Chương 98 : Giải Đáp Khuất Mắc
Jisoo lúc rỗi rãnh, khống chế không được liền nghĩ đến Kang Sung Ho cùng Park So Hee . Do dự thật lâu, cô mới dưới sự cho phép cùng khích lệ của Taehyung , bỏ qua quá khứ gửi cho Sung Ho một lời mời.
Thật ra thì, nếu như không phải là bởi vì gây ra nhiều không vui như vậy, Sung Ho tuyệt đối cũng coi là em trai tốt của cô. Cô biết lời mời này của mình có thể sẽ làm khó hắn. Nhưng ý định ban đầu của cô dĩ nhiên không phải muốn làm khó hắn, cô chỉ là muốn thông qua phương thức như thế nói cho Sung Ho . Cô không hận hắn, cũng không giận hắn. Cô hi vọng bọn họ đều có thể có cuộc sống thật tốt. Nhất là Sung Ho, hắn đã trải qua nhiều đau khổ như vậy,cô thật lòng hi vọng hắn có thể thu được hạnh phúc chân chính.
Sung Ho tới cực nhanh, ngày thứ hai khi hắn nhận được lời mời, liền chạy tới nhà Jisoo. Chuẩn bị luôn luôn ngốc nghếch đến khi hôn lễ cô đi qua, mới rời đi. Hơn nữa, hắn còn dẫn theo một người khác tới đây, đó chính là Park So Hee .
Khi Jisoo nhận được điện thoại của Park So Hee muốn mời cô uống ly cà phê thì trong lòng cô không lý do cảm thấy một hồi kích động. Để điện thoại xuống, cô liền vội vội vàng vàng đi đến nơi hẹn trước. So Hee tới, liền chứng tỏ Sung Ho khẳng định cũng đã tới. Mà hắn lần này tới lại đem So Hee theo, liền chứng tỏ giữa bọn họ có thể đã có tiến triển mới. Xem ra Sung Ho đúng là vẫn còn hiểu, đối với hắn mà nói, So Hee mới là người quan trọng nhất kia.
So Hee chọn lựa quán cà phê, giống quán cà phê lần đầu tiên cô và Jisoo gặp mặt nói chuyện. Là một vị trí yên lặng, quán cà phê trang hoàng cực kỳ ấm áp.
Jisoo vội vội vàng vàng chạy tới quán cà phê, liếc mắt một cái đã cảm thấy So Hee ngồi ở bên cửa sổ giống như trở nên béo hơn một chút. Cô cơ hồ là nhảy nhót đi đến trước mặt của cô ấy, đặt mông ngồi ở vị trí đối diện ."So Hee, cô phải giảm cân, cô nhìn rõ ràng mượt mà hơn một chút."
So Hee hướng Jisoo cười cười, trả lời: "Ha ha. . . . . . Em mang thai."
"Mang thai? Thật sự?"Jisoo nhất thời liền trừng lớn cặp mắt, không dám tin nhìn So Hee . Kang Sung Ho tiểu tử kia làm việc thật là có hiệu suất. Lúc này mới bao lâu, thế nhưng khiến So Hee mang thai.
"Ừ, là thật, đã có hơn một tháng." So Hee đại khái đoán một chút thời gian, gật đầu một cái.
"Oa, chúc mừng chúc mừng, quá tuyệt vời!" Jisoo kích động một phen cầm tay So Hee , hưng phấn không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào. So Hee mang thai, vậy có nghĩa là Sung Ho đã thật sự nghĩ thông rồi. Chỉ cần hắn không hề để tâm vào chuyện vụn vặt nữa là tốt rồi. Như vậy cho hắn, với So Hee cùng cô mà nói, đều là một chuyện tốt.
