Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8.


" Buồn ngủ quá đi." Tôi uể oải bước ra khỏi phòng xách theo hành lí chuẩn bị xuất phát trở về trường học.

" Đem đủ đồ chưa đấy?" Iseul hỏi.

" Đủ rồi, quên điện thoại 1 lần em chừa rồi."

" Ừm em biết điều đấy, chứ tý tao check lại mà quên gì là mày tới công chiện."

" Dạ dạ, em biết rùiii."

Nói rồi tôi kéo cái vali nặng trĩu đồ xuống cầu thang. Loay hoay mãi mới xuống được dưới sân, tôi nhìn xung quanh, trời hôm nay toàn sương mù thôi bảo sao tôi lại buồn ngủ thế.

" Seoah!" Từ xa có tiếng gọi, tôi quay qua nheo mắt nhìn, " Huh? Yujin?".

Đó là Yujin, trên tay cậu đang cầm 2 ly coffee.

Cậu thở ra một hơi rồi đưa tôi 1 ly, nói:

" Espresso nè, tớ mới mua đó."

" Vừa sáng mà đã hồng hộc đi mua chi cho cực." Tôi nhìn xuống ly coffee trên tay, nó còn hơi ấm nóng, đúng hợp với thời tiết se se lạnh như hôm nay luôn.

" Cảm ơn nha." Tôi nói.

" Ừm, cậu vui là được." Yujin nói, một tay đút túi áo, tay còn lại cầm ly Americano đá rít lấy một hơi.

Rồi Yujin đưa ly coffee của cậu cho tôi, nói cầm hộ, còn tay thì để xách vali hộ tôi. Nhìn cậu chật vật vác 2 cái vali một của cậu một của tôi thế kia thương ghê, muốn đi tới giúp mà cả hai tay lại bận luôn rồi.

Nhìn Yujin cất hành lý vào cốp rồi hai chúng tôi leo lên xe. Tôi loay hoay đi tìm Iseul mà không thấy nó đâu, quay đi quay lại thêm mọi người xô đẩy làm tôi suýt ngã, Yujin ngồi ngay đó thấy vậy thì kéo tôi xuống, nói:

" Ngồi đây đi, cậu đi lại nữa là ngã đấy."

" Được không đó?" Tôi hỏi Yujin.

" Chưa có ai ngồi đâu, cậu ngồi đây đi."

" Iseul chưa lên hả trời, không biết nó làm gì nữa." Tôi tự hỏi, thật ra tại ngại ngồi cùng Yujin ấy chứ tôi mong mỏi gì nhỏ Iseul này:))

Từ sau vụ chơi true or dare tôi thấy cảm giác của tôi với Yujin khác hẳn đi, không gặp thì nhớ mà gặp thì lại ngại. Như khi nãy cậu đưa tôi ly coffee mà tôi vui lạ thường luôn. Rồi, hiểu rồi, tôi..,thích Han Yujin rồi.. Cái này đêm qua tôi mới đúc kết ra, chứ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi với Yujin cứ hễ gặp là kè kè cạnh nhau suốt. Với cả trai đẹp mà, ai chả mê, nhìn tên Yujin kia đẹp zai bỏ mẹ ra, đã thế còn tinh tế, thêm cả học giỏi, lại còn đúng gu tôi thì sao mà kìm đượcc!!

Một khi đã thích ai đấy thì mọi hành động của đối phương đều làm mình thấy rung động lạ thường. Từ nãy tới giờ mọi hành động của Yujin đều bị tôi thu vào tầm mắt, tại sao hắn ta chỉ ngồi bấm điện thoại thôi mà cũng đẹp trai thế?!

" Này Yujin, cho tớ ngồi cạnh cửa sổ đi." Tôi lay lay cánh tay Yujin.

" Không." Yujin đáp.

" Sao? Cho tớ ngồi chỗ cậu đi, tớ thích ngắm đường phố lắm."

" Tớ biết, nhưng cậu toàn ngủ dựa vào cửa kính rồi toàn đập đầu vào đấy thôi, tớ không để cậu bị đau nữa đâu." Yujin đáp, đúng là mỗi lần đi xe tôi toàn thế thật.

