Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

⛄ CHƯƠNG 526 - 530: TAI TIẾNG⛄

  Tzuyu tỉnh lại, ngửi được một cỗ hương vị tươi mát sau khi tắm, còn có thoang thoảng mùi rượu. Cô hỏi:
              "Mấy giờ rồi?"
Jungkook không trả lời, đem cô ôm chặt, ủy khuất nói:
              "Vợ à, anh thiếu chút nữa bị người ta chiếm tiện nghi rồi đó..."
  Tzuyu sửng sốt một lát mới hiểu được, mạnh mẽ quay đầu:
             "Ai?!"
  Khẩu khí của cô thập phần hung ác, làm thỏa mãn lòng BT (editor: Mình nghĩ là biến thái @@) của Jungkook. Anh cười giống như một con mèo tinh ranh:
             "Vợ à đừng nóng vội, là chuyện ngoài ý muốn, anh không làm gì có lỗi với em hết..."
Tzuyu cảm thấy mình bị anh trêu chọc, thực căm tức nói:
             "Không cho phép cợt nhả! Thành thật khai báo ra đây!"
            "Nga..."
Jungkook lập tức thuận theo nói:
           "Là ở công ty của Felix. Một người phụ nữ mặc váy dài thật dài, bị người ta giẫm lên, cả người liền ngã té ngã. Bản thân anh xui xẻo, vừa vặn đứng ngay bên cạnh cô ta..."
            "Hai người ngã thành cái dạng gì?"
            "Anh cũng muốn né tránh."
Jungkook nói:
           "Bất quá xung quanh nhiều người như vậy, anh chỉ có thể phát huy phong độ thân sĩ đỡ cô ta một cái... Hoàn hảo là anh nâng, bằng không vạn nhất kìm lại không được, khẳng định sẽ bị cô ta hôn!"
            "Anh bị cô ta hôn?"
Tzuyu ê ẩm hỏi.
             "Không có!"
Jungkook kiên quyết trả lời:
            "Anh biết, con người anh hết thảy đều là của em, tại sao lại có thể để cho người khác nhúng chàm đây?"
Tzuyu đột nhiên cảm thấy anh thật nhàm chán:
              "Nếu không có việc gì, anh nói với em làm chi? Ồn ào ~"
Jungkook thở dài:
             "Anh sợ vạn nhất thành chủ đề bàn tán a... Không bằng anh khai báo trước, miễn cho em lại nghi thần nghi quỷ."
Tzuyu sửng sốt, vòng tay qua ôm lấy anh:
            "Ưm, em biết rồi."
Cô thiếu chút nữa đã quên, nhất cử nhất động của anh, đều giống như ngôi sao, đều đặt dưới ánh đèn flash.
  Jungkook lập tức ôm lấy cô, ở trên cổ cô mút hai cái, tay đồng thời đi xuống. Tzuyu đè tay anh lại:
           "Anh làm gì đó?"
           "Đói, khát!"
Jungkook tiếc lời nói từng chữ một.
  Tzuyu thiếu chút nữa nhịn không được muốn một chưởng đem anh đánh bay.
            "Anh thành thật một chút đi, bọn nhỏ đang ngủ."
           "Chúng ta đi phòng tắm."
Jungkook nói là làm liền, muốn ôm cô xuống giường.
          "Không cần..."
Tzuyu thấp giọng kêu một tiếng:
          "Em sợ lạnh!"
          "Vợ à..."
  Tzuyu đối với xưng hô này còn chưa thích ứng, nhưng thật ra anh càng kêu càng thích chí. Cô bất đắc dĩ nói:
           "Tùy anh!"
  Jungkook lập tức vui rạo rực đem cô ôm vào phòng tắm, giải quyết khát vọng chồng chất mấy ngày nay.
  Trong phòng tắm có nhiều cái không tiện, hai người thơm thơm thảo thảo một lần liền trở lại ngủ. Jungkook âm thầm cầu nguyện, Bảo Bảo nhanh chút lớn lên, trưởng thành thì phân giường ngủ với mẹ đi a...