"Yeonie cũng đã gần một tuổi rồi, em đây mới mang thai hơn một tháng, có cái gì tốt chúc mừng. Em còn muốn, nếu như là sinh con trai, liền cưới Yeonie làm vợ. Yeonie tương lai nhất định là một đại mỹ nữ, con dâu có bộ dạng này, em nhất định sẽ bị phụ nữ khắp thiên hạ hâm mộ." So Hee bất đắc dĩ cười cười, con gái Jisoo cũng đã gần một tuổi rồi. Cô hiện tại mới bắt đầu mang thai, thời gian này dù thế nào đuổi theo cũng không đuổi kịp. Chỉ là, nhiều lắm là nhỏ hơn hai tuổi. Nếu như cô sinh con trai, vậy vẫn là có cơ hội đem Yeonie lấy về nhà làm con dâu của cô.
"Em nói lời này có phải cũng quá sớm rồi hay không hả ? Ép duyên là không đúng. Nếu như con trai nhà em không đủ đẹp trai, chị cũng không ưng con rể này." Jisoo liếc So Hee một cái, bảo bối Yeonie của cô cũng còn không tới một tuổi. Thế nhưng đã có người đã bắt đầu nghĩ đến nó, vậy say này cô không phải sẽ không nắm giữ được nữa sao? Con gái đáng yêu như vậy, nhất định phải bảo vệ thật tốt mới được. Nếu không thì, cô sẽ để cho Jennie , Lisa cùng Chaeyoung tới dạy bảo bối Yeonie của cô một chút công phu phòng thân. Ai dám đến gần con gái cô, liền chỉnh người đó.
"Ha ha. . . . . . Khí sắc của chị vẫn là tốt như vậy." Nhìn vẻ mặt sáng rỡ của Jisoo, So Hee không nhịn được cảm khái. Bất luận cô lúc nào gặp mặt Jisoo, chị ấy dường như đều là sáng chói như vậy. Giống như vĩnh viễn cũng không có chuyện phiền lòng.
"Chị đây là không có tim không có phổi." Jisoo dừng một chút, đem vấn đề chuyển dời đến trên người của So Hee cùng Sung Ho , "Kang Sung Ho cậu ta đối với em có tốt không?" Đây mới là vấn đề cô quan tâm nhất. Nếu như Sung Ho đối với So Hee không tốt, vậy cô phải tìm hắn nói một chút mới được.
"Ừ, rất tốt." So Hee gật đầu một cái, cũng không có nói láo. Kể từ sau khi Sung Ho trở về, hắn thật sự đối với cô rất tốt. Hơn nữa là càng ngày càng tốt.
Jisoo lại hỏi: "Các người muốn kết hôn sao?" So Hee cũng đã mang thai, Sung Ho không đến nỗi còn muốn để cho cô ấy không minh không bạch, không danh không phận tiếp tục cùng hắn như vậy chứ. Hắn chịu để So Hee sinh con cho hắn, vậy là chứng tỏ, hắn đã thừa nhận thân phận cùng địa vị của cô ấy.
So Hee cười thần bí, nhỏ giọng trả lời: " Anh ấy nói, chờ sau khi chị kết hôn, chúng em liền kết hôn." May mắn Jisoo xuất hiện lần nữa ở trong thế giới của Sung Ho . Nếu không, cô có thể cả đời đều chỉ có thể lấy thân phận tình nhân đi theo hắn.
"Vậy thì tốt." Jisoo thở phào nhẹ nhõm, giống như là buông xuống một gánh nặng trong lòng. Bất chợt, cô lại nghĩ tới một vấn đề khác, cô không chút khách khí liền hỏi, "Đúng rồi, những người đàn bà bên ngoài của hắn đâu? Cũng giải quyết rồi sao?"
"Hình như cũng đã chia tay." Đối với cái vấn đề này, So Hee thật sự không rõ lắm. Sung Ho nguyện ý cưới cô, nguyện ý để cho cô sinh con cho hắn, cũng đã ban ơn lớn nhất rồi. Về phần chuyện khác, cô không muốn hỏi, cũng không muốn đi hỏi. Cô ngày trước chấp nhận được những người phụ nữ kia, về sau giống nhau cũng chấp nhận được. Chỉ cần cô ở trong lòng hắn chiếm tỷ lệ nhiều nhất là tốt rồi.
