Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

⛄ CHƯƠNG 433 - 434: ĐỐI CHIẾU BÚT TÍCH⛄

  Mina có điểm xấu hổ, thấp âm thanh nói:
             "Trách tớ không nói rõ ràng. Loại sự tình này, đột nhiên xảy ra, độ tin cậy cũng rất thấp. Trước lấy vài năm làm chăn đệm, từng bước một, đến lúc đó ai gặp các người đều cho là tình thâm giống như biển, có tấm ảnh chụp chỉ càng chứng minh tình cảm tốt. Lấy nhân cách cùng năng lực của anh hai, ở trước khi công khai, cho dù có nhiều nhân muốn làm chuyện xấu đến mấy, cũng sẽ bị bóp chết từ trong trứng nước, căn bản không gợi nổi sóng gió, cậu có thể yên tâm!"
  Tzuyu vừa nghe Mina nói như vậy, cảm thấy có đạo lý, quan trọng hơn là cô tin tưởng năng lực của Jungkook, thật sự yên tâm không ít.
  Jungkook thấy cô như thế, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói:
              "Em có thể đoán được là ai không? Có thể là người chúng ta nhận thức, anh nghĩ mãi mà không nghĩ ra được. Có mấy người đặc biệt hoài nghi đã điều tra qua, không có vấn đề."
  Tzuyu nhíu mày, tìm ở phía dưới bàn trà một cái bút và một quyển vở, vừa suy tư, vừa vết tên xuống vở.
   Nghĩ đến ai, liền viết xuống. Đương nhiên là bắt đầu từ những người thân cận bên người cô nhất, Mina, bà Soyeon đứng chịu mũi sào, tiếp theo dừng một chút, bên phải viết xuống tên của Jungkook và Yugeom. Sau đó chậm rãi, bên trái một chút xuất hiện tên đám người Sohyun, Nancy, bên phải cũng xuất hiện tên đám người như Park Min Hyun.
  Tất cả bên trái là phụ nữ, bên phải là đàn ông.
    Cô viết tên tất cả người cô có thể nghĩ ra, từng có tiếp xúc, từng có ân oán, hơi quen biết, có quan hệ gián tiếp... Viết xuống toàn bộ.
  Ba anh em nhà họ Jeon nhìn những cái tên kia, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Đây là danh sách hoài nghi? Vì sao có tên ba người bọn họ đầu tiên, chẳng lẽ cô hoài nghi bọn họ? Rất không có thiên lý... Rất đau lòng...
  Tzuyu viết kín một tờ giấy, cắn ngón tay suy nghĩ nửa ngày, lấy bút bắt đầu gạch. Tên của Mina bị gạch đầu tiên, không biết tại sao, không thể hoài nghi Mina. Sở dĩ viết tên xuống, chỉ là vì rà xoát toàn bộ. Cô muốn nhớ kỹ mọi người mà mình nhận thức, bảo đảm không quên, mới có thể bắt đầu bài trừ...
   Sohyun. Bút điểm điểm ở phía sau, tuy rằng không có ân oán gì, tình cảm cũng không sai, trực giác Sohyun cũng không phải người xấu, nhưng mà trên người có một loại khí chất khiến cho người ta không nắm được... Có bí mật! Tzuyu đánh một cái gạch chéo ở phía sau tên, không ở nhóm hoài nghi đầu tiên.
  Kế tiếp là Nancy, có cừu oán, nhưng Nancy không biết mẹ cô, không đến mức... Trước mưu lược qua.
  Có Nancy, tự nhiên sẽ nghĩ đến Kang Seul Gi. Kang Seul Gi thôi... Tâm địa có điểm ác độc, không chừng chính là cô ta, đánh cái dấu sao ngay bên cạnh.
   Trên người bà Soyeon cũng có hơi thở của bí mật, nhưng dì ấy không phải người xấu, đánh cái gạch chéo!

...

