêu rên, hắn có thể cảm nhận rõ ràng hình dạng dương vật thô cứng, cảm nhận cái quy đầu cứng rắn nhô lên không ngừng đâm vào điểm mẫn cảm của hắn, mỗi lần như vậy đều khiến thân thể hắn như bị điện giật tê dại.
"Đồ dâm đãng! Làm chết mày!" Vệ Tiều bị tiếng rên rỉ dâm đãng của Ngải Châu Duyên kích thích đến dục vọng quá độ, hắn vung tay hung hăng đánh vào cái mông béo trắng nõn của Ngải Châu Duyên, "bốp" một tiếng, âm thanh vang dội, cái mông béo của Ngải Châu Duyên tức khắc tạo nên những làn sóng thịt trắng bóng.
"A a!" Tiếng kêu của Ngải Châu Duyên tức khắc the thé lên, hắn ngửa cổ khóc rống: "Ô a a không cần, không cần đánh mông ~ ô ân ~"
"Điện hạ thật là khẩu thị tâm phi, nói không cần mà còn ưỡn mông lên là có ý gì?" Vệ Tiều không chút lưu tình mà đánh vào cái mông thịt của Ngải Châu Duyên, đánh đến hắn vừa khóc sướt mướt vừa tiết vài lần.
Vệ Tiều mới đánh mấy cái, cái mông trắng nõn được nuông chiều từ bé này đã nhanh chóng đỏ ửng sưng tấy, hai bắp mông nhiễm những vệt đỏ tươi của dấu tay, trông như hai quả đào mật vừa to vừa mềm, chỉ cần véo một cái là có thể chảy ra nước ngọt.
Hắn rút dương vật ra, cả người Ngải Châu Duyên mềm nhũn như bãi bùn nằm sấp trên giường, hai chân dang rộng, cái mông béo sưng đỏ theo nhịp thở phập phồng lên xuống, cái lỗ nhỏ hồng nộn cũng co rút lại co rút lại, cái miệng nhỏ chậm rãi chảy ra một dòng tinh dịch trắng đục, Ngải Châu Duyên thở hổn hển, yết hầu phát ra tiếng nức nở khe khẽ, "Ô......"
Đang thưởng thức cảnh đẹp giữa hai bắp mông, bên cạnh lại đột ngột vang lên một tiếng động, Vệ Tiều nhanh chóng quay đầu, mới nhớ ra trong phòng còn có người khác.
Liễu Di tận mắt chứng kiến cảnh hai người làm tình, kinh hãi đồng thời phát hiện cơ thể mình cũng dần có cảm giác. Dương vật thô dài của Vệ Tiều đã cắm đại điện hạ đến bộ dạng kia, nếu là hắn ở dưới thân Vệ Tiều, chỉ sợ đã sớm sướng đến ngất xỉu...... Hắn ảo tưởng như vậy trong đầu, cái lồn phía dưới liền rỉ nước.
Hắn khó nhịn mà dùng hạ thể cọ xát vào ghế dựa để giảm bớt cơn ngứa sâu bên trong, thầm nghĩ không phải đại điện hạ cũng không sao, cho dù là cái người đang thao đại điện hạ đến thao hắn cũng được, cái lồn ngứa chết đi được......
Nhìn thấy Liễu Di, Vệ Tiều đột nhiên tỉnh ngộ, nguyên nhân khiến Ngải Châu Duyên động dục dữ dội đêm nay chính là có người quan sát bọn họ làm tình. Hắn vớt Ngải Châu Duyên lên, hai tay nâng cái mông thịt mềm nhũn kia, treo hạ thể Ngải Châu Duyên lên dương vật đang cương cứng của mình, từng bước một tiến về phía Liễu Di, "Điện hạ, chẳng phải ngài muốn ta thao cái tiểu nam sủng mới nạp của ngài sao? Ta thấy hắn có vẻ chưa từng trải, chi bằng để hắn xem chúng ta làm tình thế nào, bảo hắn học hỏi cho tốt cách dùng cái miệng dâm đãng phía dưới để lấy lòng dương vật đàn ông, như vậy có được không?"