"Không thể hình như, là phải nhất định khiến hắn và những người phụ nữ kia đoạn tuyệt toàn bộ quan hệ." Jisoo vẻ mặt nghiêm túc, chuyện khác So Hee cũng có thể giả bộ hồ đồ, nhưng loại chuyện như vậy tuyệt đối không thể. Nếu Kang Sung Ho cũng đã quyết định muốn kết hôn cùng So Hee, vậy tối thiểu nên cho cô ấy đầy đủ tôn trọng. Bên này kết hôn, bên kia vẫn như cũ có tình nhân, đây coi là chuyện gì xảy ra? Hắn chẳng lẽ là muốn cho con của hắn sau khi chào đời có một mẹ ruột, sau đó còn có mấy mẹ nhỏ sao?
"Không quan trọng." So Hee nói ra cảm giác không để ý từ tận đáy lòng, cô nếu là thật sự để ý, vậy cô không có khả năng sẽ cùng Sung Ho thời gian dài như vậy. Mười năm, là một đoạn thời gian rất dài.
"Đây cũng không phải là chuyện gì không quan trọng, chẳng lẽ em hi vọng con của em bị ảnh hưởng không tốt sao? Suy nghĩ một chút nếu như em sinh con gái, con gái em tương lai sau khi kết hôn, bị ủy khuất như thế, em chịu được sao? Kang Sung Ho đã là sắp làm ba rồi, hắn không thể không hiểu chuyện như vậy nữa." Jisoo nói gì cũng không đồng ý So Hee qua loa cho xong chuyện giả bộ hồ đồ như vậy, đây chính là vấn đề liên quan đến tính nguyên tắc, không phải chuyện nhỏ.
"Em hiểu rồi, em sẽ nói với anh ấy." So Hee vẻ mặt bất đắc dĩ, chỉ có thể đáp ứng. Cô nếu không đáp ứng, đoán chừng Jisoo một phen nhiệt huyết sôi trào.
"Em đừng nói với Sung Ho , để chị nói với cậu ta , nếu cậu ta không nghe, chị liền để chồng chị đi giết cái tên đí." Jisoo vẻ mặt tuyên thệ, giống như cô thật sự tính toán nói Kang Sung Ho không thông, liền tiêu diệt hắn vậy.
So Hee vẻ mặt lo lắng nhìn Jisoo, yếu ớt gọi một tiếng." Chị Kim."
"Nhìn em lo lắng kìa, chị đùa giỡn với em thôi." Jisoo có chút không chịu được trợn trắng cả mắt, So Hee thật đúng là thích Kang Sung Ho thích vô cùng. Ngay cả chút đùa giỡn nhỏ cũng có thể hù dọa cô ấy.
So Hee xin lỗi cười cười, nhưng trong tươi cười lại tràn đầy hạnh phúc cùng ấm áp.
"So Hee, em bây giờ hạnh phúc sao? Nói thật ra." Nhìn So Hee như vậy, Jisok cảm thấy vô cùng cao hứng. Cô chưa bao giờ thấy cô ấy cười qua như vậy, xem ra, cô ấy bây giờ thật sự là hạnh phúc. Nhưng là, cô vẫn là nhịn không được mở miệng muốn hỏi một câu. Không nghe thấy So Hee khẳng định phát ra từ đáy lòng, cô không có cách nào yên tâm với cô ấy.
"Hạnh phúc, hơn nữa, em tin tưởng em sẽ hạnh phúc hơn vậy." So Hee dùng sức gật đầu một cái, tựa như Jisoo nói như vậy. Nếu như cô không hạnh phúc, vậy Kang Sung Ho liền có lỗi với cô rồi. Cho nên, cô nhất định sẽ hạnh phúc, hơn nữa cô sẽ cả đời hạnh phúc như vậy.