   Min Jooe... Rốt cuộc đến tên Jooe, Tzuyu cầm bút điểm điểm phía sau, đột nhiên quay đầu nhìn Yugeom.
Yugeom đột nhiên cả kinh:
                "Lee Yeji!"
Tên này hình như rất giống!
Tzuyu ném vở, kích động nói:
               "Tra cô ta! Nhất định phải điều tra cô ta!"
              "Min Jooe không phải du học ở Mĩ sao?"
Mina hỏi:
              "Mấy hôm trước không phải cô ta đã quay về Mĩ học rồi mà?"
Yugeom vội vàng lấy điện thoại ra:
             "Điều tra thêm lịch xuất nhập cảnh của cô ta ra sẽ biết!"
   Đi trình tự bình thường không biết phải đợi bao lâu, Yugeom gọi điện thoại cho bạn của mình, chuẩn bị liên hệ hacker xâm nhập vào hệ thống để xem.
      Hằng năm Yugeom ở nước ngoài, nhận thức nhiều người ngoại quốc, thậm chí đồng nghiệp cũng có thiên tài về lĩnh vực này. Nhưng anh ta không thể gọi cho những người đó, đó không phải người Hàn Quốc, vạn nhất bị lộ, anh ta sẽ trở thành tội nhân của dân tộc!

    Gọi điện thoại nửa ngày, mới liên lạc được một người đứng đầu hacker ở trong nước. Phỏng chừng phòng hệ thống cũng không dễ công phá trong giây phút, Yugeom ngồi xuống nói:
            "Đợi một chút sẽ có kết quả. Đúng rồi, cảnh sát lấy được chữ kí của 'Lee Yeji' ở khách sạn, chúng ta có thể tìm bút tích của Min Jooe để đối chiếu!"
Tzuyu nói:
              "Chúng ta quay về A thị! Min gia khẳng định có sách vở linh tinh của cô ta, không khó tìm!"
Mina giữ chặt cô:
              "Không cần gấp! Vạn nhất thật sự là cô ta, cậu làm sao bây giờ? Cậu có nghĩ tới hay không, ba cô ta ở giữ đóng vai trò gì, có biết việc làm của cô ta hay không?"
Tzuyu sửng sốt, như bị sét đánh:
            "Vậy làm sao bây giờ?"
Ông Yoongi... Nếu ông ta biết chuyện này, cô...
Mina nghĩ nghĩ, mắt sáng lên:
            "Bạn học Lee! Chúng ta có bạn học Lee!"
            "Ở nhà của tớ."
Tzuyu lăng lăng thuyết:
            "Vốn là gia đình tớ."
Nếu ông Yoongi biết rõ Min Jooe là hung thủ, cô không biết đối mặt như thế nào với mọi chuyện. Ông Yoongi là một người ra vẻ đạo mạo sao? Ông ta cưới mẹ, chẳng lẽ có âm mưu gì?
  Tzuyu cảm thấy bản thân lâm vào mê sảng cùng sợ hại trước nay chưa từng có. Cô chỉ là một Chou Tzuyu nho nhỏ, ngay cả ba ruột cũng không cần cô, vì sao muốn cuốn cô vào trong truyện phức tạp như thế, đối mặt với những nhân người đáng ghê tởm như vậy?
               "Của tớ ở nhà!"
Mina buồn rầu thuyết.
Jungkook đứng lên:
             "Kia còn nói cái gì, quay về A thị!"
  Anh lại đi về phía Kim Yohan mượn máy bay, vừa đến A thị, anh và Tzuyu đến thẳng cục cảnh sát, Mina và Yugeom tìm bạn học Lee.
    Lúc tốt nghiệp, mọi người đều bị bao phủ bởi ưu thương. Cả những người như Mina và Min Jooe không ưa gì nhau cũng đều viết mấy chữ ở trên sách đối phương.
   Chỉ là không nghĩ tới, có một ngày tràn đầy cảm xúc gì đó, sẽ được dùng đến. Mina còn nhớ rõ lúc đó Jooe ôm sách nhắn lại tình hình, Jooe nói:
             "Mina, cho tớ viết cho bạn học Lee được không?"
    Là Jooe nói cô ta muốn viết trước, sau đó Mina mới đưa sách của bạn học Lee qua. Tình đến, bọn họ làm bạn bè cũng được vài năm, là Jooe thỏa hiệp trước. Nhưng sau lại... Giống như không cải thiện, tốt nghiệp xong thành người qua đường.
   Lại sau đó, mẹ của Tzuyu gả cho ba của Jooe, họ vô tình gặp lại...
  Mina thở dài trong lòng, trăm ngàn không phải là cô ta!

