5.
"Nghiêm túc đi Baji, không giỡn được đâu" Kazutora gằn giọng, khuôn mặt thể hiện rõ sự khó chịu hiếm thể hiện với Baji.
"Tao nghiêm túc" Baji lại nhắc lại, anh đã nói suốt từ nãy đến giờ rằng anh nghiêm túc, anh không có đùa nhưng Kazutora lại không tin. Nhìn Kazutora lúc này anh không thể không thấy phiền lòng.
Anh đã nói rằng mình có tình cảm với Kazutora. Anh đã nói là mình thích, mình thương, mình yêu cậu. Kazutora cười nhạt, nói anh nghiêm túc và khi anh nói mình hoàn toàn nghiêm túc thì cậu ấy lại không tin. Baji biết khoảng khắc đó là anh đã bị khước từ rồi.
Baji nói anh thấy xót khi Kazutora bị tổn thương, khi Kazutora không bao giờ chăm sóc cho bản thân. Anh lo mỗi lần Kazutora trở nên hoảng loạn, anh lo cho Kazutora mỗi khi cậu ấy gặp chuyện. Baji nói anh luôn nhớ và sẽ luôn nhớ đến Kazutora, nhớ từng lời cậu nói, nhớ những điều khiến cậu vui, cậu an tâm. Anh nhớ cậu mỗi lúc hai đứa bận chẳng thể gặp nổi nhau trong ngày. Baji nói anh sợ Kazutora không vui, sợ Kazutora tổn thương và sợ hơn là không có Kazutora ở bên cạnh anh nữa.
Vì anh thương, anh yêu Kazutora.
"Mày điên à? Đó...không thể là tình yêu được" Kazutora vẫn chưa thể chấp nhận sự thật mà thốt lên. Baji tự hỏi, nếu không phải tình yêu thì những điều đó có nghĩa là gì?
Baji không nói gì cả chỉ im lặng nhìn Kazutora, mỗi lúc cậu mất bình tĩnh anh luôn ở bên cạnh vỗ vai hoặc thậm chí là ôm cậu thật chặt để trấn an, để cho cậu biết anh đã ở đây sẵn sàng cùng cậu vượt qua mọi chuyện. Nhưng chuyện lần này liên quan đến cả anh, anh không thể làm thế nữa, chẳng thể làm gì ngoài im lặng để Kazutora tự hít thở đều và bình tĩnh lại.
Kazutora liếc nhìn anh, anh chẳng hề rời mắt khỏi cậu 1 giây nào, ánh mắt sầm tối buồn đến lạ. Lúc đó Kazutora biết bản thân cũng chẳng thể dựa dẫm anh nổi vào lúc này.
Kazutora ngồi thụp xuống đất, hít 1 hơi thật sâu rồi thở ra, cứ thế thêm hai đến ba lần Kazutora đã ổn định được về mặt tinh thần. Mỗi lúc thế này đáng lẽ ra Kazutora lúc nào cũng sẽ cảm thấy ấm áp và yên lòng nhưng lần này lại chẳng có cảm giác đó nữa. Kazutora biết đó là vì không có Baji, chỉ là cậu ấy thực sự chưa chấp nhận được.Kazutora nhìn xuống dưới nền sàn chẳng còn muốn liếc lên nhìn Baji thêm lần nào nữa.
Ở trên sân thượng rất lạnh, dù toà nhà nơi Baji ở không quá cao nhưng nó vẫn hút gió. Kazutora lại không có thói quen mặc ấm, lúc nào cũng phong phanh và ngay cả lúc này cũng chỉ mặc một chiếc áo phông. Nói Baji không lo là nói dối.
"Kazutora, mày có thấy hơi lạnh rồi không? Hay để xuống lầu nói chuyện tiếp nhé?" Baji dè dặn hỏi, thấy cậu không có phản ứng Baji định tiến đến lay nhưng rồi Kazutora lại ngồi bật dậy và tiến thẳng đến cửa xuống lầu. Baji chỉ biết đi theo sau, anh hỏi cậu muốn vào nhà anh nói chuyện hay muốn xuống sân, nghĩ lại thấy dưới đó cũng sẽ lạnh mà sợ cậu ngại mẹ anh nên hỏi cậu có muốn đến cửa hàng tiện lợi gần đây không. Chỗ đó không hút gió mà thời điểm này lại vắng, nói chuyện là vô cùng thích hợp. Mà dù cậu có chọn nơi nào anh cũng sẽ theo, nhưng cậu không trả lời, chỉ đi thẳng xuống sân trước toà nhà rồi bảo 1 tiếng "Về nhà" nhỏ gọn rồi cứ thể đi thẳng đi.
