Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Chương 1] Phần 1

Một ngày hè mưa tầm tã,

Những ngọn cỏ vẫn xanh mơn mởn dưới ánh mặt trời tỏa sáng xuyên qua cả mây mưa

đó tí tách những hạt mưa rơi, tiếng còi ô tô bất ngờ réo lên.

"BÍP!!"

Cô gái nhỏ quay đầu lại, nhìn thấy một chiếc xe tải khổng lồ đằng xa đang tiến gần

Một cách tốc lực, chiếc xe lao thẳng tới!

Không xong rồi! Cô bé sẽ bị đâm trúng mất!

Cô thu mình và nhắm mắt lại

Nhưng vụ va chạm không xảy ra như cô tưởng,

Cả thế giới dường như rơi vào tĩnh mịch trong chốc lát

Những giọt nước mưa bỗng ngưng đọng lại lơ lửng ngoài không trung

Cứ như trong mộng tưởng, hình bóng một cậu bé giữ chặt cô trong lòng

"Anh... là ai?"

.

.

.

Vụ tai nạn thuở nhỏ vẫn thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của Diệp Bảo Bình. Đã 17 năm trôi qua nhưng phần ký ức đó vẫn rõ mồn một như tất cả chỉ mới xảy ra ngày hôm qua.

Cái người đã cứu cô một mạng, là ai vậy chứ?

ring ring ring

Tiếng chuông điện thoại bỗng reo lên ầm ĩ kéo tâm trí trở về hiện thực.

"Alo, Anna...? Bình tĩnh nào, nói chậm chậm thôi..

Sao? Tập đoàn Hoa Nhuệ thu lại số tiền đầu tư ư?!"

Vừa hay tin, Bảo Bình vội vã rời khỏi nhà, tới thẳng tập đoàn Hoa Nhuệ.

Diệp Bảo Bình, cô gái 22 tuổi tầm thường, chỉ là chủ của một công ty truyền thông nhỏ, cũng là nhà sản xuất của một show truyền hình hàng đầu. Tuy vậy, nội dung của nó vẫn chưa thể lột xác hoàn toàn ra khỏi lớp vỏ bọc cũ.

Không lâu trước, công ty nhận được một khoản vốn đầu tư từ tập đoàn Hoa Nhuệ đồ sộ nhất trong thành phố Luyến Dữ.

Vì thế, một khi tập đoàn Hoa Nhuệ rút lại vốn đầu tư, công ty của cô chắc chắn sẽ phải đối mặt với việc phá sản.

Bên ngoài văn phòng giám đốc tập đoàn Hoa Nhuệ

"Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi: KHÔNG ĐƯỢC! Giám đốc của chúng tôi rất bận. Làm ơn hãy trở về nơi của cô đi!" Người trợ lý nói.

"Khoản phí này rất quan trọng với chúng tôi, tôi phải nói chuyện với anh ta! Tìm Ra Kỳ Tích là show truyền hình luôn dẫn đầu về rating..."

"Phải phải, đứng đầu từ dưới lên. Bây giờ là kỷ nguyên khoa học! Ai lại đi tin những thứ năng lực siêu nhiên nhảm nhí?" Anh ta tiếp tục. "Thay vì đi tìm sự mới mẻ thì cô lại chỉ biết bám chặt vào thứ vốn đã lạc hậu, cũng chẳng ai lấy làm lạ khi cô làm mất khoản vốn đầu tư."

Rồi người trợ lý cầm máy điện thoại lên gọi cho ai đó. "Bảo vệ? Lần sau anh có thể đừng cho những con người vẩn vơ nào đó đi vào văn phòng của giám đốc có được không?!"

"Nhưng.."

"Nhưng làm sao? Cô biết tại sao nhà tài trợ cũ của công ty cô bị chúng tôi mua lại không? Là bởi vì họ vẫn cố đầu tư vào cái chương trình truyền hình lạc hậu của cô. Nhân tiện bây giờ cô cũng ở đây, cô có thể kí vào giấy thu lại chi phí đầu tư. Biết điều thì hãy tiết kiệm thời gian cho cả hai bên."