    Đưa bạn học Lee đến thẳng cục cảnh sát, bởi vì Jungkook đánh tiếp đón trước, chuyên gia bút tích đã ở đó. Trên tay cảnh sát có không ít bút tích của Lee Yeji, kí tên ở khách sạn, kí tên ở công ty trinh thám, quan trọng là khi cô ta dạy kẻ trộm xe nói điện thoại đã viết xuống cả đoạn thoại đó!
   Kẻ trộm xe đã nộp đoạn thoại đó, trên đó có không ít bút tích.
   Trên sách nhắn lại của Mina, cũng có một đoạn hai trăm chữ.
   Không cần chuyên gia xem xét, độ tương tự bút tích của "Min Jooe" và "Lee Yeji" độ tương tự rất cao, người bình thường cũng có thể nhìn ra, quả nhiên bút tích rất giống.
              "Đây là một người viết!"
Chuyên gia bút tích nói.
Cả người Tzuyu nhoáng lên một cái, oa khóc lên:
             "Tại sao là cô ta? Vì sao? Vì sao? Vì sao cô ta phải làm như vậy? Mẹ có làm gì có lỗi với cô ta!"
   Jungkook chỉ có thể ôm lấy cô, trong đầu cũng đang hỏi vì sao, thậm chí suy nghĩ ông Yoongi có biết hay không? Có phải đã sớm an bài hay không... Nghĩ đi nghĩ lại, sắc mặt tối tăm một mảnh.

      Lúc này, Yugeom nhận được cuộc gọi từ bạn của mình gọi tới, nói là từ ghi chép nhập cảnh đã tra được. Yugeom bảo anh ta chụp mình xem, mở ra vừa thấy, quả nhiên là lúc bà Jihyo gặp chuyện không may Min Jooe thường xuyên xuất nhập cảnh... Nhìn đến cái cuối cùng, Yugeom khép di động lại, nói với cảnh sát:
          "Cô ta ngày hôm qua còn ở thành phố C, chỉ sợ lúc này đã chạy trốn! Cô ta học ở nước Mỹ, nói không chừng sẽ chạy về nước Mỹ, nhanh chóng đi bắt cô ta!"
   Cảnh sát vừa nghe, lập tức đi bắt người, Yugeom còn nhớ rõ chính xác số hiệu của Min Jooe, thuận miệng nói ra. Cảnh sát nghi hoặc, Yugeom mặt không đổi sắc chỉ vào Tzuyu:
           "Là cô ấy nói."
  Cảnh sát nhìn thoáng qua Tzuyu, thấy cô như chịu kích thích lớn, cũng không để ý, nhanh tìm được người quan trọng hơn. Sau một hồi tra xét, buồn bực nói:
            "Người đã lên máy bay..."
            "Cái gì?!"
Jungkook kêu to.
  Tzuyu bị đả kích lớn, có chút thất hồn lạc phách, cô cho rằng lên máy bay hay không cũng không quan trọng, bởi vậy cũng không có phản ứng gì.
  Mina cũng có chút nghi hoặc, anh trai của mình sao lại có phản ứng lớn như vậy?
  Yugeom thấy được ghi chép xuất cảnh của Min Jooe hôm nay, mới lập tức nhắc nhở cảnh sát đi tìm. Nếu phạm nhân chạy ra nước ngoài, sự tình cũng không dễ như vậy! Bằng không có nhiều tham quan như vậy, cũng không có khả năng ở nước ngoài nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật! Yugeom hít sâu một hơi, bình tĩnh nói:
            "Nhanh chóng kêu máy bay trở lại điểm xuất phát."
Cảnh sát vừa thông suốt lại rối ren:
            "Máy bay hợp cách qua Canada, không có khả năng quay trở lại điểm xuất phát, nhiều nhất là hạ cánh gần đó!"
             "Vậy hạ cánh, liên hệ với cảnh sát Canada để bắt người, bắt người về quy án!"
            "Cô ta hiện tại chỉ là người bị tình nghi. Chỉ có chứng cứ là bút tích, rất khó định tội. Muốn bọn họ hỗ trợ, chỉ sợ có chút khó. Hơn nữa phải có lý do để hạ cánh, lý do này công ty hàng không có khả năng..."
            "Vậy nói trên máy bay có bom!"
            "... Vậy chúng ta sẽ bị trách phạt."
            "..."
Ta giết ngươi!"
Cảnh sát ho khan một tiếng:
               "Các người trước hết hãy bình tĩnh, chúng tôi lập tức đi chuẩn bị tài liệu, xem có thể bắt cô ta hay không."
  Yugeom đã muốn phát hỏa, chờ các ngươi đưa được tài liệu, cô ta đã ra sân bay Newyork! Anh ta rất muốn liên hệ với một sát thủ, một phát bắn chết Min Jooe!
   Muốn đến địa bàn người khác bắt người, liên quan đến ngoại giao. Giao thiệp của Jungkook ở trong quan trường lại không vươn tới trung ương, thế cho nên chuyện thiết lập có chút chậm -- mặc dù vòng tới vòng lui đã tìm được người, nhưng quá trình này đã làm tốn rất nhiều thời gian. Nếu như là bình thường tốn mất hai ba ngày cũng không sao, nhưng hiện tại hết sức khẩn cấp, ba giờ sau, Min Jooe đã đến sân bay NewYork.