"Em hạnh phúc là tốt rồi. Đợi đến khi em cùng Kang Sung Ho kết hôn, cậu ta dần dần sẽ hồi tâm. Đến lúc đó, em nhất định sẽ hạnh phúc hơn." Jisoo nhìn So Hee một hồi lâu, xác định mỗi một chữ mỗi một câu của cô ấy đều là phát ra từ nội tâm của cô ấy, cô lúc này mới hoàn toàn yên lòng. Đã từng có một thời gian, cô vẫn cảm thấy đau lòng. Cô thật sự lo lắng Kang Sung Ho sẽ luôn luôn không thông suốt, phụ So Hee cả đời. Bây giờ nhìn lại, So Hee cũng coi là vén ra mây mù thấy trăng sáng rồi. Cô ấy kiên trì nhiều năm như vậy, lại chờ không được tình cảm của Sung Ho , vậy thì thật sự là quá không nên.
"Ừ, em hiểu rõ, em biết rồi."So Hee cười cười, cô có thể đợi nhiều năm như vậy, cũng không phải là vẫn tin chăc Sung Ho cuối cùng có một ngày sẽ vì cô hồi tâm sao? Mặc dù Jisoo xuất hiện, từng một lần phá hủy tự tin của cô. Nhưng nếu như không phải cô ấy xuất hiện, cô không chừng còn phải chờ thêm bao nhiêu năm.
Nên hỏi, nên nói cũng đã hỏi xong, nói xong rồi. Jisoo bắt đầu lôi kéo So Hee , nói cho cô ấy kinh nghiệm làm mẹ của mình đã trải qua. Cô nhiệt tình kéo cô ấy, một lần tán gẫu chính là nhiều giờ. Cho đến khi Taehyung gọi điện thoại thúc giục cô về nhà thì cô mới vẫn chưa thỏa mãn cùng So Hee chia tay, rời khỏi quán cà phê.
Jisoo cùng So Hee gặp mặt lần này, tuyệt đối là vui vẻ. Phần vui vẻ này, cũng làm cho Jisoo cố lấy dũng khí, chủ động hẹn gặp Sung Ho. Chỉ là, vì suy nghĩ an toàn của cô, cô cố ý lựa chọn một quán trà lớn ở nơi phố xá sầm uất. Nhưng nếu tạm thời có biến cố gì, cô cũng có thể từ trong đám người thoát thân. Hơn nữa, cũng dễ dàng gọi Taehyung giải cứu cô.
Sung Ho vạn vạn không nghĩ tới Jisoo hoàn toàn nguyện ý đơn độc cùng hắn gặp mặt, vừa nghe xong điện thoại của cô, hắn lập tức ra cửa. So thời gian ước định, ước chừng sớm hơn hai giờ đồng hồ. Nhưng hắn vẫn chờ vô cùng vui vẻ.
Trong thâm tâm, đối với việc gặp mặt Sung Ho , Jisoo vẫn còn có chút thấp thỏm. Trải qua hai lần biến cố, cô không xác định hắn có thể làm ra biến cố lần thứ ba hay không.
Ở bên ngoài quán trà chần chừ thật lâu, Jisoo mới đi vào quán trà. May mắn, Sung Ho tựa hồ vì để cho cô an tâm, cố ý chọn một vị trí gần cửa sổ. Mà không phải phòng bao gì.
"Tới rồi." Vừa nhìn thấy bóng dáng của cô, hắn lập tức đứng dậy chào đón.
Jisoo nhìn bàn trà một chút, hỏi: "Anh có phải đã chờ rất lâu rồi hay không?" Cô cảm giác Sung Ho hình như đã uống vài bình trà. Hắn tới sớm như vậy, cũng sẽ không vì bố trí âm mưu hại cô chứ.
"Tàm tạm, không lâu lắm." hắn cười cười, giơ tay lên rót ly trà cho Jisoo. Sợ cô đối với hắn vẫn có nghi ngờ, hắn cũng rót cho mình một chén, hơn nữa ở ngay trước mặt cô, một hơi uống vào.