"Ngô...... Ách a ~~!" Ngải Châu Duyên còn chưa kịp trả lời, bàn tay nam nhân chợt buông lỏng, thân thể hắn chìm xuống, cái lồn đỏ ửng ướt át trực tiếp nuốt trọn dương vật của nam nhân, bụng hắn tức khắc bị quy đầu dương vật đội lên một hình dạng dữ tợn!
"Ha a ~ a ~ như vậy sâu quá, đụng tới tử cung ~ ô a ~" Cự điểu của nam nhân như từ dưới đâm lên tận cổ họng, ép đến Ngải Châu Duyên gần như không thở nổi, hắn ra sức ấn bụng, tựa hồ như vậy mới có thể giảm bớt kích thích mãnh liệt.
Cảnh tượng hai người giao hợp rõ ràng trực quan xuất hiện trước mắt Liễu Di, mặt hắn tức khắc đỏ bừng, nhưng lại không kìm nén được sự rục rịch trong lòng, hô hấp bắt đầu dồn dập không tự chủ.
"Cái lồn bên trong hút mạnh như vậy, có phải là thích tao thao mày như vậy không hả? Điện hạ?" Vệ Tiều ôm hắn hung hãn thúc mạnh, còn cố ý luôn miệng nhắc nhở thân phận "Đại điện hạ" của hắn.
Cái quy đầu cực lớn của nam nhân liên tiếp nghiền ép qua điểm mẫn cảm, đâm thẳng vào cổ tử cung, thao lộng vừa nhanh vừa mạnh, dương vật thô dài ra ra vào vào mang theo lượng lớn dâm thủy, giữa hai chân hai người sớm đã ướt nhẹp. Cả người Ngải Châu Duyên mềm nhũn, đầu dựa vào vai Vệ Tiều, miệng rên rỉ: "Ân a a thích ~ thích dương vật lớn thao sâu như vậy ~ cái lồn muốn ăn dương vật lớn ~"
Vệ Tiều cảm nhận được cổ tử cung như cái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở, lực hút mạnh mẽ dường như muốn nuốt trọn dương vật vào trong, động tác ra vào tức khắc trở nên khó khăn, mỗi lần rút dương vật ra cổ tử cung và âm đạo lại cùng nhau phát lực, ra sức hút chặt dương vật, kẹp đến hắn suýt chút nữa bắn tinh.
Hắn cố gắng nhẫn nại, trán lấm tấm mồ hôi, cuối cùng vẫn không nhịn được giơ tay hung hăng tát vào mông Ngải Châu Duyên một cái, "Tê thích ăn dương vật đến vậy sao?! Đồ dâm đãng! Thả lỏng!"
Bàn tay Vệ Tiều như đánh không khí vào mông Liễu Di, nhìn cái mông thịt Ngải Châu Duyên bị đánh đến run rẩy, lửa dục trong người Liễu Di bùng lên, cái lồn trống rỗng vô cùng, hắn cũng tưởng tượng như đại điện hạ dùng cái lỗ nhỏ của mình cắn chặt dương vật lớn của nam nhân......