Baji muốn nói để anh chở Kazutora về nhưng thấy cậu ấy đi chẳng ngoẳng lại lấy 1 cái nên chẳng dám nói. Đợi cậu ấy đi khuất rồi mới trở về nhà và vào phòng đóng kín cửa luôn.
Cô Ryoko thấy con trai mình im im đi về như thế là biết đã có kết quả không vui rồi. Con trai cô không kể cho cô nghe về chuyện tình cảm của mình nhưng cô cũng tự đoán ra được. Cảm thấy hỏi thằng bé thì không phải một phương án an ủi tốt nên cô đành im lặng xem như đây chỉ là bạn bè cãi nhau. Bản thân cô đang suy nghĩ, tự hỏi là do con trai mình kém tắm chưa cưa được người ta hay do người ta không thể chấp nhận con trai mình? Cô đã mong là không phải vế sau.
.
.
Sau tối hôm đó Kazutora không còn nói chuyện thêm với Baji 1 lời nào nữa. Kazutora làm như không có chuyện gì xảy ra cả, có lẽ đối với cậu không nhắc đến nữa nghĩa là đã không có gì xảy ra. Cậu không những không còn nói chuyện với Baji mà còn không tiếp xúc hay đi riêng với anh. Ngoại trừ những lúc các cốt cán rủ đi cùng cả hội với nhau hay những lúc họp băng thì những khoảng thời gian còn lại Kazutora không còn có đi bên cạnh Baji nữa.
Baji có chủ động đến tìm cậu nhưng cậu lại trực tiếp đuổi đi hoặc làm lơ. Baji có giải thích thêm điều gì về hôm đó Kazutora cũng không đáp lại. Kazutora cũng sẽ không đáp lại những lời hỏi han hay những mẩu chuyện lặt vặt mà trước kia 2 người cũng thường nói với nhau. Kazutora sẽ chỉ nói đến Touman, từ thành viên đến cốt cán Kazutora sẽ đáp lời lại Baji. Tất cả những cuộc hẹn riêng hay nói chuyện riêng Kazutora sẽ mặc kệ, thậm chí cười coi như đáp lễ cũng chẳng có khi người bắt chuyện là Baji.
Việc này không chỉ khiến Baji khó xử mà ngay cả toàn bộ Touman cũng rơi vào tình trạng như anh. Các thành viên khi nói chuyện với Kazutora, thấy cậu vui vẻ thì không biết có nên nhắc đến Baji hay không, sợ mất vui, sợ Kazutora mất lòng. Trái ngược với sự ái ngại của các thành viên thì Mikey là rất thẳng thắn mà đề cập thẳng đến Baji khi nói chuyện với cậu. Kazutora vẫn giữ khuôn mặt vui vẻ nhưng không đáp lại gì. Dù Mikey có gặng hỏi bao nhiêu, lời nói có ép buộc thế nào thì Kazutora vẫn không hé răng nửa lời về vấn đề này.
Baji lo lắng rằng Kazutora thật sự sẽ chán ghét mình nên không còn có ý định tiến gần đến bắt chuyện hay hành động thân thiết gì nhiều. Anh vẫn ở bên Kazutora, theo dõi Kazutora nhưng không còn can thiệp vào chuyện của cậu được nữa. Khác với anh, tất cả mọi người không thể nói chuyện được với Kazutora thì sử dụng đến hành động. Bọn họ ra sức bắt buộc Kazutora và Baji ở riêng với nhau. Từ việc các thành viên nhờ Kazutora nói đỡ với Baji đến việc Mikey bắt Kazutora thay Chifuyu đi cùng Baji giải quyết 1 số chuyện trong băng.
Kazutora không từ chối, liên quan đến Touman cậu sẽ sẵn sàng làm. Ai cũng nghĩ đó là 1 cơ hội tốt cho Baji nhưng Baji lại ái ngại về việc này, anh vẫn chẳng thể chủ động nói chuyện của bản thân được khiến mọi người rất tuyệt vọng. Nhưng bản thân Baji biết bọn họ không hiểu anh lúc này lo lắng thế nào khi đối diện với Kazutora, dù Kazutora chỉ im lặng nhưng nhìn biểu cảm là biết chỉ cần anh nói gì đó thôi thì câu chuyện sẽ rơi vào bế tắc, mọi hành động sẽ bị ngưng lại và trở nên vô nghĩa. Baji lo rằng chủ động chỉ khiến mọi chuyện thêm tồi tệ hơn.