Tờ giấy được đặt xuống bàn kèm chiếc bút bên cạnh. "Kí vào đây và chúng tôi vẫn có thể đầu tư vào tập cuối cùng của Tìm Ra Kỳ Tích."

"Tôi từ chối."

"Xin lỗi nhưng cô không có quyền để từ chối."  Người trợ lý đẩy bản thỏa thuận đến trước mặt Bảo Bình. "Hay cô muốn show của mình ngay cả tập kết thúc cũng không có?"

Có vẻ như bây giờ cô không còn sự lựa chọn nữa rồi.

.

.

.

"Bảo Bình? Sao hồi sáng chị chưa nói hết mà em đã cúp máy rồi thế?"

Đứng trước cổng tập đoàn Hoa Nhuệ, Bảo Bình ấm ức trả lời cuộc điện thoại của Anna.

"Em... không phải đang ở Hoa Nhuệ đấy chứ?"

"Vâng... nhưng cũng vô ích thôi. Em đã kí vào bản thỏa thuận rút lại vốn đầu tư rồi."

Ngay từ đầu dây bên này cũng có thể cảm thấy Anna hoảng hồn ở phía bên kia cuộc gọi.

"Em đã gặp tên CEO chưa? Ma Kết ấy."

"Chưa.. em còn không qua nổi tên trợ lý của hắn. Chúng ta chỉ lấy lại được tập cuối cùng của Tìm Ra Kỳ Tích thôi.."

"Thật là đau đầu. Nghe nói gã CEO đó chẳng khác gì khủng bố. Hôm nay mà em có gặp được hắn, có khi ngay cả tập cuối của Tìm Ra Kỳ Tích chúng ta cũng không có cơ hội đâu."

Nghe xong, hình ảnh tên cầm đầu băng đảng xã hội đen bỗng dưng lại xuất hiện trong đầu Bảo Bình. Y hệt như trong mấy bộ phim trên TV.

"..Thật hả?"

"Tất nhiên rồi! Em vẫn còn xanh lắm, có rất nhiều thứ cần phải học thêm đấy. Tên Lý Ma Kết này là một huyền thoại trong lĩnh vực tài chính. Tập đoàn Hoa Nhuệ được xây dựng 8 năm về trước, và bây giờ nó đã đi đầu trong ngành công nghiệp của thành phố này. Khó mà tin được đúng không..?"

"..Làm sao mà họ có thể làm được như vậy nhỉ.."

"Ai mà biết... chắc chắn phía sau phải có những ông trùm tai to mặt lớn giật dây."

"Không cần biết là ai giật dây, họ đã giật mất khoản tiền đầu tư của chúng ta rồi."

"Không thể phàn nàn mãi được. Chương trình dù sao cũng không còn nhiều khán giả như trước nữa.. Lúc cha em vẫn còn sống, nó đã rất nổi tiếng nhưng có vẻ như theo thời gian cũng lạc hậu dần thôi."

"Anna, chị đã tiếp quản mọi thứ trong suốt hai năm sau khi cha em mất... Em thực sự nợ chị rất nhiều.. "

"Thì chị làm việc của mình thôi mà, thậm chí chị còn chẳng làm tốt nữa... Chỉ cố giữ giúp công ty trụ lại cho đến khi em tốt nghiệp và thừa kế lại mà thôi."

Bảo Bình nhớ lại lời hứa với cha hồi nhỏ: chúng tôi sẽ tạo nên một chương trình truyền hình tuyệt nhất thế giới..

"Chị Anna, em không muốn bỏ cuộc."

Chỉ là không thể vứt bỏ đi giấc mơ mà cha đã dựng lên cho bản thân cô.

Ngay lúc đó, tiếng hét bất ngờ kéo lại sự chú ý của Bảo Bình.

"AAAAA! Nhìn kìa, anh ấy đó! Thần tượng của cuộc đời mình, chỉ một và duy nhất mình anh thôi-- CHU BẠCH DƯƠNG À!" Học sinh A

"Đâu đâu? Để mình xem. Chỉ nhìn một cái thôi mà cậu đã thích rồi á? Đùa sao?.." Học sinh B

Hướng theo ánh mắt của các cô học sinh, Bảo Bình thấy một đoạn clip trên tấm bảng quảng cáo lớn treo bên ngoài tòa tháp thương mại.

