Chap 27
Lại một lần nữa bọn họ phải ngồi chờ trước cánh cửa phòng phẫu thuật đáng chết kia. Lúc nào cũng vậy, mỗi lần có chuyện y như rằng sẽ có một người trong số họ phải vào trong đó. Lần trước là Yerin, bây giờ là Sinb. Nếu không phải mọi chuyện xảy ra trước mắt có lẽ bọn họ thực sự tin có người phía sau lưng họ giở trò hèn hạ.
- Điều tra ra chưa ? _ Sowon hỏi. Cô là vậy, nỗi lo lắng sẽ biến thành nỗi tức giận thay vì ngồi yên một chỗ đau buồn như người khác thì cô luôn điềm tĩnh tìm ra nguyên nhân và cho kẻ đó một bài học nhớ đời. Ngày xưa đơn giản dùng vũ lực giải quyết vũ lực còn bây giờ, vũ lực thì phải giải quyết bằng vũ khí.
- Rồi ạ, là Rose. _ Đầu dây bên kia trả lời.
Sowon cúp máy, nhếch mép một cái. Hành động này lọt ngay vào mắt Eunha.
- Ai làm ?
- Cô người tình hoa hồng của anh trai mày ! Hành động nhanh gọn thật đấy.
Giọng nói Sowon tuy nhẹ tựa lông vũ, ngoài mặt có ý nghĩa khen ngợi nhưng lại mang hàm ý đá đểu không thể xem thường.
- Đang ở đâu ?_ Eunha tay nắm chặt thành nắm đấm, móng bấu chặt vào da thịt xém chảy máu nếu Jungkook ngồi kế bên không ngăn lại. Anh không biểu lộ cảm xúc gì yên lặng an phận xoa dịu bàn tay cho người yêu.
Jung Hoseok, kỳ này hyung gặp bão rồi !
--------------------------------
- Hạng người như cô ta mày nghĩ có thể ở đâu được ?
Một câu nói của Sowon khiến tất cả 12 người ngoại trừ Hoseok chưa thấy mặt và Namjoon phải ở lại bệnh viện lo cho Sinb thì đều đồng loạt rời khỏi mà đích đến ai nấy cũng rõ : Bar Star Night.
Từng chiếc xế hộp sang chảnh phiên bản giới hạng lướt chạy trong gió như muốn đâm thủng cả không khí. Trên chiếc xe 'dệt kim cương' Koenigseggg CCXR Trevita màu bạc chỉ được sản xuất hai chiếc trên thế giới, ở vị trí cầm lái, Jin thả hồn vào tốc độ, chiếc xe lao như tên bắn trên đường, đôi mắt lạnh băng lả lướt ngắm nhìn mọi khung cảnh xung quanh cuối cùng dừng lại trên gương mặt thanh tú kế bên mình đang nhắm mắt định thần nhưng anh thừa biết cô không ngủ. Bàn tay xiết chặt vô lăng, lấy hơi thật sâu tiếng :
- Em sống tốt không ?
Câu hỏi vừa thoát ra khỏi cửa miệng anh đã giật mình, không ngờ có một ngày Kim Seokjin anh lại nói ra câu vô nghĩa này. Nếu không tốt cô đã không ở đây hơn nữa trong tay còn nắm được những thứ quyền lực đáng gờm.
Sowon chậm rãi mở mắt, đôi mắt biết cười ngày xưa nay được thay thế bằng ánh nhìn tĩnh lặng như mặt hồ thu, nếu nhìn lâu sợ rằng bản thân bất kỳ ai cũng sẽ bị cô nhìn thấu tâm can.
Cô không trả lời, nhìn anh một lát rồi quay đi hướng khác. Jin nhíu mày khó chịu chuyển sự chú ý đến việc tập trung lái xe, chân dậm thêm chút lực con xe tức thì như tên bắn lao vun vút trên con đường vắng người qua.
-------------------------------
Họ cùng nhau tiến vào bar cùng với ánh mắt mắt ngưỡng mộ và ganh tị của mọi người. Một dàn trai xinh gái đẹp không nói không rằng bước thẳng lên phòng Vip 1. Người quản lý tự khắc biết công việc của mình bèn lui xuống chuẩn bị mọi thứ được chỉ định sẵn cho mấy vị tổ tông này.