"Kazutora, vết thương-" Baji nhìn thấy vết thương đang rỉ máu trên gương mặt cậu, tay cầm bông y tế vô thức đưa tay lên định tra vết thương cho cậu. Thấy cậu né đi Baji mới giật mình nhớ lại tình hình hiện tại, anh cười gượng đưa đồ dùng y tế cho cậu để cậu tự làm. Hai người theo lời Mikey đã đi đánh một số thằng ất ơ, Kazutora lúc nào cũng chằng chịt vết thương này vết thương kia trong khi Baji chẳng có mấy.
Kazutora không quan tâm mấy đến những vết thương đó, lúc thích thì sẽ trị không thích thì sẽ để đó mà mặc kệ. Baji thấy thật may là hôm nay cậu ấy chịu tự tra thuốc.
Baji biết chuyện tình cảm này rất khó để chấp nhận. Anh cũng biết Kazutora sẽ phản ứng không được mấy khả quan nên đã định không bộc bạch. Càng không nghĩ Kazutora lại để tâm đến lời bàn tán, trêu đùa của đám Touman mà biết chuyện. Nếu như lúc đó anh nói dối rằng mình chẳng có ý gì với cậu liệu mọi thứ có khác?
"Tao nghĩ trước sau gì Kazutora cũng biết được thôi nên có nói dối thì mọi chuyện cũng thêm tệ" Draken trả lời câu hỏi vô thức kia của Baji. Chuyện Baji có tình cảm với Kazutora không đứa nào là không biết, chỉ có Kazutora là không. Cứ tưởng cậu ấy ngu ngốc mù mờ nhưng bây giờ mới biết hoá ra là cậu ấy không chấp nhận thứ tình cảm như thế nên mới chẳng nhìn ra. Thì ra không phải ai cũng chấp nhận chuyện này.
"Không thể ép buộc Kazutora được, mày tính sao Baji?" Draken lại hỏi. Baji cúi gầm mặt xuống bàn không để lộ ra bản mặt đang nhăn nhó, buồn phiền của mình. Ngay cả bản thân anh cũng không biết mình nên và phải làm gì. Anh không muốn mất đi Kazutora nhưng cũng không thể buông bỏ tình cảm này đi được.
Thích cùng giới thì sao? Khó chấp nhận vậy sao?
"Anh Kazutora, anh thực sự ghét đội trưởng lắm ạ?" 1 người trong nhất phiên đội mạnh dạn lên tiếng hỏi, dù cho cuộc trò chuyện đang vui vẻ cậu ta vẫn hỏi. Nhưng vì là người đầu tiên mở lời làm tăng thêm động lực của các người khác hơn nên ai cũng nói 1 lời muốn bênh Baji.
"Anh Kazutora là không có tình cảm với đội trưởng hay không chấp nhận thứ tình cảm như thế của đội trưởng ạ?"
"Anh Kazutora lo lắng về lời ra tiếng vào của xã hội sao? Đội trưởng Baji thì không bận tâm đâu ạ"
"Đội trưởng thương anh lắm, không để ý đến mấy chuyện đó đâu"
"Hay anh lo tình cảm như vậy chỉ là nhất thời thế?"
"Đội trưởng sẽ không như vậy đâu anh, đó là anh Kazutora cơ mà"
"..."
Bọn nó nói rất nhiều, cứ ngập ngừng lo Kazutora không ưng ý nhưng thấy cậu chẳng nói gì nên cứ nói miệt mài thôi. Kazutora cảm nhận được sự lo lắng của chúng nó, không phải dè bỉu, không phải thương hại, bọn nó thực sự mong Kazutora và Baji hạnh phúc nếu đến với nhau. Kazutora nhận ra Baji thực sự đã thu phục được tấm lòng rất nhiều người, ai cũng muốn ở bên anh, ai cũng thương anh và lo lắng cho anh.
Kazutora ghi nhận tấm lòng đó nhưng vẫn không ghi nhận tình cảm của Baji.
"Thật nực cười" Kazutora tỉnh bơ mà nói với cả đám như thế rồi lặng lẽ đứng lên bỏ về. Trước khi cậu đi khuất hẳn cả đám lo cậu giận nên đã đứng ngay ngắn cúi gập người nói lời xin lỗi vì đã nhiều chuyện thật to. Kazutora nghe thấy nhưng không đáp lại cũng chẳng quay đầu ra sau nhìn lại 1 cái. Đi một lúc để suy nghĩ lại hành động của bọn nó Kazutora mới bật cười. Xin lỗi cũng chỉ là xin lỗi vì đã nói nhiều chứ không phải xin lỗi vì đã nói sai. Cái bọn thành viên đó đến cuối cùng vẫn là thấy thứ tình cảm kia là đúng đắn. Kazutora thấy mình ngồi nghe bọn họ nói chuyện bản thân giống 1 thằng ngu vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com