Trên màn hình là ngôi sao Chu Bạch Dương trong concert, ánh hào quang cậu thần tượng này tỏa ra hút hồn mọi cô gái đi ngang qua nơi này.

"Ôi mẹ ơi.. Sao lại có người đẹp trai đến vậy chứ.. Anh ấy đang tỏa sáng kìa! AAAAAA! Ảnh nhìn mình kìa!! Không được không được, mình sẽ khóc chết mất!"

Những cô gái lại tiếp tục hét lên.

"AAAAA! Cậu không thấy anh ấy là đang nhìn mình hả? Cậu có phải fan của anh ấy đâu, đừng có diễn nữa!"

"Nhưng mình cảm thấy chóng mặt quá! Bạch Dương hẳn phải có sức mạnh khiến người khác mến mộ anh ấy!"

"Vậy bây giờ cậu thừa nhận rồi hả? Mình tưởng cách đây chưa đầy 1 phút cậu nói điều này là vô lý?"

"Bây giờ thì mình tin rồi đây! Nếu sức mạnh siêu nhiên có tồn tại thật, Bạch Dương chắc chắn là phải có sức mạnh đó!"

"Được rồi được rồi, rửa mắt đủ rổi. Hàng tá người đang xếp hàng đợi mua album vẫn chưa suy giảm đâu. Chúng ta cũng tới xếp hàng mau thôi!"

!!

Ý tưởng bất chợt nháy lên trong đầu Bảo Bình, một kế hoạch hoàn hảo tuyệt đối.

"Anna, em có ý tưởng rồi! Chị từng nói đâu thiếu cách để làm một chương trình nổi tiếng đúng không? Vậy tập phát sóng cuối cùng này...chúng ta sẽ tập hợp tất cả lại, kể cả một đại siêu sao nữa, thấy sao hả?"

Nhìn lên đại minh tinh trên màn hình trước mặt mình, cô mỉm cười.

"Hãy mời Chu Bạch Dương đi!"

.

.

.

Tại công ty giải trí B.S.

"Nghe này cô gái.. Xin lỗi, nếu như cô muốn mời Bạch Dương thì chỉ tiền thôi là vẫn chưa đủ đâu. Gần như show truyền hình nào cũng mời nghệ sĩ của chúng tôi tham gia, nhưng chúng tôi chỉ chọn những chương trình nào có lượng đánh giá cao nhất từ khán giả mà thôi."

"Nhưng Tìm Ra Kỳ Tích luôn đứng đầu cho tới 2 năm trước rồi mà.."

"Bản thân tôi cũng là một khán giả yêu thích Tìm Ra Kỳ Tích. Đáng tiếc thay nhà sản xuất cũ đã qua đời mất rồi. Xin lỗi, nhưng công việc là công việc."

Thất bại trong việc thương lượng với ban quản lý, Bảo Bình bèn rời khỏi công ty của Bạch Dương, trong lòng không khỏi cảm thấy chán nản.

Công ty ngày càng trì trệ.. Có lẽ tốt hơn là nên chuyển qua đi tàu điện ngầm thay vì gọi taxi thì hơn.

Trên đường trở về công ty, Bảo Bình quyết định ghé qua cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ ăn thức uống đem về coi như động viên phần nào ekip của mình đã làm việc chăm chỉ suốt thời gian qua.

 một cửa hàng tiện lợi gần công ty giải trí B.S.

Vừa chọn đồ vừa mải nghĩ sau khi về nên giải thích với mọi người thế nào đây, một bàn tay bỗng nắm lấy bịch bim bim cùng lúc với Bảo Bình.

Lúc này cô mới chợt ngước lên, cả hai mắt đối mắt với nhau.

Sâu bên trong đôi mắt nam nhân ấy có gì đó thu hút lấy vạn vận xung quanh, căn bản là bất cưỡng lại.