    Vừa thấy thời gian này, cũng không cùng cảnh sát nước Mỹ liên hệ. Nước Mỹ từ trước đến nay yêu thích chấp chứa tội phạm, để cho bọn họ tiếp xúc hòa thuận với Min Jooe, cô ta khẳng định đã biết chuyện đã bại lộ, chạy trốn coi như xong, nói không chừng còn có thể tìm lý do hướng nước Mỹ tìm kiếm che chở, đến lúc đó cả đời không trở lại, chạy đi đâu bắt người?
  Mọi người quyết định bàn bạc kĩ hơn, trước đó khiến Jooe trở về nước, ở trên địa bàn của mình bắt người.
  Tzuyu bây giờ đã hiểu được sự tình có bao nhiêu nghiêm trọng, đáy lòng sản sinh ra cảm giác phẫn nộ. Giết người thì đền mạng, đạo lý hiển nhiên, làm sao còn có nhiều quy định cứng nhắc như vậy?
   Quy định đâu chỉ như vậy? Đối với cảnh sát mà nói, Min Jooe chỉ là người bị tình nghi, cho dù hiện tại cô ta tự mình chạy tới tự thú, cũng không thể nói cô ta là kẻ sát nhân, cũng phải điều tra rõ ràng mới được, xác định không có điểm gì đáng nghi ngờ, cô ta đích thực là hung thủ mà không phải gánh tội cho người khác, mới có thể phán quyết.
   Mà hiện tại chứng cứ không đủ, nhân chứng không thấy mặt của cô ta, vật chứng thu thập được không có vân tay trên ô tô, tóc giả bị ném xuống có tóc của người trên đó, cũng cần nghiệm ADN, nhưng cũng cần lấy DNA của Min Jooe ra so sánh! Đối lập đi ra ngoài là cô ta, hơn nữa có ghi chép nhập cảnh và bút tích, là có thể tố cáo cô ta, sau đó chờ cô ta nhận tội hoặc là rửa sạch hiềm nghi.
   Nhưng bây giờ người lại không có ở trong nước, muốn thu thập được DNA của cô ta là rất khó. Nhưng thật ra cũng có thể thu thập của ông Yoongi, nếu như kiểm tra được DNA có quan hệ cha con, cũng có thể tố cáo cô ta —— ông Yoongi không có con gái ruột thứ hai, cho dù tạm thời có, Min Jooe cũng là bị cáo có điều kiện phù hợp.
    Nhưng còn có một vấn đề nghiêm trọng —— Min Jooe hiện tại ở nước Mỹ, cho dù xác định được cô ta là kẻ giết người, anh muốn bắt cô ta, cũng cần nước Mỹ phối hợp. Nước Mỹ và Hàn Quốc trong lúc đó không có điều lệ dẫn phạm nhân ở nước ngoài về xét xử, nó cũng không có nghĩa vụ chuyển giao phạm nhân cho anh. Mà nếu Min Jooe tìm lý do hướng nước Mỹ tìm kiếm che chở, cô ta có thể vĩnh viễn không trở lại —— giống như rất nhiều tham quan trốn chạy.
   Trừ phi phái người ám sát, nếu không cũng không có biện pháp nào cả.
  Nhưng ám sát cũng có vấn đề —— công dân Hàn Quốc chết ở trong nước, đó là chuyện bình thường, chết ở nước ngoài, vẫn là tử vong phi tự nhiên, sẽ được đưa lên tin tức, biến thành sự kiện quốc tế, đến lúc đó điều tra ra được chủ mưu... Toàn bộ nhà họ Jeon đều chơi xong.