Jisoo cầm ly trà, nghĩ đến ngày hôm qua cùng So Hee nói những lời đó, cô không nhịn được mở miệng. "Ngày hôm qua, tôi cùng So Hee đã gặp mặt, cô ấy nói, các người sắp kết hôn." Nói thật, cô xác thực hình như có chút nhiều chuyện rồi. Chỉ là, vì hạnh phúc của So Hee cùng Sung Ho sau này, cô cũng chỉ có thể làm một bà tám dài dòng.
"Ừ, ý định của anh là tham gia hết hôn lễ của em, trở về sẽ cùng So Hee cử hành hôn lễ, đến lúc đó, hi vọng em có thể tới tham gia." Sung Ho gật đầu một cái, đại khái nói kế hoạch của mình một chút. Đó cũng không phải hắn tạm thời quyết định, lần đó sau khi trở về, hắn đã có quyết định. Mà ở trong tất cả những người phụ nữ của hắn, Park So Hee cùng hắn thời gian dài nhất, đối với hắn cũng thật lòng nhất. Huống chi, Jisoo cũng rất thích cô. Hắn có thể phụ lòng những người phụ nữ khác, nhưng hắn không thể phụ lòng Park So Hee .
"Đó là đương nhiên ." Jisoo không chút do dự đáp ứng, chỉ cần Kang Sung Ho thật sự đã không còn để tâm vào chuyện vụn vặt nữa, cô sẽ không cố ý cùng hắn xa cách. Huống chi, tương lai bọn họ thật sự có thể sẽ trở thành thông gia.
Nói đến đây, hai người chợt cũng không có lời để nói nữa. Đại khái trong lòng mỗi người, đều có một loại cảm giác cảnh còn người mất.
Jisoo liên tiếp uống bốn năm ly trà, mới tìm được đề tài, tiếp tục nói, "Chưa tới tám chín tháng, anh cũng sẽ làm ba, về sau, không cần càn quấy nữa, thành thục một chút."
"Anh hiểu." Sung Ho nghe lời gật đầu một cái, hắn hiểu được ý tứ trong lời nói của Jisoo. Hắn nói qua, hắn sẽ không quấy rầy cô nữa, hắn thật sự sẽ không trở lại quấy rầy cô. Nếu khi đó, hắn không có lòng tham muốn làm gì, có lẽ trước mắt, hắn có thể gần gũi cùng Jisoo.
"Kang bang. . . . . . Nếu như có nguy hiểm, vẫn là suy nghĩ nên đổi nghề đi, So Hee nói, tương lai muốn cưới Yeonie làm con dâu, tôi không hi vọng con gái bảo bối của tôi gả cho một gia đình không an toàn." Chuyện này, cô đã sớm muốn khuyên hắn. Cô biết, Kang bang không thể nào chỉ là bang phái bạch đạo. Nhưng phàm là có yếu tố đen tối, liền nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Nếu muốn thành gia, muốn sinh con dưỡng cái. Sung Ho vẫn là quay lại nghề đứng đắn là tốt nhất. Đây cũng là phụ trách đối với đứa bé chưa ra đời của hắn.
"Được, anh biết rồi." hắn vẫn như cũ nghe lời gật đầu một cái, giống như là nghe theo lời nói của Jisoo.
"Chuyện đã qua, liền cho qua đi, không cần vì hạnh phúc không thuộc về mình, mà bỏ lỡ hạnh phúc mình chính thức có được." Jisoo thở dài một cái, cô có thể khuyên cũng chỉ có những thứ này. Về phần rốt cuộc muốn làm như thế nào, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn.
"Được." Sung Ho một bộ dáng mười phần ngoan ngoãn, Jisoo nói gì hắn liền nghe cái đó.
Cứ như vậy, Jisoo liền có chút không có lời nào để nói. Vẫn luôn là cô nói hắn gật đầu, nói như vậy có ý nghĩa gì.