"CHU--... ưmm!"

Bất ngờ bị Bạch Dương khống chế trong lòng, miệng Bảo Bình bị bàn tay bịt lại bất di bất dịch..

"Suỵt.. Anh không muốn bị phát hiện ở đây đâu."

Nhẹ nhàng gật đầu một cái, hai người liền ngồi thụp xuống sau những gian hàng, đợi cho đến khi đám người hâm mộ bên ngoài rời khỏi.

Nhìn xuống bịch bim bim dưới tay mình, bỗng dưng Bảo Bình hứng chí mà bật cười.

"Hahahaa!"

"Hả?" Bạch Dương ngạc nhiên.

"Xin lỗi, em vừa thấy anh ở trên cái màn hình to đùng ngoài kia, bây giờ thì lại thấy hai ta ở đây tranh giành nhau một bịch bim bim cứ như trẻ con vậy. Em không nhịn cười được.."

"Nếu vẫn còn là trẻ con, anh chắc chắn sẽ không nhường em bịch cuối cùng đâu."

Chu Bạch Dương mắt âu yếm nhìn bịch bim bim khoai tây vừa bị Bảo Bình lấy mất, trông có vẻ như không muốn bỏ cuộc.

Bị một ngôi sao lớn nhìn chằm chằm như vậy, không tránh được điểm ngại ngùng mà.

"Anh.. muốn hả?" Lắc lắc bịch bim bim trên tay, cô cười.

"Thật ra thì.. lâu lắm rồi anh chưa thấy nó. Kể từ khi bắt đầu công việc này, anh chưa được nếm lại thứ này lần nào hết. Ừm, anh chỉ muốn lấy cái thẻ bên trong của nó thôi. Nghe nói dạo gần đây mọi người đang sưu tập nó dữ lắm phải không?"

Đúng y như anh nói, trên bao bì của bịch bim bim có gắn kèm thông tin quảng cáo về tấm thẻ AR của Batman thuộc loại siêu hiếm chỉ có thể kiếm được ở đây.

Suy nghĩ một hồi, Bảo Bình mở bịch bim bim và lấy ra tấm thẻ.

"Lấy nó đi."

"Cảm ơn. Nếu ta quen nhau từ nhỏ, chúng ta chắc chắn sẽ là bạn tốt của nhau cho mà coi."

"Thôi chết!"

"Sao vậy?"

"Em quên chưa trả tiền."

"Ừ nhỉ.."

"Để trả sau vậy." Bảo Bình quay ra phía quầy thanh toán. "Dì ơi con xin lỗi. Lát nữa con mua 10 bịch bù lại nha!"

"Xin lỗi dì nhiều." Bạch Dương cũng cúi đầu lễ phép xin lỗi.

Cả hai nhìn nhau, bật cười. Cầm trên tay bịch bim bim đã mở, cô đưa nó lại gần Bạch Dương.

"Bây giờ cũng đã bóc rồi.. Anh có muốn thử chút không?"

Không khỏi bất ngờ, anh tròn mắt nhìn.

"Một miếng thôi chắc không việc gì đâu nhỉ?" Bảo Bình tiếp tục.

Do dự khoảng 2 giây, Bạch Dương cuối cùng cũng tiếp nhận lòng tốt.

"Cảm ơn em. Ừm.. em có thích bim bim không?"

"Tất nhiên là có, đây là loại mà em thích nhất."

"Em thích loại này sao? Được rồi, anh sẽ ghi nhớ điều này."

Anh nhìn vào mắt cô và nở nụ cười rạng rỡ. Biết là mỉm cười với người hâm mộ là một phần tất yếu trong công việc của một thần tượng, nhưng mà vẫn thấy mắc cỡ quá.

"Đến giờ phải đi rồi. Lần tới khi gặp nhau, anh sẽ mang loại bim bim mà anh thích nhất tới."

"Chờ chút đã Bạch Dương!"

Bạch Dương một bước vội vàng tiến gần và che miệng cô lại lần nữa.

"Suỵt!"

"Em xin lỗi, em lại quên mất rồi.."