"Ô a ~" Ngải Châu Duyên anh anh khóc lóc vội vàng thả lỏng thân thể, Vệ Tiều vừa phát hiện lực hút âm đạo giảm đi, liền ngang nhiên thẳng lưng, mạnh mẽ đâm thẳng vào cổ tử cung. Điều này khác hẳn với cách Ngải Châu Duyên chủ động dùng cổ tử cung dụ dỗ liếm mút dương vật, mỗi cú thao của Vệ Tiều đều mang theo sức mạnh không thể đỡ, Ngải Châu Duyên tức khắc bị thao đến ngẩng người, trong lòng Vệ Tiều giãy giụa như cá mắc cạn, "A a a dương vật lớn thao nhanh quá ~ cổ tử cung bị đâm đến chua quá ân ~ ô ách ách cái lồn chịu không nổi ~ tử cung sắp bị dương vật lớn thao nát ~ ân a a ~"
Dương vật thô đen như cọc gỗ nhanh chóng đâm vào cái lỗ ướt át, hai cánh môi đỏ ửng ướt nhẹp bị dương vật ép đến banh ra ngoài. Khi dương vật rút ra, hai cánh môi mỡ màng lại dính chặt quấn lấy dương vật, dương vật rời khỏi một nửa, liền hung hăng đâm sâu vào trong lồn, hai cánh môi đỏ tươi lại bị thao đến banh ra. Lặp đi lặp lại, cái lồn Ngải Châu Duyên tựa như một đóa hoa hồng nở rộ rồi tàn lụi, cảnh tượng đẹp không sao tả xiết. Trong lúc đó, dâm thủy từ cửa động chảy xuống dọc theo đáy chậu nhỏ giọt xuống chân Liễu Di, Liễu Di ngơ ngác nhìn chằm chằm vào chỗ hai người đang giao cấu kịch liệt, cái ghế dưới thân hắn bất tri bất giác đã ướt một vũng dâm thủy.
Vệ Tiều đặt Ngải Châu Duyên lên ghế, nắm eo hắn mạnh mẽ thao lộng. Ngải Châu Duyên hai chân đạp lên tay vịn ghế, hai tay bám vào lưng ghế, cái mông béo tròn hướng về phía dương vật Vệ Tiều, bị làm cho dương vật lắc lư sang trái sang phải.Vệ Tiều rảnh một tay vuốt ve dương vật hắn, ngón tay cái và lòng bàn tay không ngừng xoa nắn quy đầu, kích thích đến hắn vừa khóc vừa thít chặt cái lồn."Đồ dâm đãng......" Vệ Tiều bị hắn kẹp đến hít một hơi, sau đó ra lệnh cho Liễu Di, "Đến giúp điện hạ liếm dương vật."Liễu Di nhìn Ngải Châu Duyên bị thao đến lộ ra vẻ dâm đãng như kỹ nữ, kinh ngạc hồi lâu, nghe Vệ Tiều nói thì giật mình, vội vàng há miệng ngậm lấy dương vật Ngải Châu Duyên.Dương vật tiến vào khoang miệng ướt mềm nóng bỏng, cảm nhận được đầu lưỡi liếm qua quy đầu, dương vật Ngải Châu Duyên vừa chịu kích thích, cái lồn liền điên cuồng co rút, hơn nữa Vệ Tiều không ngừng nghỉ mà mãnh liệt tấn công cổ tử cung, giây tiếp theo cổ tử cung đã bị thao mở, quy đầu nam nhân lâm vào tử cung mềm mại!Trước sau hai nơi đều bị kích thích điên cuồng, Ngải Châu Duyên thét chói tai trong nháy mắt cong người lên như tôm, hắn thè lưỡi, rên rỉ liên tục: "Ô ô kích thích quá ~ chịu không nổi ~ sắp bị dương vật lớn thao chết ~ ô ách ách ách cái lồn và dương vật muốn cùng nhau đi ~ a a đi đi ~!"Thân mình Ngải Châu Duyên kịch liệt run rẩy, tinh dịch bắn vào miệng Liễu Di, cái lồn cao trào thít chặt dương vật Vệ Tiều, Vệ Tiều bóp chặt eo hắn, phá vỡ lực cản mạnh mẽ trong âm đạo, rút dương vật ra rồi lại mạnh mẽ thao vào, cứ thế lặp lại, tiếng "bịch