Đại khái là cảm thấy cô lúng túng, Sung Ho liền chủ động mở miệng hỏi. "Anh ta đối với em tốt không?" Thấy bộ dáng cô rạng rỡ, là hắn biết, Jisoo cùng Kim Taehyung nhất định cuộc sống rất hạnh phúc. Nếu không, cô không thể nào có thể sáng chói như vậy. Từ trong ra ngoài, rõ ràng là ánh sáng hạnh phúc.
"Rất tốt." Jisoo mị mị cười một tiếng, khẳng định gật đầu một cái.
"Nghe nói, vì cùng em kết hôn, hắn chịu không ít khổ đau." Sung Ho nhớ lại mình từng đi điều tra, đối với việc Jisoo lựa chọn Taehyung, thực sự là chính xác. Ít nhất người đàn ông kia rất có trách nhiệm.
"Ừ, tôi tuyệt thực ba ngày, anh ấy cũng tuyệt thực ba ngày." Jisoo nói gió nhẹ nước chảy, giống như cô cùng Taehyung chỉ là ba ngày không thúi lắm như vậy.
"Ha ha. . . . . . Các người thật là một đôi trời sinh." Ngoài miệng mặc dù là nói như vậy, nhưng trong lòng Sung Ho cũng rất không có tư vị. Tâm tình của hắn thật ra thì rất mâu thuẫn. Hắn mặc dù hi vọng Jisoo lấy được hạnh phúc, vừa hy vọng cô trải qua không hạnh phúc. Như vậy, có lẽ cô mới có cơ hội hối hận mình không có tiếp nhận tình cảm của hắn. Hắn biết loại ý nghĩ này của mình có chút vặn vẹo. Vậy mà, hắn chính là không cách nào khống chế mâu thuẫn giãy giụa trong lòng mình.
Jisoo ngẩn ra, đột nhiên nhớ tới mình còn không vấn đề để hỏi, vì vậy, cô lập tức dùng một loại giọng điệu thẩm tra hỏi: "Đúng rồi, anh cùng những người phụ nữa ở bên ngoài kia đoạn tuyệt lui tới sao?"
"Đã cũng đứt." Sung Ho gật đầu một cái, sau khi trở về, hắn cũng đã lập tức cắt đứt.
"Vậy là được, về sau đừng duy trì thứ tình cảm với những người như vậy nữa." Nhớ tới hành vi hoa tâm kia của hắn, Jisoo vẫn cảm thấy tức giận bất bình. Cô ghét nhất loại đàn ông đối với tình cảm không chung thủy này.
"Nếu như mà cha mẹ anh một năm kia không có mất đi, chúng ta bây giờ, có lẽ đã là người một nhà rồi." Sung Ho chăm chú nhìn Jisoo, người phụ nữ đáng yêu lại tốt đẹp như vậy, một người phụ nữ hắn đã yêu hai mươi năm, lại không thể trở thành người phụ nữ của hắn. Hắn từng không chỉ một lần oán hận cha mẹ hắn. Bọn họ hành hạ hắn ngược đãi hắn cũng không quan trọng, nhưng bọn họ lại khiến hắn mất đi người phụ nữ quan trọng nhất cả đời này của hắn. Hắn tình nguyện tiếp tục bị cha mẹ hắn hành hạ ngược đãi, cũng không nguyện ý ngày ấy bỏ đi, bỏ lỡ cơ hội cùng Jisoo ở chung một chỗ cả đời.
"Cũng chưa chắc, nếu như anh nhất định phải cùng So Hee gặp nhau, cũng gần nhau cả đời. Vậy chúng ta khẳng định còn có thể bởi vì chuyện khác mà tách ra. Nói không chừng, chúng ta thậm chí ngay cả biết cũng sẽ không biết." Jisoo cũng không quá tán thành lời của Sung Ho, mặc dù xác thực có loại khả năng kia. Nhưng là, nếu bọn họ nhất định phải tách ra. Coi như cha mẹ của Sung Ho không có chết sớm, bọn họ cuối cùng cũng vẫn là biệt ly. Khi còn bé mơ hồ xa cách, chung quy so với bọn hắn sau khi thật sự trở thành một người nhà, tổn thương lẫn nhau khi đã xa cách có lẽ sẽ tốt đẹp một chút.