    Sáng sớm dậy, mặc quần áo tử tế cho hai đứa nhỏ xong, đánh răng rửa mặt xong, Tzuyu đang định đi nấu cơm thì Jungkook nghe điện thoại xong, xoay người nói với cô:
             "Anh đi tới công ty, không cần làm cho anh."
             "Được."
Tzuyu gật đầu, hỏi:
            "Chúng ta khi nào thì trở về?"
            "Ừm... Em muốn khi nào?"
Dường như có chuyện gì đó chưa làm! Mẹ nó, thật nghĩ không ra nha!
            "Theo ý anh đi."
Tzuyu nói.
Jungkook gật đầu:
            "Chuyện đó để tối nói sau, anh đi trước đây."
  Anh mới vừa đi vài phút thì Mina đến đây, trực tiếp dùng chìa khóa mở cửa vọt vào phòng bếp:
            "Anh của mình đâu?"
           "Đi ra ngoài rồi."
Tzuyu nói:
            "Có chuyện gì sao? Cậu ăn sáng chưa?"
            "Anh ấy chạy trốn thật mau!"
Mina cắn răng một cái, đem một quyển tạp chí để lên bàn:
            "Cậu tuyệt đối không thể tha cho anh ấy!"
  Tzuyu nhìn bìa cuốn tạp chí màu sắc rực rỡ, nhớ tới Jungkook tối hôm qua nói như thế, đã đoán được chuyện gì xảy ra. Cô tự nhiên là tin tưởng anh, nhìn Mina bộ dáng thở phì phì, cảm thấy có điểm buồn cười. Bất quá cô không thể cười, chậm rãi lau khô nước trên tay, cầm lấy tạp chí, vừa lật vừa hỏi:
               "Làm sao vậy?"
               "Tự cậu xem đi."
Mina khe khẽ thở dài, đột nhiên không tức không vội:
               "Nhất định là ngôi sao tác quái, cậu không nên ngu ngốc mà tin những lời nói hưu nói vượn này! Bất quá anh ấy lại để cho người ta lợi dụng, thật sự là vô dụng, phải hảo hảo dạy lại anh ấy."
   Tzuyu gật đầu, rốt cục lật đến ảnh chụp của anh, mà ở bên cạnh anh là nữ minh tinh mà cô không xa lạ mấy—— là người hôm qua mới gặp qua Bae Suzy!
  Tzuyu nhất thời trong lòng có chút không thoải mái. Nếu như không biết thì không sao, hoặc là chỉ thấy trên tivi thì thôi đi, chuyện này lại xảy ra ở ngoài đời, hơn nữa ngày hôm qua ban ngày mới thấy qua, buổi tối liền cùng người đàn ông của cô dính tai tiếng... Thật không khỏi quá khéo.
   Cô nhướn mi, nhìn lướt qua trang đầu một chút, thật sự muốn nổi giận.
   Jungkook nói thật sự nhẹ a, người ta không đứng vững té trên người anh, anh sao chưa nói bọn họ ngồi cùng một bàn ăn cơm, còn cười nói vui vẻ a? Phi cái thân sĩ phong độ a, rõ ràng là tán gẫu thật vui, sau đó lại thương hương tiếc ngọc đi? Hơn nữa bọn họ còn ngã thành một đoàn như vậy...
Tzuyu đóng quyển tạp chí lại:
              "Trong lòng mình không thoải mái!"
Mina sửng sốt:
              "Yên tâm, anh mình tuyệt đối sẽ không làm chuyện có lỗi với cậu đâu."
              "Chỉ là mình không thoải mái."
Tzuyu khổ sở nói:
             "Nếu là người khác thì coi như xong, người này hôm qua lại mới gặp qua... Cậu không phải nói Bae Suzy cũng không tệ sao?"
              "Đó là ở trước mặt công chúng, sau lưng không biết đã ngủ với bao nhiêu người đâu! Thế nhưng cô ta là từ Trung Quốc đến, mới hơn một năm, mỗi ngày đều có tin tức của cô ta, cũng không thấy truyền thông vắng vẻ cô ta. Cậu nói cô ta không có chút bản sự, sao lại có thể có cái đãi ngộ này?"
   Ngôi sao sợ nhất cái gì? Sợ nhất là không có tin tức, bị lãng quên! Dương Tử mỗi ngày đều bị phóng viên chú ý, có thể thấy được tiền đồ cô ta rộng lớn tới cỡ nào! Hơn nữa cô ta là người Trung Quốc! Hiện nay xã hội tuy rằng hay chê bai Trung Quốc, nhưng ngôi sao đến từ nước ngoài cũng có nhiều fan lợi hại. Tuy nhiên công ty giải trí khẳng định vẫn là bảo hộ ngôi sao trong nước.
Tzuyu cười lạnh một tiếng:
              "Đúng, thật là có bản lĩnh! Cô ta buổi chiều ngày hôm qua mới biết được anh cậu đã có vợ con, buổi tối lại muốn làm ra loại sự tình này, hơn nữa anh cậu gần đây mỗi ngày đều bị phóng viên chụp, kế tiếp hẳn là một thời gian dài cô ta đều được chú ý tới đây."
Mina gật đầu:
              "Yên tâm, anh mình nhất định thu thập cô ả."
  Tzuyu cảm giác rất bất đắc dĩ. Jungkook làm sao lại cho phép người khác lợi dụng anh đây? Cô đột nhiên không tức giận nữa rồi, đem tạp chí quăng vào thùng rác:
              "Có muốn ăn sáng không?"
             "Được a ~ cậu ăn của mình nhiều bữa cơm như vậy, hôm nay mình liền ăn cơm của cậu!"
             "Mình khi nào thì ăn cơm của cậu? Đều là Jimin làm!"
             "Mình cùng anh ấy là một, ăn của anh ấy chính là ăn của mình."
             "Cậu thật không e lệ!"
Tzuyu nhịn không được nhéo mặt của Mina:
            "Cậu bình thường ở trước mặt anh ấy nên kiềm chế chút a. Nam nhân có tự tôn, đừng để không cẩn thận xảy ra chuyện đáng tiếc nào."
Mina nghĩ một chút, ngưng trọng nói:
             "Xong rồi, mình vài năm nay ở trước mặt anh ấy đều giống như người điên, phỏng chừng anh ấy cũng đã quen rồi. Mình đột nhiên khác đi, anh ấy khẳng định hoài nghi, mình chỉ có thể tiếp tục như vậy a"
Tzuyu nghẹn một chút, khoát tay nói:
               "Vậy thì tùy cậu, dù sao ánh mắt anh ấy nhìn cậu giống như muốn hòa tan cậu, cậu điên như thế nào, anh ấy hẳn là sẽ không để ý. Nha đầu, hảo hảo quý trọng nha ~"
             "Hắc hắc ~"
Mina ngượng ngùng cười, cẩn thận nhớ lại một chút chi tiết vài năm nay cùng Jimin ở cùng một chỗ. Không thể phủ nhận, mình đôi khi có vẻ tùy hứng, nhưng Jimin cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ phản đối. 
    Giống như anh ấy rất cưng chiều mình, tựa hồ cũng không có cảm xúc bất mãn... Ngô, anh ấy có thể để tất cả bất mãn với mình ở trong lòng hay không? A, vậy vấn đề lớn, phải hỏi anh ấy một chút. Nhưng mà, loại vấn đề này phải hỏi như thế nào?

    Nghĩ tới nghĩ lui, Mina và Jimin lúc đó thật sự có vẻ khuyết thiếu câu thông. Những ngày hiện tại thật sự quá tốt đẹp, nhưng có thể có một ngày đột nhiên không tốt đẹp hay không, mà bản thân căn bản không biết chuyện gì xảy ra?

   Mina nghĩ tới nghĩ lui, buổi tối trở về tìm Jimin chơi trò chơi "Nói cho nhau khuyết điểm của đối phương, tìm điểm chúng để cùng tiến bộ".
Jimin nói:
               "Em nói trước về anh đi."
               "Được!"
Mina đáp ứng, há miệng lại không nói được, suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được Jimin có khuyết điểm nào, đành phải nói:
              "Anh nói trước đi, em muốn công tác chuẩn bị chuẩn bị."
Jimin bật cười, cưng chìu sủng nịnh nói:
              "Được."
Sau đó nói:
              "Anh nói?"
Mina gật đầu.
Jimin cũng gật đầu:
            "Thứ nhất..."
  Lông mi Mina vừa kéo, trong lòng bất mãn. Anh xấu, cư nhiên há miệng là có thể nói khuyết điểm của mình, nhất định là anh không đủ yêu mình! Em nghĩ cả ngày cũng không nghĩ ra khuyết điểm của anh, anh lại có một cuốn sổ!
               "Thích ăn."
Jimin nói.
  Mina đỏ mặt, sự thật như thế. Cô ngượng ngùng hỏi:
              "Ăn coi như là khuyết điểm?"
              "Ăn rất nhiều coi như xong."
              "Người ta... Lại không béo lên."
Jimin xoa đầu của Mina:
              "Cho nên mới tiếp tục làm đồ ăn ngon cho em ăn."
              "Anh muốn em béo lên."
Mina bất mãn.
             "Xác thực có ý nghĩ này. Nhưng tuy rằng em thích ăn, cũng không phải ăn bậy, hơn nữa mỗi ngày đều tập thể hình, phỏng chừng ý nghĩ này chỉ có thể ngâm nước nóng. Anh chỉ có thể nhìn người đàn ông khác càng không ngừng nhìn em, sau đó trong lòng càng không ngừng phi tiêu những người đàn ông này."
  Mina bật cười, mạnh bổ nhào vào trong người Jimin hôn, hai người lập tức lên trên giường.
Jimin nói:
              "Cái khuyết điểm thứ hai chính là, luôn nhéo anh, anh sợ bị em véo sạch thân thể."
             "Park Jimin!"
Mina rống to, xoay người muốn đứng lên.
  Jimin mạnh đặt cô xuống dưới thân, hôn xuống một cái ở trên mặt cô:
             "Nhưng mà anh thích..."
Hành động bao phủ mọi lời lẽ...