bịch" không ngừng vang lên bên tai, nghe đến đỏ mặt tía tai.Liễu Di phun ra dương vật đã mềm nhũn của Ngải Châu Duyên, nhìn dương vật Vệ Tiều cắm sâu trong cái lỗ đỏ ửng ướt át của Ngải Châu Duyên, bởi vì ra vào quá nhanh, chỉ có thể thấy hai hòn dái nặng trĩu của nam nhân bay nhanh lên xuống, hơn nữa trong không khí tràn ngập mùi giao phối nồng nặc, hắn nuốt nước miếng, duỗi đầu sát vào chỗ hai người giao hợp, hai hòn dái nam nhân "bạch bạch" đập vào mặt hắn, dâm dịch bị dương vật ra vào ép ra bắn tung tóe trước mắt hắn, Liễu Di không khỏi vươn lưỡi liếm lên hòn dái Vệ Tiều, vuốt phẳng những nếp nhăn trên đó.Đây chính là mùi đàn ông, vừa nồng vừa tanh......"Hô cái lồn hút chặt như vậy muốn bẻ gãy dương vật của tao! Làm chết mày đồ dâm đãng!" Vệ Tiều đã hoàn toàn không rảnh lo Liễu Di, hắn một lòng ra sức thao Ngải Châu Duyên, bàn tay to nắm chặt eo Ngải Châu Duyên, ấn cái mông thịt của hắn vào dương vật mình, có vẻ như không thao chết hắn thì thề không bỏ qua."Ô ngô dừng ~ muốn chết mất ~ không cần thao nữa ~ cái lồn lại muốn đi a a ~" Ngải Châu Duyên như con cá sắp chết giãy giụa trên cạn, đáng tiếc giãy giụa không được bao lâu, thân thể liền khuất phục dưới háng nam nhân, bởi vì cao trào quá nhiều lần, dương vật hắn bắn không ra, chỉ có thể mềm nhũn treo dưới háng vừa lắc lư vừa rỉ ra vài giọt nước tiểu.Theo hình ảnh trước mắt quá mức dâm mỹ kích thích, Liễu Di đã không còn thỏa mãn chỉ liếm láp nữa, hắn ngậm hai hòn dái Vệ Tiều vào miệng, dùng nước bọt làm ướt hai hòn dái nam nhân, sau đó mút mát hai hòn dái nam nhân qua lại."Ha muốn bắn! Đồ dâm đãng điện hạ! Mở cái lồn dâm đãng của mày ra! Tinh dịch này bắn cho mày! Nga úc bắn bắn!" Dương vật và hai hòn dái đồng thời bị cái bánh bao thịt ướt nóng mềm mại bao bọc mút mát, Vệ Tiều hung mãnh va chạm cái lồn Ngải Châu Duyên, quy đầu nhiều lần xuyên qua tử cung, đâm sâu mấy chục cái, eo hắn mạnh mẽ thúc một cái, quy đầu cắm vào tử cung mềm mại, tinh dịch trắng đục phun ra trong tử cung mẫn cảm!"A a vào được ~ ô sướng quá ~!" Tinh dịch nóng bỏng như muốn thiêu đốt tử cung và âm đạo Ngải Châu Duyên, hắn bị kích thích đến hai chân không tự chủ nhón lên, cái mông béo tròn ưỡn ra như muốn trốn chạy khỏi cái dương vật đáng sợ kia của nam nhân."Ân ô......" Dương vật Vệ Tiều trượt ra khỏi cơ thể hắn, hắn thở hổn hển yếu ớt, cái lồn đỏ rực bị thao đến không khép lại được như vừa trải qua vết thương nặng đang từ từ khép mở, cửa huyệt dần dần chảy ra một dòng tinh dịch trắng ngà dính nhớp, tinh dịch treo ở cửa huyệt "tách" một tiếng rơi xuống đùi Liễu Di.Vệ Tiều bế ngang Ngải Châu Duyên đã bị làm cho thất thần, cúi người nhẹ nhàng đặt hắn lên giường, thậm chí còn chu đáo đắp chăn cho hắn.Sau đó hắn đứng dậy đi về phía Liễu Di, cầm dao kề lên cổ Liễu Di, dùng giọng cực nhẹ nói: "Chuyện hôm nay nếu ngươi dám