"Vậy sao?" Sung Ho không khỏi cười khổ, nếu như ngày nào đó thật phát minh máy thời gian. Hắn thật sự rất muốn trở lại quá khứ nghiệm chứng một lời Jisoo nói. Nhưng nếu đúng như lời cô nói , hắn cũng liền chết cũng nhắm mắt.
"Nhất định là như vậy." Jisoo dùng sức gật đầu một cái, cẩn thận phân tích nói: "Tôi nhất định phải cùng Taehyung ở chung một chỗ, mà anh nhất định là phải cùng So Hee ở chung một chỗ. Cho nên, quỹ đạo vận mạng mới có thể phát triển như vậy. Nếu không, tại sao phải làm điều thừa để cho chúng ta tách ra? Số mạng đại khái có thể để cho chúng ta tiếp tục làm hàng xóm, tiếp tục làm thanh mai trúc mã lớn lên, anh nói có đúng không?" Thời điểm mối tình đầu, cô cũng từng nghĩ tới nếu như Kang Sung Ho không đi, bọn họ có thể sẽ trở thành người yêu thanh mai trúc mã. Nhưng là, trên cái thế giới này vĩnh viễn không có nếu như. Cuộc đời của bọn họ, nhất định sẽ có một lần chia ra kia. Cho dù làm lại, cũng vẫn chạy không khỏi vận mạng an bài cùng trêu cợt.
"Có lẽ là vậy." hắn giương mắt nhìn cô một chút, yên lặng uống xong một ly trà. Đối với Jisoo phân tích như vậy, hắn còn có thể nói cái gì đây?
Jisoo biết mình nói lời như vậy, trong lòng của Sung Ho chắc chắn sẽ không quá tốt, dù sao hắn đối với cô cảm tình không phải sâu bình thường. Vấn đề là có chút khúc mắc nếu như không sớm cởi ra, ngày ngày tích lũy sẽ chỉ càng thêm khắc sâu. Cô hi vọng Sung Ho có thể thật sự gỡ nút thắt trong trái tim. Hắn buộc chặt mình như vậy, người thống khổ cũng sẽ chỉ là chính hắn. Huống chi tương lai, bọn họ muốn làm thông gia. Cũng không thể bởi vì chuyện của trưởng bối, làm khó bọn nhỏ đi.
Lần này gặp mặt, Jisoo cùng Sung Ho thật ra thì cũng không có bao nhiêu lời có thể nói. Cô chỉ là chẳng qua cảm thấy, bọn họ nên đơn độc gặp mặt một lần. Bất luận lời nói có thể nói ra hay không, đã gặp mặt, chung quy so với tránh né không thấy mặt cũng tốt hơn.
Nếu Sung Ho biết mình đã tha thứ cho hắn, tin tưởng trong lòng hắn cũng có thể để xuống gánh nặng không ít.
Yên tâm buông xuống gánh nặng, hắn có thể để trống nhiều nơi hơn để Park So Hee tiến vào chiếm giữ trái tim của hắn. Hắn đã lựa chọn So Hee , nhất định phải phụ trách với cô ấy. Dù là hắn bây giờ còn chưa có có yêu cô ấy, về sau cũng sẽ yêu cô ấy. Cho dù không yêu, cũng phải nỗ lực đi yêu.
Cả đời dài như vậy, cô không tin Sung Ho sẽ thủy chung không có cách nào đối với So Hee lâu ngày sinh tình. Ngay cả ba của Taehyung cũng có thể đối với mẹ của anh ấy lâu ngày sinh tình huống chi là Sung Ho cùng So Hee ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com