     Lại nói Jungkook cũng thôi kiên trì làm chuyện xấu. Ban ngày anh đi tìm Felix, chất vấn hắn sao lại thế này.
Felix nói:
                "Tạp chí nhà đó tôi không quản được! Những người quản được tôi đều đã chào hỏi qua, chỉ là viết nhẹ nhàng bâng khuơ một chút. Bây giờ là xã hội Internet, cô ta vừa ngã té trước đó một giây, một giây sau ảnh chụp đã lên các trang mạng, lúc anh còn chưa ngủ, trên mạng cũng đã thỏa luận mấy ngàn trang! Mọi người đều biết chuyện, còn nói giấy báo không viết, đây không phải là làm cho người ta hoài nghi sao?"
  Jungkook tức giận đá cái bàn: Internet chết tiệt này!
                "Yên tâm tốt lắm, tôi đã nói qua với cô ta, cô ta nói cô ta cũng không nguyện ý dính vào loại tin tức này. Anh là người đã kết hôn, lại có con nhỏ, truyền chuyện xấu với anh, không có lợi với thanh danh của cô ta."
              "Con hát còn muốn thanh danh cái gì?"
Jungkook cười lạnh.
Felix cười:
             "Vậy cậu xem khi nào cô ta mở cuộc họp phóng viên thì thích hợp?"
            "Chuyện của cậu, tôi cũng không nhúng tay vào. Bất quá không nên làm như có thật, bằng không có vẻ giấu đầu hở đuôi."
Felix gật đầu, bỗng nhiên thở dài:
             "Cũng là cô ta nghe lời, bằng không chúng ta còn không có cách với cô ta. Cô ta tới này mới bao lâu? Thay đổi vài người đứng đầu, còn cũng chưa đắc tội quá ai, thực sự xảy ra chuyện, chỉ sợ đều giúp đỡ cô ta. Cô ta lại có bạn bè quốc tế, nào dám tùy tiện thu thập?"
Jungkook cười:
            "Bây giờ cô ta là cây rụng tiền lớn nhất của cậu? Thực sự xảy ra chuyện, cậu lại bỏ được?"
Felix hắc hắc một tiếng:
              "Anh hiểu được là tốt rồi. Tôi đã ra nhiều tiền về phía cô ta, anh xem phân lượng ở chuyện Long Diễm Minh tôi đã giúp anh nhiều việc như vậy đừng quá so đo. Chỉ là cô ta vô tâm thôi, anh hãy bỏ qua cho cô ta đi."
Felix biết anh hại Chou Lisa thành cái dạng gì, thật đúng là sợ anh sẽ đồng dạng lòng dạ độc ác đối với Bae Suzy.
                "Được rồi. Chỗ chướng khí mù mịt này, ngày mai tôi sẽ mang vợ quay về A thị vậy! Chờ tôi đi rồi, lại để cho cô ta nói chuyện!"

    Jungkook đàm tốt với Felix, những chuyện khác liền giao cho quan hệ xã hội, chính mình quay về thỉnh tội với Tzuyu.

   Trong lòng Tzuyu vẫn có chút vướng mắc, nhưng cô cảm thấy không nên cố tình gây sự. Jungkook một bộ dạng "Anh có tội" đi đến bên cạnh cô, cô đành phải phối hợp cố tình gây sự trước một chút, cũng làm cho tâm tình của mình thoải mái một chút.
Cô hỏi:
              "Anh cùng ngồi một cái bàn với cô ta?"
             "Uh, đó là người chủ trì sắp xếp, không liên quan chuyện của anh."
  Tzuyu gật đầu, lại hỏi thêm mấy vấn đề. Jungkook thành thật trả lời, cô cười, vỗ vỗ vai anh:
             "Không có việc gì, em đều minh bạch rồi. Đây không phải của anh sai, em không trách anh."
  Jungkook sửng sốt, nhìn ánh mắt của cô... Kỳ quái, giống như mang theo bất mãn. Sau đó anh thản nhiên nga một tiếng, chạy tới một bên xem văn kiện.
  Tzuyu nghi hoặc: Chẳng lẽ anh cảm thấy mình không tức giận là không đủ coi trọng anh?

    Jungkook buồn một ngày, buổi tối ngủ thì chờ cô dỗ đứa nhỏ ngủ, anh sâu kín hỏi:
              "Tzuyu, em không tức giận sao?"
  Trong lòng cô có điểm không biết nói gì, quay đầu nhìn anh:
             "Anh nói cái gì?"
            "Anh nói chuyện Bae Suzy, em có vẻ... Một chút cũng không thèm để ý."

Tzuyu trầm mặc một chút, nói:
            "Em sợ em quá để ý, anh sẽ nói em không hiểu chuyện."
Cô bị anh phiền chết, mạnh cầm lấy cái gối của anh lên, đưa cho anh:
           "Đi sô pha ngủ! Anh gần người ta như vậy, trên người của anh khẳng định có mùi nước hoa của cô ta, bảy ngày không tắm sạch hương vị tỏa ra?"
Jungkook lăng lăng tiếp nhận gối đầu:
            "Anh tắm qua... Cho dù còn có lưu lại, ba ngày là cùng chứ?"
Tzuyu nghĩ nghĩ, gật đầu:
           "Ba ngày trước, nhìn biểu hiện của anh."
  Jungkook nghe được mấy chữ "Nhìn biểu hiện của anh", khóe miệng không thể ức chế thương lượng một chút, sau đó nhẹ giọng nga một tiếng, vui rạo rực đi ngủ ở sô pha.
  Tzuyu không nói gì hỏi trời: Đàn ông rốt cuộc loại sinh vật này là dạng gì?

    Ngày hôm sau, Jungkook mang Tzuyu và đứa nhỏ trở về A thị, buổi tối tiếp tục ngủ sô pha ở chỗ của cô.