- Rose, lên phòng Vip 1 có người tìm cô ?
Cô gái mái tóc hung đỏ ăn mặc sexy hưng phấn lên hẳn. Dĩ nhiên rồi, người trong căn phòng đó toàn thuộc dạng chỉ bằng cái vẫy tay đã khiến cô từ chim sẻ hóa thành phượng hoàng thôi !
- Được, tôi lên ngay._ Rose ỏng ẹo bước đi.
Một tên con trai từ xa tiến lại chỗ quản lý, ánh mắt tiếc nuối :
- Quản lý, như vậy có phải hơi uổng không ? Cô ta kéo nhiều khách cho chúng ta vậy mà, còn rất đẹp nha.
- Xinh đẹp nhưng đầu óc rỗng tuếc vốn không nên tồn tại. Không tự lượng sức kiếm chuyện với tiểu thư Sinb, xem cô ta nhất định chết rất khó coi !
- Quản lý, anh nói làm tôi nổi hết da gà này. Mà nghe nói tiểu thư Sinb nhà mình xinh đẹp lắm nhỉ ?_ Tên con trai xoa cằm thắc mắc.
Theo lời đồn thổi thì cô ấy cùng tiểu thư Sowon và tiểu thư Yuju đều là công chúa băng giá của mafia, đối diện được với các cô ấy phải là người có tinh thần thép a.
- Thật muốn nhìn thấy cô ấy một lần nhỉ, trời ơi mỹ nữ của tôi ! _ Hắn ôm tim mơ mộng. Ngay lập tức bị nắm đấm của quản lý làm cho thức tỉnh.
- A đau...
- Cẩn thận mồm miệng, lỡ người khác nghe thấy là cậu không xong đâu. Tiểu thư Sinb chính là mỹ nhân có dung mạo khuynh thành bên cạnh thiếu gia Hoseok từ khi còn trong nôi kìa. Cái mộng tưởng của cậu tốt nhất quên ngay cho tôi nếu không muốn đem mạng sống trôi vào quá khứ.
- Làm gì ghê thế, dù sao thiếu gia cũng đâu yêu tiểu thư nếu không sao cậu ấy quen nhiều người vậy ?
Lại thêm một cái tán vào đầu chàng trai trẻ:
- Im miệng, chuyện đó không đến phiên cậu quản. Nên nhớ, muốn chạm vào cô ấy thì phải bước qua xác của cả anh em bang Hắc Long đấy !
Hắn gật đầu tỏ vẻ thán phục :
- Chàaa, theo anh nói thì cô ấy ở vị trí cao cao tại thượng thật.
- Đương nhiên. Không chỉ tiểu thư Sinb, còn cả những tiểu thư khác đều lớn lên bên anh em Hắc Long, ngày ngày cùng nhau vui vẻ nói chuyện nếu chúng tôi có nhiệm vụ, các cô ấy quan tâm chúng tôi, thấu hiểu chúng tôi - điều mà không phải chủ nhân nào cũng có được. Vậy nên mỗi một người trong bang dù tàn nhẫn đến mức nào nhưng vẫn dành cho riêng cho các cô ấy phần nhân tính còn lại. Vào năm các thiếu gia thay cha mình tiếp quản bang hội, trưởng quản Kim Namjoon đã thay mặt họ hỏi chúng tôi một câu có lẽ cả đời này tôi cũng không quên được...
Hắn tò mò :
- Câu gì ?
- '' Mục tiêu của mọi người ở Hắc Long là gì ?''
- Thế các anh trả lời thế nào ?
- '' Nhiệm vụ, chủ nhân và nụ cười tiểu thư ''
Hắn ra vẻ thấu hiểu cảm thán :
- Câu chuyện anh kể cứ như sách vậy, và các cô ấy là một truyền thuyết.
Quản lý nhún vai cười xòa :
- Đúng vậy, là truyền thuyết nhưng với chúng tôi nó đã xảy ra rồi. Tin hay không tùy cậu !