Anh quay sang chung quanh nhìn nhìn, phát hiện không có người chú ý tới mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Suýt thì đi đời."

Bảo Bình trình ra danh thiếp của mình.

"Thực ra em là nhà sản xuất chương trình của công ty IT. Em muốn mời anh tới tham gia tập cuối của Tìm Ra Kỳ Tích -- công ty sẽ trả thật nhiều tiền công cho anh."

"Tìm Ra Kỳ Tích đã đi tới hồi kết rồi sao? Lúc nhỏ, mỗi ngày anh đều ngồi đợi trước TV chỉ để xem chương trình đó thôi đấy."

"Công ty đang mất đi chi phí đầu tư, vì vậy nên.. em muốn kết thúc nó thật hoành tráng. Em nghe được người hâm mộ nói rằng anh có năng lực khiến tất cả mọi người đều yêu mến anh. Em nghĩ là một tập như vậy nhất định sẽ hút nhiều người xem."

"Vậy là có cơ hội trở thành một trong những siêu nhân của Tìm Ra Kỳ Tích rồi! Nhưng mà.. anh sẽ phải làm gì trong chương trình đây? Chỉ ngồi nhìn vào khán giả và nói 'yêu tui đi.. thích tui đi..' hả?"

"Haha! Không đâu, anh có thể hát hay nhảy. Hoặc là nói về việc anh đã sáng tác, trình bày những bài hát của mình thế nào. Hay là những vấn đề khác như anh khiến mọi người yêu mình từ cái nhìn đầu tiên như thế nào--"

Bạch Dương vẫn im lặng trong suốt lúc tôi lảm nhảm những ý tưởng của mình.

"Sao vậy? Anh không thích hướng đi này sao? Tất nhiên đây chỉ là một vài ý tưởng sơ bộ thôi.."

"Không, nó ổn mà! Anh sẽ tham gia! Hãy quay lại tìm quản lý của anh thương lượng thôi!"

"Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi!"

Chưa kịp cất bước, hình ảnh tên quản lý mới một tiếng trước chợt ùa về.

"Em chỉ vừa mới trở ra từ B.S. thôi, quản lý của anh đã từ chối lời mời mất rồi."

Tâm trạng hào hứng của Chu Bạch Dương cách đây một giây trước bỗng bị đạp đổ, giờ đây hai người như chỉ muốn ôm nhau ngồi khóc vì số phận lận đận.

"Xin lỗi em.. Đó là một chương trình mà thật lòng anh rất muốn tham gia, nhưng lịch trình của mình anh không được tự quyết."

Ngay cả người nổi tiếng cũng có lúc phải bất lực như thế này đây.

Thấy chất giọng ủ rũ của Bạch Dương, Bảo Bình chỉ biết an ủi.

"Không sao đâu! Em sẽ cố hết sức mình để làm thật tốt.. Anh sẽ đón xem chứ?"

"Tất nhiên rồi, làm sao mà bỏ lỡ được. Sau này nếu em còn sản xuất những chương trình khác, không biết anh có được mời làm khách mời một trong số chúng không nhỉ?"

Thiên thần từ thiên đường giáng thế đây sao a?

"Dĩ nhiên! Em sẽ chuẩn bị thật kỹ lưỡng! --À, em có thể xin thông tin liên lạc của anh được không?"

"Không thành vấn đề! Anh cực kì mong đợi lời mời của em đấy!"

"Cứ tin em đi."

Dù cho Tìm Ra Kỳ Tích có kết thúc như thế nào đi chăng nữa, sự hiện diện của Bạch Dương nhất định không thể bị lãng phí. Trước tiên, phải đóng lại một cái kết thật đẹp cho Tìm Ra Kỳ Tích, vì người hâm mộ, đồng nghiệp, và cũng là vì cha cô nữa.

Continue...

Au: Mình biết khi đọc truyện mà có ảnh vô thì rất khó chịu nhưng vì đây là cốt truyện game nên lời dẫn truyện nó không thể miêu tả rõ được, nên mình thêm ảnh minh họa vào. Cảm ơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com