" Nhưng tớ muốn ngồi trong." Tôi nài nỉ, cậu biết tôi thích ngắm quang cảnh qua khung cửa kính như nào mà.

" Nếu vậy cậu phải hứa với tớ một điều." Yujin ra giá.

" Hứa gì?" Tôi hỏi.

Yujin quay sang nhìn tôi, nói:

" Nếu cậu buồn ngủ, cậu phải dựa vào tớ thay vì cái cửa kính chết tiệt kia."

...

*cộp (tiếng đầu Seoah va vào cửa kính)

" Đã bảo dựa vào vai tớ rồi mà, cậu cứng đầu quá." Nói rồi Yujin quay sang đẩy Seoah dựa vào cậu.

Nhỏ Seoah tựa vai người ta ngon ơ luôn:), thế mà lúc đầu bảo ngại lắm. Nó chả thích bỏ mẹ ra ấy chứ ngại cái gì.

Seoah đang ngủ thì bỗng rùng mình, điều hòa chiếu xuống đây lạnh quá. Yujin để ý thấy vậy định với lên tắt điều hòa đi nhưng chợt nhớ ra Seoah đang tựa vào vai cậu nên thôi. Yujin lấy áo khoác của cậu đắp lên cho cô, điều chỉnh lại chút rồi cũng bị cơn buồn ngủ làm cho thiếp đi.

...

Bật dậy sau giấc ngủ dài, tôi dụi dụi mắt, mới thế mà đã được 1 tiếng rồi à.

Nhìn sang cạnh thấy Yujin đang tựa vào người mình ngủ ngon lành, tôi cười mỉm, lôi điện thoại trong túi ra chụp một tấm, "Đáng yêu quá."

Bỗng đằng sau có tiếng gọi, tôi thoáng giật mình. Hóa ra là Iseul, nó đang ngồi ngay sau tôi, người đang nhổm lên khỏi ghế, mắt dán vào cái ảnh trên tay tôi.

" Gì đây? Seoah nhà ta nay biết chụp ảnh zai cơ đấy." Nó cười cười, tay định với lấy điện thoại tôi.

Vì Yujin đang tựa vào tôi mà ngủ ngon lành nên tôi không muốn cử động sợ đánh thức cậu ấy, chứ bố mày đang muốn tẩn con đằng sau lắm rồi đấy.

" Mày bớt lại cho người ta ngủ." Tôi nói.

" Gớm, nay biết quan tâm người khác rồi, hết yêu tôi rồi." Nói rồi nó cười, lại bắt đầu đấy.

" Thôi em yêu ngồi ngoan đi xí chị mua trà sữa cho."

" Xí, thôi chị cứ tình cảm với ấy của chị đi, em ứ cần."

" Ăn nói xà lơ, mày bớt bớt cái mỏ mày lại không có ngày tao cho 2 vả nha con. Ấy nào, ấy gì, ai ấy?"

" Ấy đang ngủ tựa vào chị kia kìa, hai bây bớt lại đi tao ngứa mắt quá nè."

" Ngứa thì bịt vô, ai bắt bây nhìn."

" Đụ mẹ bạn bè nhau ăn nói thế à? Mày coi chừng nào gặp Gunwook tao cho mày ăn cơm chó no."

" Xí, em lại sợ quá"

Hơn thua với nhỏ này tốn nước bọt kinh khủng, chả biết từ bao giờ mà Yujin đã dậy rồi, cậu ta còn nghe hết cuộc nói chuyện của tôi với Iseul nữa chứ.

" Hai cậu cãi nhau vui ghê." Yujin cười cười.

" Ôi hôm nào cũng thế đấy tớ đến chết mệt mất thôi." Tôi xoa xoa hai bên thái dương.

" Vui mà, nghe giải trí phết."

Yujin ngộ ngê:)

...

Đúng là khóa đào tạo quân sự này rút hết toàn bộ sức lực của tôi rồi. Về đến nhà là coi như rã rời luôn, tôi còn phải xin mẹ đúp cơm đến tận tối để ngủ giấc cho đã nữa.