hé răng nửa lời, ta không chỉ cắt lưỡi ngươi, còn muốn đem xác ngươi cho chó hoang ăn."Tuy rằng trên người nam nhân còn vương mùi hoan ái, nhưng trong mắt dục vọng đã rút đi, thay vào đó là sát ý lạnh lẽo. Liễu Di liếc thấy ánh sáng lạnh lẽo phản chiếu từ lưỡi dao kề trên cổ mình, trong lòng run sợ, hắn gắt gao ngậm miệng, liên tục gật đầu, tỏ vẻ tuyệt đối sẽ không hé răng nửa lời.Nhận ra Liễu Di quả thật là kẻ nhát gan, nhận được câu trả lời, Vệ Tiều liền một dao chặt đứt sợi dây trói trên người hắn, "Cút, đừng để ta thấy mặt ngươi xuất hiện trước mặt điện hạ nữa, nếu không......"Hắn giơ con dao trong tay lên."Sẽ không, không bao giờ dám, tiểu nhân này đi ngay, đi ngay......" Liễu Di ôm quần áo trên đất, vừa mặc vừa lùi về sau, cuối cùng không kịp mặc xong đã sợ đến lăn lê bò trườn ra khỏi cửa.Trong phòng trở lại tĩnh lặng, Vệ Tiều đi đến mép giường ngồi xổm xuống, nắm tay Ngải Châu Duyên, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay hắn, "Điện hạ, ngài muốn gì ta biết, ta có thể cho ngài, nhưng người bên cạnh ngài nhất thiết chỉ có thể là ta.""......""Điện hạ, không được sao?""......" Ngải Châu Duyên trong lòng giãy giụa nửa ngày, cuối cùng khẽ đáp một tiếng, "Được."【Lời tác giả:】Ai ngại quá các vị, đoạn chương lâu như vậy. Các ngươi nhắn lại ta cũng thấy được, chỉ là ta không đăng chương ta đều ngại trả lời, xin lỗi mọi người π_πChương này tính là chương quá độ đi, sau này chính là các loại lộ ra não động.8, Lộ ra làm tình rên rỉ bị phát hiện nghĩ lầm là chó cái động dục / dã ngoại làm tình bị quan sát chương đánh số:6586942"Ha a ~ ân ~ tư thế này, sâu quá ~ ân a thật thoải mái ~"Từ tẩm cung đại điện hạ truyền đến từng đợt tiếng rên rỉ mất hồn, Ngải Châu Duyên trần truồng ngồi trên người Vệ Tiều, hai tay chống trên ngực hắn, cái mông béo trắng tròn hạ xuống nuốt lấy cự vật thô to của nam nhân.Bởi vì chuyện săn bắn, phụ vương cho hắn nghỉ dài ngày để an tâm tĩnh dưỡng, hơn nữa ít ngày nữa là đến ngày sắc phong thái tử, sắp chính thức trở thành thái tử Ngải Châu Li đã bắt đầu tiếp nhận một số việc lớn nhỏ, quyền lực trên tay Ngải Châu Duyên cũng từng bước chuyển giao cho Ngải Châu Li, Ngải Châu Duyên nhàn rỗi dứt khoát bỏ đi những ý nghĩ không nên có trong lòng, đóng cửa không ra, chỉ lo cùng Vệ Tiều dây dưa thân thể, chẳng phân biệt ngày đêm."Hô điện hạ......" Vệ Tiều nhìn vẻ thở dốc của Ngải Châu Duyên, đầu ngón tay hắn lướt qua sống lưng Ngải Châu Duyên, hai tay nắm chặt cái mông thịt mềm như bột của hắn, hung hăng xoa nắn, "Kêu dâm đãng như vậy, cung nhân trong vòng mười dặm chắc đều biết bộ mặt thật của ngươi."Ngải Châu Duyên giận dữ trừng hắn, nhưng vì đuôi mắt vương chút đỏ mà giảm đi không ít vẻ giận, ngược lại tăng thêm vài phần diễm lệ mị sắc, mắng mắng bởi vì kéo dài âm cuối nên nghe như hờn dỗi, "Còn không phải tại ngươi, cố