   Giữa trưa cách đó một ngày Bae Suzy phát biểu nhân buổi tham gia một bữa tiệc từ thiện, nói là ngoài ý muốn, chính mình cũng không bao giờ dám mặc váy dài như vậy nữa, bằng không lần sau sẽ không có người có thân sĩ phong độ như Jeon tổng bên người, cô ta sẽ ngã rất thảm. Đồng thời, cô ta cũng xin mọi người không cần đoán lung tung quan hệ của cô ta và Jeon Jungkook, cô ta và Jeon tổng không quen biết, không nên vì chuyện lần này mà làm hại gia đình Jeon tổng...
  Kênh chiếu lúc cô ta lên tiếng, là Mina mở cho Tzuyu xem.
  Tzuyu xem hết, có một loại cảm giác không thoải mái. Rõ ràng Bae Suzy cũng không có nói lời nói gì mang tính là công kích, không có gì chỉ là mượn hành động của Jungkook, thậm chí thực biết rõ đạo lý nhắc nhở truyền thông không nên đi phá hư gia đình của người khác... Nhưng cô vẫn cảm thấy Bae Suzy đeo mặt nạ, là một loại giả nhân giả nghĩa!
   Có lẽ mình là ghen tị đi? Tzuyu nghĩ. Bất quá, cô vẫn cảm thấy Bae Suzy rất biết làm người, rất biết nói chuyện. Nếu đổi thành một người có lòng nghi ngờ, ghen tị nặng, khẳng định sẽ tìm cô ta phiền toái. Mà những lời nói cô ta vừa nói, tự nhiên sẽ khiến mọi người đứng về phía cô ta.
   Tzuyu nhả ra khí, hoàn hảo chính mình không phải người như vậy, cho dù cô thực sự quyết định như vậy, cũng không có cách nào như nguyện.

    Jeon lão gia thật lâu không gặp các tiểu bảo bảo, ra lệnh bắt Jungkook đưa Tzuyu cùng đám nhỏ về nhà! Anh nói với cô:
           "Ông nội chắc chắn sẽ thúc giục chúng ta kết hôn, gọi em cùng đám nhỏ chuyển qua đó ở."
  Tzuyu trong lòng nhảy dựng, dừng một chút, liếc anh:
           "Vậy còn anh?"
Jungkook ôm eo nhỏ của cô, ngọt ngào nói:
            "Em thử nói xem? Anh cầu hôn khổ cực như vậy, chờ em lâu như vậy, em không quan tâm tới anh chút nào sao?"
             "Hừ! Sẽ không quan tâm anh ~ loạn hoa đào nhiều, mắt không thấy tâm không phiền..."
           "Về sau tuyệt đối sẽ không!"
Jungkook chỉ lên trời thề. Tzuyu biểu hiện rõ là đang ghen, trong lòng anh thập phần thỏa mãn, dịu dàng hỏi:
              "Em muốn chuyển qua đó ở trước không? Ông nói nói mỗi ngày muốn nhìn thấy đám nhỏ, em lại cứ chạy tới chạy lui mà không có phương tiện? Dù sao chúng ta sớm hay muộn sẽ kết hôn."
            "Ông nội đồng ý sao? Chuyện em cùng Seo Joon..."
            "Anh sẽ nói."
Jungkook để tay trên mũi cô nghịch nghịch một chút:
           "Yên tâm đi, ông nội thật đã cởi mở rồi. Ông còn dặn anh đừng làm khó dễ Park gia, bởi vì Park gia đã giúp em ở thời điểm em cần nhất."
Tzuyu gật đầu:
            "Anh không nên làm khó bọn họ. Bọn họ là nông dân thực giản dị, bình thường em ở bọn họ trong nhà bọn họ đi lại, bọn họ đều nói này nói nọ..."
  Jungkook nghe vậy, sắc mặt lạnh xuống.
                "Nhưng khi em thực xảy ra chuyện, bọn họ cũng sẽ hỗ trợ. Tiểu Hoon lúc một tuổi bị sốt, Mimi cũng lên cơn sốt nhẹ, đêm khuya khoắt trời thì mưa to, em một người chỉ có thể ôm bọn chúng nhìn bọn chúng ốm... Lúc ấy sấm sét vang dội, hai đứa đều khóc to, may là bọn họ chiếu cố, bằng không con anh hiện tại đã sốt đến thành người ngốc! Tuy rằng sau khi bọn họ đưa em đến bệnh viện, không quan tâm quá một câu, nhưng việc bọn họ làm, đó mới là cứu mạng. Cho nên em chưa bao giờ trách bọn họ. Lúc ấy Seo Joon vừa mới chết, bọn họ như vậy đối với em, cũng chỉ là muốn trốn tránh cảm xúc."
               "Ừm."
Jungkook ôm lấy cô, đột nhiên không biết nói cái gì.
      Nếu anh ở bên cô, bọn nhỏ nhất định sẽ được chiếu cố tốt nhất, nhưng nói lời như thế không khác gì trách móc cô. Cô một mình chăm sóc hai đứa nhỏ yếu ớt nhất tới vài năm, so với sự cứng cỏi cùng vĩ đại này, hết thảy mọi điều khác đều có vẻ bé nhỏ không đáng kể.
   Có một số việc, đã xảy ra chính là đã xảy ra, không có nếu, nhiều lời vô ích.

   Hai người lẳng lặng ôm nhau một lát, bị chuông điện thoại cắt ngang, là Jeon lão gia thúc giục bọn họ về nhà.

  Jungkook bảo Tzuyu thu thập vài thứ quần áo, thực rõ ràng là muốn cô chuyển sang bên kia.
  Tzuyu cũng hiểu được, Jeon lão gia khẳng định muốn mỗi ngày đều ở cùng đám cháu chắt, ông cũng nói rõ ra rồi, cô mà vẫn ôm đám nhỏ chạy qua chạy lại giữa hai bên thì có phần quá không hiểu chuyện. Nhưng là, tuy rằng đã có con rồi, cầu hôn cũng làm rồi, nhưng cô cảm giác, cảm thấy không đăng ký mà đã chuyển sang ở thì không đứng đắn lắm —— thật là kỳ quái, cô đây là đang nghĩ gì a?
  Cô không được tự nhiên hỏi anh:
             "Khi nào thì kết hôn?"
             "Anh nghĩ chúng ta trước đăng ký đã, sau đó chậm rãi chuẩn bị hôn lễ. Tháng sau hoặc là 2 tháng nữa, chúng ta đi chụp ảnh cưới, mùa hè sẽ cử hành hôn lễ thì thế nào? Em thích trên cỏ hay bãi biển? Hoặc là nơi khác? Muốn đi hưởng tuần trăng mật kiểu gì?"
  Tzuyu thoáng nghĩ một chút, trong đầu hiện lên rất nhiều địa danh lãng mạn, Maldives, Provence, Lệ Giang cổ thành, Shangri-La... Đều là thời điểm đọc nhiều sách văn học, ngắm nhiều tranh ảnh, thế cho nên bây giờ còn có ảnh hưởng.
   Đương nhiên, chút ảnh hưởng này với cô mà nói không tính cái gì, bởi vì mấy địa phương này, Jungkook đều đã từng đi qua. Nhưng cô có chút ngượng ngùng, cảm giác, cảm thấy như vậy không được người lớn.
             "Lại nhìn đi, em lại không hiểu."
Jungkook gật đầu:
           "Anh đã bảo công ty tổ chức hôn lễ ngày mai liên hệ với em, em có ý kiến gì liền nói cho bọn họ biết, đừng khách khí với bọn họ!"
Tzuyu gật đầu.
              "Chúng ta đây hôm nay đi đăng ký đi!"
Jungkook sợ làm việc tốt thường gian nan, muốn mau chóng xác định rõ. Hôn lễ có thể chờ, nhưng đăng ký thì không thể! Có đăng ký, mới là có bảo đảm. Anh thường thường nghĩ, nếu năm đó kịp đăng ký, Tzuyu có thể đã không đi?
   Câu trả lời là 50/50, nhưng ít nhất một nửa kia anh không biết. Tzuyu dù sao cũng là một người rất hiểu chuyện, nếu có giấy hôn thú trói chặt, cô sẽ có ý thức trách nhiệm —— đương nhiên, cũng không phải nói cô năm đó không chịu trách nhiệm. Cô năm đó vô sự nhẹ nhàng, ra đi không có áp lực, thậm chí còn khả năng cảm thấy: Cô rời bỏ anh, anh sẽ có khả năng gặp được tình yêu khác...
Tzuyu lặng đi một chút, nói:
            "Em muốn trước hết thăm a di."
            "Ai?"
           "Phải chăm sóc a di, mẹ nuôi em, ta sau khi trở về còn chưa có đi thăm bà."
Tzuyu than nhẹ một tiếng:
           "Em với bà cũng là có duyên phận đi, vốn không có giao tình gì, nhưng liên tiếp vài lần gặp biến cố lớn, bà đều giúp đỡ, cảm tình tự nhiên thành sâu sắc. Hiện tại vài năm không gặp, nếu em nghèo túng, sẽ xấu hổ không dám tìm bà. Nhưng gả cho anh rồi, ở trong mắt người khác là bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng, không đi tìm bà có điểm giống như vong ân phụ nghĩa."
Jungkook gật đầu:
              "Vậy đi thôi. Về phần vong ân phụ nghĩa cái gì đó, em không cần nghĩ loạn. Em hay suy nghĩ quan tâm đến những thứ không đáng lo, tự tìm phiền não."
Tzuyu mân mê miệng, một lát sau gục đầu xuống, giống như nói nhận sai:
               "Em sửa."
Jungkook gật đầu, nghĩ nghĩ hỏi:
             "Có muốn anh cùng em đi không?"
Bà Soyeon chỉ sợ đã biết chuyện của bọn họ, dù sao đã có nhiều tin tức. Tzuyu đi một mình, vạn nhất bị hỏi chuyện quá khứ, trong lòng khẳng định rất khó chịu. Anh đi, cũng là cho bà Soyeon thấy lập trường của mình hướng: Anh không phải chơi đùa!
  Tzuyu đáp ứng rồi. Trong lòng cô nghĩ so với anh không sai biệt lắm.
  Jungkook cười, bắt đầu hôn cô, không thảo luận chính sự gì nữa, nói toàn lời ngon tiếng ngọt. Ngọt ngào một lúc, mới đưa đám nhỏ quay về Jeon gia.

  Jeon lão gia quả nhiên hỏi bọn họ khi nào thì làm lễ kết hôn, Jungkook nói đi đăng ký trước, sau đó chậm rãi chuẩn bị hôn lễ. Jeon lão gia vừa lòng gật đầu, ông tự nhiên cũng không muốn đêm dài lắm mộng.
Jungkook nói:
              "Cháu ngày mai trước mang Tzuyu thăm mẹ nuôi cô ấy."
              "Mẹ nuôi?"
  Jungkook đại khái nói một chút về quan hệ giữa bà Soyeon và bà Jihyo, nhưng không nói rõ tên.
Jeon lão gia nghe xong, gật đầu:
              "Nếu là mẹ nuôi Tzuyu, cũng coi như là một nửa nhạc mẫu của con."
Tzuyu muốn khi đăng ký có bà xuất hiện, nghĩ đến là tâm tư muốn có người nhà mẹ đẻ, bọn họ tự nhiên tôn trọng. Hơn nữa Tzuyu một người cô đơn, xác thực cần có người thân mới giữ được thể diện, chỉ cần không phải người xấu, có giao tình một chút không sao.