Tôi chợt tỉnh giấc, bây giờ là 7h tối. Xoa xoa mặt rồi lảo đảo xuống nhà, thế mà dưới nhà chả có ai cả. Tiến đến bàn ăn, tôi thấy một tờ giấy note thêm ít tiền bên trên.

*Bố mẹ ra ngoài ăn rồi, con tự đặt đồ về ăn nha. Bố tips thêm ít tiền nay cho bố mẹ đi date riêng xíu nha:))*

" Hai ông bà đi date suốt có rủ tôi bao giờ đâu mà xin với cả xỏ, aigo đôi bạn này cưới nhau gần 20 năm rồi mà cứ như vợ chồng son ấy nhỉ." Tôi lẩm bẩm, cơ mà bố mẹ cũng đáng yêu ghê.

Túm lấy cái áo khoác rồi đội chiếc mũ lưỡi trai, hôm nay lại thèm mì rồi.

" Của em hết 2500 won." Chị So Mi nói.

" Dạ đây ạ." Tôi thanh toán xong xuôi rồi đi pha gói mì ở máy pha tự động cạnh đó, cầm cốc mì nóng hổi trên tay, húp ngay lấy một miếng, đúng là lúc đói ăn cái gì cũng ngon.

Đang ngồi ăn tôi thấy từ xa một người đang đi tới, diện nguyên cây đen, đầu cũng đội mũ lưỡi trai.

Nheo mắt, tôi nhìn kĩ hơn, đó là Han Yujin. Dường như cậu cũng nhìn thấy tôi thì phải.

" Seoah?" Yujin nheo mắt nhìn, cậu nhận ra tôi rồi.

" Hi, cậu đi đâu đó?" Tôi hỏi.

" Tớ đi mua ít đồ ăn, tối nay đã ăn gì đâu." Rồi Yujin tiến tới ngồi xuống cạnh tôi.

Lúc này tôi mới chợt nhớ ra lời hẹn với Yujin hôm trước, tôi sẽ mời cậu đi ăn, vậy mà lại quên béng đi mất, tôi ẩu ghê.

" Cậu có định ăn gì chưa?" Tôi mở lời.

" Chưa, chắc nay lại mì gói thôi"

" Cậu còn nhớ lời hẹn hôm trước của chúng mình chứ, đi ăn thôi tớ mời."

...

Ha đây rồi, chợ đêm Myeongdong, một trong những khu chợ đêm sầm uất nhất ở Seoul.

Mỗi lần đi shopping với Iseul là hai đứa tôi lại ghé vào đây ăn đến khi nào no thì thôi, xong cuối cùng lại phải xách nhau đi tập gym cho tan mỡ:)

Ở đây đúng là thiên đường mà. Nào thì tteokbokki rồi kimbap, bulgogi, japchae, odeng, cả sundae và dakgangjeong nữa, tôi cùng Yujin đi quanh ăn tất một lượt, phải nửa tháng rồi tôi mới được ăn ở Myeongdong đấy.

" Ngon chết mất." Tôi thồn miếng gà viên vào miệng cảm thán, Yujin bên cạnh cũng gật gù, đúng là quán quen làm gà ngon hẳn.

" Cậu ăn từ từ thôi, cứ như bị bỏ đói không bằng." Yujin nhìn tôi cười trừ, thấy thế tôi cóc vào trán cậu một cái, nói:

" Người ta đang ăn có gì buồn cười?" Tôi nhúp lấy miếng gà cuối rồi chạy béng đi qua quầy kem, mặc kệ Yujin đuổi theo phía sau.


" Ơ kìa Seoah chờ tớ vớii."

Lấy hai que kem to đùng đưa tới trước mặt Yujin, cậu bất ngờ mà đỡ lấy từ tay tôi, vẻ mặt bất lực lắm.

" Cậu sành ăn ghê nãy giờ đi cùng cậu tớ toàn được ăn đồ ngon thôi."

" Íi xời, có kỹ năng cả đấy. Yên tâm, đi cùng con Seoah này không sợ đói đâu."