  Jungkook và Yugeom nóng nảy, còn không làm gì được cô ta?
  Tzuyu sắp hỏng mất, cô nghe không hiểu lời mọi người nói, chỉ cảm thấy Min Jooe muốn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật...
   Đúng lúc này, điện thoại của cô vang lên, chính cô lại không nghe thấy, Jungkook lấy ra cho cô, thấy là ông Yoongi gọi tới, vội vàng nói với mọi người.
   Cảnh sát lúc này quyết định nghe lén, ai bảo ông là cha của người bị tình nghi.
  Jungkook gọi thần trí Tzuyu quay về, cô nghe nói là ông Yoongi gọi tới, liền kích động, Jungkook vội vàng khuyên nhủ:
            "Bình tĩnh một chút, không cần để lộ chân tướng, miễn cho ông ta lại mật báo cho Min Jooe, đến lúc đó liền thật sự không bắt được!"
  Tzuyu cảm thấy vô cùng oan khuất, con gái của ông ta giết mẹ của mình, vì sao mình không thể gào thét với ông ta? Cô mở điện thoại, nước mắt rơi xuống.
Ông Yoongi nhẹ giọng gọi hỏi:
             "Tzuyu?"
             "Vâng..."
Tzuyu cắn chặt răng, khắc chê tâm tư của mình.
              "Đang làm gì vậy? Ăn cơm chưa?"
             "Còn chưa ạ... Không muốn ăn..."
Ông Yoongi lặng đi một lúc:
              "Không muốn ăn cũng phải ăn một chút, đừng để cơ thể đói bụng, mẹ con ở dưới sẽ lo lắng..."
             "Tôi không cần ông giả vờ tốt bụng!"
Tzuyu bỗng nhiên rống to, cuối cùng cũng không khắc chế được tâm tình của mình.
   Mọi người hoảng sợ, cảnh sát thậm chí còn buồn bực: Cô nên bình tĩnh một chút, nói lời khách sáo, thậm chí có thể để ông ta lừa Min Jooe trở về, đến lúc đó liền...
  Tzuyu nhớ tới lời dặn của mọi người, ưm một tiếng, vứt mạnh chiếc điện thoại. Cô làm không được! Làm không được!
    Cô có thể thừa nhận nhiều như vậy, không phải lúc nào cũng cũng có thể bình tĩnh để cư xử!
   Kia rõ ràng chính là người nhà, cho dù là gia đình tổ hợp, cũng là người nhà! Vì sao sẽ như vầy? Bọn họ tại sao có thể như thế? Như thế nào xuống tay được...
Jungkook ôm lấy cô, nói với cảnh sát:
               "Trời sắp tối, tôi muốn đem cô ấy về trước, có tiến triển lại liên hệ."
               "Được, chúng tôi sẽ mau chóng nghĩ biện pháp khống cáo Min Jooe, đồng thời làm cho lãnh sự quán dùng lý do khác đem cô ta đuổi trở về."
                "Tốt."

    Ngày hôm sau, cảnh sát quyết định liên hệ với ông Yoongi để nghiệm DNA. Đến nhà họ Min thì ông Yoongi đang muốn đi làm, chợt nhìn thấy một đám cảnh sát tới cửa, còn tưởng rằng án tử của bà Jihyo có tiến triển, có chút kích động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com