   Sau khi ăn xong, Tzuyu một mình nói với anh:
               "Có nên gọi điện thoại cho mẹ nuôi trước không? Ai, em cũng không biết làm sao bây giờ. Đi sang ngay, lại sợ bà không rảnh; Gọi điện thoại, lại giống như thông báo cho bà để chuẩn bị nghênh đón..."
Jungkook sờ sờ đầu cô:
               "Mới kêu em không nên suy nghĩ bậy bạ, em lại miên man suy nghĩ!"
              "Ai nha, em nhịn không được thôi ~"
Tzuyu làm nũng lôi kéo anh:
             "Vậy anh nói làm sao bây giờ? Em cảm thấy em thật sự là vô dụng, cả ngày chỉ biết quan tâm chút việc vặt, việc bé nhỏ không đáng kể, một chuyện lớn cũng không làm được! Jungkook ~ anh nói anh lấy em ta làm gì đây? Em giống như làm sao đều không giúp được anh... Không giúp được coi như xong, lại còn khiến anh thêm phiền não."   
            "Hôn nhân đại sự của anh đều để cho em làm, em còn muốn làm nhiều chuyện?"
Jungkook hỏi.
  Tzuyu sửng sốt, giận dữ nhìn anh.
Anh cười to:
               "Cuộc đời thôi, chủ yếu có chút phiền não, mà em là phiễn não ngọt ngào của anh, một chút em cũng không muốn thêm cho anh, anh mới sầu, như vậy mới cảm thấy được chính mình rất vô dụng, cuộc đời nhạt nhẽo như nước..."
            "Nhưng quá nhiều phiền não rồi, người sẽ mệt."
            "Sao em lại lo lắng anh mệt?"
Jungkook hỏi:
             "Một chút anh cũng không phiền. Lúc anh mệt, chỉ sợ em không thích anh... Mà em hiện giờ yêu anh, anh còn mệt thế nào nữa? Chính xác là, em chắc sẽ không biết phân tích thị trường chứng khoán, không viết ra, thậm chí tốc ký cũng không, so với những nữ cường nhân ở những công ty đó, đúng là kém xa. Nhưng nếu anh muốn một người vợ như thế, trực tiếp kêu bộ phận nhân sự lấy hồ sơ ra sát hạch là được, sao còn muốn tìm em?"
  Tzuyu đầu đầy vạch đen, vợ cũng có thể cho khảo hạch sao?
              "Đương nhiên, nếu vừa lúc đó em ở trong công ty của anh, chắc chắn anh cũng sẽ tìm đến em."
Jungkook thở dài:
             "Dù sao tiền trên tay em rồi, khi đó em chỉ biết đi làm, chắc sẽ không nấu cơm giặt quần áo, chắc sẽ không làm bằng tay, anh còn không phải chỉ cần thích em sao?"
Tzuyu gật đầu:
             "Đều là lần đầu tiên, chúng ta cùng nỗ lực lên."
             "Uhm."
Jungkook thật sự gật đầu:
            "Anh sẽ cố gắng."
Anh cảm thấy được Tzuyu không cần cố gắng, cô có thể chăm sóc con, có thể làm rất nhiều đồ ăn ngon, càng không ngừng làm chính mình tỉnh lại... Cô nhất định chính là một người vợ hiền mẹ đảm. Mà chính mình, muốn không để trở thành một người chỉ lo sự nghiệp không để ý gia đình, suốt ngày điên cuồng với công việc, muốn cảnh giác các loại chuyện xấu hướng về phía người mình, vẫn còn một tấm gương của ba dựng đứng ở đó.
  Anh cảm thấy được đời sống hôn nhân của anh, còn chưa bắt đầu, đã thua Tzuyu một mảng lớn rồi.

   Tzuyu ngàn lời vạn chữ, không biết nói thế nào với bà Soyeon, sau cùng không gọi điện thoại, ngày hôm sau trực tiếp mang con đến.

   Bà Soyeon vẫn đang ở nơi đó, lớn nhỏ không thay đổi, bên trong người làm đã thay đổi, mà bà Soyeon, dường như càng sống lại càng trẻ ra.

  Bà Soyeon nhìn thấy cô thì kinh ngạc, nhìn thấy Jungkook cùng cô đi tới, ngược lại bình tĩnh hơn. Sau khi chào hỏi qua, trong khoảng thời gian ngắn tìm không thấy lời nói, bà Soyeon giao việc còn lại cho nhân viên, chính mình mang theo Tzuyu và những người còn lại vào trong nhà.

    Sau khi vào nhà bà, lại im lặng thật lâu, hai người mới chậm rãi nói chuyện. Bà Soyeon tự nhiên hỏi mấy năm nay cô đi đâu, càng quan tâm tại sao cô lại ở cùng với Jungkook.
   Tzuyu đã cùng Jungkook thương lượng qua, bọn họ đi đến, quyết không thể ăn ngay nói thật, nói là thông qua Mina mà quen nhau. Bắt đầu cũng không có qua lại, là từ từ xảy ra cảm tình, sau đó mẹ cô gặp chuyện không may, tâm tình cô không thể điều tiết nổi, lùi bước rồi...
   Bà Soyeon không tin, cảm thấy sự thật không đơn giản như thế... Bà nhìn Jungkook thấy anh cực kỳ kiên nhẫn ngồi bên cạnh, ôn nhu lại cưng chiều nắm tay con, lựa chọn tin tưởng.
   Chỉ cần kết cục hoàn mỹ, lại còn quan tâm gì đến quá trình?
   Bà lôi kéo Mimi, mỉm cười nói với Tzuyu:
             "Không thể nghĩ được con lại nhanh có con như thế! Chuyện mà mẹ con lo lắng cả đời, xem như bây giờ, bà ấy có thể an tâm rồi!"
  Tzuyu gật đầu, nhắc tới mẹ, hốc mắt liền ẩm ướt.
  Bà Soyeon còn muốn hỏi chút chuyện của cô, lại sợ cô cảm thấy mình dò hỏi, chỉ có thể dừng lại.
    Nhất thời im lặng, không khí có chút xấu hổ.
Jungkook vội hỏi:
             "Đi đâu ăn cơm?"
Tzuyu nhìn bà Soyeon:
              "Mẹ nuôi muốn ăn cái gì?"
              "Jeon tổng mời cơm, đương nhiên muốn ăn ngon, no bụng ấm lưỡi là không thể thiếu!"
Jungkook nói:
              "Được, mẹ nuôi cứ gọi con là Jungkook được rồi!"
  Bà Soyeon sửng sốt, tâm tình đột nhiên thoải mái không ít.

   Ăn xong cơm trưa, Jungkook đi ra, để cho Tzuyu và bà Soyeon nói chuyện riêng, trải qua một thời gian lâu, cô và bà đều đã thích ứng được, tìm được chuyện, tán gẫu vui vẻ.
Tzuyu hỏi:
               "Nghe nói anh Park mở công ty rồi ạ?"
             "Nó mở công ty gì?"
Bà Soyeon nói:
            "Vận khí tốt nên trở thành nguyên lão gây dựng công ty, được chia cổ phần!"
           "Đó cũng là của mình! Rất nhiều lợi hại, mới có thể để người kia can tâm tình nguyện đưa tiền của mình cho anh ấy?"
Bà Soyeon cười, đắc ý nói:
                "Trái lại, điểm ấy khiến cho mẹ kiêu ngạo rồi, gọi nó tìm con dâu cho mẹ, luôn không thấy động tĩnh! Được, buổi tối mẹ gọi điện cho nó, thúc giục nói. Con cũng có con rồi, những bạn học của nó cũng đã dắt con theo, vậy mà nó một đứa bạn gái cũng không có, con nói xem, không có bạn gái có thể tìm bạn trai, mẹ là người được khai sáng... Gấp đến độ mẹ..."
  Tzuyu cười ha ha, bụng cũng đã xóc cả lên.