Chưa gì mà đã gần 10 giờ rồi, khu chợ đêm cũng sắp đóng cửa. Không biết chúng tôi đã đi bao nhiêu quầy, ăn bap nhiêu món, chỉ biết bây giờ cả hai đứa đều no căng bụng rồi.

Thấy xe kẹo bông gòn quen thuộc, tôi vội mua nốt cây rồi chạy về phía Yujin. Cậu thấy tôi đang hớn hở chạy về phía mình thì cũng bất lực mà cười:

" Đúng là hết nói nổi cậu."

" Ưm, kẹo bông ngon mà, nè Yujin làm miếng hong?" Tôi đưa cây kẹo đến trước mặt Yujin.

" Thôi thôi cậu ăn đi, tớ no quá trời rồi."

Cứ thế tôi với cậu rời quận Jung-gu, lên chuyến xe buýt cuối rồi cùng về nhà.

Yujin tiễn tôi đến cổng rồi ra về. Đang lấy định lấy chìa khóa để mở cổng bỗng từ trong bố tôi ngó đầu ra làm tôi giật mình, bố hỏi:

" Này, thằng đó bạn trai con hả?" Bố hướng mắt về phía Yujin đang ở phía xa.

" Đâu có, bố nói linh tinh cái gì thế." Tôi vội phủ định rồi chuồn đi.

" Vậy là hai đứa đang tìm hiểu nhau?" Bố vừa khóa cổng vừa hỏi tôi đang chạy bay chạy biến vào nhà.

" Bố mẹ về lâu chưa ạ?" Tôi vừa rót cốc nước vừa hỏi mẹ đang ngồi xem tivi ở ghế.

" Này vợ ơi, nhỏ con nhà mình đi chơi với trai giờ mày mới về đó." Bố mách tội tôi với mẹ.

" Gì? Thật không con?" Mẹ hỏi tôi.

" Thì đúng là như thế, nhưng đó là bạn học của con thôi." Tôi đáp lại đầy rụt rè.

" Mà hình như đó là con trai nhà anh Han thì phải." Bố nói.

Tôi bất ngờ hỏi lại bố:

" Bố quen cậu ấy ạ?"

" Bố quen bố cậu ấy, bạn thân bố hồi đại học đó." Bố đáp.

Mẹ tôi ngồi cạnh đó cũng hỏi:

" Anh Han Jaehyun ấy ạ?"

" Ừm đúng rồi, nghe nói nó đang bên Úc thì phải, con trai nhà ấy đẹp trai mà còn học giỏi phết. Sao con quen nhóc vậy?" Bố quay sang hỏi tôi.

" À cậu ấy là bạn cùng bàn con."

Bố mẹ gật gù. Tự dưng hai người quay sang nhìn nhau cười nham hiểm, ểh? Gì đây?

" Nhóc đó tên gì ta?" Mẹ hỏi tôi

" Dạ Han Yujin." Tôi đáp.

" Ui tên hay đó, mẹ thấy hợp với Seoah nhà mình đó, nào dẫn bạn về đây chơi đi." Mẹ nói.

" Ừm thấy có nét phu thê đó, nào dẫn bạn về ăn một bữa để bố chào hỏi con rể tương lai."

" Yah bố mẹ nói gì zay trời, con với cậu ấy chỉ là bạn thôi mà." Tôi phản bác.

" Thôi bố không nói nhiều đâu, nào bảo bạn về đây ăn một bữa để chào hỏi tiện hỏi thăm tình hình Jaehyun nữa."

Tôi chép miệng rồi chuồn lên phòng trong khi hai ông bà kia đang ngồi cười khoái chí, bố mẹ kì ghê. Cơ mà nghe bố nói cũng hợp lí nhở, tôi với Yujin có nét phu thê chứ bộ:))

_________________________________________

Happy new year mọi người nhaa🎉
Năm mới vui vẻ ạa🙆‍♀️
( Định đêm qua đăng mà đi chơi về ngủ quên mất:)) bế xin lũii🤧)

Chúc mừng năm mới mn nhóo🎊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com