tình dài như vậy ~ ư ư a ách ~!"Vệ Tiều nhìn hắn như vậy mà ngứa ngáy trong lòng, khi hắn nói liền cố ý nắm chặt cái mông béo của hắn, tay dùng sức ấn cái mông đầy đặn vào dương vật mình, "Điện hạ quen thói khẩu thị tâm phi, nếu không thích sao mỗi ngày dùng cái miệng nhỏ phía dưới quấn lấy dương vật ta không rời?""A ân ~ nhanh quá ~ ô như vậy sâu ~ ha a dương vật lớn cắm sâu quá ~" Cái mông mềm nhũn của Ngải Châu Duyên nằm trong tay Vệ Tiều, không ngừng nâng thân trên hạ thân vận động, hai bắp mông tròn trịa trắng nõn "bạch bạch" đập vào hạ thể nam nhân, mỗi lần rơi xuống đều như quả cầu nước nặng trĩu bị ép đến biến dạng, cực kỳ dâm đãng.Ngải Châu Duyên bị đâm đến thân thể trên dưới kích thích, hắn ngửa cổ, vừa rên rỉ vừa nắm chặt cánh tay nam nhân.Vệ Tiều hưng phấn đến cực điểm, không khỏi tăng nhanh tốc độ thao lộng hắn, eo "bạch bạch" thúc mạnh về phía trước, lời thô tục cũng buột miệng thốt ra: "Đồ dâm đãng! Có phải thích bị thao như vậy không? Thao đến mày sướng không?!"Hai bầu vú mê người trước ngực Ngải Châu Duyên theo thân thể nhấp nhô, dương vật dưới thân hắn run rẩy, quy đầu tràn ra chất lỏng dính nhớp, hắn không chịu nổi mà lắc đầu khóc rên: "A a thích quá ~ thích dương vật lớn của chủ nhân ~ con chó dâm đãng sắp sướng chết rồi nga ~ muốn đi ~ muốn đi a ——"Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Vệ Tiều bỗng nhiên nâng thân thể hắn lên, rút dương vật ướt đẫm ra. Cự vật nóng bỏng trong cơ thể chợt biến mất, khoái cảm vất vả chồng chất như tòa nhà cao tầng ầm ầm sụp đổ, cái lồn đỏ ửng ướt át trống rỗng co rút lại co rút lại, Ngải Châu Duyên cúi đầu nhìn hắn, mơ mơ màng màng nghi hoặc: "...... Ai?""Từ giờ trở đi cấm lên đỉnh." Vệ Tiều đẩy hắn ra.Rõ ràng chỉ thiếu chút nữa là có thể lên...... Bị cướp đoạt quyền lên đỉnh, đại điện hạ giận tím mặt, hắn phẫn nộ đấm giường, "Vệ Tiều ngươi......!"Vệ Tiều bỗng nhiên nắm cằm hắn, lấy thân phận "chủ nhân" hung hăng đối diện với đôi mắt hắn, "Dám chống đối ta? Để trừng phạt, thêm một lần nữa, chưa được ta đồng ý thì tự an ủi cũng không được phép, nghe rõ chưa, đồ dâm đãng?!"Nghe thấy hai chữ "đồ dâm đãng", cả người Ngải Châu Duyên như bị điện giật mềm nhũn, hắn cắn môi dưới, nói: "Nghe rõ rồi, chủ nhân.""Ngoan ngoãn chịu đựng, chờ đến tối sẽ dẫn ngươi ra ngoài dạo chơi, lâu lắm rồi mà......" Vệ Tiều ngón tay đẩy chiếc răng cắn môi dưới của hắn ra, hôn lên cánh môi hắn, mút lấy đầu lưỡi hắn, cho hắn một nụ hôn dài ướt át, "Có thể ngoan ngoãn nhịn xuống thì ta sẽ thưởng cho ngươi."Vệ Tiều đi đã lâu, Ngải Châu Duyên vẫn còn dư vị nụ hôn sâu vừa rồi. Hắn ngã xuống giường, bên cạnh chăn đệm toàn là mùi vị sau cuộc tình, khiến hắn càng thêm khó nhịn.Không chịu được mùi vị này, Ngải Châu Duyên đơn giản mặc quần áo, ra ngoài đi dạo một chút. Đi được một lát, lại nghĩ đến tối nay hắn sẽ cùng Vệ Tiều làm đủ thứ chuyện xấu hổ ở đây, quần lót hắn đã ướt hơn phân nửa, không thể không quay về.Ngải Châu Duyên chờ mãi chờ mãi, cuối cùng đến tận nửa đêm mới chờ được Vệ Tiều.Vệ Tiều ngồi ở mép giường, vỗ vỗ chân mình, "Lại đây, để ta xem."Ngải Châu Duyên bò lên đùi hắn, chủ động ưỡn mông lên để Vệ Tiều cởi chiếc quần lót ướt sũng của mình.Vệ Tiều hai ngón tay ấn vào hai cánh môi âm hộ sưng đỏ đầy máu, banh chúng ra, cái lồn đỏ tươi đang đói khát khó nhịn mà co rút lại, còn không ngừng chảy ra dâm thủy. Ngón tay nam nhân đi đến chỗ âm vật, không nhẹ không nặng mà véo, dục vọng chưa được giải tỏa, thân thể mẫn cảm vô cùng của Ngải Châu Duyên liền không nhịn được khóc thành tiếng, "Ô ân......"Xác nhận hắn đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, Vệ Tiều ném một gói đồ lên giường, "Mặc xong rồi ra đây."Chốc lát sau, Ngải Châu Duyên chậm rãi bò ra từ trong phòng.Vệ Tiều đứng cách đó không xa dưới tàng cây, nhìn hắn.Hắn đội chiếc bờm tai chó, ngậm sợi xích kéo, cổ đeo vòng cổ, ngực dán miếng dán ngực rỗng hình trái tim, để lộ hai đầu vú hồng nộn; bên hông đeo một mảnh vải che dương vật, tiếc rằng chẳng có tác dụng bảo vệ nơi riêng tư nào, ngược lại trông càng thêm dâm đãng; cái mông béo trắng nõn hoàn toàn trần trụi dưới ánh trăng vô cùng bắt mắt, đặc biệt là cái lỗ đít còn cắm một chiếc đuôi chó thon dài vểnh lên phía trước.Ngải Châu Duyên nhịn cả ngày, sớm đã đến bờ vực suy sụp, hiện tại lại mặc bộ quần áo dâm đãng như vậy, toàn thân tâm hắn đều xao động khát khao dương vật nam nhân.Hắn thở phì phò bò về phía Vệ Tiều, mỗi cử động lại phát ra tiếng "leng keng leng keng".Cuối cùng bò đến trước mặt Vệ Tiều, Ngải Châu Duyên ngẩng đầu đưa sợi xích trong miệng cho Vệ Tiều, Vệ Tiều dùng mũi giày khẩy khẩy chiếc chuông treo trên đầu vú Ngải Châu Duyên, "Bộ quần áo này, thích không?""Ô thích, thích......" Ngải Châu Duyên quỳ gối bên chân hắn, ôm lấy chân hắn. Hắn như lộ ra bản chất chó lớn, dính nhớp quấn lấy Vệ Tiều, cái mông béo tròn đè lên bắp chân hắn vặn vẹo như đang phát dâm, ngay cả cái đuôi chó cũng vẫy nhanh như đang lấy lòng chủ nhân."Con chó cái động dục, hết cách với mày." Vệ Tiều tâm tình rất tốt, tối nay hắn mặc thường phục, chỉ cần kéo khóa quần, cái cự vật tinh thần sáng láng liền lập tức xuất hiện.Ngửi thấy mùi tanh của dương vật, Ngải Châu Duyên vội vã há miệng mút lấy quy đầu nam nhân, từng tấc từng tấc ăn vào miệng."Ân ngô ~ ân dương vật lớn của chủ nhân ~" Ngải Châu Duyên phồng má mút mát dương vật Vệ Tiều, còn giơ hai tay lên làm bộ như chân chó, vừa đáng yêu vừa dâm đãng.Vệ Tiều tuyệt đối không thể bắn vào miệng Ngải Châu Duyên ngay bây giờ, hắn chỉ cho hắn nếm thử vị ngọt thôi. Tối nay hắn cần phải dẫn con chó cái dâm đãng này đi khắp vương cung để lại dấu vết động dục.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com