    Về sau, Jungkook tới đón cô, nói lúc đăng ký kết hôn sẽ mời bà ăn cơm.
Bà Soyeon sửng sốt, vội nói:
              "Mẹ đi xem náo nhiệt gì, chờ các con làm hôn lễ đi!"
  Jungkook dừng một chút, hiểu được, gật đầu. Tzuyu còn muốn khuyên, thấy anh gật đầu, chỉ có thể thôi, trên đường trở về hỏi:
            "Anh không thích mẹ nuôi à?"
Jungkook nghĩ mới nói:
             "Không phải,... Không phải là bà ấy nói hôn lễ mới tới sao, có lẽ bà ấy có nguyên do..."
Tzuyu im lặng, cảm thấy không đúng.
  Jungkook cũng không biết nói như nào với cô. Lúc đăng ký kết hôn, người nhà tự nhiên muốn chúc mừng bọn họ một chút. Bà Soyeon xem như thân thích nhà mẹ đẻ của cô, cũng là thân thích duy nhất, không thân cũng phải mời, Jeon gia chính là người một nhà thân thiết của bọn họ. Lúc này, người không nhiều lắm, nhất định phải giới thiệu danh tính, chỉ sợ ông nội nhớ ra, đến lúc đó...
    Vốn là, Tzuyu là người thân cận của anh, không có chuyện gì không thể kể cho cô nghe. Nhưng loại bí mật bị gièm pha này, anh thật sự là khó có thể mở miệng, quan trọng là... Cô và bà Soyeon rất thân thiết, anh sợ... Tay anh sờ đầu cô:
                 "Đừng nghĩ ngợi lung tung..."
  Tzuyu liếc anh một cái, cảm thấy thấy anh có chuyện gạt mình. Nhưng truy hỏi hình như anh cũng không nói được. Sắp kết hôn rồi, trước mắt mà lại cãi nhau cũng không tốt... Cô không nghĩ, có lẽ là do chính mình đa cảm, nghĩ nhiều.

   Sau khi trở lại Jeon gia, người một nhà thảo luận chi tiết vụ kết hôn, hôn lễ tự nhiên muốn chọn ngày tốt, ngày đăng ký kết hôn cũng phải là ngày tốt. Jeon lão gia lật chuyển một lần, hai tháng sau có vài ngày, nhưng hiện giờ Bae Irene còn đang ở Paris chưa về.
   Kết hôn là chuyện lớn, tuy không thể cử hành hôn lễ, cũng không có khách quý, nhưng cũng nên để người một nahf chúc mừng một phen. Ít đi Bae Irene, ông sợ cô ta nghĩ là mình bất công. Mà Bae Irene vẫn còn liên lụy đến Yugeom, Yugeom không quản lý công ty, mặc dù có cổ phiếu được chia hoa hồng, nhưng ông vẫn lo lắng chuyện anh em phản bội đoạt tài sản của nhau, cho nên làm gì cũng đều chú trọng cân bằng, tránh để gây mầm hạt giống không tốt.
  Mà hiện tại Yugeom và Bae Irene cũng không có con, Bae Irene chú trọng sự nghiệp dường như không muốn, trước kia ông cũng không dám nói thêm,, sợ gây áp lực cho bọn chúng. Hiện giờ không thể không nói tới, nếu không thì bọn họ còn nghĩ là mình có tiểu Hoon và Mimi rồi thì không cần chắt khác nữa. 
        Jeon lão gia lo lắng không phải tự tìm phiền não, dù sao loại sự tình này thấy được nhiều lắm. Tuy rằng đi qua vài thập niên, anh em Jungkook và Yugeom tình thâm vẫn là kiêu ngạo của ông. Nhưng hiện tại hai người đều kết hôn, không phải lưu manh, lo lắng nuôi gia đình, bao che cho đứa nhỏ nha!
   Yugeom không tim không phổi, chí ở mạo hiểm, không một phút nghĩ đến doanh nghiệp gia đình, còn cảm thấy chính mình hàng năm chia hoa hồng là chiếm tiện nghi đây. Hơn nữa Yugeom yêu là Min Gyu, Bae Irene cũng không phải vợ thật của mình, Yugeom một chút cũng không quan tâm, thập phần rõ ràng!

   Nghe Jeon lão gia nói muốn chờ Bae Irene trở về, anh nào dám đáp ứng nha? Lúc trước cũng bởi vì cô ta, Tzuyu mới gả cho người khác, hiện tại anh họ tóm liền đánh đấy! Nếu lại bị Bae Irene bám trụ, anh họ vẫn không thể giết mình rồi?
Yugeom vội vàng nói với Jeon lão gia:
              "Không quan hệ, không cần chờ cô ấy!"
  Jeon lão gia tức giận. Chính là hiện tại không dám chạy giống vài năm trước, chỉ có thể nâng gậy đánh, không có đuổi theo Yugeom:
               "Đó là vợ mày! Cái thằng không tim không phổi này, mày bình thường có phải cũng không quan tâm  hay không? Đây chính là cháu dâu ta! Mày muốn đánh mất nó, xem ta thu thập mày như thế nào! Đều kết hôn vài năm, cũng không biết sinh đứa cháu cho ta..."
   Yugeom yên lặng uống trà, nhìn đến gậy rơi xuống, cũng không còn chạy giống như trước kia—— bằng không ông nội liền đánh không đến đây! Hiếu tâm thôi, thể hiện ở các mặt.
   Jungkook và Tzuyu liếc mắt một cái, tại sự kiện này, bọn họ còn không dám mạo hiểm cho Jeon lão gia biết chân tướng. Vì tránh cho Jeon lão gia hoài nghi, hai người chủ động nói chờ cô ta trở về.
    Bae Irene còn có một vòng mới trở về, Jeon lão gia lục lọi sách, sau khi cô ta trở về mấy ngày nay cũng không phải ngày lành, còn muốn kéo dài một vòng, nửa tháng sau.
Yugeom lập tức nói:
              "Sẽ không chờ cô ấy chứ..."
Nửa tháng nha, mình phải sợ anh họ chờ không được!
  Jeon lão gia lại muốn đánh Yugeom.
Mina nói:
            "Mina đâu? Mina không phải muốn lên khóa?"
             "Đúng, còn có Mina!"
Jeon lão gia lập tức gọi điện thoại cho Mina, Mina bình thường muốn lên khóa, mấy ngày nay đúng là thời điểm bận nhất.

    Cuối cùng châm chước một cái, định vào Chủ nhật nửa tháng sau, Bae Irene trở lại, Mina cũng không đi học. Thừa dịp trong khoảng thời gian này, còn có thể xử lý cái gì phòng tân hôn một chút, đổi gia cụ, thêm trang sức, làm quần áo linh tinh.