----------------------------
Rose mang phong thái tự tin sải chân bước vào, cô ta nghĩ rằng Hoseok có tronh đó, cô ta là người tình có thể trụ lại lâu nhất từ trước tới nay đương nhiên vị trí Jung thiếu phu nhân sẽ do cô ta ngồi. Trăm mưu nghìn để đều phô ra dùng để trừ khử mọi chướng ngại vật nhưng cuối cùng để sót một Hwang Eunbi - mối họa lớn nhất . Vậy thôi đành ra tay lần nữa vậy, chỉ bằng một cú tông xe thôi, thấy không ? Tuyệt sắc mỹ nữ cũng hóa hoa heo nằm thoi thóp trong bệnh viện.
- Aaa Jung thiếu, anh đến tìm người ta sao ?
Chưa vào đến nơi cô ta đã giở chất giọng nhão nhoẹt kia ra khiến mọi người trong phòng nổi hết gai óc. Vào phòng mới nhận ra 'chỗ dựa' không ở đây mới cười nhẹ lấy lệ rồi ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Taehyung. Yuju đá mắt qua chỗ Yerin đang đứng chọc quê, sắc mặt cô nàng đã tối sầm lại. Biết thế không ham của lạ, mấy bình rượu quý này tuổi gì bằng anh yêu cô ?
- E hèm...
Taehyung cười hứng thú bỗng sực nghĩ ra trò mới, tay cầm ly rượu đưa cho Rose. Cô ta khỏi phải nói, vui như trẩy hội ngồi sát vào anh còn tựa hẳn cả người vào. Nếu không có Jung Hoseok thì dựa vào Kim Taehyung vậy, phu nhân tổng tài Kim thị cũng được đấy chứ.
Taehyung không phản ứng lại, bây giờ tâm ý hoàn toàn đặt trên người Yerin, kì trước ghen với cô người mẫu kia quả thực khá thú vị nên lần này muốn xem lại lần nữa. Như vậy Yerin mới thấy anh quan trọng cỡ nào, sẽ không có tình trạng bỏ chồng lăn lốc mà ra ngoài chơi. Gì chứ anh đây cũng có giá lắm à nha, sơ hở là gái bu nườm nượp đấy !
Yerin trợn trắng mắt nhìn 'anh người yêu' 'dễ dãi' của mình. Gì đây, Kim Taehyung anh muốn chết hả ? Hay mê gái đến quên cả thở rồi sao mà để cho cô ta tự tiện chiếm tiện nghi thế ? Bộ không biết mình là 'bông đã có chậu' hửm ?
Đỉnh điển của cơn giận là lúc Rose càng quá đáng chồm người định hôn lên môi Taehyung cũng may anh kịp quay đi. Tức quá, con nhỏ này muốn 'đập chậu cướp bông' ? Được lắm, xem làm sao ngươi lấy 'người đẹp' từ trong tay ta !
Trái với tâm trạng của Yerin, cả đám ngồi nín cười chuẩn bị xem Yerin 'bùng nổ' đi 'quánh ghen', đương nhiên Yoongi nổi tiếng lạnh lùng nhất trong nhóm cũng không ngoại lệ.
- Hình như chúng ta đi khá xa chủ đề rồi đúng không ? _ Umji kê sát tai Sowon hỏi nhỏ. Nhưng chủ đề mới này vui ghê !
- -Mặc kệ, cứ để Yerin chơi cho đã đi !_ Sowon trả lời. Bọn họ thời gian còn nhiều, không việc gì phải vội.
Yerin bỗng khôi phục lại trạng thái có vẻ như bình thường, tươi cười bước lại gần Rose, bàn tay trắng trẻo nâng cằm Rose lên. Cô ta run rẩy, Yerin vẫn giữ nguyên nụ cười :
- Không cần run, tôi sẽ không làm gì bà chị đâu, slot của tôi để dành cho Eunha rồi.
Nói xong hất mạnh cằm cô ta nghiên hẳn sang một bên, không màn nhìn tới Taehyung xoay lưng đi ra cửa :
- Kim Taehyung anh 'phắng' ra đây cho em !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com