   Lúc Tzuyu bọn họ ở thành phố C, bà Taeyeon cũng đã giám sát công nhân bố trí phòng Bảo Bảo ở cách vách Jungkook, bảo mẫu đều mời tốt lắm, còn chuyên môn kiến trúc phòng chơi.
   Bà Taeyeon nhìn ba anh em Jungkook bọn họ lớn lên, đối với nhu cầu trên đường trưởng thành của đứa nhỏ rất kinh nghiệm, trong đầu đã suy nghĩ đứa nhỏ trưởng thành sẽ có cái hứng thú gì.
    Nếu như là đọc sách bình thường học lên có vẻ đơn giản, tuổi không sai biệt lắm, một người một phòng, đồng thời trang bị phòng sách thì tốt rồi. Vạn nhất muốn học khiêu vũ, học đánh đàn, có phòng luyện chuyên môn, phòng đàn. Cho dù không học này đó, thời điểm tiểu học trung học, Đinh Đinh chỉ sợ cũng muốn học ——xã hội thượng lưu, dù sao cũng tránh không được chương trình học thục nữ này, lúc trước Mina cũng học qua. (Tzuyu ở Chou gia cũng học qua)
    Phòng đàn của Mina còn, Steinway Piano cũng chưa quăng. Trung học trước kia còn thường xuyên đánh, từ sau khi lên trung học, cơ hồ không chạm qua. Bà Taeyeon nghĩ, Jungkook chỉ sợ sẽ không ủy khuất con gái của mình, Piano kia chỉ sợ cũng bị vứt bỏ, về sau Mimi học đàn, nhất định phải mua mới..
     Về phần tiểu Hoon, trong lòng bà Taeyeon loạn đồng tình một phen. Tiểu Hoon tốt nhất không cần có hứng thú quá quái dị, tỷ như giống Yugeom như vậy. Nó tốt nhất là quy củ đọc sách, trưởng thành học thương nghiệp, bởi vì Jungkook cần người nối nghiệp ——sứ mệnh gia tộc trốn không thoát!
   Bà nghĩ đến, kỳ thật Jungkook đều ở trong lòng mô phỏng qua một lần. Mimi à, gửi tốt, muốn làm gì thì làm đó, Jungkook vô điều kiện sủng ái; tiểu Hoon thôi, thực xin lỗi... Qua không được vài năm sẽ bắt đầu giáo dục tinh anh! Tiểu Hoon thời điểm trung học có thể đủ quản lý công ty, con trai tự nhiên không thể kém hơn anh!
   Đương nhiên, cái này còn có chút xa, đặc biệt muốn nô dịch tiểu Hoon tới thay vị trí của anh, anh sợ Tzuyu đau lòng, không đồng ý, cho nên không dám nói. Về sau anh sẽ ở cuộc sống trong bồi dưỡng tiểu Hoon không nhận thức được trách nhiệm và lòng tiến thủ, trước mắt quan trọng nhất là —— như thế nào để hai đứa nhóc tới phòng Bảo Bảo ngủ cùng bảo mẫu!
  Anh và Tzuyu tuổi trẻ lực khỏe mạnh, không thể từng cái đêm xuân đều bị hai đứa nhóc ngăn cản chứ?
     Trước khi lĩnh chứng minh nửa tháng, anh hy vọng có thể làm tốt chuyện này. Nói vậy, anh còn có thể có cái khoái hoạt đêm tân hôn. Cho nên anh mấy ngày nay đều ở vì lừa gạt đứa nhỏ rời đi giường lớn của mình mà phấn đấu, đứa nhỏ bị anh phiền... Không nghĩ để ý đến anh.
    Tzuyu biết ý nghĩ của anh, vừa thẹn lại giận, không giúp anh, biến thành anh thực u oán.
  Jeon lão gia và Yugeom cũng lo lắng đến tình hình giữa vợ chồng bọn họ, ngẫu nhiên giúp đỡ Jungkook hò hét đứa nhỏ. Tiểu Hoon hơi có hành động, nhưng không tách mẹ ra quá, luyến tiếc, không muốn gật đầu. Mimi lại càng không quan tâm, cảm thấy một đám người đều là người xấu, muốn cướp đi mẹ nó!
     Hai đứa nhỏ bị một đám người lớn phiền đến cau mày nhíu mặt.
    Lúc này bà Taeyeon đề nghị, chuyển giường nhỏ đến phòng ngủ Jungkook đi.

    Khi Tzuyu vừa chuyển đi tới còn có chút phòng bị bà Taeyeon, trải qua vài ngày ở chung, phát hiện bà cũng không có nhằm vào cô, thậm chí có đôi khi còn đang hữu ý vô ý lấy lòng, tâm tình của cô thả lỏng được chút. Chính là chuyện năm ấy còn ghi tạc trong đầu cô, cô thân cận không nổi, chỉ hy vọng bình thường tường an vô sự thì tốt rồi.
   Nghe được bà Taeyeon nói như vậy, cô cảm thấy có thể làm, giống như điều hòa một chút, Jungkook và đứa nhỏ đều chiếu cố đến.
  Jungkook cũng chỉ có thể lui như vậy mà tìm tiếp, để người ta chuyển hai cái giường nhỏ vào phòng ngủ, dù sao phòng ngủ của anh lớn, may mà sắp đặt một chút còn không ảnh hưởng mỹ quan.

    Giường Mimi là màu hồng, trên treo màn lụa mỏng màu hồng, treo một ít đồ chơi đáng yêu; Giường tiểu Hoon là hình thức tòa thành, còn có phương tiện giải trí.
   Hai người vây quanh giường vòng vo hai vòng, có hơi yêu thích không buông tay. Bọn họ không ngủ quá loại giường này, tự nhiên có chút ngạc nhiên. Tiểu Hoon rất nhanh liền chui trên giường của nhóc, đi chơi thang trượt, Mimi còn đứng ở một bên do dự.
Jungkook hỏi bé:
               "Mimi buổi tối ngủ nơi này được không?"
    Trong lòng Mimi là muốn thử một lần, nhưng nghe anh hỏi, sẽ không nghĩ đáp ứng.
  Jungkook thấy bé xa cách, bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi, lại hỏi:
              "Chúng ta trốn Miêu Miêu được không?"
  Mimi kéo màn, nhìn nhìn bên trong, lại quay đầu nhìn anh một cái, kéo màn lên, người liền hướng lên đi. Tiểu Hoon thấy, lại đây cùng bé chơi trốn Miêu Miêu, lập tức liền xốc màn lên nhìn thấy bé. Mimi cười khanh khách, lập tức theo bên kia đi xuống, cùng anh chơi trốn Miêu Miêu.
  Jungkook không chịu cô đơn, vén tay áo lên đuổi theo, muốn cùng nhau chơi đùa. Kết quả Mimi đụng tới anh sẽ không cao hứng, chỉ thích chơi với tiểu Hoon. Anh náo loạn một lát, thấy mình không được chú ý, đành phải yên lặng rời khỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com